Hiền Tri Thiên Lý

Chương 37: Thôi miên đối với thôi miên


Đọc truyện Hiền Tri Thiên Lý – Chương 37: Thôi miên đối với thôi miên

Thiên Lý tập tễnh đi từ trong phòng ra, bên tai lập tức truyền đến thanh âm của người đàn ông ảo giác, “Chúc mừng tiểu thư Thiên Lý thông qua kiểm tra…”

Thuên Lý cũng không để ý đến hắn, mà là trực tiếp đi đến căn phòng có hai dị năng giả kia. Nàng đoán chừng việc mình cố ý ẩn giấu thực lực đã bị đối phương phát hiện ra rồi, nếu không cũng sẽ không để một đứa nhỏ như nàng đi làm cái loại kiểm tra này. Nếu đã như vậy, thay vì bị người ta âm thầm dòm ngó thì không bằng nói thẳng ra còn hơn, nàng nhất định phải biết được rốt cuộc là ai có hứng thú với nàng như vậy.

Cánh cửa cảm ứng tự động mở ra, hai người trong phòng bày ra bộ dáng tôi đợi đã lâu, đối với việc nàng đến cũng không hề có biểu hiện bất ngờ.

Thiên Lý chậm rãi đi vào giữa phòng, cảm giác tập trung ở trên thân thể của hai người. Người đàn ông ngồi ở bên cạnh bàn trong vòng tròn điện tử, ước chừng hơn hai mươi, đầu tóc hơi xoăn, ngũ quan như một bức tượng điêu khắc lập thể (3D), một thân trang phục ngay ngắn thẳng thớm mà tinh xảo, hai tay đan vào nhau, ngồi thẳng đứng đắn, khí thế đầy mình; người còn lại tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, vẻ mặt ôn nhã mỉm cười, tóc dài tới eo, quần áo lịch sự, hai chân bắt chéo, tư thế thoải mái ngồi dựa vào trên sô pha.

“Thiên Lý, xin chào.” Chàng trai tóc xoăn mở miệng nói, “Kẻ hèn A Nhĩ Đế Tư, là trưởng quan chấp hành tối cao của dị quân đoàn (quân đoàn dị năng giả) thứ ba, hôm nay lại rất may mắn, không ngờ lại gặp được một vị dị năng giả linh giác thiên tài.”

A Nhĩ Đế Tư? Danh nhân của tinh cầu, xuất từ từ thế gia (gia đình có thế lực), thực lực cường đại, tuổi còn trẻ mà đã ngồi ở vị trí cao, là thiên tài mà phần lớn dị năng giả ngưỡng mộ ghen tị.

Thiên Lý âm thầm cảm thấy kinh ngạc trong lòng, tuy thế trên mặt cũng không lộ ra biểu hiện khác thường nào, quay đầu nhìn người còn lại.

Chàng trai tóc dài đứng kên, đưa tay nói: “Kẻ hèn này là Mục Tập, hân hạnh được gặp em, tiểu thư Thiên Lý.”

Thiên Lý cũng đưa tay phải ra bắt tay, nhưng cũng không lập tức buông ra mà đưa luôn cả tay trái lên, giữa ngón tay trái rõ ràng đang kẹp một cây châm nhỏ…

Sắc mặt Mục Tập thay đổi, đang khi muốn rút tay lại, hắn liền nghe Thiên Lý lên tiếng hỏi: “Tên anh là Mục Tập sao?”

“Phải.” Trả lời giống như phản xạ, trong lòng Mục Tập thầm kêu hai tiếng không ổn.

Thiên Lý lại nói: “Chào anh, lần đầu gặp mặt, xin anh chỉ giáo nhiều hơn.”

“…” Vẻ mặt vốn bình tĩnh của Mục Tập có chút run rẩy, trong mắt lộ ra vài phần giãy giụa, vài giây sau lại trở về sự hờ hững.

Thiên Lý thu tay lại, bình tĩnh tìm một nơi để ngồi xuống, khoát tay vói Mục Tập nói: “Ngồi đi, chúng ta nói chuyện vói nhau một chút.”

Mục Tập chậm chạp ngồi xuống, thân thể thẳng tắp, khuôn mặt không chút thay đổi.

A Nhĩ Đế Tư cũng không phát hiện ra có điều gì lạ, sự chú ý của hắn đều đặt lên người Thiên Lý, lúc nghe nàng muốn nói chuyện một chút liền lộ ra bộ dáng hứng thú.

“Em muốn nói với chúng tôi chuyện gì?” Hắn cười hỏi.

“Nói một chút về lí do tại sao các anh lại làm khó tôi như vậy.”


A Nhĩ Đế Tư nhếch môi một cái, nói: “Có lẽ là Thiên Lý hiểu lầm rồi, chúng tôi không có ý làm khó em nha.”

