Hẹn Ước Mười Năm

Chương 56


Bạn đang đọc Hẹn Ước Mười Năm – Chương 56


Giang Thu Thu vẫn cho rằng năm 2009 của Đại học Châu Xuyên sẽ bắt đầu với vòng chung kết “Cô Nàng Tỏa Sáng”, và màn ra mắt rực rỡ của Trịnh Thanh Xuyên.
Nhưng không ngờ sau Tết Nguyên Đán, cộng đồng Hồ Mây lại dẫn đầu tung ra tin tức gây chấn động toàn bộ khu đô thị đại học.
Nhóm chat lớp Tài chính 08:
Quản Kiệt: 【Á đù đù đù!! Trường chúng ta ngầu lòi quá đáng!!】
Quản Kiệt: 【[Đường link: Tiêu đề: Dự án Hoa Lạc đầu tiên của tập đoàn đầu tư Di Cảnh ở Châu Xuyên là của sinh viên Vương Đằng đang học tại Đại học Châu Xuyên.]】
Bạn học A: 【??????? Là sao? Là như những gì tôi hiểu hả?】
Quản Kiệt: 【Là như những gì bác hiểu!】
Quản Kiệt: 【Sáng sớm, tập đoàn đầu tư Di Cảnh tuyên bố đầu tư vào dự án khởi nghiệp của một bạn học trường chúng ta.

Đó là dự án đầu tiên mà họ đầu tư tại thành phố Châu Xuyên!】
Lớp trưởng: 【Mình cũng vừa thấy bài viết.

Người mà tập đoàn đầu tư Di Cảnh đầu tư là Vương Đằng của khoa Công nghệ Thông tin.】
Bạn học B: 【Vương Đằng? Thần thánh phương nào thế, sao trước đây chưa từng nghe qua?】
Lớp trưởng: 【Tất nhiên là chưa từng nghe qua rồi, người ta mới học năm nhất thôi…】
Bạn học C: 【Học năm nhất??? Vậy không phải là cùng khóa với chúng ta sao?】
Lớp trưởng: 【Đúng rồi.

Đại thần chân chính luôn bộc lộ phép màu từ rất sớm…】
Giang Thu Thu: 【…】
Phải nói rằng các bạn học khóa 08 của cô quá khoa trương, ngay cả mấy từ như phép màu cũng nói ra được.
Cô vẫn bình tĩnh hơn so với sự kích động của các bạn học.

Cô đã sớm biết tập đoàn đầu tư Di Cảnh đang tiếp xúc với dự án của Vương Đằng.

Thế nhưng khi nhấp vào đường link tin tức, cô vẫn thấy khá bất ngờ.
Tập đoàn đầu tư Di Cảnh đầu tư mười triệu NDT đợt đầu cho Vương Đằng.

Bên cạnh đó, Dương Tông Anh còn nói rõ với giới truyền thông rằng sau này sẽ còn tiếp tục đầu tư.
Ở năm 2018, khoản đầu tư mười triệu NDT cũng không được xem là nhiều.

Nhưng ở năm 2008, nhất là đối với dự án của một sinh viên nghèo không có danh tiếng, đó được xem là một cử chỉ hào phóng.

Điều đó cho thấy tập đoàn đầu tư Di Cảnh đánh giá cao dự án này như thế nào.

Sau khi tin tức được lan truyền, đã có không ít tổ chức đầu tư bắt đầu chú ý đến dự án vốn không mấy nổi bật này. 
Là dự án đầu tiên của tập đoàn đầu tư Di Cảnh tại Châu Xuyên, nền tảng dịch vụ đời sống trực tuyến OneDay đã nhận được rất nhiều sự quan tâm.

Thời sự đưa tin ngày một nhiều, Vương Đằng – sinh viên năm nhất khoa Công nghệ Thông tin bỗng chốc trở thành nhà giàu mới nổi, có tiếng tăm và quyền thế nhất của Đại học Châu Xuyên, thậm chí là toàn bộ khu đô thị đại học.
Gần như chỉ trong một đêm, trên toàn bộ Công đoàn Đại học Châu Xuyên đều là các bài viết liên quan đến OneDay và Vương Đằng.

Giống như bao người nổi tiếng khác, đời tư cá nhân của Vương Đằng đều bị đào bới và đưa ra ánh sáng, bao gồm những sự việc thời cấp Ba của cậu ấy.
Nhóm chat lớp:
Quản Kiệt: 【Woa, mọi người đọc bài viết này đi.

