Bạn đang đọc Hẹn Ước Mười Năm – Chương 60: Ngoại Truyện 1 Oan Gia Ngõ Hẹp
Ngoại truyện 1: Oan gia ngõ hẹp
Edit: Diệp Vũ Lam
Diễn đàn Hồ Mây:
Tiêu đề: Tin mới! Trịnh Tự là khách mời đặc biệt đến tham dự lễ khai giảng của tân sinh viên khóa 2018 khoa Vân Châu!
Tiêu đề: Tin hot! Trịnh Tự đã cầu hôn với một em gái khóa 2018 tại lễ khai giảng của khoa Vân Châu!!!
Tiêu đề: Lại một tin hot! Em gái đó đã từ chối lời cầu hôn của Trịnh Tự, lý do là Trịnh Tự quá già!
Tiêu đề: Yêu cầu của em gái cực gắt.
Lần đầu tiên tôi nghe thấy có người chê Trịnh Tự già.
Tiêu đề: Ảnh thực tế, cảnh Trịnh Tự cầu hôn bị từ chối! Nét mặt sượng trân của đại thần!
Tiêu đề: Thảo luận có não, Trịnh Tự là vừa gặp đã yêu hay là tự dưng bị chập mạch?
Năm 2018, cộng đồng diễn đàn Hồ Mây của trường Đại học Châu Xuyên đã phát triển một ứng dụng dành cho thiết bị di động, giúp lan truyền tin tức kịp thời và nhanh chóng.
Kể từ lúc Trịnh Tự xuất hiện tại lễ khai giảng, trên diễn đàn đã tràn ngập các bài viết tường thuật trực tiếp cùng một dạng.
Sau khi Trịnh Tự quỳ một chân ngay trước mặt tất cả các tân sinh viên, cầu hôn Giang Thu Thu, diễn đàn suýt nữa bị quá tải.
Các bài viết liên quan đều được phản hồi liên tục.
【Trịnh Tự đang làm cái quái gì thế? Tự dưng cầu hôn? Với một em gái khóa 2018???】
【Trịnh Tự là đồ cầm thú hả? Em gái đó mới có tí tuổi thôi mà? Có ngon thì bỏ em ấy đi, cầu hôn với em nè!!!】
【Mô phật.
Trên mạng lúc nào cũng khoe Trịnh Tự không hám gái, sở hữu khuôn mặt đẹp trai nhất giới đầu tư, nhưng không hề dính scandal nào.
Kết quả là anh ấy đột nhiên làm ra một chuyện động trời!! Ahahaha.】
【Fan bạn gái của Trịnh Tự đã và đang viết di chúc.】
【Vậy ai đó nói xem Trịnh Tự đang bị sao thế? Đã quen biết em gái này từ trước à? Trò chơi tình thú?】
【Theo thông tin mới nhất từ phóng viên tại hiện trường, hình như em gái đó không biết Trịnh Tự, còn chê Trịnh Tự quá già.
Cô em này cũng can đảm phết ahaha.】
【Đệch, tôi chụp được biểu cảm của Trịnh Tự rồi.
Các bác mau vào xem nè.】
【Lạy hồn, Tự Tự sắp khóc đấy à? Đúng là khiến người ta đau lòng quá đi.
Em gái quá đáng lắm luôn á, vuốt mặt phải nể mũi chứ?! Tự Tự đừng khóc, hãy sà vào lòng mẹ! Mẹ không chê con già đâu!!】
【Em gái bỏ chạy rồi!! Em gái ngốc nghếch bỏ chạy rồi!! Ahaha Trịnh Tự đuổi theo rồi!】
【Úiii, sau đó thì sao? Sau đó như thế nào?】
【Tui là đàn chị năm Ba đang thực tập bên ngoài, sếp của tui muốn biết cái kết trước khi xuống lỗ.】
【TvT Em đang ở hiện trường, hiệu trưởng lại bình thản tiếp tục lễ khai giảng, không cho tụi em đi ra ngoài.】
【Aaaa, lãnh đạo nhà trường đang phát biểu!! Đã nói tận 15 phút rồi.】
【Các lãnh đạo nhà trường đúng là từng trải sự đời.】
【Đến lượt đại diện sinh viên phát biểu rồi… Ơ kìa, đại diện sinh viên đã phát biểu xong rồi, có vẻ bạn ấy cũng nóng lòng như chúng ta!】
【Ááááá, buổi lễ kết thúc rồi, các bạn học tiến lên!!!】
…
Tiêu đề: Tin mới! À không, tin hot!!!!! Em gái đã đồng ý lời cầu hôn của Trịnh Tự!!
