HiuHiu...Yêu Cậu Mất Rồi

Chương 1: Tên Phá Đám


Đọc truyện HiuHiu…Yêu Cậu Mất Rồi – Chương 1: Tên Phá Đám

Một ngày bình thường như bao ngày,đi học cùng cô bạn thân xinh đẹp – Thảo Nguyên,về nhà thì làm mấy việc vặt,kết thúc một ngày là ngủ một giấc qua đêm.Hàà….thỉnh thoảng tôi cũng muốn thay đổi chút nhưng do tôi có cái hội chứng lười ấy mà..haha….Mà thay đổi thì nó cũng sẽ hết yên bình như trước mất.Rùng mình
~~“Có chuyện gì sao,Tú?”
Đó là cô bạn hotgirl của tôi – Thảo Nguyên,Tú là tên của tôi – Tinh Tú (Tỏa sáng như những ngôi sao trên trời).Tỏa sáng sao?Hmmm..
“Hôm nay thấy bất ổn sao ấy??”
“Bất là bất thế nào?”
“Không biết…Tú có phải thánh thần gì đâu?”
Phải chăng hôm nay không như BÌNH THƯỜNG?Giác quan thứ 6 của tôi cũng không kém lắm…thỉnh thoảng nó cũng sai mà….kệ đi…phiền _^_
Ra chơi tiết 1
“Tú ơi Tú…đi cùng Nguyên chút đi”

Thảo Nguyên hôm nay cũng lạ…bình thường xông xáo lắm mà hôm nay nói nhỏ nhẹ thế này…Mặt Thảo Nguyên cũng thấy nguyên chữ LO LẮNG trên mặt.
“Đ…đi đâu?”
“Nguyên nhận được thư tình”
Vừa nói Thảo Nguyên giơ bức thư trước mặt tôi.Haizz…Thảo Nguyên là hotgirl mà…đây cũng không phải lần đầu tiên.
“N…nữa hả…..?Sao Thảo Nguyên vẫn thấy sợ vậy?”
“Nguyên bị sợ con trai mà…với lại Nguyên muốn từ chối nhưng không biết nói thế nào..Mà nếu gặp phải đầu gấu thì sao…hix”
“Rồi..Tú hiểu rồi mà…Tú sẽ bảo vệ Nguyên”
Hai chúng tôi làm bạn từ hồi mới vào cấp III,được 2 năm rồi.Tôi và Nguyên cũng giống như hoàng tử và công chúa vậy.Tôi là Tú Hoàng Tử bào vệ Nguyên Công Chúa…Nhiều bạn trong lớp gọi chúng tôi như vậy…cũng hay :)…Tôi cùng Thảo Nguyên đi ra chỗ hẹn…Thảo Nguyên đi chậm ơi là chậm khiến tôi phải kéo cả nhỏ đi.
“Hẹn chỗ nào vậy Thảo Nguyên?”
“Tầng 3 trước phòng để đồ”
Giọng Thảo Nguyên nhỏ như vừa vặn volume cỡ 5.Cơ mà thằng nào lại hẹn chỗ ít người qua lại nhất trường như vậy…Thật nguy hiểm…Rùng mình~~ Chậc,lại nữa.
“Thảo Nguyên cứ yên tâm!!”
Tôi nói với một giọng đầy tự tin,chắc chắn là sẽ bảo vệ được Thảo Nguyên,lúc nào cũng vậy mà!!Đến nơi,nhìn thấy tên đó..tôi đứng hình.Đó là Thiện Ân bên lớp 11-2, hotboy – nhà giàu – ham chơi – khó tính – đứng thứ 2,3 trong trường.Shiệttt…hotboy với hotgirl hợp quá còn gì,nhưng hắn cũng đâu phải loại bình thường.
“Lên đi Thảo Nguyên!!”
“…”

Nguyên không tiến đến chỗ hắn mà cứ đứng đực ra đấy.Rồi…hắn ta nhìn thấy Thảo Nguyên rồi…và lao sầm sập tới…cầm tay Thảo Nguyên kéo đến hắn…môi chạm môi.Shock…tôi đứng nhìn…20-30 tên trước không dám làm vậy..mà hắn…Bất giác,Thảo Nguyên tát cho hắn một cái,cố chạy đi.Sức lực của nàng công chúa làm sao mà có thể đánh được tên lưu manh đó.
“Thả tôi ra!!”
“Không không…cưng là của anh rồi”
“Tú, cứu Nguyên!!”
Đang đứng “chôn chân dưới cát”,nghe thấy Nguyên gọi tôi giật nảy mình,tìm lại bản thân và chạy tới cầm tay hắn hất ra.Nguyên bám chặt vào tấm lưng gầy của tôi.Hoàng tử và một tên lưu manh,1 chọi 1.
“Gì đây?Gì đây?Mỹ yêu cứu mỹ nhân à?”
Hắn nhếch mép nói.Tôi găm mắt nhìn hắn.Ờ,hotboy nhà giàu thì có quyền ăn hiếp con nhà người ta chắc.
Buồn cười thật!
“Cậu đang muốn bạn ấy thích cậu hay là ép buộc cậu ấy đây?”
“Chắc liên quan”

Lại là cái thái độ đó…Tôi lao vào hắn…nắm chặt tay lại,bụng hắn mà đâm.Hắn cũng chuẩn bị cái nắm đấm của hắn và cũng thúc vào bụng tôi.Trời,tôi đang đánh nhau với một thằng con trai để bảo vệ một đứa con gái.Tôi chẳng biết là mình là gái hay trai nữa..học võ từ lúc nào?Với sức mạnh của bàn tay tôi kèm theo lực đẩy của đôi chân…Khỏe hơn hắn rất nhiều.Hắn bị lùi hẳn xuống.Tôi chợt nhận ra đằng sau hắn là cầu thang,cố với tay ra mà kéo hắn nhưng không tới.Hắn lăn xuống,tới bậc thềm chỗ quành.Tôi thấy có máu ở đầu hắn…S..sợ
“T..Tú!!”
Mình…mình vừa đang giết người sao?Bây giờ tôi không như ban nãy,cả người run và yếu hơn hẳn.Thảo Nguyên gọi tôi,đầu óc tôi quay cuồng…họng nó cũng không rung,không trả lời bạn ấy được.
“Tú..mau đỡ cậu ta đến phòng y tế rồi bảo là vô tình thấy hắn nằm đây,tớ sẽ ngắt dây camera.Nhanh đi!”
“L..làm thế thì khác nào…”
“Chần chừ nữa là giết người thật đấy!”
Bên nào là thiên thần…bên nào là ác quỷ…Thôi thì đem hắn vào phòng y tế rồi tính sau.Thảo Nguyên đang bảo vệ tôi,tôi phải giữ cho việc không bị đổ nát.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.