Bạn học cấp Ba của Vương Đằng tiết lộ tin tức thời cấp Ba của cậu ấy!】
Bạn học A: 【= = Tuy tui cảm thấy cậu ấy rất giỏi, nhưng tui chẳng có hứng thú với điểm thi cấp Ba của cậu ấy đâu.】
Quản Kiệt: 【Không phải chuyện đó.

Trong đó đã tiết lộ tên bạn gái thời cấp Ba của Vương Đằng!】
Quản Kiệt: 【Các bác đoán thử xem là tên gì?】
Bạn học A: 【Là gì?】
Quản Kiệt: 【Thật trùng hợp, tên là Tăng Nam Ngọc!!!】
Quản Kiệt: 【@Tăng Nam Ngọc, mau ra đây đọc tin lá cải nè, trùng tên với cậu đó!】
Bạn học A: 【Ha ha ha, chuyện thật như đùa.

Lớp chúng ta có được xem là lại xuất hiện một người nổi tiếng không!】
Bạn học B: 【Trời má, phong thủy của lớp chúng ta tốt vãi.

Ngày một ngày hai đã lên bài viết hấp dẫn của Công đoàn Đại học Châu Xuyên.】
Lớp trưởng: 【Đã đọc xong bài viết, bạn gái của Vương Đằng hạnh phúc ghê! Người tung tin nói rằng Vương Đằng đối xử với bạn gái rất tốt, thời cấp Ba vẫn luôn dạy kèm cho cô ấy.】
Bạn học C: 【Bạn gái của cậu ấy cũng có mắt nhìn đấy chứ! Nghe nói gia cảnh của Vương Đằng cũng thường thôi, bạn gái của cậu ấy không hề rời xa cậu ấy.

Hai người còn thi đậu vào cùng một trường đại học.

Bây giờ các bạn học cấp Ba đều rất ngưỡng mộ bạn gái của cậu ấy lắm đấy.】
Bạn học A: 【_(:3∠)_ Ngưỡng mộ cũng không có cửa đâu.

Chẳng phải nói bạn gái của cậu ấy rất xinh sao?】

Quản Kiệt: 【Ớ, bạn gái của Vương Đằng cũng học cùng trường với chúng ta à?】
Bạn học C: 【Đúng rồi, trong bài viết có nói mà.】
Quản Kiệt: 【…】
Quản Kiệt: 【Gì thế này, Vương Đằng sống ở thành phố Quan Giang hả? Tui nhớ hình như Nam Ngọc lớp chúng ta cũng vậy nhỉ?】
Quản Kiệt vừa đề cập, mọi người mới nhất thời nhận ra.

Thông tin mọi mặt về bạn gái Vương Đằng lại rất trùng khớp với Tăng Nam Ngọc lớp bọn họ.
Nhóm chat lập tức chìm vào yên lặng, một hồi lâu mới có người miễn cưỡng tiếp tục lên tiếng.
Bạn học D: 【Ha ha, chắc là trùng hợp thôi.

Bạn trai của Nam Ngọc chúng ta không phải là Vương Đằng đâu.】
Cùng lúc đó, trong phòng ký túc xá của Tăng Nam Ngọc, bạn cùng phòng của cô ta cũng nói đùa: “Nam Ngọc, bạn gái của Vương Đằng trùng tên với cậu đấy!”
Nói xong cả buổi, bạn cùng phòng không nhận được câu trả lời từ Tăng Nam Ngọc, đành phải quay đầu lại nhìn cô ta một cách khó hiểu.

Kết quả là thấy Tăng Nam Ngọc ngồi ngơ ngác trước laptop, màn hình đang hiển thị giao diện tin tức tập đoàn đầu tư Di Cảnh đầu tư cho Vương Đằng.
“Nam Ngọc?” Bạn cùng phòng lại phải gọi một tiếng.
“Hả?” Tăng Nam Ngọc chợt hoàn hồn, “Cái gì?”
Bạn cùng phòng cảm thấy bầu không khí có gì đó không ổn, nhưng vẫn cười gượng rồi nói: “Cậu xem nhóm chat lớp đi, mọi người nói bạn gái của Vương Đằng…”
Khuôn mặt của Tăng Nam Ngọc lập tức biến sắc, chuyển sang nhóm chat lớp xem thử, sắc mặt bỗng chốc sa sầm.
Nhất là khi thấy câu “Bây giờ các bạn học cấp Ba đều rất ngưỡng mộ bạn gái của cậu ấy lắm đấy”, sắc mặt của cô ta trở nên ảm đạm như có thể chảy ra nước.
Dựa theo tâm lý tinh tế, cô ta hầu như không còn liên lạc với bạn học cấp Ba.

