Đọc truyện Hiện Đại Hậu Cung – Chương 5: Lòng trung thành (Thượng)
Nhị thiếu gia giận dữ, quay đầu cho Long Hiên một cái tát, “Ngươi tên biến thái này!” Cậu ta nguyên bản còn giống con tiểu cẩu đáng thương, vẩy đuôi mừng chủ, đột nhiên trở mặt, bàn tay vung lên tạo ra âm thanh vang dội, Long Hiên vốn có thể tránh nhưng lại không tránh, Sở Ly giật mình hoảng sợ.
“Kỳ Dương, ngươi làm gì vậy?” Sở Ly vội vàng đem cậu kéo ra, Long Hiên trong mắt đã có sát khí, dù là ngốc tử cũng nhìn ra được.
Vừa rồi Long Hiên ghé vào tai Kỳ Dương nói nhỏ, Sở Ly không có nghe được những lời hắn nói.
Kỳ Dương hừ lạnh, “Chơi nam nhân cũng thì thôi, còn muốn chơi loạn luân sao? Ngươi thật sự là kế thừa tên khốn kia, hạ lưu như nhau, không bằng cầm thú! Chính mình tạo ác nghiệt còn cố tình muốn trốn tránh đẩy cgo người vô tội, sớm biết rằng hối hận, vì cái gì còn mặc kệ con cái mình? Sinh mà không nuôi, nuôi mà không giáo, giáo mà không thoả đáng, còn muốn nguyền rủa nghiệt chủng này tại sao có mặt trên đời, ha! Lão cha thì chuyên thượng nữ nhân, nhi tử lại chuyên thượng nam nhân, các ngươi thật không thẹn một đôi dâm phụ a! Lão già nếu còn sống, nhất định sẽ càng thêm vẻ vang vì ngươi đi! Đem mẹ ta thượng cũng đã thượng, cưới cũng đã cưới, vậy tại sao còn không đem bà để vào trong mắt? Nếu thực khinh bỉ bà ta, vì cái gì không hoàn toàn một cước đá văng đi, rồi một tay bóp chết tên nghiệt chủng này đi? Bỏ đi thì luyến tiếc, lưu trữ lại không quý trọng, tốt xấu gì cũng đều là con trai, cùng hầu hạ lão gần nửa đời người, coi như yêu cầu một nửa tài sản thì có cái gì không đúng? Dứt khoát rời xa công danh, bồi tại bên ngươi để được bao dưỡng, các ngươi thật làm cho người khác ghê tởm!”
Xem cậu giống như mèo hoang cuồng trảo luồn lên nhảy xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn kích động mà đỏ bừng lên, khóe mắt còn chảy lệ, cả người run rẩy, Long Hiên đang tức giận lại một chút một chút lạnh xuống, đã khôi phục bình tĩnh.
Tuy rằng cậu ta so với chính mình kém nửa năm, nhưng thật sự vẫn chỉ như con nít.
“Rốt cục cũng bộc lộ tâm sự rồi sao?” Long Hiên thản nhiên hỏi lại.
“Kỳ Dương ta trước năm mười tám tuổi, cũng đã phát lời thề không cùng ngươi tranh đoạt, ta ăn mặc tạm bợ sống qua ngày, chính là muốn đổi lấy cuộc sống yên bình, ta làm vậy còn chưa đủ? Ngươi vì cái gì còn muốn đối với mẹ con ta đuổi tận giết tuyệt? Ngươi làm chuyện như vậy, còn có mặt mũi làm người sao?”
“Không mặt mũi làm người, so với việc mất mạng thì vẫn nhẹ hơn nhiều.” Long Hiên cười rộ lên, “Ta nếu không phải phúc lớn mạng lớn trời xanh phù hộ, giờ phút này đứng ở trước mặt ngươi hẳn là một con quỷ.”
Kỳ thật “Kỳ Hiên” đã là một con quỷ. Chẳng qua, cho dù không có hắn xuyên qua, bà mẹ kế cũng không chiếm được thứ gì, Kỳ Hiên sớm đối với bà ta có lòng phòng bị, sớm chuẩn bị đường lui, đã để dành một khoản tiền lớn, chỉ cần hắn bất ngờ xảy ra chuyện, thì tuyệt đối không tha hai mẫu tử kia.
Kỳ Dương choáng váng, giống như đột nhiên bị người bóp chặt yết hầu. Nửa ngày, cậu mới yếu ớt phản bác, “Ta không tin mẹ ta lại làm việc đó.”
“Sở Ly, giúp ta đem văn kiện trên bày máy tính trong thư phòng tới đây.” Long Hiên nói.
