Hẹn Em Ngày Đó

Chương 26(Chương cuối)


Đọc truyện Hẹn Em Ngày Đó – Chương 26(Chương cuối)

Chương 26 
Tháng Hai năm 2007 
– Này ông! Mọi chuyện ổn cả chứ? 
Khi Matt mở mắt ra, ông đang nằm gục trên tay lái chiếc 4×4. Hai người cảnh sát đang đập đập tay vào hai bên kính xe, lo lắng cho tình trạng của ông. 
Matt khó nhọc ngồi thẳng lên và mở chốt cửa xe. 
– Tôi gọi xe cấp cứu đây! Một trong hai cảnh sát quyết định khi nhìn thấy áo ông vấy máu. 
Matt đau đớn cùng cực. Đầu ông quay cuồng và màng nhĩ như nổ tung. Ông bước ra khỏi xe và đưa tay che mắt để tránh luồng ánh sáng chói chang. Chân tay ông cứng đờ, cứ như ông đã ngủ li bì nhiều tháng nay. 

Rồi những viên cảnh sát dồn dập đặt câu hỏi cho ông. Sau khi húc đổ hàng rào sắt, chiếc xe địa hình đã lao thẳng lên những bậc thang chạy dọc con phố dốc nhất trong thành phố. Matt xuất trình giấy tờ, thừa nhận toàn bộ trách nhiệm trong vụ tai nạn và chấp nhận kiểm tra nồng độ cồn trong máu thử nghiệm được tiến hành cho kết quả âm tính. 
Thoát được khỏi những trách nhiệm đối với cảnh sát, ông rời khỏi phố Lombard mà không chờ xe cấp cứu tới. 
Cơn bão đêm trước đã nhường chỗ ột buổi sáng đẹp trời, đầy gió và nắng. Matt loạng choạng đi bộ tới bãi biển, vẫn còn chưa tỉnh hẳn. Trong tâm trí ông đầy xáo trộn. Giờ thì ông chẳng còn chắc chắn vào điều gì nữa. Phải chăng ông đã nằm mơ thấy chuyến đi về quá khứ? Liệu ông có cứu được Elliott không? Khi về đến khu cảng Marina, ông đập cửa nhà bạn mình như một kẻ điên. 
– Mở ra Elliott! Mở cánh cửa chết tiệt này ra! 
Nhưng căn nhà trống không. 
Nếu như thời gian đã không xoá được tình bạn của họ, thì chắc tình bạn của họ cũng chẳng thể xoá nổi thời gian. 
Kiệt sức và tuyệt vọng, Matt gục xuống trong nước mắt bên vỉa hè. Ông nằm gục như thế cho tới khi một chiếc taxi rẽ từ góc đường Fillmore để rồi dừng lại trước mặt ông. 

Ilena bước từ trong xe ra, tràn trề hy vọng, nhưng ông lắc đầu ra hiệu với bà rằng ông đã thất bại. 
Ông đã không giữ lời hứa, ông đã không thể mang Elliott trở về. – o O o – 
Ilena băng qua đường và tiến vài bước về phía bãi biển. Cây cầu Cổng vàng đang ở rất gần, và lần đầu tiên bà có đủ can đảm để nhìn cây cầu đáng nguyền rủa nơi từ đó bà đã gieo mình xuống ba mươi năm trước. 
Nó vẫn mang trong mình ánh sáng lấp lánh mê hoặc lòng người. 
Như bị thôi miên bởi ánh sáng ban ngày, Ilena bước về phía biển. 
Trên bờ biển, một người đàn ông đang thả bộ dọc theo triền sóng. 
Khi ông quay người lại, Ilena nhìn thấy khuôn mặt ông và trái tim bà se thắt lại. 
Ông ấy đây rồi. “Nghịch lý về người ông” được dẫn ở chương 7 mượn ý tưởng từ cuốn sách của của Rene Barjavel mang tên Kẻ du hành bất cẩn. 
——-Hết———


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.