Vì vậy, bạn học cấp Ba vẫn chưa biết chuyện cô ta đã chia tay với Vương Đằng.
Thời cấp Ba, Tăng Nam Ngọc là người đẹp rất được săn đón trong trường.

Khi cô và Vương Đằng quen nhau, một số người từng âm thầm mỉa mai.

Mọi người đều cho rằng với điều kiện của cô ta hoàn toàn có thể tìm được một người tốt hơn Vương Đằng.
Chính những lời nói đó đã gieo mầm trong lòng cô ta.
Cô ta có thể tìm được một người yêu tốt hơn, có một cuộc sống tốt hơn.

Sau khi đến một thế giới rộng lớn hơn, cô ta cũng trở nên thực tế như vậy. 
Chẳng ai ngờ một Vương Đằng tầm thường trong mắt mọi người trước đây, lại bắt đầu khởi nghiệp trước khi kết thúc học kỳ đầu tiên của năm nhất, hơn nữa còn nhận được một khoản đầu tư từ tập đoàn đầu tư Di Cảnh.
Mười triệu NDT vẫn chỉ là đợt đầu tiên.
Có lẽ hầu hết các bạn học cùng lớp chưa từng thấy số tiền lớn như vậy trong đời.
Vương Đằng bỗng chốc trở thành chủ đề được bàn tán, là nhân vật được mọi người tung hô.

Còn bạn gái của cậu ấy cũng là đối tượng được mọi người ngưỡng mộ.
Trong nhóm chat cấp Ba, mọi người đều đang khen Tăng Nam Ngọc thật tinh mắt, sớm nắm được cổ phiếu có tiềm năng.

Ngoài ra, những người trước đây lạnh nhạt với cô ta cũng bắt đầu niềm nở, thêm phương thức liên lạc của cô ta.
Trong lúc nhất thời, dường như mọi người đều quên mất ban đầu bọn họ chê bai Vương Đằng, giật dây cô ta chia tay với Vương Đằng như thế nào.
Tăng Nam Ngọc cảm thấy mọi thứ đều quá nực cười, càng nực cười hơn là bản thân cô ta.
Bởi vì cô ta đã hối hận.
Cô ta nhớ đến những lời nói khi chia tay với Vương Đằng.
Cô ta nói, offer cao nhất mà sinh viên tốt nghiệp năm nay của khoa anh ký kết là 600 nghìn tệ một năm, anh có thể là người đó không? 
Cô ta nói, 600 nghìn tệ cũng chỉ đủ vốn để một hộ gia đình di cư mua một chiếc xe.
Mà bây giờ, một học kỳ vẫn chưa kết thúc, Vương Đằng bỗng chốc trở thành nhà giàu mới nổi trong ngành Internet ở thành phố Châu Xuyên.

Lần này có tập đoàn Di Cảnh đầu tư, cho dù dự án đó có thể thành công hay không đều sẽ có vô số cơ hội đang đợi cậu ấy trong tương lai.
Xuất phát điểm của cậu ấy đã thay đổi về chất lượng.
Đối với cậu ấy, 600 nghìn tệ đã không là gì.
Vì dùng sức quá mạnh, khớp ngón tay nắm con chuột của Tăng Nam Ngọc hơi trắng bệch.
Một lúc sau, cô ta mới chuyển động tay, dứt khoát thoát khỏi nhóm chat bạn học cấp Ba, sau đó gõ vào nhóm chat lớp đại học: 【Ha ha, tôi chính là bạn gái thời cấp Ba của Vương Đằng.

Nhưng mà chúng tôi đã chia tay rồi.】
Chiều hôm sau, sau giờ học, Giang Thu Thu, Cam Tiểu Vãn và Sở Sở cùng đi về ký túc xá.
Trên đường đi, bọn họ luôn nghe thấy các bạn cùng lớp bàn tán về chuyện hot bùng nổ trong nhóm chat lớp tối qua. 
“Không ngờ Nam Ngọc lại là bạn gái cũ của Vương Đằng.