【??? Ủa alo, tiêu đề gì thế kia? Tôi không hiểu sai chứ?】
【Mới có nửa tiếng thôi mà? Giữa chừng đã xảy ra chuyện gì vậy?】
【Không phải em gái không biết Trịnh Tự sao? Còn cho rằng Trịnh Tự quá già mà?】
【Hơi thắc mắc, trong nửa tiếng vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Em gái bị nhập hồn à?】
【Lẽ ra phải nên hỏi trong nửa tiếng đó, Trịnh Tự đã làm gì em gái chứ nhỉ?】
【Trịnh Tự: Cô gái, em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi?】
【Mị đã chụp được cảnh em gái đồng ý lời cầu hôn nè, còn có nhẫn nữa [ảnh][ảnh][ảnh].】
【Ảnh gì đây?? Có chuyện gì với hai nhân vật chính thế? Cả hai đều rơi xuống nước à?】
【Mạnh dạn suy đoán, lẽ nào là em gái rơi xuống nước, Trịnh Tự làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Sau đó em gái bị cảm động, đồng ý lời cầu hôn?】
【Suy đoán của bác trên rất hợp lý, nhưng vẫn còn một thắc mắc.
Em gái rơi xuống nước thì thôi, tại sao quần áo đã thay đổi, còn đổi thành áo len nữa?】
.
Không chỉ có cộng đồng Hồ Mây và Công đoàn Đại học Châu Xuyên, các nền tảng mạng xã hội khác như Weibo, WeChat cũng đang xôn xao về màn cầu hôn của Trịnh Tự và Giang Thu Thu.
Vì Trịnh Tự là người vô cùng nổi tiếng, chuyện này còn leo lên cả hot search Weibo.
Tên của Giang Thu Thu cũng được nhiều người biết đến thông qua hot search.
Hội nhiều chuyện nói chung không đến nỗi nào.
Dù sự việc có chấn động đến mấy thì cũng chỉ là chuyện của người ta, mọi người tám chuyện một thời gian rồi cũng giải tán.
Tuy Trịnh Tự cũng có fan, nhưng dù gì anh không phải là idol giới giải trí, không phải sống nhờ fan.
Các fan bạn gái rất đau lòng, tuy nhiên vẫn rộng lượng chúc mừng.
Trên thực tế, những người bị sốc nhất lại là bạn bè của người trong cuộc.
Trong đó, những người hóng chuyện đầu tiên là các bạn học thời cấp Ba của Giang Thu Thu.
Giang Thu Thu, bạn trai cũ Trâu Nhược Vọng, và bạn thân cũ Hướng Viên đều là những nhân vật khá nổi tiếng ở trường cấp Ba bọn họ.
Mối quan hệ tay ba cũng là chủ đề hóng hớt hot nhất của các bạn học trong khoảng thời gian đó.
Mặc dù mọi người đều cho rằng chuyện của Hướng Viên và Trâu Nhược Vọng sẽ không có kết thúc có hậu.
Nhưng xét một cách công bằng, một số người lại âm thầm tán thành sự lựa chọn của Trâu Nhược Vọng.
Hướng Viên có vẻ ngoài xuất sắc, gia đình quen biết rộng, chắc chắn sẽ giúp Trâu Nhược Vọng phát triển trong tương lai.
Ngược lại, tuy Giang Thu Thu xinh đẹp và thông minh nhưng gia cảnh bình thường, những năm này sống phải dựa vào chính mình không hề dễ dàng.
Đặc biệt, vào buổi tối trước lễ khai giảng của Đại học Châu Xuyên, Hướng Viên đã không kìm được mà lén thông báo trước cho một số cô bạn chuyện mình sắp có cơ hội gặp mặt Trịnh Tự, hơn nữa còn được tham dự bữa tiệc của Trịnh Tự.
Đối với những sinh viên vừa bước vào đại học, Trịnh Tự chính là nhân vật thần thánh không thể đến gần.
Điều này cũng chứng thực một việc rằng Hướng Viên có nguồn lực mà những người khác không có.
Không ít người ngoài miệng xỉa xói Trâu Nhược Vọng, nhưng trong lòng lại rất ngưỡng mộ hắn.
