Đọc truyện Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể – Chương 122: Quy túc
Quả trứng ấu tể may mắn sống sót trên A Đề Á Tinh đã được Tinh Minh tìm thấy, thành viên của Tinh Minh dĩ nhiên biết sự tồn tại của Ya Yi, thế nhưng đối với những thế lực khác ngoài Tinh Minh, rất nhiều người kinh ngạc khi nhìn thấy con nặc khắc tư này.
Hóa ra trong tinh tế vẫn còn chủng tộc nặc khắc tư tồn tại sao…
Chỉ còn lại một mình Ya Yi, nếu xét theo định nghĩa của từ chủng tộc thì nặc khắc tư hiện giờ đã không thể xem là một chủng tộc.
Ya Yi chính là con nặc khắc tư cuối cùng, chỉ là một cá thể đơn độc.
Cố hương cùng tộc nhân đều không còn tồn tại, ngay từ khi phá xác chào đời nó đã không có nơi gọi là quy túc.
Chiến hạm có thể dễ dàng vượt qua phòng tuyến của quân đội Tinh Minh vì song phương đã tiến hành trao đổi qua điện thoại, Trát Lạp Đức là người tiến hành giao tiếp.
“Là tướng quân, thực sự là Trát Lạp Đức tướng quân…!”
Không biết là âm thanh kích động của binh lính nào, nhìn thấy hình ảnh của người xuất hiện trên màn hình toàn tức, sĩ khí vốn suy sụp của quân đội Tinh Minh đột nhiên gia tăng không ít, ánh mắt của binh lính cũng dấy lên ánh sáng nóng bỏng.
Trát Lạp Đức từng là thống soái tối cao của quân đội Tinh Minh.
Không chỉ là một vị tướng quân có chiến công hiển hách trong mắt nhiều người ngoại giới, đối với binh lính Tinh Minh mà nói, đối phương giống như một vị lãnh tụ tinh thần.
Mặc dù đối phương vì một lần bị ám toán trên chiến trường mà không thể sử dụng dị năng, sau đó đã chủ động chọn lựa xin giải ngũ với cao tầng Tinh Minh, thế nhưng vị trí lãnh tụ tinh thần của ông vẫn không hề thay đổi.
Xác nhận thân phận không sai, vài binh lính thậm chí kích động đến mức thân mình có chút run rẩy.
“Có Trát Lạp Đức tướng quân ở đây, cuộc chiến này chúng ta nhất định có thể chiến thắng.” Cần phải có một lòng tin thì nhóm binh lính đều nguyện ý suy nghĩ như vậy.
Đối phương dẫn dắt quân đội chưa từng thất bại, đây chính là nguồn gốc lòng tin của binh sĩ Tinh Minh.
Chiến hỏa ở tiền tuyến rất căng thẳng, binh lính đang dốc hết toàn lực ngăn chặn địch nhân ở ngoài tinh cầu, thế nhưng vẫn có tránh có cá lọt lưới đáp xuống.
Mục tiêu của địch nhân là trụ sở chính Tinh Minh ở trung tâm thành phố, lấy trụ sở chính là cứ điểm, quân đội trên mặt đất cố gắng không để địch nhân tiến tới gần thành phố.
Cư dân bản địa ở Hi Lạc Lâm Tinh ngay khoảnh khắc chiến tranh bùng nổ đã được nhân viên Tinh Minh khẩn cấp chuyển tới hầm trú an toàn dưới lòng đất, hiện giờ trên đường phố không hề có bóng dáng người đi đường nào.
Hầm trú an toàn là cơ sở cơ bản mà bất cứ tinh cầu nào cũng có, bình thường ẩn giấu dưới lòng đất, lúc cần dùng mới có quản lý cao cấp khởi động.
Sự thực thì nó chỉ cần dùng trong thời kỳ chiến tranh để phòng ngừa chiến hạm của phe địch công kích tạo thành thương vong vô tội, người dân sẽ được chuyển tới hầm trú có hệ thống phòng ngự vững chắc, chờ đợi chiến tranh kết thúc.
“Cuộc chiến này đến khi nào mới có thể kết thúc…” Bởi vì quá nhiều người tiến vào hầm an toàn không tính là rộng rãi, một gia trưởng ôm ấu tể lo lắng nói, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Hầm an toàn có hệ thống tuần hoàn không khí, thế nhưng đối với mọi người ở đây, xung quanh là bốn mặt tường hợp kim cứng rắn, họ không thể nào xuyên thấu qua thành lũy sắt thép này tìm hiểu tin tức bên ngoài.