Thiên Lý không nói gì, chỉ yên lặng nhìn hắn.

“Thực ra thì chúng tôi chỉ muốn thử thực lực của em một chút thôi.” A Nhĩ Đế Tư giải thích, “Căn cứ vào những gì chúng tôi điều tra được, trên người em không có sự dao động của dị năng, nhưng lại có được linh giác quá mức siêu việt cùng với sự tỉnh táo và trí tuệ không phù hợp với tuổi. Vì thế nên chúng tôi rất tò mò về em.”

“Vậy kết quả của cuộc kiểm tra là gì?”

“Kết quả? Đó là khiến chúng tôi càng thêm tò mò về em hơn.”

“Sau đó thì sao? Anh muốn làm gì?”

A Nhĩ Đế Tư cười nói: “Tôi muốn mời em gia nhập Thương .”

“Thương?” Thiên Lý kỳ quái hỏi “Thương là cái gì? Chính là dị quân đoàn thứ ba sao?”

“Không.” A Nhĩ Đế Tư lắc đầu, giải thích, “Thương là đoàn điều lệnh, hay còn gọi là đoàn thủ lĩnh, tất cả thành viên của Thương đều là những dị năng giả lãnh đạo, chịu trách nhiệm điều phối và quản lí các thành viên dị năng đi tham gia các loại nhiệm vụ đặc thù.”

Thiên Lú cau mày nói: “Ngài A Nhĩ Đế Tư, anh cũng quá coi trọng tôi rồi, chức vụ quan trọng như vậy làm sao tôi đảm nhiệm nổi đây.”

“Có đúng vậy không?” A Nhĩ Đế Tư không cho là đúng hay sai, lại nói “Có đảm nhiệm được hay không trong lòng tôi rõ ràng, em chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi thôi, em có nguyện ý gia nhập Thương hay không?”

Thiên Lý chậm rãi lắc đầu, tỏ ý cự tuyệt.

A Nhĩ Đế Tư không thèm để ý đến, thản nhiên nói: “Em phải biết một điều, một khi mà thân phận của em được xác nhận là dị năng giả, em sẽ bị điều vào khu vực cấp B hoặc cấp A, với số tuổi của em thì chắc chắn ZF (chính phủ) sẽ không để em mạo hiểm đi đến biên cảnh đâu. Mặc dù tôi không hiểu vì sao em lại lưu luyến địa phương bị trọc hoá như vậy, nhưng nếu bị hạn chế thì tôi chắc đó cũng không phải điều em muốn đâu nhỉ?”

“Ý của anh là gì?” Trong lòng Thiên Lý âm thầm nhảy dựng.

“Ý của tôi là, chỉ cần em gia nhập Thương, tôi sẽ cho em quyền lợi xuất nhập, chỉ cần không có nhiệm vụ thì em có thể hoàn toàn làm việc mình muốn làm, sẽ không ai có thể trói buộc em được nữa.”

Nội tâm Thiên Lý khẽ động. Đây đúng là một sự hấp dẫn không nhỏ.

Hiện tại điều nàng lo lắng nhất là gì? Chính là vấn đề về tuổi tác. Vì không để người khác hiểu lầm, nàng giả vờ tự xưng là dị năng giả, thân phận này đem đến một số tiện lợi cho nàng, nhưng đồng thời cũng mang đến cho nàng những phiền toái. Người chưa đến tuổi thành niên không được phép đi vào biên cảnh, trừ khi là có người dẫn đầu có thực lực cường đại dẫn vào biên cảnh để tiến hành thí luyện. Nếu là như vậy, chỉ sợ từ nay nàng chỉ có thể lén lún làm thí nghiệm của mình dưới sự giám hộ của người khác mà thôi.


Còn nếu gia nhập Thương thì nàng có thể không thèm cố kỵ đên vấn đề tuổi tác mà tự do đi lại, điều này không thể nghi ngờ là đã đem lại rất nhiều tiện lợi cho nàng.

Qua một lúc lâu sau, nàng đột nhiên hỏi: “Nếu gia nhập Thương… thì tôi cần phải làm những việc gì?”

“Tôi sẽ cho em một phần danh sách, trong danh sách là toàn bộ thành viên mà em điều phối, em không cần phải tự mình ra mặt, nhưng phải nắm giữ được tính cách và năng lực của tất cả các thành viên. Đợi đến lúc nhận được nhiệm vụ đặc thù thì có trách nhiệm chọn lựa thành viên phù hợp tạo thành một hoặc vài tiểu đội, đồng thời giải thích tường tận cho bọn họ về nội dung nhiệm vụ. Mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ thì sẽ có phần thưởng tương ứng, mỗi khi có thành viên hy sinh thì cần phải bổ sung kịp thời.”

“Nội dung của các nhiệm vụ đặc thù thường là gì?”

