Đọc truyện Hệ Thống Xuyên Thư: Vị Diện Chi Chủ – Chương 22: Phải làm sao đây?
Thời gian dần trôi qua một cách bình yên. Chớp mắt đã hai năm trôi qua. Cách ngày diễn ra Đại Hội Thi Đấu chỉ còn một năm.
Nhưng cũng vì thế mà Hoạ Khiết Vũ càng phát sầu. Dực Kì Thiên lúc nayg đã có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng tám, so nguyên tác thì tốc độ tu luyện còn nhanh hơn nhiều, cứ thế này chỉ e chưa đến Đại Hội Thi Đấu thì hắn đã Trúc Cơ thành công.
Còn Tô Phục thì chậm hơn, chỉ mới đột phá Luyện Khí Kỳ tầng bảy, nếu muốn Trúc Cơ chỉ sợ cần thêm hai hay ba năm nữa.
Cứ thế này thì khi đến Đại Hội Thi Đấu, Tô Phục sẽ tham gia bảng Luyện Khí Anh Tài, còn Dực Kì Thiên sẽ tham gia bảng Trúc Cơ Tinh Anh.
Khi đó, ai toả sáng ai ảm đạm nhìn cái thấy ngay. Như vậy còn tranh vận khí cái gì, dứt khoát về nhà nằm ngủ cho rồi.
Hoạ Khiết Vũ phiền muộn xoa đầu, hai tay chắp sau lưng, mày nhíu lại ra vẻ suy tư, đi đi lại lại trong phòng suy nghĩ đối sách.
Nhưng có nghĩ thế nào cũng không ra cách giải quyết hợp lí. Cuối cùng đành thở dài nhận mệnh.
Có vẻ như kế hoạch để Tô Phục tham gia Đại Hội Thi Đấu đánh bại Dực Kì Thiên phá sản rồi.
Thực ra kế hoạch này ban đầu vốn dĩ đã không có khả năng thực thi. Kinh nghiệm ở đó, lại mang kí ức luân hồi vạn lần.
Ai đánh lại hắn đây?
Trừ phi Tô Phục cũng giống Dực Kì Thiên luân hồi vạn lần, nếu không thì có nghĩ cũng đừng nghĩ, mơ cũng không xong.
Xoa cằm nheo mắt suy nghĩ, Hoạ Khiết Vũ cảm thấy nếu kế hoạch này đã không thể thực thi thì dứt khoát bỏ qua đi.
Mục tiêu suy giảm và tranh giành vận khí của Dực Kì Thiên này thạt khó khăn. Kế này không ổn, kế kia không xong. Rốt cuộc y nên làm sao đây.
Hệ thống quả thật chẳng hiểu nổi mạch suy nghĩ kì ba của kí chủ nhà nó. Tại sao lại cứ phải nhè vào việc suy yếu vận khí của Dực Kì Thiên làm gì? Sao không khiến hắn tự nguyện giao ra, chẳng phải đơn giản hơn sao.
[ Kí chủ có thể tìm cách khiến Dực Kì Thiên tự nguyện từ bỏ tư cách Vận Mệnh Chi Tử mà. ] Hệ thống tri kỉ đưa ra gợi ý.
Hoạ Khiết Vũ nghe vậy thì trợn mắt nói: ” Hệ Thống, ngươi đây là nói chuyện trong mơ có phải hay không? Dực Kì Thiên mà ngoan ngoãn chịu từ bỏ tư cách Vận Mệnh Chi Tử. Nằm mơ chưa có. ”
[ Ai kêu kí chủ đi trực tiếp yêu cầu Dực Kì Thiên từ bỏ tư cách Vận Mệnh Chi Tử đâu. Nếu kí chủ thật dám làm vậy, đảm bảo Dực Kì Thiên sẽ mắng kí chủ là kẻ ngu ngốc. ] Hệ thống phiên mắt xem thường hừ lạnh nói.
Kí chủ nhà nó lại tưởng bở kìa. Suy nghĩ thật thẳng quá đi, kiểu này nó thật lo lắng kí chủ nhà nó có khi nào sẽ bị người ta gạt đi không nữa.
Hoạ Khiết Vũ: “… ” Thứ lỗi, y tạm thời mất kết nối mạng, cho nên nói chuyện không qua đại não. Mong mọi người đừng để ý.
” Vậy ý của hệ thống là ta cần phải làm như thế nào? Cái vụ này khó à nha, làm sao Dực Kì Thiên có thể cam tâm tình nguyện từ bỏ tư cách Vận Mệnh Chi Tử được. Hắn đâu có ngu. ”
Hoạ Khiết Vũ vừa dứt lời thì trước mặt xuất hiện một bảng số liệu.