Bây giờ mình vẫn còn cảm thấy sốc, mình chưa từng thấy bọn họ quen nhau.”
“Lúc khai giảng, mình từng thấy một nam sinh đến phòng ký túc xá của Nam Ngọc để chuyển hành lý cho cô ấy.

Nhưng mình đã quên mất dáng vẻ của nam sinh đó rồi.

Không biết có phải là Vương Đằng không.”
“Nhưng mà các bà có biết tại sao bọn họ chia tay không? Chẳng phải nói Vương Đằng đối xử với bạn gái rất tốt, là cặp đôi trời sinh sao?”
Vừa nhắc đến chuyện này, mọi người đều tỏ vẻ tò mò.

Đối với các thánh hóng chuyện, chuyện Tăng Nam Ngọc là bạn gái cũ của Vương Đằng không gây chấn động nhất.


Chuyện khiến thần kinh của các thánh hóng chuyện kích thích nhất thật ra là tại sao Tăng Nam Ngọc lại đá một đại thần như vậy.
Trong đó có một nữ sinh rất ghét Tăng Nam Ngọc, ngay lập tức “Xùy” một tiếng, trả lời: “Chuyện này có gì kỳ lạ đâu.

Các bà không thấy hai ông bạn trai mà gần đây Tăng Nam Ngọc đổi có điều kiện gì sao? Nếu trước đây không phải do Vương Đằng nghèo rớt mồng tơi, Tăng Nam Ngọc quen với cậu ấy lâu dài mới là chuyện lạ.”
Cô ấy sờ cằm, “Tôi nghi ngờ cấp Ba, Tăng Nam Ngọc quen với Vương Đằng là để lừa Vương Đằng dạy kèm miễn phí cho cô ta.”
Trên mạng đồn rằng thành tích ban đầu của Tăng Nam Ngọc không đủ để thi vào Đại học Châu Xuyên, mà là nhờ Vương Đằng cố gắng dạy kèm cho cô ta. 
“À, chắc không phải vậy đâu.” Giang Thu Thu bên cạnh chen vào một câu.

Mặc dù Tăng Nam Ngọc đúng là chia tay với Vương Đằng vì chê cậu ấy nghèo, nhưng Vương Đằng cũng không phải là thằng ngốc.

Có thể khiến cậu ấy để tâm như vậy, chắc là cũng từng thích thật lòng.
Dĩ nhiên, kết cục cũng thật sự khiến người ta thổn thức. 
Một nữ sinh khác tò mò hỏi: “Không biết bây giờ tâm trạng của Nam Ngọc ra sao nhỉ?”
Cô ấy còn chưa nói hết, những người bên cạnh bỗng thúc vào cô ấy, nháy mắt với cô ấy.

Không biết Tăng Nam Ngọc đi phía sau bọn họ từ lúc nào.

Lúc đi ngang qua các cô, cô ta còn hung hăng trợn mắt nhìn các cô.  
Một số bạn học đều cảm thấy ngượng ngùng khi bị bắt quả tang.

Chỉ có nữ sinh có xích mích với Tăng Nam Ngọc “Xì” một tiếng, “Hung dữ cái gì!”
Suốt từ lớp học đến ký túc xá, Tăng Nam Ngọc liên tục nghe thấy mọi người bàn tán về chuyện giữa mình và Vương Đằng.

Trong số đó không thiếu các suy đoán gần đúng với sự thật.

Đặc biệt là một số bạn học bình thường có bất hòa với cô ta đều có chút hả hê.

Điều này càng khiến cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu. 
Cô ta vội vã lướt nhanh qua các bạn học, chỉ muốn mau mau về ký túc xá, né tránh những ánh mắt soi mói.

Tuy nhiên, khi đến gần cửa ký túc xá nữ, bước chân của cô ta đột ngột dừng lại.
Bên cạnh vườn hoa trước ký túc xá, có một người đang đứng mà cô ta rất đỗi quen thuộc, hơn nữa cũng đã rất lâu chưa gặp.
Vương Đằng vẫn như trước đây, mặc áo thun đơn giản, tóc cắt ngắn, giản dị và sạch sẽ.