“Bình thường đều là những phiền toái mà dong binh đoàn không giải quyết được, các loại chuyện có thể xảy ra và một chút tình báo xâm nhập sâu vào trong vùng đất trọc hóa, tất cả đều thuộc về phạm vi nhiệm vụ mà Thương phụ trách.”

Thiên Lý gật đầu tỏ ý hiểu.

A Nhĩ Đế Tư bổ sung: “Chỉ cần không làm ảnh hưởng đến nhiệm vụ cần thực hiện, em có thể hoàn toàn tự do chi phối thời gian của mình. Thân phận của Thương là thuộc loại cơ mật, hồ sơ sau khi được nhập vào tổ chức xong, còn có một thân phận khác ở bên ngoài để che giấu.”

Sắc mặt Thiên Lý khẽ thay đổi, lạnh nhạt nói: “Nếu là cơ mật, vậy anh lại trực tiếp nói cho tôi thân phận của anh như vậy, không phải là để cho tôi không có cơ hội từ chối sao?”

“A.” A Nhĩ Đế Tư cười nói “Em rất cẩn thận, nhưng em đoán sai rồi, các thành viên của Thương đúng là đều đứng sau màn, nhưng tôi không giống như vậy, tôi là một người duy nhất có thân phận sáng tỏ trong các thành viên của Thương, nên tôi hoàn toàn không cần phải cố kỵ.”

Thiên Lý thoáng buông lỏng thân thể đang đau nhức của mình, không tiếp tục đưa ra câu hỏi nữa.

“Nếu em còn muốn biết điều gì thì cứ hỏi.” A Nhĩ Đế Tư khoát tay nói, “Chỉ cần là điều có thể nói thì tôi đều sẽ nói cho em biết.”

Thiên Lý lắc đầu: “Tôi không có gì muốn hỏi.”

Tin tức mà hắn lộ ra đã rất nhiều rồi, điều quan trọng bây giờ là lựa chọn nào có lợi hơn với nàng.

“Vậy em có nguyện ý gia nhập Thương hay không?” A Nhĩ Đế Tư lại hỏi.

Thiên Lý suy nghĩ một chút, nói: “Việc gia nhập Thương không có tổn thất gì đối với tôi, nhưng tôi hy vọng các anh có thể đồng ý một vài điều kiện của tôi.”

“Em nói đi.”


“Anh hẳn là đã có điều tra qua tôi, như vậy nhất định là biết tôi còn có một người bảo vệ ở bên cạnh.”

“Đúng vậy, điều đó tôi biết.” A Nhĩ Đế Tư hứng thú nói, “Anh ta cũng là một người rất có ý tứ đấy, với mạng lưới tình báo của tôi mà cũng không thể tra ra được thân phận của anh ta, giống như từ trước tới giờ chưa từng tồn tại vậy.”

“Tình huống của anh ấy có chút đặc thù, tôi hy vọng các anh sẽ không tiếp tục điều tra anh ấy nữa, cho đến khi anh ấy nguyện ý chủ động nói ra thân phận của mình.”

A Nhĩ Đế Tư nhíu mày, thản nhiên nói: “Đối với một người thần bí không nắm rõ được thực lực, tôi không thể không cẩn thận.”

“Tôi đảm bảo anh ấy sẽ không làm hại ai.” Thiên Lý bình tĩnh nói ra điều mà ngay cả nàng cũng không xác định có thể bảo đảm được.

Ngón tay A Nhĩ Đế Tư gõ gõ cái bàn, một lúc lâu sau mới nói: “Tốt, tôi có thể đồng ý với em. Chỉ càn người kia không tạo phiền toái, tôi sẽ không có bất kỳ hành vi nào điều tra quá khứ của anh ta.”

Khuôn mặt Thiên Lý cuối cùng cùng lộ ra một nụ cười, có hể đạt được sự hứa hẹn tạm thời của vị trưởng quan này, đây có thể coi là thu hoạch lớn nhất của nàng khi đến thành thị này.

A Nhĩ Đế Tư đứng lên, vươn tay nói: “Thiên Lý, hoan nghênh em gia nhập Thương.”

Thiên Lý đi lên trước, bắt tay cùng hắn.

“Trước tiên em cứ yên tâm tham gia Giải thi đấu vũ khí, qua một thời gian ngắn tôi sẽ an bài tốt thân phận của em, đợi đến lúc đó sẽ có người tự mình đem văn kiện đến tay em.”

“Tôi hiểu rồi, cám ơn anh.”

Xong một chuyện, lúc này A Nhĩ Đế Tư mói chú ý đến Mục Tập nãy giờ không nói gì, trong cuộc nói chuyện hắn còn không chen vào một câu nào. Hắn (A Nhĩ Đế Tư) lúc trước khi Thiên Lý đến, hắn (Mục Tập) còn nói phải hỏi rõ ràng một chút về đặc tính dị năng của Thiên Lý.

