Đọc truyện Hello Cô Ma Nữ – Chương 4
Chuyển ngữ: Olivia
Biên tập: Takaki Chan
Ngày hè nóng bức vẫn kéo dài như thường, bên trong căn hộ 65m2 trên đường Vô Thường tại tầng ba, tòa nhà B2, rèm cửa sổ được kéo lên, Tống Gia Diễn ngồi ở trước máy vi tính lạch cạch đánh chữ, quạt gió vù vù thổi tới.
Máy tính vừa được đưa tới ngày đầu tiên, Tống Gia Diễn đã đi đến công ty điện tín gần đó báo thuế, nhân tiện mua một bàn máy tính màu đen tại cửa hàng nội thất gần đó cách mấy con phố. Đối với một loạt những hành động này của anh, Đinh Đinh đặt ra rất nhiều nghi vấn, thậm chí còn không nấu cho anh đồ ăn đông lạnh để uy hiếp, buộc anh phải giải đáp.
Đối với việc này thật sự Tống Gia Diễn không biết phải làm sao. Lúc đầu khi Đinh Đinh không nấu ăn cho anh, anh đã rất vui mừng tự mình đi mua mì gói, rất tiện lợi, mặc dù tệ hơn nhiều nhưng ít nhất cũng có thể lấp đầy bụng. Hay nhất là ma nữ ở nhà anh có thể vì vậy mà rời đi!
Rời đi, rời đi, rời đi, vẽ bùa nguyền rủa cô vĩnh viễn không được siêu sinh.
Ngồi ở trên đèn treo, Đinh Đinh nhìn Tống Gia Diễn mắt vẫn không rời máy tính, không nhịn được hỏi: “Tống Tống, anh không cần làm việc sao?”
Hai người đã ở chung với nhau được hai tuần. Nếu không phải là có đồ muốn mua hay có việc gì phải làm, Tống Gia Diễn dường như đều không ra khỏi cửa, đặc biệt là sau khi máy tính được chuyển đến, tình hình ngày càng trầm trọng hơn.
“Tôi có việc làm!”
“Vậy anh làm cái gì?” Đinh Đinh từ trên đèn treo bay xuống “Các khách trọ trước có người bán hàng, có người học đại học, cũng có người đi làm ở hộp đêm…”
“Tôi làm lập trình game!”
“Lập trình game là cái gì?”
“Nói cô cũng không hiểu, đi đến tủ lạnh lấy cho tôi ít đá.”
“Không muốn! Anh là đồ trạch nam chết giẫm!”
*trạch nam: kiểu con trai sống không hòa nhập, thậm chí tách biệt xã hội, chỉ thích ở nhà, xem phim, đọc sách,…
Tống Gia Diễn sửng sốt một chút, mắt cuối cùng cũng có biểu hiện di chuyển về phía trước, ánh mắt đầy tức giận nhìn về phía Đinh Đinh: “Cô còn biết trạch nam? Cô biết trạch nam là cái gì sao?”
“Trạch nam không phải là như anh sao?” Đinh Đinh chỉ chỉ Tống Gia Diễn, “Mỗi ngày đều ở trong phòng không ra ngoài, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào máy tính. Có một khách trọ đã nói như vậy.”
“Như vậy mà cho là trạch nam?” Tống Gia Diễn hừ lạnh, ấn chuột mở ra một trang web, đem biểu tình chuyển sang người Đinh Đinh: “Cô cho tôi thấy rõ coi, tiêu chuẩn trạch nam thế nào mà nhận định!”
Đinh Đinh ghé vào bàn máy tính nhìn, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm: “Thật sự, ôi chao, Tống Tống, anh không có giấu sở thích, không viết nhật kí hàng ngày, cũng không hề nuôi thú cưng, cũng không mập.”
“Xem đi, cho nên cô không được gọi tôi là trạch nam.” Anh chỉ là không thường xuyên ra khỏi nhà, không thích giao thiếp với mọi người mà thôi, tại sao lại có thể xem là trạch nam? Anh về sau còn muốn lấy vợ sinh con, hoàn toàn có khả năng kế thừa sản nghiệp, làm thế nào lại có thể là trạch nam…
“Nhưng mà những điều kiện trên anh phù hợp một phần ba, cho nên cũng có thể coi là ngụy trạch nam không?”
“…”
Nhìn dáng vẻ cam chịu của Tống Gia Diễn, Đinh Đinh che miệng cười khúc khích, phiền muộn trong lòng trước kia đều tan biến sạch. Cô bay ra phòng sách, nói: “Tối muốn ăn mỳ vằn thắn không?”
“Ăn! Bữa khuya cũng muốn!” Tống Gia Diễn hung tợn quát lên: “Làm xong rồi quay lại đây làm điều hòa cho phòng khách!”
So với nhiệt độ không khí 37 độ, quạt máy Thần Mã thật sự không đủ mà!
“Jede kleine Seele Sucht ihren groszlig;en Traum Zwischen Sternenmeeren in jedem leeren Raum Wo ist deine Liebe …”
Điện thoại di động đặt trên bàn trà ngoài phòng khách rung lên. Đã từng bị cảnh cáo nên Đinh Đinh chỉ có thể đứng trước cửa phòng tắm, nhìn về phía nhà vệ sinh Tống Gia Diễn đang tắm, gọi: “Tống Tống, có người gọi đến!”
