Hiền Tri Thiên Lý

Chương 157: Thành Sơ Thăng (5)


Đọc truyện Hiền Tri Thiên Lý – Chương 157: Thành Sơ Thăng (5)

Edit: Anh Thơ

“Bụp” một tiếng, Thiên Lý ngã xuống giữa một đống hoa và cây cảnh, làn da bị cành lá quét qua hơi đau nói nhưng trong lòng cô lại thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ là vì các loại năng lượng va chạm với nhau khiến cho địa điểm truyền tống bị sai lệch, cô bị truyền tống đến vườn hoa gần nhà ăn. Có bóng tối che dấu, không ai có thể nhìn thấy dáng vẻ quần áo không chỉnh tề lúc này của cô.

Thiên Lý vội vàng sửa sang lại quần áo, may mà áo lót và quần lót vẫn còn treo trên người, chỉ là váy hơi nhăn, tóc tai hơi rối. Trong đầu không nhịn được nhớ lại hình ảnh thân mật với Tra Nhĩ, trên mặt hơi nóng lên, nơi bí ẩn phía dưới cũng hơi đau đớn.

Sờ sờ viên ngọc trong lòng bàn tay, Thiên Lý thầm thở dài, đột nhiên cảm thấy vừa áy náy vừa ngượng ngùng.

“A, ở bên này!” Giọng nói hưng phấn của Vệ Không truyền đến: “Vừa rồi còn tưởng là truyền tống thất bại, không ngờ lại thành công rồi!”

“Cậu đang làm cái gì vậy?” Thiên Lý để mặc cậu kéo cô ra ngoài, giọng điệu hơi trách cứ, nói: “Cậu lại dùng dị năng lung tung, nếu như tôi đang tắm thì sao?”

“Ha ha, sẽ không đâu, tôi đã tính toán thời gian rồi mới truyền tống mà.” Vệ Không đắc ý nói.

Cậu kéo Thiên Lý vào nhà ăn, lập tức vang lên mấy tiếng “Bộp Bộp”, vài dải ruy băng bay tới rải đầy người Thiên Lý.

“Thiên Lý, sinh nhật vui vẻ!” Hữu Vọng, Tả Miện, Hữu Ý còn có nhóm chú Thổ cùng nói chúc mừng.

Thiên Lý hơi ngẩn ngơ: “Sao mọi người biết hôm nay là sinh nhật tôi?”

Vệ Không cười nói: “Tôi thấy Tra Nhĩ lén lút, không biết muốn làm gì liền cố tình tìm nhóm chú Thổ hỏi thăm, kết quả phát hiện hôm nay là sinh nhật em.”

“Cho nên mọi người cố ý chuẩn bị tiệc để chúc mừng sao?” Thiên Lý nhìn đại sảnh nhà ăn một vòng. ngoại trừ thành viên của Ngu Giả ra thì  một vài nhân viên nòng cốt của Thành Minh cũng đến đủ.

Mọi người đều mỉm cười nhìn cô.

Hữu Ý đi tới, nhẹ nhàng nói: “Vừa rồi chị bị ngã sao? Quần áo với tóc đều rối loạn.” Nói xong còn không quên trách móc nhìn Vệ Không: “Đã bảo anh trực tiếp đi gọi vậy mà anh cứ muốn dùng dị năng, hại chị Thiên Lý bị giật Mình rồi.”

Vệ Không nói thầm: “Có Tra Nhĩ ở đó, có thể thuận lợi truyền tống Thiên Lý tới đây đã là không tồi rồi….”


Tả Miện đập cậu một cái, Vệ Không lập tức im miệng, lộ ra biểu tình biết sai.

“Được rồi, không nói nhiều nữa, đêm nay mọi người chơi đùa thật vui vẻ đi!” Chú Thủy tay cầm dao phay, vô cùng khí thế tuyên bố: “Bây giờ bắt đầu cắt bánh ngọt.”

Mọi người hoan hô,, vội vàng đẩy Thiên Lý qua.

Đây là sinh nhật náo nhiệt nhất từ khi Thiên Lý 10 tuổi đến giờ.

Thiên Lý cảm thấy trong lòng ấm áp, tạm thời vứt bỏ mọi phiền não. cùng mọi người nâng ly chúc mừng.