Cũng có bạn học cho rằng có lẽ Giang Thu Thu gặp xui.
Với tính cách của Giang Thu Thu, cô ấy sẽ không thể tránh được Hướng Viên.
Hướng Viên có người quen ở Đại học Châu Xuyên.
Nếu hai người xảy ra xung đột, Hướng Viên muốn “xử” Giang Thu Thu chỉ là chuyện cỏn con.
Không ai ngờ chỉ sau một đêm, tình thế đã biến chuyển đáng sợ.
Giang Thu Thu vốn bị đá bỗng dưng có một anh “Chồng sắp cưới” được nhiều người kính trọng.
Anh chồng sắp cưới này còn là nhân vật mà bạn trai cũ và bạn thân cũ của cô định lấy lòng.
Dù nhìn ở góc độ nào, chuyện này vẫn rất buồn cười, rất thâm thúy.
Tin nhắn trong nhóm chat WeChat bạn học cấp Ba lập tức tăng vọt đến hơn 999 tin.
Tất cả đều tỏ vẻ bàng hoàng trước sự việc này.
Càng kinh hoàng hơn là khi nhắc đến Trâu Nhược Vọng và Hướng Viên đã từng là nhân vật khiến người ta ghen ghét, giọng điệu trở nên xéo sắc hơn.
Có người không ưa bọn họ lập tức tag vào nhóm.
Bạn học A: 【@Hướng Viên, chẳng phải nói cậu của bạn quen biết với Trịnh Tự, còn muốn dàn xếp bạn tham dự bữa tiệc của Trịnh Tự sao? Vậy bạn có biết trước chuyện Trịnh Tự cầu hôn Giang Thu Thu không?】
Bạn học B: 【Hướng Viên xấu lắm nha, quen biết với Trịnh Tự mà không tiết lộ với bọn mình.】
Bạn học C: 【Sẵn hỏi luôn, nếu Hướng Viên và Nhược Vọng tham dự bữa tiệc của Trịnh Tự thì phải giới thiệu bản thân mình thế nào nhỉ?】
Bạn học C: 【Xin chào, em là bạn trai cũ của vợ sắp cưới của anh nhỉ? Ahaha.】
Bạn học D: 【Mọi người đều là bạn học, đừng nói vậy chứ.
Giang Thu Thu bảo các cậu nói như vậy đúng không?】
Bạn học A: 【Cười ẻ, chuyện bọn họ làm mà tại sao không thể nói?】
Bạn học B: 【Đúng, bọn tôi chỉ nói sự thật thôi mà.】
Bạn học C: 【Đừng tưởng mọi người không biết Hướng Viên nói gì sau lưng Thu Thu.
Tôi cũng có thể nói mọi người đều là bạn học, đừng như vậy nữa.】
Hướng Viên mới dự lễ khai giảng xong, vừa mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn trong nhóm chat, suýt nữa nổi điên tiết.
“Nhược Vọng, anh xem nhóm chat cấp Ba kìa.
Tại sao mấy người đó lại ăn nói như vậy chứ!” Cô ả tức tối giậm chân, giơ màn hình điện thoại đến trước mặt bạn trai.
Trâu Nhược Vọng vẫn còn đang thất thần, bị cô ả gọi một cái mới chợt hoàn hồn, nhìn qua loa rồi nói: “Người ta có miệng ngồi lê đôi mách, chúng ta không kiểm soát được.
Đừng để ý đến bọn họ là được.”
Hướng Viên tức giận nói: “Nhất định là do Thu Thu bảo bọn họ nói ra, cô ta hận chúng ta lắm mà.”
Trâu Nhược Vọng nhìn cô ả, đột nhiên bật cười, “Cô ấy hận chúng ta không phải là chuyện rất bình thường sao?”
“Gì cơ.” Hướng Viên liếc hắn, hậm hực nói: “Anh nói xem tại sao Trịnh Tự muốn cầu hôn Giang Thu Thu? Chẳng lẽ thật sự là vừa gặp đã yêu?”
Đó là lý do được mọi người suy đoán nhiều nhất hiện nay.
Trên thực tế, Hướng Viên cũng nghĩ như vậy.
Cô ả đã quen biết Giang Thu Thu nhiều năm, hiểu rất rõ mối quan hệ và gia cảnh của Giang Thu Thu.
Nếu Giang Thu Thu có quen biết Trịnh Tự từ trước, cô ả không thể không biết.