Đã đợi trong hầm mấy ngày, mặc dù lương thực dự trữ tạm thời đầy đủ, thế nhưng ở đây lâu thêm một ngày thì vẫn càng cảm thấy khủng hoảng hơn.
Bọn họ vẫn luôn ở trong phòng ăn toàn, hoàn toàn không liên lạc với bên ngoài, điều này chứng minh địch nhân rất mạnh mẽ.
Nghe lời thì thầm của đối phương, trong hầm an toàn không có ai lên tiếng đáp lại, thế nhưng rất nhiều người cũng có suy nghĩ tương tự.
Cuộc chiến này lúc nào mới kết thúc?
Trong lòng không có câu trả lời, mọi người trong hầm đều thấp thỏm không thôi.
Sau khi cho phép chiến hạm Cái Á tiến vào trong phòng tuyến, suốt đường đi nó vẫn luôn bật năng lực ẩn hình nên địch nhân tạm thời vẫn chưa phát hiện sự tồn tại của chiến chiếc hạm khổng lồ này.
Sau khi Trát Lạp Đức từ chiến hạm bước xuống, tất cả binh sĩ Tinh Minh đểu tỏ ra rất nhiệt tình, sự thực thì lúc chiến tranh bùng nổ, Tinh Minh đã phái người liên lạc nhưng không liên lạc được.
So với phản ứng nhiệt tình niềm nở đối với Trát Lạp Đức, lúc nhìn thấy con nặc khắc tư từ trên chiến hạm bước xuống… đã lâu mới một lần nữa nhìn thấy chủng tộc nặc khắc tư, mọi người vẫn nhận ra đặc điểm bề ngoài của chủng tộc này, trong lòng không khỏi có chút hoảng hốt.
Chủ nhân của chiếc chiến hạm chính là con nặc khắc tư này, đối phương đặc biệt tới đây hỗ trợ bọn họ đối kháng địch nhân, chuyện này hoàn toàn không nằm trong tính toán của Tinh Minh.
Thời gian cấp bách, hiện giờ không phải lúc để trao đổi tâm sự, Trát Lạp Đức phụ trách giao thiệp, đối với cao tầng Tinh Minh cùng nhân viên quân động, ông đưa ra kế hoạch tập kích bất ngờ.
Tầng trên chiến hạm Cái Á có thể chứa được cả một quân đoàn, tầng dưới có thể chứa các loại chiến hạm đủ kích cỡ, hiện giờ địch nhân vẫn chưa biết Cái Á tồn tại, bọn họ lợi dụng năng lực ẩn hình của Cái Á vòng ra phía sau, vị trí phòng vệ yếu hơn của địch nhân tiến hành tập kích bất ngờ, không thể nghi ngờ sẽ hiệu quả hơn xung đột chính diện.
Kế hoạch tập kích này rất khả thi, mọi người cũng hiểu được điểm này, thế nhưng vẫn có chút do dự nói: “Kế hoạch không có vấn đề, nhưng mà có thể tin tưởng… không?”
Khoảng dừng vi diệu giữa câu ý chỉ đối tượng nào thì không cần nói cũng biết, trong lòng mọi người đều hiểu, đây đúng là một điều đáng băn khoăn.
Bọn họ phải dồn rất nhiều chiến lực lên Cái Á, một khi xảy ra vấn đề, chiến tuyến mà Tinh Minh khó khăn duy trì suốt mấy ngày qua sẽ lập tức tan vỡ.
Tạ Loan cùng Ya Yi không tham dự giao thiệp, hai người đứng ở vị trí cao của tổng bộ Tinh Minh nhìn những tòa kiến trúc bị hư hại vì chiến hạm phe địch công kích.
Hiểu được rất có thể sẽ có người không tín nhiệm con nặc khắc tư ở bên cạnh mình, Tạ Loan ngắm nhìn thành phố nhưng không nói gì, thế nhưng anh đưa tay ôm lấy chiếc đuôi bạc lạnh buốt của Ya Yi.
