Bạn đang đọc Hình Như Tôi Thích Nam Phụ Rồi – Chương 88: Chuyện Tình Cảm
Tám giờ tối.
Sau khi ăn tối ở căn biệt thự riêng xong, Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ mới trở về căn biệt thự của nhà họ Lâm.
Buổi chiều, Lâm Hữu Kỳ đã gọi điện cho mẹ nuôi, thông báo rằng anh và Lâm Hiểu Ninh sẽ không về nhà ăn cơm tối.
Vì vậy, mẹ nuôi, Lâm Thế Lăng và Lâm Tuấn Trì cũng không đợi hai người.
Đến lúc hai người vừa về tới biệt thự, mẹ nuôi đang ở trong phòng nghỉ ngơi.
Lâm Thế Lăng cũng lên phòng làm việc nên dưới phòng khách chỉ còn Lâm Tuấn Trì đang xem tivi.
Vừa thấy hai người bước vào nhà, Lâm Tuấn Trì đã nhiệt tình hỏi: “Về rồi hả, đôi vợ chồng son?”
Lâm Hiểu Ninh có chút ngại ngùng khi nghe thấy ba chữ “vợ chồng son” này.
Tuy nhiên, hiện tại cô và Lâm Hữu Kỳ đã là người yêu nên cô không phản đối cách gọi này của Lâm Tuấn Trì.
Còn Lâm Hữu Kỳ sau khi nghe thấy Lâm Tuấn Trì hỏi thì ngó lơ anh ấy mà quay sang nói với Lâm Hiểu Ninh: “Em yêu, mặc kệ anh ta.
Bây giờ chúng ta lên phòng nghỉ ngơi đi.”
Lâm Hiểu Ninh: “…”
Lâm Tuấn Trì: “…”
Lâm Hữu Kỳ thấy Lâm Hiểu Ninh không nói gì thì liền hỏi: “Em yêu, sao em không trả lời anh vậy?”
Lâm Hiểu Ninh đã nghe thấy nhưng vẫn không trả lời, chỉ nhìn Lâm Hữu Kỳ chằm chằm.
Lúc ở biệt thự, cô đã dặn anh không được gọi cô là “em yêu” trước mặt người khác.
Vậy mà bây giờ anh dám gọi “em yêu” trước mặt Lâm Tuấn Trì?
Lâm Hiểu Ninh cảm thấy giận dữ.
Nhưng còn chưa kịp nổi nóng với Lâm Hữu Kỳ thì Lâm Tuấn Trì đã đứng phắt dậy, kinh ngạc hỏi: “Gì vậy Hữu Kỳ? Em vừa gọi Hiểu Ninh là em yêu á?” Lâm Tuấn Trì còn chưa biết chuyện Lâm Hữu Kỳ đã tỏ tình với Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Hữu Kỳ liền đáp: “Ờ.
Hiểu Ninh bây giờ là bạn gái của tôi.”
Lâm Hiểu Ninh mắt chữ A mồm chữ O khi thấy Lâm Hữu Kỳ thản nhiên nói ra mối quan hệ của hai người như vậy.
Trong nguyên tác, vì là anh em nên sau khi Lâm Thế Lăng và nữ chính xác nhận mối quan hệ với người nhà, mọi người đều cảm thấy rất sốc, kể cả Lâm Tuấn Trì.
Lâm Hiểu Ninh nhớ ra điều này thì liền đưa mắt nhìn Lâm Tuấn Trì, xem xem phản ứng của anh ấy như thế nào.
Kết quả, anh ấy lại hỏi Lâm Hữu Kỳ: “Sao mà nhanh vậy?”
Sao mà nhanh vậy?
Lâm Hiểu Ninh gào thét trong lòng: Nhanh hay chậm đâu phải là vấn đề? Vấn đề ở chỗ Lâm Hữu Kỳ và em là anh em nhưng lại yêu nhau cơ mà!
Lâm Tuấn Trì lại hỏi Lâm Hữu Kỳ: “Hiểu Ninh đã trở thành bạn gái của em, nghĩa là em đã tỏ tình rồi hả?”
Lâm Hữu Kỳ gật đầu, Lâm Tuấn Trì lại hỏi: “Anh tưởng em định đợi đến kỳ nghỉ mới tỏ tình cơ mà?”
Lâm Hiểu Ninh: Gì vậy??? Lâm Hữu Kỳ định đợi đến kỳ nghỉ mới tỏ tình??? Nhưng tại sao Lâm Tuấn Trì lại biết điều đó???
Lâm Hiểu Ninh đang cảm thấy hoang mang thì Lâm Hữu Kỳ đã đáp: “Hôm nay ở trên sân khấu tôi hôn cô ấy nên mới đẩy nhanh kế hoạch tỏ tình.”
Nghe đến đây, Lâm Hiểu Ninh đỏ bừng mặt, còn Lâm Tuấn Trì thì há hốc mồm kinh ngạc: “Cái gì? Hôn? Ở trên sân khấu? Vãi! Anh phục em rồi đấy! Lớn gan ghê nha!”