Nếu bọn họ không biết nhau từ trước, vậy chỉ có thể là vừa gặp đã yêu.
Nhưng tại sao Trịnh Tự có thể vừa gặp đã yêu Giang Thu Thu, thậm chí còn cầu hôn ngay tại chỗ? Như vậy thật khiến người khác không thể tin nổi.
Trâu Nhược Vọng lắc đầu, “Anh không biết.”
Hắn càng muốn biết hơn Hướng Viên.
Hắn nghĩ ngợi, đột nhiên nhìn Hướng Viên, “Bữa tiệc của Trịnh Tự vẫn diễn ra như bình thường chứ?”
Hướng Viên sửng sốt, “Anh vẫn muốn đến tham dự?”
Trâu Nhược Vọng gật đầu, “Muốn.”
Hướng Viên cảm thấy hình như hắn có gì đó không ổn, nhưng không thể nói được cụ thể là gì, bèn gật đầu, “Để em nói với cậu một tiếng.”
Bữa tiệc của Trịnh Tự còn có rất nhiều nhân vật nổi tiếng, cô ả không muốn từ bỏ cơ hội này chỉ vì Giang Thu Thu.
.
Bữa tiệc vẫn được tổ chức tại nhà hàng ở khu thương mại trung tâm đô thị đại học.
Mười năm trôi qua, khu thương mại đã rất phồn thịnh.
Tất cả các căn nhà trệt trước đây đã bị phá dỡ, xây thành dãy phố thương mại.
Mặt đường cũng được sửa sang bằng phẳng và thông thoáng, ngoài ra còn có hai tòa trung tâm thương mại lớn.
Nhà hàng mà Đại học Châu Xuyên đặt cũng nằm trên tầng cao nhất của một trong hai tòa trung tâm thương mại.
Trịnh Tự và Giang Thu Thu xa cách lâu ngày gặp lại, nhất là Trịnh Tự.
Anh đã đợi suốt mười năm, nói thế nào cũng không chịu tách khỏi Giang Thu Thu.
Giang Thu Thu không biết phải làm sao, đành phải quay về khách sạn cùng anh.
Hai người thay quần áo, sửa sang lại hình tượng rồi cùng nhau đi tham dự tiệc.
Ngoài lãnh đạo nhà trường, đến tham dự bữa tiệc này còn có những người muốn nhân cơ hội này làm thân với Trịnh Tự.
Mặc dù những người này không có mặt tại lễ khai giảng, thế nhưng chuyện trong lễ khai giảng đã nhanh chóng được lan truyền, kể cả thông tin cá nhân của Giang Thu Thu cũng bị lan truyền nhanh chóng.
Ban đầu mọi người cho rằng với địa vị của Trịnh Tự thì sao có thể vô cớ cầu hôn một cô nữ sinh? Đối tượng được cầu hôn này chắc chắn phải có gia thế rất khủng.
Đợi đến khi thông tin của Giang Thu Thu bị lộ ra ngoài, mọi người đều rối rít kinh ngạc.
Gì mà bình thường thế?!!
Mặc dù trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng trẻ tuổi xinh đẹp không phải là tài nguyên khan hiếm gì đối với Trịnh Tự.
Quả thật điều này khiến mọi người nghĩ không ra.
Trong lòng mọi người đều rất tò mò, khi gặp mặt Trịnh Tự lại không dám biểu hiện quá rõ ràng.
Có vài người quen biết Trịnh Tự xung phong hỏi dò đôi câu đều bị Trịnh Tự khéo léo chặn lại.
Mọi người biết ngay Trịnh Tự không muốn bàn tán về chuyện này.
Bọn họ tới để làm thân với anh, chứ không phải hỏi tội anh, thấy vậy đều rất thức thời đổi chủ đề, không dám hỏi thêm câu nào.
Ngay cả thái độ của những người vốn muốn đi gặp Giang Thu Thu để thăm dò tình hình cũng tiết chế lại, ít nhất ngoài mặt đều tỏ vẻ khách sáo.
Cảnh tượng này khiến Giang Thu Thu nhớ đến bữa tiệc của Dương Tông Anh mà trước đây cô đi tham dự với Trịnh Tự, cùng với lần đầu đến nhà Trịnh Tự.
Do có Trịnh Tự che chở, mọi người cũng đối xử khách sáo với cô như vậy, không hề khiến cô cảm thấy lúng túng.
Đã có kinh nghiệm xã giao trước đây, thật ra cô không căng thẳng mấy.