Nếu là trước đây, cậu ấy chạy một vòng quanh trường bằng hình tượng này chưa chắc sẽ thu hút sự chú ý.

Nhưng hiện tại, khi mọi người nhìn cậu ấy đều mang theo bộ lọc màu thần kỳ.
Sự giản dị của đại thần có thể gọi là giản dị sao? Phải gọi là khiêm tốn.
Vương Đằng đang cầm một túi quà trên tay, giống như đang đợi ai đó.
Chẳng mấy chốc, các bạn học đằng sau Tăng Nam Ngọc cũng đã nhận ra Vương Đằng.

Mọi người đều đang trong giai đoạn rất tò mò về vị đại thần mới này.

Thấy vậy, tất cả mọi người đều đi chậm lại, khẽ xì xào.
“Đó không phải là Vương Đằng sao? Cậu ấy làm gì ở đây?”
“Nam sinh đứng dưới lầu ký túc xá nữ sinh là tất nhiên đợi người rồi, nhưng cậu ấy đang đợi ai vậy?”
“Các cậu nhìn túi giấy mà cậu ấy đang cầm kìa, đó không phải là thương hiệu trang sức rất nổi gần đây sao? Nhất định là muốn tặng quà rồi.”
“Tới ký túc xá nữ tặng quà… Hmmm, không phải đã quá rõ ràng sao!”
“Woa, cậu ấy muốn theo đuổi nữ sinh nào à?”
“Nhưng mình chưa từng nghe nói cậu ấy quen với nữ sinh nào trong tòa nhà này mà?”
“Tại sao lại không?” Có người thúc vào cánh tay của người bên cạnh, nhìn về phía Tăng Nam Ngọc cách đó không xa, “Các cậu đã quên bạn gái cũ của cậu ấy đang ở đây kìa.”
Cô ấy vừa nhắc đến, mọi người đều kịp thời nhận ra, nhất thời trố mắt nhìn nhau.
“Không thể nào? Chẳng lẽ cậu ấy đến tìm Nam Ngọc để tái hợp?”
“Sao lại không thể? Lúc nãy ai đó còn đoán bọn họ chia tay là do trước đây Vương Đằng nghèo mà.

Còn bây giờ Vương Đằng đã phất lên, đến tìm bạn gái cũ tái hợp không phải là chuyện rất bình thường sao?”
“Hừm? Vương Đằng đang toan tính gì đây?”
“Chuyện tình cảm đâu ai có thể nói rõ.

Không phải bọn họ là mối tình đầu sao? Chắc chắn sẽ không như những người khác.

Mọi người đều nói Vương Đằng đối xử với Nam Ngọc rất tốt mà.”
“Cũng đúng.


Haiz, cậu nói vậy làm mình nhất thời ngưỡng mộ Nam Ngọc ghê.”
Giọng nói của các cô không lớn cũng chẳng nhỏ.

Tăng Nam Ngọc đứng cách bọn họ không xa, cũng loáng thoáng nghe được một ít.

Khóe miệng của cô ta nhoẻn lên nụ cười.
Suy đoán của bọn họ đều giống như suy nghĩ lúc này của cô ta.
Không ai hiểu rõ hơn Tăng Nam Ngọc.

Sau khi cô ta chia tay với Vương Đằng, Vương Đằng chưa từng xuất hiện ở ký túc xá nữ sinh.

Chính vì vậy, cậu ấy không thể nào theo đuổi nữ sinh khác trong tòa nhà này. 
Nhưng rõ ràng hiện giờ cậu ấy đang đứng đây đợi người, còn cầm theo món quà dĩ nhiên là tặng cho con gái.

Nếu không phải theo đuổi nữ sinh khác, vậy chỉ còn lại một khả năng.
Vương Đằng… đến tìm cô ta để tái hợp sao?
Trong lòng Tăng Nam Ngọc dâng trào cảm giác trông mong mãnh liệt.

Cô ta nhớ lại khoảng thời gian đẹp đẽ mà trước đây từng trải qua.

Khi đó bọn họ không biết gì cả, ngây ngô nói sau khi tốt nghiệp sẽ cùng về quê thi công chức.
Sau đó, bọn họ đã thấy được một thế giới lớn hơn.
Trước đây Tăng Nam Ngọc không nghĩ đến, tưởng rằng mình đã quên hết những ký ức của quá khứ.

