Đọc truyện Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể – Chương 55: Ngày thứ năm mươi tư làm bảo mẫu
Chuyện có nộp đơn xin sát hạch hay không, nhóm nhân viên làm việc trong phân hội Vân Bảo vô cùng thống nhất.
Nộp a!
Dĩ nhiên là phải nộp rồi.
Cho dù không giành được thứ hạng trên bảng xếp hạng thì ít nhất cũng có kinh nghiệm, lần sau có thể chuẩn bị tốt hơn.
Sau khi đơn xin sát hạch được xác nhận thì phân hội sẽ có được bảo lưu tư cách vĩnh viễn.
Trước đó, phân hội Vân Bảo chưa từng sát hạch, vì thế trước khi nộp đơn, Hạ Kỳ thông qua tinh mạng gửi tài liệu về phân hội mình, chờ được thông qua.
Để tạo điều kiện cho nhiều phân hội tham gia sát hạch, tiêu chuẩn kỳ thực đã được hạ thấp một chút, theo lý thuyết thì với điều kiện của phân hội Vân Bảo hiện giờ, muốn thông qua hoàn toàn không thành vấn đề.
Trong lúc Hạ Kỳ có chút khẩn trương chờ đợi thì tư liệu đã được gửi tới trung tâm kiểm tra.
Khoảng hai ngày sau, lúc Hạ Kỳ bắt đầu có chút nôn nóng thì rốt cuộc cũng nhận được thông báo thông qua.
“Thông qua, được thông qua rồi!” Mặc dù chỉ mới là xin tư cách sát hạch thôi nhưng biểu tình của Hạ Kỳ vẫn rất vui sướng, lập tức chia sẻ tin tức này với mọi người trong phân hội.
Không tới nửa năm, phân hội mình từ tình trạng cũ nát tồi tàn tiến triển thành thế này, Hạ Kỳ vừa tự hào lại vui sướng.
Nghe thấy tin tức tốt này, mọi người cũng đều vui vẻ.
Lấy được tư cách tham gia sát hạch của tinh minh chính là được chính phủ thừa nhận phân hội bọn họ có đủ tư cách.
Hai tháng sau chính phủ mới mở kỳ sát hạch, thời gian tiếp nhận sát hạch thì phải đó một khoảng thời gian nữa, vì thế lúc này các phân hội đều đang tiến hành chuẩn bị.
Vô luận là tân trang chỉnh sửa hay xây mới, hết thảy đều ảnh hưởng tới số điểm sát hạch, vì thế các phân hội đều cố gắng hết sức.
Cho dù không có kỳ sát hạch, Tạ Loan vốn đã định tuyển thêm vài nhân viên, tỷ như chuyên gia dinh dưỡng chuyên điều chế dịch dinh dưỡng cho ấu tể, bác sĩ cũng cần thiết, còn cả nhân viên hậu cần nữa.
Sữa bột cùng dịch dinh dưỡng trong phân hội đã được đổi thành những thương hiệu có tiếng trên tinh tế, mỗi lần đút cho ấu tể ăn Tạ Loan vẫn luôn quan sát phản ứng của ấu tể, ghi nhớ yêu thích của các bé, sau đó để bảo mẫu dựa vào đó mà chuẩn bị.
Sữa cùng dịch dinh dưỡng là thức ăn thông dụng của ấu tể, thế nhưng ăn mãi thì cũng có chút chán ngấy, vì thế nếu có điều kiện thì phân hội nên mời một hai chuyên gia dinh dưỡng để có bữa ăn dinh dưỡng nhiều khẩu vị cho ấu tể.
Vốn còn định mời một giáo viên chiến đấu, lúc đầu Tạ Loan định để Trát Lạp Đức làm giáo viên tạm thời, thế nhưng trải qua một khoảng thời gian quan sát, Tạ Loan cảm thấy đối phương hoàn thành công việc rất tốt, vì thế quyết định chính thức giao chức vụ này cho đối phương.
