Đọc truyện Hệ Thống Xuyên Thư: Vị Diện Chi Chủ – Chương 10: Trước Ngọt Sau Đắng
Phải biết trong tu chân giới, tu sĩ song linh căn muốn đạt đến Tích Cốc Kì ít nhất cần ba mươi đến bốn mươi năm. Ấy vậy mà Ngạn Lục Lạc Minh lại có thể chỉ trong vòng hai mươi năm đạt tu vi Tích Cốc Kỳ quả là hiếm thấy.
Thông qua đó cũng có thể thấy rõ khả năng dạy người trồng người của Hoạ Khiết Vũ cao đến đâu. Không hổ danh sư xuất cao đồ. Có một vị sư tôn giỏi thì đệ tử cũng không thể kém được.
Hoạ Khiết Vũ gật đầu ra hiệu bản thân đã nghe thấy sau đó cùng ba vị đệ tử khác ngự kiếm hướng đỉnh núi bay đi.
Chỉ còn Dực Kì Thiên cùng Âm Vũ ở lại. Hai người rất nhanh một lần nữa làm quen với nhau.
Thật ra nhân vật chính của chúng ta không thân thiện đến nổi gặp ai cũng cười nói làm quen. Từ đầu đến cuối chỉ có vị Âm Vũ sư tỷ này là cố gắng lôi kéo làm quen.
Hết cách rồi, ai kêu vị sư đệ này quá trầm mặc không thích nói chuyện chi. Chỉ là hài tử mới năm tuổi mà đã như vậy, sau này lớn lên không lẻ muốn học sư tôn làm bộ mặt lạnh lùng cự người ngàn dặm sao. A phi… Sư tôn của nàng chỉ là lạnh nhạt vô tâm không để ý mọi chuyện chứ không phải lạnh lùng.
Âm Vũ tỏ vẻ dù lí do gì cũng phải khiến vị sư đệ này trở nên nhiều chuyện. A phi… không phải, sai rồi. Là hoạt bát đáng yêu mới đúng. Nàng làm sao có thể nhẫn tâm để một mầm non xanh tươi như vậy cả ngày cứ chường ra một bộ mặt lạnh lùng như khối băng được.
Dực Kì Thiên tỏ vẻ đã quá quen thuộc với tính cách dở hơi của vị sư tỷ này. Người của Thương Kiếm Phong đều là kì hoa trong kì hoa. Không tin cứ từ từ mà xem.
Có lẻ trong cả Thương Kiếm Phong này chỉ có hắn là người bình thường.
Ân, không sai!
Chỉ có hắn là người bình thường. Còn lại tất cả mọi người đều bất bình thường.
Kì hoa trong kì hoa!
Họa Khiết Vũ sau khi trở về phòng. Khóe miệng nhếch nụ cười không mấy hảo ý.
Trên thế gian này thứ gì là tàn nhẫn nhất?
Có rất nhiều giả thuyết cho điều này. Nhưng tạm không nói kĩ càng. Họa Khiết Vũ trước nay chỉ rành nhất một điều: Trước Ngọt Sau Đắng.
Lý niệm này có rất nhiều cách dùng. Nhưng ở trong thì y lại dùng theo cách sau:
Trước cho ngươi sự ấm áp, sau lại tàn nhẫn tự tay hủy đi sự ấm áp đó.
Trước cho ngươi viên kẹo ngọt, sau lại tát ngươi một cái và nói ngươi là kẻ cắp.
Trước yêu thương ngươi vô bờ bến, sau lại một kiếm đâm vào trái tim ngươi.
Trước cho ngươi hy vọng trong lúc ngươi tuyệt vọng nhất, sau lại tự tay đẩy ngươi xuống vực sâu vạn trượng.
Nhìn ngươi giây trước còn hạnh phúc nở nụ cười, giây sau lại bị hận thù che mờ lí trí. Cảnh tượng này mới đẹp làm sao.
Hệ thống không rét mà run nhìn thấy mớ suy nghĩ ác độc của Họa Khiết Vũ. Nó thật cảm thấy nhân vật chính quá đáng thương lại có một người cha ác độc như vậy. Nhưng nó có thể làm gì ngoài âm thầm thắp một nén nhang cho hắn.
Những suy nghĩ của hệ thống Họa Khiết Vũ không hề biết. Cho nên lúc này y đang sờ cằm suy nghĩ sau này nên ” yêu thương” nhân vật chính thế nào để hắn hận y điên cuồng mới tốt.