Lâm Hữu Kỳ nghe vậy thì tự hào, nhưng Lâm Hiểu Ninh thì ngượng chín cả mặt, liền vội vàng chạy lên tầng.
Lâm Hữu Kỳ định đuổi theo thì Lâm Tuấn Trì lại giữ tay anh lại, hỏi: “Em đã tỏ tình như thế nào vậy? Sao Hiểu Ninh lại đồng ý? Không phải là em ép con bé đấy chứ?”
Lâm Hữu Kỳ nhíu mày, liền tặng cho Lâm Tuấn Trì một cái lườm.
Thế nhưng, Lâm Tuấn Trì vẫn tiếp tục hỏi 7749 câu hỏi liên quan đến chuyện tỏ tình của anh.
Sau đó, Lâm Tuấn Trì lại tốt bụng hướng dẫn Lâm Hữu Kỳ 7749 cách khiến bạn gái vui vẻ.
Lâm Hữu Kỳ chăm chú lắng nghe.
Cuối cùng, hơn nửa tiếng sau, cuộc nói chuyện giữa hai người mới kết thúc.
Lâm Hữu Kỳ sau đó liền chạy lên tầng, định vào phòng Lâm Hiểu Ninh để nói chuyện với cô.
Nhưng vì nhớ ra cả ngày hôm nay làm nhiều việc, trên người đã có mồ hôi nên anh vội vàng chạy đi tắm trước.
Đến lúc tắm xong cũng đã gần chín giờ.
Lâm Hữu Kỳ vội vàng sang gõ cửa phòng Lâm Hiểu Ninh.
Lúc này, Lâm Hiểu Ninh đang nằm trên giường nghịch điện thoại.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô cũng đoán là Lâm Hữu Kỳ nên liền vui vẻ chạy ra mở cửa.
Không nghĩ rằng cửa vừa mở ra, Lâm Hữu Kỳ đã ngay lập tức lao tới, ôm chầm lấy cô.
“Em yêu, anh nhớ em quá!” Lâm Hữu Kỳ vừa nói vừa ôm Lâm Hiểu Ninh tiến vào trong phòng, sau đó chốt cửa lại.
Lâm Hiểu Ninh vẫn chưa quen với cách gọi “em yêu” của Lâm Hữu Kỳ.
Bây giờ nghe anh nói vậy, cô vừa ngại vừa thấy buồn cười.
“Chúng ta vừa gặp nhau mà.
Anh nhớ gì chứ?”
Không nghĩ rằng, Lâm Hữu Kỳ lại nói: “Một giây không gặp em, anh liền cảm thấy nhớ em rồi.”
Lâm Hiểu Ninh nghe vậy thì có chút nghi ngờ: Sao Hữu Kỳ lại giỏi nói ngọt vậy chứ? Liệu có phải là anh Tuấn Trì dạy hay không?
Lâm Hiểu Ninh thật sự đã đoán đúng, vì những lời ngọt ngào này đều là Lâm Tuấn Trì chỉ cho Lâm Hữu Kỳ.
Tuy nhiên, những gì mà Lâm Hữu Kỳ nói đều là sự thật.
Anh nhớ cô là thật.
Một giây không gặp, anh liền nhớ cô cũng là thật.
…
Gần mười giờ tối.
Lâm Tuấn Trì sau khi nhắn tin cho bạn gái xong thì định đi ngủ.
Nhưng nhớ đến Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ, anh liền đứng dậy, đi lên tầng ba, sau đó đến trước cửa phòng của Lâm Hữu Kỳ rồi gõ cửa.
Gõ mãi mà không có tiếng động gì bên trong phòng, Lâm Tuấn Trì liền thử mở cửa phòng ra thì phát hiện cửa không khóa, khi đi vào trong thì lại nhận ra trong phòng không hề có người.
Khỏi phải suy nghĩ, Lâm Tuấn Trì khẳng định ngay là Lâm Hữu Kỳ đang ở trong phòng của Lâm Hiểu Ninh.
Thế nhưng muộn thế này, một nam một nữ ở trong phòng thì sẽ phát sinh ra chuyện gì chứ?
Một người có đầu óc đen tối như Lâm Tuấn Trì không thể nào không nghĩ đến mấy cảnh tượng nóng bỏng.
Thế là anh liền đi tới trước cửa phòng Lâm Hiểu Ninh, sau đó áp tai sát vào cửa để nghe ngóng động tĩnh bên trong.
Chỉ là vểnh tai lên nghe hơn năm phút, Lâm Tuấn Trì vẫn không nghe được tiếng động nào.
Cuối cùng, không thu hoạch được gì nên Lâm Tuấn Trì liền lủi thủi trở về phòng của mình.
Trong lúc đó, tại phòng của Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ đang ngồi cạnh nhau, cùng nhau say sưa giải đề.