Bây giờ nhớ lại, cô ta phát hiện hóa ra những sự việc đó vẫn còn tồn tại như in trong đầu mình.
May mà cô ta không quên, Vương Đằng cũng không quên.

Vương Đằng đã đến tìm cô ta.
Đồng thời, trong lòng cô ta cũng trào dâng một niềm vui khó tả.

Lúc nãy đám người kia còn cười nhạo cô ta, bây giờ nhìn xem ai mới là người cười đến cuối cùng.
Trong đầu cô thoáng nảy ra nhiều suy nghĩ.

Đúng lúc Vương Đằng cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía nhóm người đang đi đến, sau đó tầm mắt chạm phải Tăng Nam Ngọc đang đi đằng trước.
Vương Đằng khẽ gật đầu với cô ta, chào hỏi khách sáo: “Xin chào.”
Tăng Nam Ngọc không để ý đến vẻ hời hợt của cậu ấy.

Khi nghe thấy cậu ấy gọi mình, sắc mặt của cô ta lập tức trở nên nóng bỏng.
Quả nhiên cậu ấy đến gặp mình.
Cô ta mím môi, hơi ngượng ngùng tiến lên vài bước, đi đến trước mặt Vương Đằng.

Khuôn mặt tràn đầy khát khao, nhưng lời nói ra lại có chút dè dặt, “Vương Đằng, anh tìm em có chuyện gì không?”
Nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, đám đông hóng chuyện, lén theo dõi bọn họ ở đằng sau đều kích động.
“Woa, đúng là đến gặp Nam Ngọc để tái hợp!”
“Nam Ngọc hạnh phúc quá đi!”
Có người còn nháy mắt với nữ sinh trước đó giễu cợt Tăng Nam Ngọc, “Bọn họ sắp tái hợp rồi đó.”
Nữ sinh đó trợn ngược mắt, nhưng trong lời nói vẫn bộc lộ sự ghen tị, “Tăng Nam Ngọc đúng là cao siêu.”
Tốc độ di chuyển của mọi người ngày càng chậm, đôi mắt liếc về phía Vương Đằng và Tăng Nam Ngọc giống như cá bơn.

Tất cả đều chờ đợi vở kịch tái hợp thế kỷ giữa đại thần mới đầy quyền lực và bạn gái cũ của trường bọn họ.
Sau khi Vương Đằng nghe được lời nói của Tăng Nam Ngọc, cậu tỏ vẻ nghi hoặc, sau đó “À” lên và trả lời: “Tôi không phải đến gặp cậu.”
Sắc mặt của Tăng Nam Ngọc đột ngột thay đổi, “Cái gì?”
Ngay sau đó, Vương Đằng đã thấy được một người khác trong tầm mắt, vội vàng lướt qua người Tăng Nam Ngọc, đi vài bước đến trước mặt Giang Thu Thu, “Thu Thu, cuối cùng cậu đã về rồi.

Mình vừa định gọi điện thoại cho cậu.”
Giang Thu Thu bị tụt lại phía sau so với những người khác, ban đầu vẫn chưa thấy Vương Đằng, chỉ loáng thoáng nghe thấy các bạn học đằng trước nói ai đó muốn tái hợp, đúng là tò mò quá đi.

Bất ngờ thấy Vương Đằng đi tới, cô khá kinh ngạc, “Ớ kìa Vương Đằng, sao cậu lại ở đây?”
“Có chuyện muốn nhờ cậu giúp đỡ.” Vương Đằng vừa nói, vừa đưa túi quà đang cầm đến trước mặt cô, “Tặng cậu cái này.”
Cốt truyện thay đổi quá nhanh, các bạn học đều đứng hình một lúc.

Bọn họ vẫn không hiểu tại sao Vương Đằng đột nhiên vứt Tăng Nam Ngọc sang một bên và chạy đi tìm Giang Thu Thu, thì đã thấy Vương Đằng lại tặng món quà mà mọi người suy đoán dùng để theo đuổi con gái cho Giang Thu Thu.
Mọi người:?????
Các bạn học trố mắt nhìn nhau, nét mặt đều là sốc quá má ơi. 
“Vờ lờ, vậy ra người mà Vương Đằng muốn theo đuổi lại là Thu Thu?”
“Cũng chẳng có gì lạ.