Sở Ly thở dài quay vào lấy đồ, sau đó đặt vào tay Kỳ Dương. Đó là ảnh chụp so với đăng ở trên báo chí càng rõ ràng hơn, còn phóng đãng hơn. Đó là bản ghi chép về ô tô bị động tay động chân làm phanh không nhạy, còn có nhân chứng kí tên. Đó là bản ghi chép này những năm mẹ của Kỳ Dương lén cùng công ty đại cổ đông giao dịch, ngay cả hoá đơn ngân hàng đều rõ ràng. Xem qua mỗi một tờ, sắc mặt Kỳ Dương lại trắng ra thảm hại hơn
“Kỳ Dương, ngươi biết mình sai ở chỗ nào không?”
Kỳ Dương ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn thấy nam nhân nguy hiểm kia bỗng nhiên sát lại gần cậu, theo bản năng lui về phía sau hai bước, ngã ngồi ở trên ghế salon.
“Ngươi nếu sớm đã biết mẹ ngươi cùng ta không đội trời chung, lão cha lại không cần ngươi, ngươi nên sớm một chút lựa chọn lập trường cho tốt, hơn nữa nhất định lập trường phải rõ ràng kiên định, hoặc là cùng ta tranh giành một mất một còn, hoặc là hoàn toàn quy phục làm tâm phúc của ta, nhưng ngươi đong đưa không ngừng, ý muốn lấy lòng cả hai bên, cuối cùng mới biết hai bên đều không cần ngươi. Mẹ ngươi lúc trước nhận thức sai lầm, chính mình dùng tư sắc mị hoặc nhân tâm chính là năng lực lại không đủ, còn muốn cùng lão cha hồ ly tinh kia tranh đấu, là tự tìm đường chết, bà ta lúc trước từng bước từng bước sai, hại nhân hại mình, đến cuối cùng còn có thể được hai ngàn vạn cùng khu nhà cấp cao, đã là vô cùng may mắn, còn tham vọng quá đáng cái gì? Lòng người không đủ rắn nuốt voi (từ yếu trở thành mạnh, từ nghèo trở thành giàu), trở về nói cho bà ta biết, còn tiếp tục gây chuyện, hoặc là vào tù; hoặc là bị bắt đi chụp ảnh khiêu dâm, nghe nói có loại nam nhân thích thượng lão bà nương; hoặc là tịch thu tài sản không nơi nương tựa, nếm thử mùi vị làm lão khất cái lưu lạc đầu đường. Nếu nhiêu đó còn chưa đủ hài lòng, ta còn có rất nhiều biện pháp đối phó bà ta, hơn nữa tuyệt đối so với bà ta cao siêu hơn, tuyệt không lưu lại nhược điểm gì để người khác bắt được.”
Long Hiên từ từ sắc nhọn như dao, thần sắc hờ hững, giọng điệu thoải mái, làm cho người ta da thịt phát lạnh. Kỳ Dương dường như lần đầu tiên nhận thức anh trai của mình, lần đầu tiên biết hắn so với cha còn âm tàn ma quỷ hơn.
Long Hiên ngồi ngay ngắn đối diện với cậu, hai chân vắt chéo, hai tay đan nhau đặt trên đầu gối, đánh giá cậu, “Kỳ Dương, ngươi dù sao cũng là huynh đệ huyết mạch tương liên duy nhất của ta, chỉ cần ngươi không can thiệp vào chuyện ta cùng với mẹ ngươi, ta sẽ bảo vệ ngươi cả đời an nhàn không lo nghĩ, ngươi có thể tiếp tục làm một thiếu gia ngày ngày tiêu dao khoái hoạt.”
Kỳ Dương bỗng nhiên cười yêu dã, “Điều kiện là lên giường với ngươi sao?”
“Chính là huynh đệ cũng có thể.” Long Hiên trả lời.
Kỳ Dương nhướng mi, “Thật sự?”
“Đương nhiên, nếu ngươi nguyện ý lên giường, ta càng vui mừng.” Dù sao đó cũng là một đại mỹ nhân rất hợp khẩu vị của hắn, bỏ qua thì thật đáng tiếc.
Kỳ Dương càn rỡ cười to, đứng dậy đi ra ngoài, “Kỳ Hiên, con heo biến thái thấp hèn, đi ôm heo ngủ đi!” Cậu sập cửa một cái thật mạnh, rồi bỏ đi.
Long Hiên nâng mi đối Sở Ly cười, “Ly Ly, hắn nói ngươi là heo kìa.”
Sở Ly giơ chân đá hắn một cái, “Ngươi đi chết đi!”