“Nhìn xem là ai gọi tới! Là 10086 thì không cần để ý!!”
Đinh Đinh nhìn rõ tên người gọi tới trên màn ảnh điện thoại đang lóe lên, lại lần nữa trở lại trước phòng vệ sinh: “Trên màn hình viết là Đại Ngốc!!”
“Rầm” một tiếng, cánh cửa bị đẩy ra, Tống Gia Diễn cầm một cái khăn lông lau tóc, người để trần, chỉ mặc đúng một cái quần thể thao ngắn đi ra.
Đinh Đinh ngẩn người, thần trí quay trở lại mới cuống quýt lấy tay che mắt mình, xấu hổ nói: “Sao anh lại không mặc quần áo mà đã đi ra ngoài?”
Tống Gia Diễn vừa đi qua nghe máy, vừa không để ý nói: “Tôi không để trần toàn bộ, lúc này cô làm ma thì còn so đo tính toán làm gì?”
“Anh không sợ là tôi ăn đậu hũ của anh sao?”
“Ha ha!” Tống Gia Diễn bị chọc cười, “Cô tới đây, dùng tay hay dùng chân đây?”
“…”
Chị Trương, có người cậy cô là ma mà bắt nạt…
“Alo? Đại Ngốc à?” Tống Gia Diễn cười hì hì nhận điện thoại.
Đầu bên kia điện thoại dường như có chút không phản ứng, một lúc sau mới lên tiếng: “Tôi thèm vào! Làm sao mà cậu mãi mới nhận điện thoại, tôi muốn cúp máy luôn rồi đó! Còn nữa, không được gọi tôi là Đại Ngốc, cậu muốn chết khó coi sao!!”
“Tôi nói này, cậu gọi điện đến không phải chỉ muốn hỏi thăm tôi đấy chứ? À, máy tính cậu gửi nhận được rồi!”
“Nói nhảm! Đại gia đây không có thời gian rảnh rỗi để hỏi thăm cậu đâu, chỉ là muốn nói chuyện công việc với cậu!”
“Ừ, nói đi.”
Tống Gia Diễn vẫy vẫy tay với Đinh Đinh đang nghe lén một bên, còn dùng khẩu hình miệng nói với cô: “Tôi muốn nước đá, nước đá!”
Đinh Đinh khoanh hai tay trước ngực, nhíu mày nói: “Tôi không giúp anh! Anh là đồ cuồng lộ hàng, tên biến thái chết tiệt bắt nạt ma!”
Tống Gia Diễn vừa định phát hỏa thì đột nhiên nghe thấy lời tên Đại Ngốc nói, thiếu chút nữa là sặc nước miếng của chính mình.
“Cậu nói…cậu nói cái gì? Cậu muốn đến thành phố A?”
“Đúng vậy, công ty phái mình và một số người nữa đến làm khảo sát thị trường, chi phí khách sạn nhất định sẽ rất cao cho nên mình muốn đến nhà cậu ở mấy ngày.”
“Không được!” Tống Gia Diễn không cần suy nghĩ đã cự tuyệt. Trong nhà anh còn đang có một con ma nữ, nếu như anh không cẩn thận để lộ sơ hở thì có trời mới biết Đại Ngốc thoạt nhìn cao lớn như ngựa có thể bị dọa đến bất thường hay không. Tuy ma nữ hay gây phiền toái cho anh nhưng cơm anh ăn đều là do cô làm, không có công thì cũng có trạng, tuyệt đối không thể để cho người khác phát hiện ra có một ma nữ đang tồn tại ở đây!
“Không được? Tại sao?! Lẽ nào trong nhà cậu giấu phụ nữ?!!”
“Không có, dù thế nào cũng không được!” Tống Gia Diễn quả quyết nói xong liền cúp điện thoại.
Đinh Đinh thấy Tống Gia Diễn cúp điện thoại rồi mà vẫn còn nắm đến thất thần, không khỏi tiến tới hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không có gì, có người muốn ở đây vài ngày, nhưng bị tôi cự tuyệt”
“Tại sao? Nhiều người thì càng tốt chứ sao, rất náo nhiệt….”
“Cô ngốc sao? Bị người ta phát hiện thì làm sao bây giờ? Cô đã quên chuyện của mấy khách trọ trước rồi sao?”
Tống Gia Diễn nổi giận, ma nữ uất ức.
Buổi trưa hai ngày sau, vốn cho là chuyện này đã rơi tận đâu, Đại Ngốc sẽ theo an bài của công ty mà ở khách sạn, Tống Gia Diễn khẽ ngân nga nhỏ, hai chân bắt chéo ngồi một mình ở phòng khách xem ti vi, còn Đinh Đinh thì đang bận rộn trong phòng bếp nấu bữa trưa.
Tiếp đó, chuông cửa ngoài ý muốn vang lên, nghĩ chắc là người chào hàng, Tống Gia Diễn ra mở cửa chính. Sau khi nhìn rõ người tới, anh choáng váng, bị kinh sợ.
Bởi vì, Đại Ngốc đến, trên lưng đeo một cái túi to, còn cầm thêm một cái túi nhỏ, đứng ở trước cửa nhà anh.