Thu Thu vốn rất được yêu thích mà.”
“Không đúng, Thu Thu và Vương Đằng quen biết nhau từ khi nào?”
“Rốt cuộc Thu Thu lén lút làm những gì sau lưng chúng ta hả?” 
Có một bạn học rất có ý thức tập thể đã nổi giận ngay tại chỗ, “Trời má, Vương Đằng lại muốn cướp bồ của Trịnh Tự!”
Trong số tất cả mọi người, người bị sốc và khó tin nhất dĩ nhiên là Tăng Nam Ngọc.
Cô ta từ từ nhớ lại lúc chia tay với Vương Đằng, Giang Thu Thu cũng có mặt ở đó.

Lúc đó, Giang Thu Thu còn nói cô ta sớm muộn sẽ hối hận.
Mà câu trả lời khi đó của Tăng Nam Ngọc là: Đến lúc đó hẵng nói.
Hiện giờ, cô ta đã thực sự hối hận.

Vậy mà Vương Đằng lại đi về phía Giang Thu Thu.
Người trong cuộc Giang Thu Thu cũng hơi ngạc nhiên, nhìn túi giấy trên tay Vương Đằng, hỏi: “Tại sao lại tặng quà cho mình?”
“Cậu đã giúp mình rất nhiều.


Nếu không nhờ cậu, mình đã không tạo ra được thành tích nhanh đến vậy.” Vương Đằng cười nói: “Có điều cái này không phải là cảm ơn, vài ngày nữa sẽ nói cụ thể với cậu về quà cảm ơn.

Đây là món quà nhỏ mong cậu giúp một tay, coi như là… hối lộ đi.” 
Tâm trạng của cậu ấy có vẻ khá tốt, còn đùa giỡn ở mức độ bình thường hiếm thấy.
Giang Thu Thu tò mò hỏi: “Cậu muốn mình giúp việc gì?” 
Vương Đằng đến gần và nói nhỏ: “Cuối tuần này mình muốn nhờ cậu giúp mình hẹn Chỉ Đinh ra ngoài, nhưng đừng nói cho cô ấy biết là mình hẹn.

Mình muốn cho cô ấy một bất ngờ.”
Giang Thu Thu “Ớ” lên, nhìn cậu ấy đầy ẩn ý, “Thần bí thế, lẽ nào là…”
“Đúng vậy, mình định tỏ tình với cô ấy.” Vương Đằng thành thật trả lời.
Quả thật Giang Thu Thu hơi bất ngờ, “Sao cậu đột nhiên thông suốt vậy?”
Vương Đằng mỉm cười, hơi xấu hổ, “Chỉ Đinh đã nói trên tường chúc Tết như vậy rồi.

Mình sợ nếu không tỏ tình sẽ thật sự đánh mất cô ấy.

Mình không muốn trốn trong chăn khóc đâu.” 
Giang Thu Thu: “…”
Khóe miệng của cô co giật, “Sao cậu biết đó là lời nhắn do cô ấy để lại?” 
Trai thẳng cũng nhạy bén với thuật ngữ chung của con gái à?
Vương Đằng sờ gáy, “Mình kiểm tra thử IP của người gửi, rất nhanh.”
Không hổ là đại thần.
Giang Thu Thu im lặng một hồi mới hỏi: “Cậu tỏ tình là vì chuyện này sao?”
“Không phải…” Vương Đằng tạm dừng rồi nghiêm túc trả lời: “Mình thích Chỉ Đinh, chẳng qua vẫn không xác định được cô ấy có thích mình hay không, cũng sợ tụi mình sẽ không lâu dài, cho nên…” 
Cậu ấy không nói tiếp, nhưng Giang Thu Thu lại hiểu ra.
Cô đã tận mắt chứng kiến cảnh Vương Đằng và Tăng Nam Ngọc chia tay, trải nghiệm này ít nhiều đều giáng một đòn mạnh cho con trai.
Chỉ có thể nói Vương Đằng đủ kiên cường và cố gắng mới có thể mở ra một cục diện mới.
Cũng may mà gặp được một cô gái thích kim cương, nhưng không lấy kim cương làm giá trị phán xét.
“Làm phiền cậu nhé.” Vương Đằng lần nữa đưa túi giấy trên tay cho cô.
Lần này Giang Thu Thu không từ chối nữa, nhận lấy túi giấy, “Được, cậu cho mình biết thời gian và địa điểm, mình nhất định sẽ giúp cậu đưa người đến đó.”
Từ đầu đến cuối, bọn họ đều không chú ý đến Tăng Nam Ngọc với khuôn mặt tái nhợt.
Nhóm chat lớp Tài chính 08:
Bạn học A: 【Tin sốc! Tin sốc! Tin chấn động!!!】
Bạn học A: 【Vương Đằng đang theo đuổi Thu Thu của chúng ta!!】
Bạn học A: 【@Trịnh Tự, bố, có biến căng rồi.