Những người này không khác gì những người từng muốn làm thân với Dương Tông Anh, câu hỏi đặt ra không khó đối phó so với những người đó.
Vì vậy, mọi người rất ngạc nhiên khi thấy tuy cô nữ sinh vừa nhập học này có gia cảnh bình thường, thế nhưng thái độ cởi mở và nhã nhặn, ăn nói cũng rất sâu sắc, bộ dạng tựa như đã từng trải đời.
Nói đến một số chuyện trên thương trường, cô vẫn có thể tiếp lời dăm ba câu, nói chuyện rất có nội dung, không hề thua kém các bậc thầy.
Trâu Nhược Vọng đi cùng Hướng Viên nhìn Giang Thu Thu trở thành tâm điểm của sự chú ý trong đám đông ở đằng xa.
Thấy dáng vẻ cô cười nói thoải mái với những ông lớn không dễ ứng phó, không hiểu tại sao trong lòng hắn bỗng cảm thấy xa lạ.
Cảm giác như thể hắn đột nhiên không quen biết Giang Thu Thu, cảm giác như thể hắn… đã mãi mãi mất đi cô.
Trong lòng hắn bỗng có một cảm giác hốt hoảng vô cớ, còn có một cảm giác trống rỗng không nói nên lời.
Khó khăn lắm Giang Thu Thu mới thoát khỏi những người đến bắt chuyện, tìm một khoảng trống đi vào nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm.
Kết quả là vừa ra khỏi nhà vệ sinh thì chạm mặt người quen cũ.
“Thu Thu.” Trâu Nhược Vọng lấy dũng khí ngăn cô lại, nói: “Tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Giang Thu Thu nghi ngờ nhìn hắn, “Chuyện gì?”
Cô cho rằng giữa bọn họ không có chuyện gì đáng nói.
Trâu Nhược Vọng lặng lẽ nhìn cô.
Hắn có rất nhiều lời muốn hỏi, nhưng hắn biết rõ mình đã không còn tư cách đó.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể hỏi một câu: “Cậu thật sự đã đồng ý lời cầu hôn của Trịnh Tự?”
“Đúng.” Giang Thu Thu đáp lại qua loa, hơi mất kiên nhẫn, “Bạn chỉ hỏi chuyện này thôi à? Không còn gì khác thì tôi đi đây.”
“Đợi đã.” Trâu Nhược Vọng thấy cô muốn đi bèn vội vàng duỗi tay kéo cô lại.
Nhưng hắn vẫn chưa chạm vào cổ tay của Giang Thu Thu thì thấy Giang Thu Thu giống như gặp ma, nhanh chóng rụt tay lại, nhìn hắn đầy phòng bị, lạnh lùng nói: “Bạn học Trâu, bạn chú ý chút đi.
Bạn có người yêu, tôi cũng có người yêu, đừng tùy tiện động tay động chân, sẽ gây ảnh hưởng xấu.”
Trâu Nhược Vọng: “…”
Trâu Nhược Vọng bỗng dưng phát cáu, giễu cợt, “Tôi chỉ không ngờ cậu lại quen với Trịnh Tự nhanh đến vậy.
Chúng ta mới chia tay được bao lâu? Vẫn chưa tới ba tháng mà nhỉ?”
“Như thế vẫn còn kém bạn nhiều đấy.” Giang Thu Thu cười mỉa nhìn hắn, “Còn bạn vẫn chưa chia tay đã tìm được người khác rồi.”
Cô nói ra những lời này với vẻ giễu cợt, không hề có chút tức giận, giống như đang nói chuyện với một người qua đường bình thường, không liên quan đến bản thân.
Sự thật cũng là như vậy.
Đối với Trâu Nhược Vọng, bọn họ chia tay mới hơn hai tháng, lần cuối cùng gặp nhau chỉ là vài tiếng trước.
Thế nhưng đối với Giang Thu Thu, bọn họ đã chia tay được hơn nửa năm tính đến thời điểm hiện tại.
Hơn nữa, lần gặp nhau cuối cùng cũng đã là chuyện của một học kỳ trước đó.
Trong học kỳ mà cô vừa mới trải qua, cô đã trải qua rất nhiều chuyện, sống một cuộc sống vô cùng hạnh phúc.
Cho đến khi gặp lại Trâu Nhược Vọng, cô mới chợt nhớ ra mình đã lâu rồi không nhớ tới người này.