Hữu Vọng, Vô Ảnh và Vệ Không đều có tính trẻ con, có bọn họ ở đây, bữa tiệc vốn rất quy củ không lâu sau đã biến thành đại chiến thức ăn. Chú Thủy vẫn còn tính trẻ con nên không hề do dự, tham gia vào cuộc chiến. Còn nhóm chú Kim, Mộc, Hỏa chững chạc hơn thì đã sớm tránh qua một bên, vừa cười vừa quan sát cuộc chiến.

Người bình tĩnh nhất là chú Thổ, ông bắt chéo chân ngồi bên bàn ăn, tỉnh bơ làm như không thấy đống thức ăn đang bay về phía mình, chậm rãi uống trà.

Thiên Lý ngồi ở một góc kín đáo bóc từng món quà tặng.

Lúc này bóng dáng Kiệt Ngao đột nhiên xuất hiện bên người cô, nhỏ giọng hỏi: “Em và Tra Nhĩ làm rồi sao?”

Động tác của Thiên Lý hơi khựng lại, rồi thản nhiên nói: “Anh nói linh tinh gì vậy.”

“Ha ha, đừng có chối, tôi vừa nghe tiếng là đoán được rồi.” Kiệt Ngao cười nói: “Huống hồ dưới xương quai xanh của em còn có dấu hôn kìa.”

Thiên Lý sờ sờ xương quai xanh theo bản năng, không trả lời.

Kiệt Ngao thổi hơi bên tai cô nói: “Tên nhóc Tra Nhĩ kia chính là dã thú, hẳn là rất thô lỗ. Khi nào thì thử với tôi xem.”

Thiên Lý cầm lấy một thứ có hình bàn tay trong đống quà đánh về phía mặt Kiệt Ngao.

Trong nháy mắt, trên mặt Kiệt Ngao lập tức xuất hiện dấu ấn bàn tay đen xì.


Chú Thủy thấy thế cười hì hì nói: “Thiên Lý, đó là Chưởng Thượng Càn Khôn mà chú tặng cháu đó, dùng để đối phó với Tra Nhĩ thì quá thích hợp. Về sau nếu thằng bé bắt nạt cháu thì liền dùng cái đó đánh nó, bảo đảm là có thể cho nó một bài học.”

Đúng là có lòng! Thiên Lý không nói gì, chú còn có thể già mà không nên nết hơn nữa được sao?

Nghĩ đến Tra Nhĩ, hiện tại anh đang đứng ở bên ngoài nhà ăn, cô đơn lẻ bóng, dường như vô cùng cô độc. Không biết va chạm năng lượng vừa rồi có làm anh bị thương không, Thiên Lý cảm thấy hơi chột dạ nhưng lại ngại ra ngoài tìm anh.

Đại khái là Tra Nhĩ cũng giận dỗi, nếu không thì hắn đã sớm chạy sao, sao có thể cho Kiệt Ngao có cơ hội lại gần cô.

“A? Xem ra là  hai người làm không thành rồi.” Kiệt Ngao ngồi xuống bên cạnh Thiên Lý, cười cười nói: “Ha ha, thứ kia của hắn không được sao?”

“Kiệt Ngao, anh còn nói thêm một câu nào nữa thì tôi sẽ lập tức bảo Tra Nhĩ cho anh đeo 100 vòng cấm chế rồi ném anh cho đám tội phạm mà anh bắt về.”

Kiệt Ngao lập tức ngậm miệng. Những tên kia đều bị gã bắt về, tất cả đều hận gã thấu xương, nếu như thực sự rơi vào tay bọn họ thì không chết cũng bị lột một tầng da.

Tra Nhĩ vẫn luôn ở ngoài nhà ăn nhìn trộm, nhìn mấy chục phút, cuối cùng cũng không nhịn được mà chạy vào trong. Không hề khách khí đuổi Kiệt Ngao đi sau đó làm nũng dính sát vào người Thiên Lý, khóe mắt còn thường liếc trộm cô, dáng vẻ kia đúng là vừa đáng cười vừa đáng ghét.

Thiên Lý quyết định sau khi trở về thì phải nói chuyện rõ ràng với hắn. Tra Nhĩ rất quan trọng với cô, cô không muốn mất đi hắn, càng không muốn làm hắn tủi thân.

Nhẹ nhàng cầm tay hắn, Thiên Lý tựa đầu vào vai hắn.

Biểu tình của Tra Nhĩ trở nên nhu hòa, nội tâm phiền muộn dần bình tĩnh lại.