Bị thanh niên ôm lấy nên con nặc khắc tư này không thể di động đuôi mình, Ya Yi chỉ quấn nửa vòng quanh người thanh niên, nhìn thành phố nói: “Nếu như biến thành như A Đề Á Tinh thì không dễ nhìn.”
Tòa thành thị trước mắt mặc dù hư hại một phần nhưng vẫn không đến mức biến thành phế tích, vẫn còn hơn phân nửa diện tích giữ được dáng vẻ xinh đẹp của mình.
Nhìn từ góc nghiêng không nhìn ra biểu tình của con nặc khắc tư này, ánh mắt xanh nhạt cũng không có gợn sóng, nhưng từ lời nói của đối phương thì đã biểu thị rõ suy nghĩ của mình.
Thanh niên nói thế giới này có rất nhiều thứ xinh đẹp, mặc dù Ya Yi vẫn chưa thể lĩnh hội, tạm thời chỉ mới hiểu được hiểu được một số, thế nhưng không hề trở ngại nó bảo vệ thứ được cho là xinh đẹp này.
Bảo vệ tinh cầu này, bảo vệ thế giới này, tất cả những hành động này của Ya Yi đều vì Tạ Loan.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi đã ép quân đội liên hiệp Tinh Minh đến mức này đã có thể thấy địch nhân đáng sợ thế nào, Tạ Loan kiên định đáp lại: “Sẽ không.”
Sau khi nói xong, Tạ Loan lại nghiêm túc bổ sung: “A Đề Á Tinh không có khó nhìn, chờ sau này chúng ta sẽ từ từ xây dựng lại, nó sẽ xinh đẹp trở lại.”
Hai người muốn xây dựng cả một tinh cầu là không thể nào làm được, thế nhưng có thể trùng tu một khu vực nhỏ.
Tinh cầu này là cố hương của Ya Yi, Tạ Loan tin tưởng trước kia nó nhất định là một tinh cầu rất xinh đẹp.
Trát Lạp Đức thuận lợi hoàn thành giao tiếp, bởi vì có uy danh cực cao trong quân đội Tinh Minh hơn nữa còn khôi phục dị năng, ông được khẩn cấp trao quyền thống soái quân đội, hiện giờ có quyền lãnh đạo quân đội Tinh Minh.
Tiền tuyến đang rất cam go, bọn họ phải lập tức tiếp viện.
Ya Yi mở chiến hạm Cái Á để binh lính Tinh Minh tiến vào, một số lượng lớn chiến hạm cũng được vận chuyển vào kho hàng tầng dưới, mặc dù thống lĩnh quân đội là Trát Lạp Đức, thế nhưng người quản lý chiến hạm vẫn là Ya Yi.
Năng lực ẩn hình của chiếc chiến hạm do chủng tộc nặc khắc tư chế tạo ra, ngay cả đám tắc lạp cũng không thể phát hiện, chiến hạm thuận lợi nhảy vọt ra phía sau địch nhân.
Trên chiến trường căng thẳng đột nhiên xuất hiện trăm ngàn chiếc chiến hạm, binh lính điều khiển chiến hạm từ Cái Á bắt đầu tập kích địch nhân, thành công tiếp viện quân đội tiền tuyến đang bị áp chế.
Mà mục tiêu của Ya Yi thì chính là chiếc chiến hạm quái vật màu đen còn to hơn cả cái á, không chút do dự sử dụng vũ khí nòng cốt trên Cái Á.
Sử dụng một phần năng lượng từ thủy tinh năng lượng trên Cái Á, một phát bắn có uy lực vô cùng khủng khiếp nhắm thẳng về phía mục tiêu.
Bắn trúng…
Nguồn năng lượng của Cái Á chỉ đủ để bắn ba phát, mỗi lần công kích đủ để hủy diệt một tinh cầu.
Rước đó đã biết được năng lực của chiếc chiến hạm này, hiện giờ thấy đòn công kích thành công, binh lính Tinh Minh hiển nhiên rất kích động.
Thế nhưng còn chưa kịp cao hứng, sau khi cú công kích này kết thúc, binh lính Tinh Minh phát hiện chiếc chiến hạm màu đen kia sau khi hứng chịu một đòn công kích nghiêm trọng như vậy nhưng tựa hồ không hề tổn hại.
“Chiếc chiến hạm này chẳng lẽ còn kiên cố hơn cả tinh cầu sao…” Cổ họng khô khốc, một binh lính nói xong câu này thì không nói nên lời nữa.