” Đây là cái gì? ”
[ Là bảng số liệu thống kê danh sách độ hảo cảm, độ hắc hoá của Dực Kì Thiên. ] Hệ thống nhàn nhạt đáp.
Hoạ Khiết Vũ khó hiểu hỏi: ” Ngươi cho ta xem cái này là có ý gì? “
Hệ thống bữa nay học ai cái trò này vậy? Có gì nói luôn không được sao? Hại y tò mò muốn chết, ghét nhất những người cứ thích làm chuyện thần bí, nói chuyện tỏ vẻ thần bí.
[ Kí chủ xem. ]
Hệ thống dứt lời, bảng số liệu có sự đổi mới, dưới sự chú thích của hệ thống, Hoạ Khiết Vũ nhận thấy độ hắc hoá của Dực Kì Thiên lên đến 100%, độ hảo cảm bằng 0.
Điều đặc biệt là Dực Kì Thiên đối với ai cũng có độ hảo cảm bằng 0, có vài người thì là số âm. Như “Hoạ Khiết Vũ”trong nguyên tác có độ hảo cảm -70, với Tô Phục là -50, với Vô Thần Sinh Thiên là… -100.
WTF?
Liên quan gì đến y nữa mà độ hảo cảm -100 vậy hả.
Vô Thần Sinh Thiên chính là y mà, đúng không?
” Hệ thống, chuyện gì thế này? Sao Dực Kì Thiên lại… Độ hảo cảm này là sao? ”
Hoạ Khiết Vũ quả thật đang cảm thấy rất hoang mang. Chuyện này cũng thật kì cục, rốt cuộc là tại sao.
Không phải y đã thiết lập thế giới này rằng: Dù là ai cũng sẽ đối với Vô Thần Sinh Thiên sinh lòng kính ngưỡng, kính trọng. Không bao giờ sinh ác cảm hay sát tâm. Kẻ dám làm trái thế tất sẽ chịu Thiên Phạt, hình thần câu diệt.
Vậy thì cái vụ độ hảo cảm này là chuyện gì xảy ra?
Hệ thống trang mô tác dạng thở dài nói: [ Dực Kì Thiên từ lâu đã thoát ly trói buộc của thế giới này, nhưng thế giới này lại không thể thoát ly khỏi mối liên kết với Dực Kì Thiên. Cho nên dù hắn có ác cảm hay thậm chí nổi sát tâm với kí chủ thì hắn cũng sẽ không bị Thiên Phạt. Kí chủ, tự cầu nhiều phúc. ]
Hoạ Khiết Vũ thật có xúc động muốn bóp chết hệ thống mà, y gầm lên giận dữ. ” Hệ thống, ngươi muốn chết phải không? Sao lại không nói cho ta biết sớm. “
[ Kí chủ không hỏi. ] Hệ thống vô tội trả lời.
Hít sâu một hơi, Hoạ Khiết Vũ cố gắng bình tĩnh trở lại. Tuy rất giận hệ thống nhưng cũng biết bây giờ không phải lúc để cảm xúc chi phối đầu óc.
” Vậy hiện tại ngươi nói đi. Tại sao Dực Kì Thiên lại có ác cảm như vậy đối với ta? “
[ Dực Kì Thiên oán hận kí chủ đã tạo ra hắn mà lại bỏ mặc hắn chịu nổi khỏ luân hồi vạn lần. Ban đầu vẫn còn có sự kính trọng, độ hảo cảm chỉ -80. Nhưng hai năm này, kí chủ lại quan tâm và thiên vị Tô Phục quá mức, khiến Dực Kì Thiên cảm thấy uất ức, cho nên dẫn đến độ hảo cảm thăng lên -100. ]
Đây có phải được gọi là “nằm không cũng trúng đạn” không?
Dực Kì Thiên luân hồi vạn lần có liên quan gì đến y? Đâu phải do y làm ra đâu?
Hoạ Khiết Vũ muốn khóc.
Còn cái vụ thiên vị Tô Phục, thấy Dực Kì Thiên tỏ vẻ không quan tâm, còn tưởng thật sự không quan tâm. Ai ngờ tên này lại âm thầm ghi hận.
Thật sự là trong ngoài không đồng nhất mà.
” Ủa mà khoan. Hệ thống, ngươi có nhầm không đó? Sao Dực Kì Thiên lại cảm thấy uất ức. “
Hoạ Khiết Vũ đột nhiên nhận ra một chuyện cực kì không bình thường. Y quan tâm và thiên vị Tô Phục là có mục đích, mà nó đâu liên quan gì đến Dực Kì Thiên. Vậy tại sao hắn lại cảm thấy uất ức được chứ?