Không khí ấm áp vờn quanh hai người, bất hòa lúc trước giống như đã biến mất.

Những người còn lại nhìn thấy thì đều cười cười, chỉ có Vệ Không bất mãn lầm bẩm: “Sớm muộn gì cũng có ngày ta cứu được công chúa từ tay quái thú.”


Kiệt Ngao lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, môi mím chặt, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thấm thoắt đêm đã về khuya, mọi người chơi đùa vô cùng vui vẻ, dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị trở về nghỉ ngơi.

Thiên Lý kéo tay Tra Nhĩ theo mọi người ra khỏi nhà ăn, đột nhiên bước chân cô hơi khựng lại, quay đầu nhìn về phía Tây Nam của Thành Minh.

“Sao vậy?” Chú Hỏa đi phía sau cô lên tiếng hỏi.

Thiên Lý thản nhiên nói: “Có người muốn thăng cấp.”

Cô vừa dứt lời thì một luồng năng lượng nháy mắt bao phủ cả Thành Minh, năng lượng dày đặc, rộng rãi, có chiều sâu như muốn bao trùm mọi thứ.

Mặt đất hơi rung lên, vô số hạt cát không ngừng bay lên giống như bị thứ gì đó điều khiển, gió đêm ngưng đọng, cây cối đều trở nên vô cùng yên tĩnh, có một loại áp lực khổng lồ như đang dồn sức chờ bùng nổ đánh úp về phía mọi người.

Mọi người vốn đang ngủ đều bừng tỉnh, cảm thấy khó thở vì luồng sức mạnh này.

Đây là… lĩnh vực!

Các lính đánh thuê ở Thành Minh lâu thì cũng hơi quen thuộc với hơi thở của các cao thủ lĩnh vực nhưng hiển nhiên là lĩnh vực này không thuộc về người nào mà họ biết.

Chẳng lẽ có một cao thủ lĩnh vực mới đến Thành Minh.

Mọi người nhao nhao ra khỏi phòng, cảm thụ nơi phát ra luồng năng lượng này.

“Không, không đúng, trung tâm của năng lượng là chỗ ở của lão đại!” Một người đột nhiên hoảng hốt kêu lên.

“Lão đại của anh là ai?”

“Là Bách Chiến! Bách Chiến của Thành Nguyệt Hoa.”

(*) Bách Chiến: một trong hai thế lực lớn ở Thành Nguyệt Hoa, mua được linh khí Địa Khôn Lệnh từ cửa hàng 108 của Thiên Lý, đã từng cùng Thiên Lý hợp tác thăm dò Thành Long Ngữ – nơi Thiên Lý lấy được loại quả cầu năng lượng có thể sử dụng được trong vùng trọc hóa. Chi tiết xem lại chương 65 đến chương 67

Không sai, đúng là Bách Chiến, anh thăng cấp, có được lĩnh vực!


Từ sau khi hợp tác với Thiên Lý, thực lực của anh dần tăng lên, từng bước lấy được quyền khống chế Thành Nguyệt Hoa, cuối cùng trở thành bá chủ một phương, kết thành liên minh với Thành Minh.

Thiên Lý không hề bất ngờ với việc anh thăng cấp, trên tay anh có linh khí Địa Khôn Lệnh, có khả năng dung nạp nguyên tố thổ từ cơ thể tràn ra rồi tinh luyện nó làm tăng tốc độ hấp thụ nguyên tố của anh. Hơn nữa anh quanh năm chiến đấu với sinh vật trọc hóa khiến cho tố chất thân thể và khả năng vận dụng dị năng cũng không ngừng tăng lên.

Trong giới dị năng giả đều có một nhận thức chung đó chính là tốc độ thăng cấp của các dị năng giả sống ở các thành thị nhỏ tuyệt đối sẽ nhanh hơn các dị năng giả trong thành phố rất nhiều. Hơn nữa cho dù cùng thăng cấp có lĩnh vực thì thực lực của các dị năng giả ở các thành thị nhỏ cũng cao hơn rất nhiều.

Chẳng qua là tốc độ thăng cấp của Bách Chiến vẫn vượt ngoài dự đoán của rất nhiều người. Ví dụ như Phất Qua từ Thành Thánh tới, ông thăng cấp có lĩnh vực năm 42 tuổi, tốc độ đó đã là rất nhanh rồi nhưng nếu so sánh với Bách Chiến thì cũng chỉ có thể đứng qua một bên. Hơn nữa, chỉ sợ vị cao thủ lĩnh vực vừa mới thăng cấp lên này có thực lực vượt qua ông.