Có người cướp gái của bố!!】
Bạn học B: 【Con làm chứng, lời nói của cậu ta là sự thật!】
Trịnh Tự: 【?】
Giang Thu Thu: 【Các ông bị khùng à?】
Giang Thu Thu: 【Đừng tùy tiện tung tin đồn nhảm chứ!!】
Bạn học C: 【Không phải tin đồn nhảm, là chúng tôi tận mắt chứng kiến!】
Bạn học D: 【Đúng rồi, tui cũng thấy.

Lúc nãy ngay dưới ký túc xá của tụi tui, Vương Đằng cố tình đứng đợi Thu Thu, còn tặng quà cho Thu Thu nữa!】
Lớp trưởng: 【Mình cũng nhìn thấy, quà tặng là của thương hiệu trang sức mà mình không mua nổi.

Mèo méo meo hu hu!】
Quản Kiệt: 【Chị dâu, nhiều người đã nhìn thấy, chị còn không thừa nhận.

Có phải muốn làm chuyện xấu sau lưng anh trai tôi không!】
Quản Kiệt: 【@Giang Thu Thu, còn không mau thành thật khai báo!】
Bạn học A: 【Nói trước nhé, tôi không chấp nhận hai người ly dị đâu!】
Bạn học B: 【Tuesday đáng khinh, lát nữa bọn tôi sẽ đăng bài lên án Vương Đằng trên cộng đồng Hồ Mây!】
Trịnh Tự: 【Thu Thu sẽ không làm vậy, tôi tin cô ấy.】
Trịnh Tự: 【Các cậu đừng nói bậy bạ.】
Giang Thu Thu: 【Đúng vậy, những ai đặt chuyện sẽ bị phạt tiền tiêu vặt nhá.】
Mọi người: 【Bố, tụi con đều là vì bố mà!!!】
Giang Thu Thu: 【= = Vương Đằng chỉ đến nhờ mình giúp đỡ mà thôi, món quà cũng chỉ là quà cảm ơn.

Rốt cuộc các bác đang suy nghĩ gì vậy?】
Quản Kiệt: 【Tôi không tin, tại sao quà cảm ơn mà phải tặng trang sức?】
Cam Tiểu Vãn: 【Mình tin!】
Cam Tiểu Vãn: 【Vương Đằng chắc chắn không có bất kỳ suy nghĩ lung tung với Thu Thu.】
Cam Tiểu Vãn: 【Dù có, ngay lúc cậu ấy tặng quà cũng đã mãi mãi mất đi cơ hội.】
Quản Kiệt: 【Là sao?】
Cam Tiểu Vãn: 【Mình đã chụp hình món quà của Vương Đằng, đợi chút.】
Cam Tiểu Vãn: 【[Hình].】
Trong tấm hình mà Cam Tiểu Vãn gửi đi, một chiếc móc khóa đính những mảnh kim cương rất sáng chói, trên mặt móc khóa là một đóa hoa hồng.
Màu đỏ! Nở rộ! Còn có hai phiến lá nhỏ màu xanh lá cây! 
Cam Tiểu Vãn vừa gửi hình đi, tất cả nữ sinh trong nhóm đều nghẹt thở, rối rít lên tiếng: 【Mình tin Thu Thu!】
Lớp trưởng: 【Bọn họ hoàn toàn trong sạch.】
Bạn học D: 【???????? Rõ ràng thương hiệu đó có rất nhiều móc khóa đẹp, sao cậu ấy lại chọn cái này?】
Giang Thu Thu cũng rất tuyệt vọng: 【Chắc là thiên phú của trai thẳng.

Hút thuốc trong u sầu.jpg】
Quản Kiệt: 【Chiếc móc khóa đó rất xinh mà? Có vấn đề gì sao?】
Mọi người: 【…】
Bí ẩn về kỹ năng độc thân của nam sinh đã được giải đáp!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.