Cô đã có cuộc sống của mình, có bạn trai mới, dĩ nhiên hiện tại đã lên chức chồng sắp cưới, sau này còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Quả thật cô không có thời gian dây dưa với bạn trai cũ nữa.
Thậm chí vì cô đã trải qua nhiều chuyện hơn Trâu Nhược Vọng, lúc này gặp lại hắn, không hiểu tại sao cô lại cảm thấy hắn giống như một đứa trẻ ngớ ngẩn.
Cho đến khi hắn thốt ra những câu vớ vẩn đó, phản ứng đầu tiên của cô chỉ là buồn cười, nhưng không hề tức giận.
Trâu Nhược Vọng thấy dáng vẻ đó của cô, con tim hắn như tan nát.
Cô ấy không tức giận, ấy thế mà cô ấy lại không hề tức giận.
Không tức giận nghĩa là không quan tâm.
“Thu Thu, chúng ta quay lại đi.” Trâu Nhược Vọng chỉ cảm thấy gốc rễ nào đó trong tim bỗng bị đứt đoạn, không quan tâm đến thể diện, vội vàng tiến lên, “Tôi vẫn còn thích cậu, lúc đó tôi cũng không muốn chia tay với cậu.
Chúng ta quay lại với nhau được không?”
Đúng vậy, hắn rất thích Giang Thu Thu.
Sự thật là sau khi Giang Thu Thu phát hiện ra chuyện của hắn và Hướng Viên, suy nghĩ của hắn là sẽ chia tay với Hướng Viên, ở lại bên Giang Thu Thu.
Tuy nhiên, Giang Thu Thu đã không cho hắn cơ hội, cô ấy đã nói chia tay trước.
Tất cả mọi người đều cho rằng hắn đá Giang Thu Thu và chọn Hướng Viên.
Chỉ có một mình hắn biết thật ra hắn bị Giang Thu Thu đá.
Sau khi chia tay Giang Thu Thu, hắn cũng nghĩ đến chuyện cứu vãn.
Thế nhưng mọi người xung quanh đều nói với hắn rằng Hướng Viên tốt hơn, Hướng Viên có thể giúp hắn nhiều hơn.
Khi đó, hắn đang đối mặt với kỳ thi tuyển sinh đại học, cậu của Hướng Viên lại là lãnh đạo của Đại học Châu Xuyên.
Vì vậy, ma xui quỷ khiến hắn đã ngầm chấp nhận sự lựa chọn này.
Nhưng hắn cho rằng mình và Giang Thu Thu vẫn còn cơ hội cứu vãn, cho rằng khi bọn họ lên đại học sẽ còn nhiều thời gian và tương lai.
Hắn lại không thể ngờ rằng mới ngày đầu tiên nhập học, Giang Thu Thu đã đính hôn.
Còn đính hôn với một nhân vật mà hắn không thể với tới, nam thần của tất cả nữ sinh trong trường.
Trâu Nhược Vọng không biết tại sao mình lại ra nông nổi như ngày hôm nay.
Giờ phút này, hắn đã không nén được nỗi sợ hãi trong lòng.
Hắn biết bây giờ mà không nói ra, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.
Cho dù sai thời gian, sai địa điểm, hắn cũng phải nói ra.
“Thu Thu, tôi hối hận rồi, tôi không nên đồng ý chia tay với cậu.” Đôi mắt của Trâu Nhược Vọng tràn ngập khao khát, “Quay lại với tôi được không?”
“Đây là sự lựa chọn của tôi, không phải là sự lựa chọn của bạn.” Giang Thu Thu tàn nhẫn đáp.
“Nếu tôi nhớ không lầm, bạn có thể đến đây đều là nhờ cậy cậu của Hướng Viên đúng không?” Cô cũng cạn lời, “Bạn chạy tới đây nói cho tôi nghe chuyện này, Hướng Viên có biết không?”
Trâu Nhược Vọng bình tĩnh nhìn cô, “Tôi sẽ chia tay với cô ấy ngay lập tức, tôi nói thật đó.”
Giang Thu Thu hờ hững, “Đó là chuyện của bạn, không liên quan đến tôi.”
Trái tim của Trâu Nhược Vọng bỗng chốc lạnh băng, ngẩn ngơ nhìn Giang Thu Thu, “Là vì Trịnh Tự sao?”
Lần này, Giang Thu Thu nhìn hắn với ánh mắt thương hại, “Bạn thật là buồn cười.