Đứng bên cạnh nhìn Trát Lạp Đức dạy đám nhỏ trụ cột chiến đấu cùng dạy ấu tể nhân ngư làm thế nào sử dụng tốt dị năng, Tạ Loan cảm thấy để ông làm bảo vệ gác cổng thực sự quá lãng phí.
Dưới sự dạy dỗ của Trát Lạp Đức, ấu tể trong phân hội thực sự học được rất nhiều, để đối phương chính thức đảm nhận vị trí này cũng hợp lý. Một năm sau nếu đối phương muốn từ chức thì cứ chờ đến đó rồi tính sau.
Trừ bỏ ba vị trí nói ở trên, Tạ Loan vốn định tuyển dụng thêm một đầu bếp cho phân hội, thế nhưng người đầu bếp này cuối cùng được gia trưởng của hai bé chim béo đưa tới, nguyên do là muốn tránh trường hợp công thức nấu ăn bị truyền ra ngoài.
Dựa theo hiệp nghị đã ký kết trước đó, Tạ Loan cung cấp công thức, gia trưởng sẽ chia 20% lợi nhuận để trao đổi. Tháng thứ nhất số tiền cũng không nhiều lắm, thế nhưng qua tháng thứ hai, Tạ Loan phát hiện số điểm tín dụng trong tài khoảng của mình tăng lên rõ rệt, ước chừng hơn năm vạn.
Ấu tể trong phân hội đã nhiều hơn trước kia một chút, để chuận bị trước cho sau này, Tạ Loan quyết định bảo Hạ Kỳ đăng tin tuyển dụng thêm bảo mẫu.
Lần này mời được hai bảo mẫu cấp B, cấp A thì chờ sau này khá giả hơn mới mời nổi, bằng không với mức tiền lương mấy trăm một tháng của bảo mẫu cấp A, cho dù Tạ Loan dọn hết núi bạc bên trái đất qua đây cũng không chi nổi.
Lần này tuyển dụng nhiều vị trí, người nộp đơn tự nhiên cũng nhiều hơn, lần này Tạ Loan không để một mình Hạ Kỳ xử lý nữa, anh cũng ngồi bên cạnh quan sát.
Yêu cầu quan trọng nhất của Tạ Loan đối với người tham gia tuyển dụng là nhân phẩm cùng thái độ đối đãi với ấu tể, sau khi loại bỏ nhóm người sau khi quan sát có cảm giác không phù hợp, Tạ Loan bắt đầu xem hồ sơ lý lịch của những người còn lại.
“Chờ xem xong tôi sẽ đưa danh sách cho chị, chị cảm thấy không có vấn đề gì thì thuê.” Nghĩ tới trước kia Hạ Kỳ vẫn luôn đảm nhiệm chuyện này, lần này Tạ Loan quyết định hỗ trợ, liền nói đối phương rời đi trước.
Ngồi trong phòng làm việc tuyển dụng từ sáng tới tận chiều, sau khi thanh tĩnh lại, Tạ Loan nhịn không được che miệng ngáp một hơi.
Ngáp xong, khóe mắt Tạ Loan có hơi đỏ lên, còn chảy ra nước mắt sinh lý, lúc này anh nghe thấy tiêng kêu trầm thấp từ trên chân truyền tới.
“Ư ô.”
Lúc thanh niên tuyền dụng nhân viên ấu tể nặc khắc tư vẫn an tĩnh nằm trên đùi thanh niên, bởi vì có chiếc bàn ngăn cách nên người khác không nhìn thấy nó.
Cảm giác con nặc khắc tư tròn vo này đang nhích tới gần ngực mình hơn, Tạ Loan đưa tay xoa xoa lưng nặc khắc tư, xoa xong lại nhéo nhẹ hai chiếc sừng nhỏ.
Mặc cho thanh niên tùy ý sờ sừng mình, sau khi chui vào lòng thanh niên, con nặc khắc tư liền nằm yên, chiếc tai bên cạnh sừng lúc bị thanh niên đụng trúng thì khẽ giật giật.