Mấy ngày nay cảm nhận được sức chiến đấu chênh lệch giữa hai bên vốn đã làm rất nhiều binh lính choáng ngộp, hiện giờ thì thực sự trở thành sợ hãi.
Sau khi phát động công kích, năng lực ẩn hình của Cái Á cũng biến mất, lộ ra hình dáng của mình.
Một đòn công kích vừa nãy không thể đột phá phòng ngự của chiến hạm màu đen, thế nhưng lồng phòng hộ kỳ thực đã bị tổn hại, thân chiến hạm bị chấn động mạnh, quần tộc tắc lạp bắt đầu chú ý tới chiến hạm Cái Á.
Hơn ba mươi năm nay không ngừng cướp bóc những vụ trụ khác, quần tộc tắc lạp hôm nay đã cường đại hơn năm xưa khi đối mặt với chủng tộc nặc khắc tư, chiếc chiến hạm màu đen này chính là một trong số thành quả mà quần tộc bọn nó phát triển.
Đối với những chiếc chiến hạm khác đồng dạng cũng là khồng lồ, thế nhưng trước mặt chiếc chiến hạm màu đen này thì Cái Á vẫn nhỏ hơn.
Trên chiến hạm Cái Á có một con nặc khắc tư, chính là từ quả trứng ấu tể may mắn sống sót ấp ra, tắc lạp nhanh chóng nắm giữ được tin tức này.
Cho dù đã trải qua rất nhiều vũ trụ trong suốt ba mươi năm nay, thế nhưng nặc khắc tư vẫn là chủng tộc xinh đẹp nhất mà bọn họ từng gặp.
Thứ xinh đẹp cường đại này thậm chí làm quần tộc tặc lạp không muốn hủy diệt mà muốn đối phương trở thành một thành viên của mình.
Nếu có thể thu nạp ý thức của đối phương, quần thể bọn họ nhất định sẽ tiến hóa hoàn mỹ hơn nữa.
“Những chủng tộc nhỏ yếu ở thế giới này không đáng giá để chủng tộc nặc khắc tư bảo hộ đâu, cậu đã không còn tộc nhân, không bằng gia nhập chúng tôi, tắc lạp sẽ trở thành nơi quy túc mới của cậu.”
Thái độ của quần tộc tắc lạp đối với tất cả sinh vật trong vũ trụ đều không ngoại lệ là tùy ý cướp bóc, hoàn toàn không có chuyện trò chuyện, chủng tộc nặc khắc tư là ngoại lệ duy nhất.
Cưỡng chế tiến hành trò chuyện, có quyền đại diện quần tộc nói chuyện chính là người có ý thức mạnh nhất trong quần thể, cũng chính là vương của tắc lạp, trên màn ảnh toàn tức xuất một người có ấn ký màu đen phủ kín người.
“Không có hứng thú.” Không hề kinh ngạc đối với chuyện bị cưỡng chế kết nối liên lạc, Ya Yi lãnh đạm bày tỏ thái độ của mình.
Cũng không cần nơi quy túc gì đó.
Cho dù không có tộc nhân cùng cố hương, nó vẫn có nơi quy túc, không cần người khác phải cho.
Ya Yi rất bình tĩnh tiếp nhận kết nối, thế nhưng không đại biểu những người khác cũng vậy, trên chiến hạm Cái Á vẫn còn một phần binh lính Tinh Minh lưu lại cố thủ, mà bọn họ cũng nghe được đoạn đối thoại vừa nãy.
Cái gì mà những chủng tộc nhỏ yếu trong thế thế giới này không đáng để chủng tộc nặc khắc tư bảo vệ chứ? Nhóm binh lính Tinh Minh có chút không kịp phản ứng.
Địch nhân biết trong tinh tế chỉ còn lại duy nhất một con nặc khắc tư, đối phương đến từ một vũ trụ khác, theo lý thì căn bản không thể biết được chuyện này.
Trừ phi… đối phương đã từng tiếp xúc với chủng tộc nặc khắc tư trước đó.
Hơn ba mươi năm trước, chủng tộc nặc khắc tư rốt cuộc vì nguyên do gì mà dẫn đến diệt tộc?
Nghi vấn này vốn chưa từng xuất hiện trong lòng mọi người, thế nhưng hiện giờ lại hệt như tiếng sấm vang vọng.