Lúc chúng ta chia tay, tôi thậm chí còn không biết Trịnh Tự nữa kìa.”
Cô hơi cúi đầu xuống, giống như lầm bầm, “Quái lạ, sao trước đây mình lại quen với một người ngây thơ như vậy nhỉ?”
Vừa dứt lời, bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng, “Trước đây em quen ai?”
Giang Thu Thu căng da đầu, vội vàng nhào vào lòng Trịnh Tự, khoác lấy cánh tay anh, định dời đi sự chú ý của anh, “Không phải vậy, em không có, trong lòng em chỉ có mình anh thôi.”
Trịnh Tự cúi đầu nhìn cô, trong mắt hiện lên vẻ suy ngẫm, “Vậy à?”
Giang Thu Thu gật đầu như gà mổ thóc, “Không hề giả trân.”
Điệu bộ thân mật, quen thuộc của hai người làm cay mắt Trâu Nhược Vọng.
Trâu Nhược Vọng chỉ cảm thấy trong lòng nóng rực, bất chấp tiến đến vài bước, đứng chặn trước mặt hai người, ngẩng đầu nhìn Trịnh Tự, “Anh Trịnh, có thể anh không biết, thật ra tôi là bạn trai cũ của Thu Thu.”
Giang Thu Thu: !!!!
Đao của cô đâu? Đao 50 mét của cô đâu?!!!
Trâu Nhược Vọng chú ý tới vẻ mặt trở nên căng thẳng của cô, trong lòng nảy sinh chút hy vọng.
Giang Thu Thu sợ Trịnh Tự nghe được chuyện cô có bạn trai cũ.
Có phải điều này nghĩa là giữa bọn họ không có đủ sự tin tưởng?
Nghĩ như vậy, Trâu Nhược Vọng tăng âm lượng lên một chút, tiếp tục nói: “Thật ra tôi và Thu Thu chia tay chưa được bao lâu.
Tôi nghĩ anh nên cân nhắc lại mối quan hệ giữa hai người.”
Quả nhiên sắc mặt của Trịnh Tự tối sầm, ánh mắt nhìn Giang Thu Thu cũng trở nên nguy hiểm.
Nhưng chẳng mấy chốc, anh đã kiềm chế sự nguy hiểm đó.
Anh nhìn về phía Trâu Nhược Vọng, cười cười, “Tôi đã biết.
Để phòng hờ, sau này xin cậu đừng nói chuyện với vợ sắp cưới của tôi khi không có người thứ ba… Nếu được thì đừng xuất hiện trong tầm mắt của cô ấy.”
Trâu Nhược Vọng: ???
Trịnh Tự nói xong thì chẳng buồn nhìn hắn ta, cứ thế dẫn Giang Thu Thu rời đi.
Trâu Nhược Vọng chết lặng nhìn hai người đi xa, sau đó mới từ từ hoàn hồn.
Tiếp đó, hắn nhìn thấy Hướng Viên đang đứng ở một góc.
Khuôn mặt của Hướng Viên gần như sượng cứng, nghiến răng nói: “Trâu Nhược Vọng, anh đối xử với em như vậy hả?”
Trâu Nhược Vọng chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng, lúc nhìn thấy Hướng Viên cũng không có tâm trạng gì, chỉ lặng lẽ nhìn cô ả.
Sau một hồi, hắn nở nụ cười gượng gạo, “Hướng Viên, chúng ta chia tay đi.”
“Anh dám chia tay?” Hướng Viên kinh ngạc mở to mắt, sau đó nhào tới, mất đi sự dịu dàng thường ngày, đánh mạnh vào người hắn, “Em không đồng ý, anh đừng mơ!”
Trâu Nhược Vọng cũng không đánh trả, chỉ cụp mắt, “Tùy em.”
Ở đằng xa dường như vẫn có thể nghe loáng thoáng giọng nói khóc không ra nước mắt của Giang Thu Thu, “Đàn anh, em đã chia tay với hắn từ tám trăm năm trước rồi, anh hiểu không!”
“… Trước đây em khờ dại, mù mắt là chuyện bình thường.
Thậm chí em từng là fan của Trịnh Thanh Xuyên nữa cơ mà!”
Lời của tác giả:
Thu Thu: Bây giờ em rất muốn giết chết thằng bồ cũ!
Trịnh Tự: Chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện.
Thu Thu: QAQ