Thực đáng yêu.
Nhìn hai cái lỗ tai giật giật mỗi khi bị mình sờ sừng, Tạ Loan nhịn không được nảy ra ý nghĩ này.
“Hình thái trưởng thành không còn sừng sao…” Nghĩ tới hình thái nhân loại lúc trưởng thành của nặc khắc tư, Tạ Loan vô thức hỏi.
Ngón tay vẫn nhẹ nhàng chạm vào chiếc sừng, lúc nói những lời này Tạ Loan cũng không có ý gì đặc biệt, chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi, thế nhưng ngay sau đó thì xảy ra chuyện ngoài dự đoán của anh.
Sức nặng trên đùi đột nhiên biến mất, trước mắt Tạ Loan xuất hiện một bóng người, sau đó tay anh bị đối phương nắm lấy.
Tạ Loan rõ ràng sửng sốt, trước khi anh kịp phản ứng, nặc khắc tư trưởng thành ở trước mắt đã cúi đầu, nắm tay anh đặt lên chiếc sừng bên trái của mình.
Tạ Loan: “…”
Ngón tay chạm vào chiếc sừng, nhìn dáng vẻ dịu ngoan cúi đầu của nặc khắc tư trước mặt, Tạ Loan đột nhiên có cảm giác vị trí nào đó trong tim mình đột nhiên bị huých một cái.
Có chút kỳ quái, Tạ Loan còn chưa kịp nắm bắt thì nó đã trôi qua, hiện giờ cũng không nghĩ ra nguyên do.
Bởi vì gương mặt rất lạnh lùng nên con nặc khắc tư này làm người ta có cảm giác không dễ tiếp cận, giống như lãnh cảm vậy, hoặc đúng hơn là cự tuyệt.
Thế nhưng không thể không nói, tướng mạo của con nặc khắc tư này quả thực rất tuấn mỹ.
Tóc bạc, mắt xanh nhạt, đều là màu sắc vô cùng xinh đẹp…
Phát hiện thanh niên không sờ nữa, Ya Yi có chút suy tư, sau đó lại càng cúi đầu thấp hơn.
Sau khi trưởng thành cũng có sừng, cho anh sờ, từ hành vi của con nặc khắc tư trước mắt, Tạ Loan nhìn thấu được hai tin tức mà đối phương muốn biểu đạt.
Lúc này quả thực cũng không biết nói gì, nhìn con nặc khắc tư đang cúi thấp đầu trước mặt, cuối cùng Tạ Loan động động ngón tay, sờ nhẹ lên chiếc sừng kia.
Bị sờ sừng ở hình thái trưởng thành, lỗ tai sẽ không giật giật như hình thái ấu tể, thế nhưng con nặc khắc tư này sẽ làm ra một loại phản ứng khác, chiếc đuôi bạc ở sau lưng khẽ nhếch lên, đôi mắt cũng híp lại.
Loại phản ứng này… thoạt nhìn cũng rất đáng yêu.
Trong lòng nảy lên suy nghĩ tương tự với vừa nãy, Tạ Loan kiềm không được dời tầm mắt về phía chiếc đuôi bạc sau lưng nặc khắc tư, quan sát hành vi nho nhỏ của chiếc đuôi bạc lạnh như băng kia.
Lúc Tạ Loan quan sát chiếc đuôi, anh không biết con nặc khắc tư này cũng đang quan sát mình.
Chỉ mới đặt tầm mắt lên chiếc đuôi bạc kia vài giây, Tạ Loan nhìn thấy chiếc đuôi chậm rãi di chuyển tới nơi mình có đụng tới.
Cho anh sờ.
Mặc dù con nặc khắc tư này không nói gì nhưng chiếc đuôi nhích tới gần Tạ Loan đã thay chủ nhân của nó biểu đạt ý tứ này.