Hệ thống cảm thấy im lặng với suy nghĩ không hiểu ra sao của Họa Khiết Vũ liền vội hỏi: [ Kí chủ sao cứ nhất quyết muốn Dực Kì Thiên hận ngài như vậy? ]
” Thì kịch tình yêu cầu như vậy mà. Ta đang cố gắng không khiến cho kịch tình phát triển quá lệch lạc. ” Họa Khiết Vũ nói với giọng đương nhiên phải thế.
Haizz… đầu năm nay làm kí chủ thật khó. Có ai thấu hiểu a~
Hệ thống chớp mắt mặc dù nó không có mắt. Thanh âm không có tình cảm vang lên khẽ nhắc nhở ai đó một sự thật: [ Kí chủ, kịch tình vốn đã lệch một vạn tám ngàn dặm rồi. Cho nên giờ có lệch thêm vài vạn dặm cũng không vấn đề. Chỉ cần đảm bảo một số tình tiết chính được diễn ra như thường là được. ]
Họa Khiết Vũ hơi kinh ngạc với thuyết pháp này.
Nói như vậy là kịch tình bị lỗi rồi sao? Sao y không thấy.
Như hiểu thắc mắc của Họa Khiết Vũ, hệ thống tiếp tục giải thích.
[ Kí chủ, ngài quên rồi sao? Dực Kì Thiên đã mang theo kí ức cũ luân hồi vạn lần. Hắn sớm đã quen thuộc kịch tình còn hơn cả ngài nữa đó. Mà trong khoảng thời gian đó, kịch tình đã bị hắn làm cho đảo lộn thậm chí hoàn toàn thay đổi vô số lần. Nếu không nhờ bên kĩ thuật cố gắng sửa chữa thì e thế giới này đã bị hủy lâu rồi. ]
” Vậy ta xuất hiện ở đây là để???”
[ Là để hỗ trợ đưa thế giới này trở nên hoàn mĩ hơn. Dù sao bên kĩ thuật cũng hao tốn bao nhiêu công sức cho thế giới này nên họ không muốn nhìn thế giới này sụp đổ. ]
Họa Khiết Vũ khẽ gật đầu như đã hiểu. Bỗng cảm thấy hệ thống của y thật tốt. Thử hỏi xem có hệ thống nào tận tâm vì kí chủ giải đáp thắc mắc mà không cần đòi hỏi gì hay không?
Xem ra lần trước việc bị ghi nợ 1000 tích phân là do ngoài ý muốn. Hệ thống của y tốt vậy mà.
” Hóa ra là vậy. Chậc, sao không nói sớm chứ. Hại ta suy nghĩ nát óc. ”
Họa Khiết Vũ đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ của mình nhẹ nhàng đi rất nhiều. Huýt sáo một cái tỏ rõ tâm trạng vui vẻ. Y tiện tay mở giao diện hệ thống nhìn ngắm kĩ càng. Lúc trước mở ra y cũng chưa xem xét kĩ.
Y không quên hệ thống của y là một hệ thống bị lỗi đâu. Biết đâu có nhiều chức năng do hệ thống bị lỗi mà tạm che giấu.
Cho nên y phải xem lại lần nữa cho chắc.
Giao diện hệ thống mở ra, trước mặt y xuất hiện một cái màn hình điện tử mỏng như cánh ve. Trên màn hình hiển thị một cái giao diện đơn giản hiển thị thông tin kí chủ.
Ở góc bên phải là một cột hàng dọc với các tiêu đề: Nhân Vật, Nhiệm Vụ, Thương Thành, Bao Vây.
Xem ra trước mắt chỉ có bốn mục. Thật không biết sau này sẽ có thêm mục hay không nữa. Nhưng trước mắt y lại chỉ cảm thấy vui sướng nhìn cái Hệ Thống Thương Thành đáng yêu kia thôi. Y không thể chờ đợi mà nhấn vào mục Thương Thành. Nhưng bất hạnh thay, có nhấn bao nhiêu cũng không ra cái gì.
” Hệ thống, sao không mở được Thương Thành vậy hả???” Họa Khiết Vũ nổi nóng hỏi hệ thống.
Cái quỷ gì đây, sao không mở được chứ hả….
[ Kí chủ cần tốn 150 tích phân mới có thể mở Hệ Thống Thương Thành. Kí chủ có muốn đổi hay không? ]
Họa Khiết Vũ nghiến răng nghiến lợi nhìn chòng chọc vào cái màn hình trước mặt.
Y sai rồi, cho y rút lại suy nghĩ lúc trước. Hệ thống này vẫn cứ không đáng tin cậy như vậy là sao? Cầu cứu giúp.
” Đồng ý. ”
Y còn có thể từ chối sao. Mặc dù sử dụng 150 tích phân mở Hệ thống Thương Thành thì y sẽ trở nên trắng tay nhưng vẫn phải cắn răng bỏ ra.