“Mục Tập?” A Nhĩ Đế Tư kêu một tiếng.

Mục Tập không nhúc nhích.

Thiên Lý nói: “Tiên sinh Mục Tập, tôi muốn rời khỏi đây, anh có thể dẫn tôi đến cửa được không?”

Bây giờ Mục Tập mới chịu đứng lên, chậm rãi đi ra cửa.

A Nhĩ Đế Tư khẽ nhíu mày, mơ hồ nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng cuối cùng hắn cũng không có tìm hiểu.

Thiên Lý lễ phép cáo biệt với A Nhĩ Đế Tư, sau đó cùng Mục Tập đang quay lưng lại ra khỏi phòng.

Xuyên qua hành lang, ở khoảng cách không xa với vòng ánh sáng, Thiên Lý đưng chân lại, mở king nói: “Tiên sinh mục Tập, anh đưa tôi đến đây là được rồi.”


Mục Tập lập tức ngây người đứng yên.

Thiên Lý đi đến cạnh hắn, nhỏ giọng nói: “Lát nữa sau khi anh trở về phòng, lập tức đổ hết ấm nước lên bàn điều khiển năng lượng.”

Mục Tập gật gật đầu.

“Tốt lắm, anh trở về đi.”

Mục Tập vì thế xoay người rời đi.

Khoé miệng Thiên Lý nở ra một nụ cười thản nhiên, bị hai người này thiết kế vào bẫy như vậy, ít nhiều gì nàng cũng phải đòi lại một phần.

Lúc Thiên Lý chuẩn bị bước vào thang ánh sáng, trong cảm giác của nàng liền xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Tra Nhĩ thế nhưng lại trực tiếp đạp vách tường nhảy lên từ dưới lầu, tốc độ nhanh như chớp, trong nháy mắt liền nằm ở phía trên mảng thuỷ tinh cách Thiên Lý không xa. Móng tay vung ra, lại phóng một chưởng, khối thuỷ tinh hình tròn có bán kính hơn một mét liền hoá thành bụi phấn, lộ ra một khe rỗng, Tra Nhĩ vì thế mà khoan khoái lách vào trong.

Thiên Lý bất đắc dĩ lắc đầu, hơi mệt mỏi nằm trên lưng hắn, nhanh chóng lên thang ánh sáng trở về hội họp với Bá Ân. Mệt mỏi và đau nhức trên người không ngừng âm ỉ, trở về nàng phải dưỡng thương thật tốt mới được.

Ừ, tốt nhất bây giờ nên đi nhanh một chút…

Nói đến bên kia, sau khi Mục Tập trở lại phòng, không đợi A Nhĩ Đế Tư đặt câu hỏi, liền trực tiếp cầm ấm nước tưới lên bảng điều khiển. Chưa đến chục giây sau, bàn điều khiển loé lên điện quang, máy tính phát ra một loạt âm thanh còi báo động, nhưng ngay sau đó màn hình lập tức tối sầm, năng lượng bị cắt đứt.

“Cậu làm cái gì vậy?” Trên mặt A Nhĩ Đế Tư lộ ra vẻ kinh dị hiếm thấy.

Mục Tập giống như vừa tỉnh lại từ trong mộng, mờ mịt nhìn chung quanh, cuối cùng nhìn ấm nước trên tay mình, ánh mắt đột nhiên sắc bén lên, cắn răng nói: “Chết tiệt, vừa rồi tôi bị thôi miên!”

“Cái gì? Vừa rồi cậu bị thôi miên?” A Nhĩ Đế Tư càng cảm thấy đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Mục Tập giơ tay phải lên nhìn, cây châm vốn cắm giữa ngón tay hắn đã không còn thấy đâu.

Gương mặt của hắn gần như biến hết thành màu đỏ, lần đầu tiên trong đời có cảm giác xấu hổ và tức giận muốn chết.

Hắn bị thôi miên, vậy mà lại bị thôi miên!

Phải biết rằng dị năng của hắn là thôi miên đấy! Một dị năng giả ý thức (điều khiển ý thức ấy) lại bị thôi miên! Đây là chuyện vô cùng nhục nhã đến cỡ nào. Điều càng khiến người khác không chấp nhận nổi là ngay cả phương pháp thôi miên của đối phương như thế nào hắn cũng không biết, chỉ bằng vào một cây châm?

Giỏi lắm một Thiên Lý! Giỏi lắm một dị năng giả linh giác siêu cấp!

Thù này kết từ đây!

Khí cơ châm • QL, châm con số hai — thôi miên, sau khi cắm vào kinh mạch năng lượng liền có thể khống chế ý thức của đối phương trong nháy mắt, người đầu tiên lên tiếng có thể trở thành người ám hiệu…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.