Tập đề vô cùng dày, vậy mà Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ đã làm xong gần hết không chút khó khăn.
Học lực của Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ hiện tại chỉ có ngày càng tiến bộ chứ không hề có chút thụt lùi.
Lâm Hữu Kỳ nghĩ: Mình và Hiểu Ninh học tốt như vậy, nhất định sẽ không một ai lấy lý do yêu đương làm ảnh hưởng đến học tập để ngăn cản chuyện tình cảm của mình và cô ấy.
Sắp đến kỳ thi học kỳ rồi, Lâm Hữu Kỳ dự định sau khi thi xong, đạt được kết quả tốt thì sẽ công khai chuyện tình cảm.
Thế là đến lúc làm xong đề, anh liền quay sang nói với Lâm Hiểu Ninh: “Thi học kỳ xong chúng ta sẽ công khai mối quan hệ nhé!”
Lâm Hữu Kỳ rất vui vẻ khi nói ra điều này.
Thế nhưng, Lâm Hiểu Ninh lại phản đối: “Đợi một thời gian nữa rồi nói.
Bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp.”
Nghe vậy, Lâm Hữu Kỳ nôn nóng hỏi: “Vậy bao giờ mới thích hợp?”
Lâm Hiểu Ninh suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Ít nhất cũng phải đợi đến lúc học đại học.
Còn bây giờ, trong mắt người khác, chúng ta là anh em.
Nếu công khai chuyện tình cảm thì sẽ rất rắc rối.
Hơn nữa hiện tại chắc mẹ nuôi sẽ khó chấp nhận được chuyện em và anh yêu nhau, bởi vì chúng ta đều là con nuôi của mẹ mà.”
Lâm Hữu Kỳ nghe đến đây thì sắc mặt liền chùng xuống.
Anh bỗng hỏi Lâm Hiểu Ninh: “Ngộ nhỡ mẹ nuôi không chấp nhận chuyện chúng ta yêu nhau thì em có bỏ anh không?”
Lâm Hữu Kỳ biết Lâm Hiểu Ninh yêu quý mẹ nuôi như mẹ ruột của mình.
Vì vậy, anh rất lo sợ mẹ nuôi không đồng ý, Lâm Hiểu Ninh sẽ nghe theo mẹ nuôi mà từ bỏ anh.
Chỉ là không nghĩ rằng, khi nhận được câu hỏi của anh, Lâm Hiểu Ninh không cần suy nghĩ mà đã ngay lập tức đáp: “Đương nhiên là không rồi! Em thích anh, cho nên dù có bất cứ ai phản đối, em vẫn sẽ ở bên cạnh anh.”
Nghe thấy những lời này, Lâm Hữu Kỳ không kìm lòng được, liền ôm chầm lấy Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Hiểu Ninh biết anh đang lo lắng nên liền động viên: “Đừng lo! Em cảm thấy mẹ nuôi cùng lắm cũng chỉ khó chấp nhận chuyện chúng ta đến với nhau thôi.
Nếu chúng ta từ từ thuyết phục, em tin rằng mẹ nuôi nhất định sẽ không phản đối.
Mẹ nuôi là người thấu tình đạt lý, nhất định sẽ không vì chuyện chúng ta là anh em trên danh nghĩa mà không đồng ý cho chúng ta yêu nhau đâu.”
Lâm Hiểu Ninh chắc chắn là như vậy.
Chỉ là cô không biết rằng, Lâm Mộng Na vốn dĩ không hề khó chấp nhận chuyện cô và Lâm Hữu Kỳ nảy sinh tình cảm.
Thậm chí, bà còn âm thầm ủng hộ hai người đến với nhau.
Mặc dù trong nguyên tác, khi nữ chính và Lâm Thế Lăng yêu nhau, Lâm Mộng Na quả thật đã khó có thể chấp nhận chuyện đó.
Bởi vì trước đó, Lâm Lâm Mộng Na luôn luôn cảm thấy Lâm Thế Lăng chỉ coi nữ chính như em gái mà thôi.
Không chỉ có Lâm Mộng Na, mà Lâm Tuấn Trì cũng nghĩ như vậy.
Vì thế, khi Lâm Thế Lăng và nữ chính công khai chuyện tình cảm, anh đã khá sốc.
Còn Lâm Hữu Kỳ và Lâm Hiểu Ninh thì hoàn toàn khác.
Tình cảm của Lâm Hữu Kỳ dành cho Lâm Hiểu Ninh lớn hơn tình cảm Lâm Thế Lăng dành cho nữ chính rất nhiều.
Chỉ cần chú ý, ai ai cũng có thể nhận ra Lâm Hữu Kỳ vô cùng thích Lâm Hiểu Ninh.
Mà Lâm Hiểu Ninh thì luôn luôn quan tâm, chú ý đến Lâm Hữu Kỳ.
Cho nên trong mắt Lâm Tuấn Trì và Lâm Mộng Na, Lâm Hữu Kỳ và Lâm Hiểu Ninh yêu nhau chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.