Lí do rất đơn giản: Y muốn tham quan Thương Thành.
[ Đinh! Hệ thống Thương Thành đã mở khóa thành công. Mời kí chủ sử dụng. ]
Họa Khiết Vũ nghe vậy vội nhấn vào mục Thương Thành. Lần này thì thuận lợi vô cùng mở ra giao diện Thương Thành.
Giao diện Thương Thành cũng khá đơn giản. Chỉ có năm mục phân chia vật phẩm: Vũ Khí, Công Pháp, Đan Dược, Thực Phẩm, Tiêu Hao Phẩm, Tạp Phẩm.
Họa Khiết Vũ lần lượt nhìn từng mục một.
Vũ Khí Công Pháp và Đan Dược là ba mục bán vũ khí, công pháp tu luyện và Đan Dược được phân chia theo từng cấp bậc khác nhau. Giá cả đắt rẻ khác nhau. Nhìn hoa cả mắt.
Tại Nguyệt Long Đại Lục Vũ khí, công pháp và đan dược được phân chia thành năm cấp: Nhân, Linh, Thiên, Tiên, Thần. Mỗi cấp lại phân thành bốn bậc nhỏ là Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm, Tuyệt Phẩm. Mỗi cấp tương ứng với một màu sắc tương ứng: Nhân là màu trắng, Linh là màu bạc, Thiên là màu vàng, Tiên là màu đỏ, Thần là màu tím.
Mục Thực Phẩm bán nhiều loại thức ăn và nước uống. Có cả thức ăn và nước uống thời hiện đại. Điều này khiến y vui vẻ không thôi.
Mục Tiêu Hao Phẩm chỉ bán công pháp có thể sử dụng một lần. Sử dụng xong là mất.
Mục Tạp Phẩm là loạn nhất, chia làm sáu mục nhỏ gồm: Nhân,
Linh, Thiên, Tiên, Thần, Không phân loại.
Trong Tạp Phẩm có đủ loại loạn thất bát tao. Chỉ ngắn gọn một chữ tạp. Có thể nói thứ gì cũng có.
Họa Khiết Vũ chỉ xem một lần rồi đóng lại. Dù sao hiện tại y không có tích phân nên muốn mua gì cũng không thể.
Nghĩ nghĩ một lát lại thò tay nhấn vào ô trở về, rồi nhấn vào mục Nhiệm Vụ. Y muốn xem mục nhiệm vụ có thay đổi gì hay không.
Giao diện hệ thống đổi mới, một giao diện nhiệm vụ hiện ra. Bên phải màn hình là một cột dọc có ba mục nhiệm vụ được hiển thị lần lượt là: Nhiệm Vụ Chủ Tuyến, Nhiệm Vụ Chính Tuyến, Nhiệm Vụ Phụ Tuyến.
Nhiệm vụ chủ tuyến chính là nhiệm vụ chung cực cần hoàn thành. Tất cả nhiệm vụ chính tuyến và nhiệm vụ phụ tuyến đều là nhiệm vụ phụ trợ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến.
Họa Khiết Vũ vừa nghe hệ thống giải thích nghi vấm vừa tìm hiểu các tính năng hệ thống.
Nhìn nhìn hồi y kết luận được một chuyện: Hệ thống quả thật là bị lỗi. Rõ ràng giao diện hệ thống có thay đổi so với trước đây. Cho nên y không khỏi tò mò hỏi chuyện hệ thống. Mặc dù không chắc lắm hệ thống có chịu giúp y giải đáp thắc mắc hay không nhưng cứ thử cái đã, lỡ đâu hệ thống chập mạch trả lời thì sao.
” Hệ thống, ngươi có lời gì muốn nói cho việc này không. Đừng tưởng ta mù, ta thấy hết đấy. ”
Hệ thống không mấy cảm xúc nói: [ Có gì để nói, như kí chủ thấy đấy, bổn hệ thống ta bị lỗi đang trong giai đoạn phục hồi. ]
Họa Khiết Vũ khá kinh ngạc về câu trả lời này. Hệ thống thật bị lỗi, chuyện này có vẻ thú vị đây. Vì thế y tiếp tục hóng hớt hỏi. ” Hệ thống, có thể nói rõ hơn không? Chuyện này do ai làm?”
Hệ thống lạnh băng băng trả lời. Nhưng không khó nghe ra ý nghiến răng nghiến lợi trong đó, còn có một phần oán hận. [ Ha ha, tất cả là nhờ các kí chủ các ngươi a~]
Họa Khiết Vũ hoảng sợ la to. ” Ta không có làm gì nha. Đừng đổ oan người tốt. “