Theo ông biết, hiện tại Tra Nhĩ bên cạnh Thiên Lý cùng với vị thủ lĩnh Đội quân mặt nạ kia cũng không quá 30 tuổi, hiện tại lại thêm một cao thủ lĩnh vực 30 tuổi nữa. Thành Minh nho nhỏ đã có ít nhất 3 cao thủ siêu cấp bảo vệ, đây là chuyện độc nhất vô nhị ở Áo Đắc Lạc. Không thể không nói, nơi này đúng là một nơi khó nắm bắt.

Tất cả Thành Minh đều xôn xao, một cao thủ lĩnh vực thăng cấp ngay trước mắt bọn họ, chịu ảnh hưởng của luồng năng lượng mạnh mẽ đó, rất nhiều dị năng giả đều có dấu hiệu đột phá. Trong nửa đêm còn lại, có hơn 40 dị năng giả lần lượt đột phá.

Đồng thời bọn họ phát hiện ra dị năng giả có linh khí sẽ thăng cấp nhanh hơn dị năng giả bình thường gấp mấy lần. Bách Chiến đã nói thẳng, anh có thể thăng cấp có lĩnh vực sớm như vậy cũng là nhờ linh khí Địa Khôn Lệnh.

Lần này khát vọng của nhóm dị năng giả với linh khí càng mãnh liệt hơn!

Ngay cả hai khu Nam – Bắc đang trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng thì cũng vẫn nhiều lần phái cao thủ tới Thành Minh, hy vọng có thể mua được Linh Khí thích hợp.

Đáng tiếc hiện tại muốn vào Thành Minh đã không dễ như trước nữa, rất nhiều người chỉ có thể cắm trại bên ngoài.

Thiên Lý nhân lúc này tuyên bố một quy định, bất kỳ ai chỉ cần tham gia xây dựng Thành Minh, bao gồm xây dựng vòng bảo vệ, gia cố tường thành, giao dịch hàng hóa đặc biệt, cung cấp tình báo, trồng cây trồng rừng.v.v.. thì đều có thể đạt được điểm cống hiến tương ứng. Thành Minh sẽ căn cứ vào điểm cống hiến nhiều hay ít để cấp thẻ cấp bậc. Thẻ cấp thấp chỉ có thể tham gia những hoạt động thường ngày của Thành Minh, thẻ cấp trung có được quyền hạn giao dịch nhất định, mà thẻ cao cấp thì tương đương với hộ gia đình chính thức ở Thành Minh, ngoại trừ một số khu vực đặc biệt thì ở những khu khác đều không có bất kỳ hạn chế gì.

Ngoài ra còn có Thẻ hoàng kim là thẻ đặc biệt của những thành viên nòng cốt.

Ngược lại, nếu như có hành vi phá hoại Thành Minh ví như hủy hoại cây cối hoặc phương tiện công cộng, vô cớ ẩu đá trong thành, ăn cắp, bắt cóc, dâm ô, thậm chí là gây ô nhiễm môi trường..v.v.. thì đều bị trừng phạt, phương thức trừng phạt phổ biến nhất chính là lao động cải tạo.

Có Đội quân mặt nạ làm gương, mọi người đều không phản đối lao động cải tạo.

Diện tích của Thành Minh cũng không lớn, nhân khẩu cơ bản đã đạt tới độ bão hòa nhưng do các đội lính đánh thuê thường xuyên hoạt động bên ngoài cho nên cũng không có vẻ chật chội. Vì nhân khẩu không ngừng gia tăng cho nên xung quanh Thành Minh dần xuất hiện một số doanh trại dã ngoại đặc biệt, những người cắm trại đa số là những dị năng giả không có thẻ cấp bậc.

Bên cạnh đó, Thành Nguyệt Hoa kết liên minh với Thành Minh nên thẻ cấp bậc của Thiên Lý cũng được áp dụng ở Thành Nguyệt Hoa, do Bách Chiến giám sát việc phân phát.

Hai thành thị trao đổi càng thường xuyên, liên hệ càng thêm chặt chẽ, Thành Nguyệt Hoa dần dần trở thành sân sau vô cùng mạnh mẽ của Thành Minh, sau này cũng được ghi vào sử sách, lưu danh hậu thế với cái tên “Vệ tinh ánh sáng”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.