HiuHiu...Yêu Cậu Mất Rồi

Chương 33: Cắm Trại Nè - Khóc Vô Lý Do


Đọc truyện HiuHiu…Yêu Cậu Mất Rồi – Chương 33: Cắm Trại Nè – Khóc Vô Lý Do

Bọn tôi tìm mãi,tìm từng túp lều một,tìm từng gốc cây một nhưng không thấy.Dù cho có sợ trợ giúp của anh Hải và cả giáo viên nhưng cũng không thấy Nguyên.Nguyên đâu rồi…Mỗi khi lo lắng thì tôi lại nắm chắc mặt dây chuyền hắn tặng tôi,làm như vậy tôi cảm thấy như bớt lo hơn…Nhưng tôi lại không thấy nó đâu nữa,khều hoài,mò hoài nhưng không thấy.Sao hai thứ quan trọng nhất của tôi lại đi đâu hết rồi?Chắc cái dây chuyền rơi lúc đi lên đỉnh Hàm Lợn.Tôi lấy cái đèn pin từ ba lô và bắt đầu đi lên đỉnh để tìm cả Nguyên lẫn cái dây chuyền.Tôi cứ soi rồi đi,soi rồi đi và đến khi bất giác quay lại,tôi đã nhìn thấy ngọn lửa trại ở tít đằng xa phía thấp rồi.Đi xa như vậy rồi mà không thấy đâu,Nguyên làm gì có gan đi vào đây.Tôi quay người lại,chiếc đèn pin quay theo người tôi và thoáng chiếu sáng lên một thân cây.Tôi chợt nhìn thấy và nhớ ra những cái hình mà Nguyên đã khắc lúc đi lên đỉnh núi.Tôi đâm ra nghĩ ngợi một lúc rồi quyết định đi theo những vết khắc đó.Cuối cùng,tôi đã nhìn thấy bóng một người đang ngồi dưới gốc thân cây và bên cạnh cũng có một cái đèn.Có nên soi vào không..nhỡ đâu là ma rồi nó hù mình thì sao?Ahuhu Ộ^Ộ…Thôi thì đành liều…đã đi đến đây rồi mà…Tôi nhắm tịt mắt lại và soi vào bóng người đó,rồi cố mở lại đôi mắt.Một người tóc đen đang nhìn về phía đằng xa…là Nguyên,là Nguyên đấy.Tôi chạy tới và ôm chầm lấy cô bạn thân đang khiến tôi lo lắng.

“Tưởng Nguyên lạc mất đâu rồi chứ!! >^v


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.