Điều này thật vô lí, quá khó hiểu.
[ Dực Kì Thiên nghĩ kí chủ đến đây là để giải cứu hắn, nhưng những gì kí chủ làm từ trước tới nay chỉ quan tâm mỗi mình Tô Phục. Cho nên, hắn mới… Như vậy đấy. ] Hệ thống nhàn nhạt giải thích.
Hoạ Khiết Vũ cảm thấy thật là đau đầu. Phiền phức thật. ” Vậy có nghĩ là Dực Kì Thiên đã biết ta không phải là nguyên chủ. “
[ Không sai, chỉ là chưa biết kí chủ chính là Vô Thần Sinh Thiên thôi. ]
” Vậy nếu hắn biết ta là Vô Thần Sinh Thiên thì sẽ có hậu quả gì? “
[ Kí chủ sẽ chết rất thảm. Cho dù kí chủ là người tạo ra thế giới này, nhưng đó chỉ là lí thuyết, về cơ bản thì kí chủ chỉ có công xây dựng cơ sở cho thế giới này thôi. Mà cơ sở này lại còn thiếu phần đầu và chỉ có phần thân không được đầy đủ. Cho nên dù Dực Kì Thiên có giết kí chủ thì trên cơ bản cũng chẳng có ảnh hưởng gì, ngược lại hắn sẽ trở thành chỉ của nơi này thay cho kí chủ. Tóm lại đều là do kí chủ chưa thực sự được thế giới này công nhận, trừ phi kí chủ có thể hoàn chỉnh lịch sử cho thế giới này. ]
Hoạ Khiết Vũ nhướng mày, sợ run một hồi. Đáy lòng không khỏi thấp thỏm lo sợ bất an.
” Hệ thống, ngươi có nhầm không vậy? Tại sao lại như vậy? Chẳng phải thế giới này được thiết lập là “không ai được phép chống lại Vô Thần Sinh Thiên” hay sao? “
Đây chính là điều mà y dựa vào, nếu nó không có hiệu lực thì y sẽ chẳng khác gì so với mấy tác giả trong mấy bộ tiểu thuyết đam mỹ xuyên thư. Đùa sao? Chỉ mong là đùa.
Nếu không thì y thảm rồi.
Sẽ cực kì thảm.
[ Đúng là như vậy. Nhưng kí chủ nên nhớ rõ một điều. Đây là một thế giới không hoàn chỉnh. Cho nên mọi quy tắc ở thế giới này cũng không hoàn chỉnh và có rất nhiều lỗ hổng. Thế đấy. ]
Hoạ Khiết Vũ là người thông minh, nghe đến đó thì còn có gì không hiểu.
Bởi vì thế giới này chỉ là một Thế Giới Đơn không hoàn chỉnh, cho nên mọi quy tắc ở đây cũng không hoàn chỉnh. Bao gồm quy tắc “không ai được phép chống lại Vô Thần Sinh Thiên” cũng không hoàn chỉnh.
Mà quy tắc đã không hoàn chỉnh thì có vô số cách để lách luật. Chỉ cần không có quy định rõ ràng về giới hạn quy tắc thì có thể dựa vào đó mà trắng trợn lách luật.
Huống chi Dực Kì Thiên bây giờ lại có thân phận rất kì quái. Một nữa là nguyên dân, một nữa là kẻ ngoại lai.
Nguyên dân là dân của thế giới này, ý chỉ Dực Kì Thiên được sinh ra ở thế giới này nên hắn là nguyên dân.
Nói Dực Kì Thiên là kẻ ngoại lai là vì hắn bây giờ đã thoát ly thế giới này, xem như đã không còn là người của thế giới này nhưng vẫn còn tình quy nguyên. Nếu không phải vì thế giới này bắt buộc phải có hắn để duy trì hoạt động, khiến hắn không thể hoàn toàn gỡ bỏ mối liên hệ với Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa thì hắn từ lâu đã phi thăng đến thế giới khác.
Sau khi thông suốt những điều này Hoạ Khiết Vũ chỉ cảm thấy trước mắt tối đen.
Cứ nghĩ lần xuyên thư này bản thân sẽ có cơ hội đại triển thần uy, ngược nhân vật chính lên bờ xuống ruông. Ai ngờ lại gặp phải chuyện này.
Hoạ Khiết Vũ có cảm giác bản thân trong lúc không hề hay biết mà bị hệ thống hố một trận ra trò. Tại sao lại không nhắc y sớm chứ? Huhu…
Nếu cứ để Dực Kì Thiên hắc hoá mãi và có ác cảm với y suốt thì chẳng phải mạng sống của y khó giữ rồi sao.
Phải Làm Sao Đây?