Bạn đang đọc Họ Là Những Người Bị Mất Đĩa Bay: Xạc pin
Hôm đó, anh:
– Em à.
– Ừ
– Em à.
– Ừ
– Em à.
– Ừ
– Em à.
– Ừ
– Em à.
– Ừ
– Mình làm đi.
– Ừ.
Anh ăn tát.
Hôm đó, anh đang ôm cô ngủ thì:
– Cái gì cứng cứng trong quần anh vậy?
Anh xấu hổ:
– Điện thoại.
– Đi ngủ mang điện thoại làm gì?
– Xạc pin.
– Ổ cắm không ở đây, ổ ngoài phòng khách kia kìa.
Anh rưng rưng nước mắt:
– Xạc như vậy mau hết pin lắm.
– Loại điện thoại kém chất lượng như vậy thì mang dục sọt rác đi. – Cô ngáp lớn, rồi lăn ra ngủ.
Anh liền lủi thủi đi vào nhà vệ sinh. Lát sau, anh lại bò lên giường, cô hỏi:
– Xong chưa?
Anh ấm ức, tủi thân:
– Tắt nguồn rồi.