Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ

Chương 3: Hạ Gục Trúc Mã 2


Bạn đang đọc Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ – Chương 3: Hạ Gục Trúc Mã 2


Mụct Thầnt nhìnt nữt nhânt dướit thânt bịt hungt hăngt yêut thươngt qua,t toànt thânt phấnt nộn,t hait gòt mát lột rat đỏt ửngt mêt người,t trênt ngườit nơit nơit đềut làt hônt ngân,t hait chânt vôt lựct đổt hướngt hait bên,t huyệtt khẩut khôngt ngừngt đóngt mở,t tinht dịcht từt huyệtt khẩut chậmt rãit trànt ra.

t Tuyt rằngt trướct kiat chỉt xemt nàngt làt muộit muội,t cũngt khôngt muốnt xảyt rat quant hệt cùngt nữt hàit đơnt thuần,t thết nhưngt hômt nayt quảt thậtt chínht mìnht khôngt khốngt chết đượct dụct vọng,t hơnt nữat nơit xửt nữt căngt chặtt thậtt đểt ngườit lưut luyếnt vongt phản!
Mụct Thầnt vươnt ngónt giữat tayt phải,t laut tinht dịcht chảyt ra,t xátt lênt lôngt tóct trênt hoat thầnt cùngt huyệtt khẩu,t rồit lạit cắmt vàot tiểut huyệt,t ngănt tinht dịcht khôngt chot chảyt ra.

t Tiếnt vàot hoat huyệt,t ngónt tayt bịt gắtt gaot hàmt trụ,t khôngt biếtt làt cót phảit dot xuânt dược,t Mụct Thầnt chỉt kinht ngạct tìnht dụct trongt mìnht lạit rốit loạn,t cũngt khôngt muốnt lạit tiếpt tụct chịut đựng,t nhẹt nhàngt kéot đùit Táit Tái,t đemt cươngt cứngt trángt kiệnt caot ngấtt mộtt lầnt nữat nhắmt ngayt mậtt huyệtt chậmt rãit đẩyt đit vào.

“A! “t Bịt nhồit đầyt đếnt thứct tỉnh,t Táit Táit khốngt chết khôngt đượct lắct lưt eot nhỏ,t hípt ánht mắtt ngậpt nước,t hàmt răngt cắnt chặtt môit dưới,t từngt đợtt rênt rỉt từt yếtt hầut phátt ra.

“Đừng! t Thầnt cat ca,t đừngt nhưt vậy”?
“Đừng?t Ân?t Đừngt nhưt vậy?t Vẫnt làt đừngt nhưt vậy?”t Tayt tot xoat nhẹt ngựct tráit củat Táit Tái,t độtt nhiênt cúit đầut ngậmt đầut vút nhỏt xinht khảt ái,t khôngt ngừngt hút,t cắn,t liếmt đầut vút phấnt hồngt thànht vừat đỏt vừat cứng,t khẽt runt đứngt thẳng.


t Mộtt trậnt liếmt mút,t nữt nhânt dướit thânt ánht mắtt đãt mêt mangt sayt mê.

Namt nhânt thòt ngónt trỏt đếnt tiểut huyệtt huyệtt khẩu,t mềmt nhẹt vỗt vềt chơit đùa,t dínht áit dịcht lấpt lánht trênt toànt bột đầut ngónt tay.

t “Xem,t Táit Tái,t đâyt làt emt muốn.

“t Táit Táit et lệt cựct điểm,t hait mươit nămt quat chưat từngt tiếpt xúct thânt mậtt nhưt thết vớit namt nhân,t hiệnt tạit tuyt rằngt đâyt làt hệt thốngt yêut cầu,t cũngt hạt quyếtt tâmt phóngt túngt bảnt thân,t nhưngt vẫnt cảmt thấyt thẹnt thùng.

t Muốnt giãyt dụa,t thânt thểt lạit vìt hait chânt bịt chết trụt chỉt cót thểt đongt đưa,t khiếnt vút tựt dot nhảyt lên,t bàyt rat mộtt trậnt songt sữat dâmt đãng.

Dâmt mỹt trướct mắtt nàyt càngt khiếnt Mụct Thầnt huyếtt mạcht sôit sục,t hạt thểt lạit trướngt hơn.

t Nângt mộtt chânt Táit Tái,t ápt trênt vait nàng,t khẩnt cấpt trừut sáp,t bấtt quát bởit vìt sợt Táit Táit vừat phát thân,t mặct dùt trừut sápt nhanh,t nhưngt cũngt khôngt mãnht liệt.

“Đừng! t a! t at ! t dừngt at ! t Thầnt cat ca,t ngôt ! t Thần! “t Khoáit cảmt kícht thícht Táit Tái,t khiếnt nàngt khôngt thểt nóit hoànt chỉnh,t chỉt cót thểt gắtt gaot ômt Mụct Thần,t phátt rat nứct nởt đứtt quãng.

t Nghet nữt nhânt bênt dướit dâmt đãngt gọit tênt mìnht nhưt vậy,t Mụct Thầnt càngt khôngt kềmt chết được,t tuyt khốngt chết lựct đạo,t nhưngt vẫnt trừut sápt hoat quyển,t lắct lưt đánht mài,t cốt hếtt sứct yêut thươngt côt gáit nhỏt xinh.


“Táit Táit ~~t Táit Tái,t at ~~t emt thậtt chặtt at ~~t lạit ướtt ~~”
“Khôngt cầnt ~~t at ~~t khôngt cần,t đừngt ! t at ! “t Táit Táit thấpt giọngt lat lên,t nàngt cảmt giáct mìnht phảngt phấtt giốngt chiếct lát trênt biển,t theot cuộnt sóngt caot thấpt phậpt phồng,t cườngt liệtt khoáit cảmt trànt ngậpt toànt thân.

t Đầut khôngt ngừngt lắct lư,t mũit chânt cũngt chặtt chẽt cot lại.

“! t thậtt thoảit mái! t tiểut huyệt! “
“At ! t at ! t ânt ! t chậmt mộtt chútt ! t chậmt ~~”t Hait tayt nắmt chặtt gốit đầu,t hait tayt cùngt cônt thịtt củat Mụct Thầnt khôngt ngừngt kícht thích,t Táit Táit giươngt eot nhỏ,t đemt hait chânt mởt càngt rộng,t chủt độngt khêut gợit dụct vọngt củat đốit phương.

“At ~~t khôngt ~~”t Táit Táit kinht sợt thétt chóit tai,t đốit phươngt cảmt nhậnt đượct nàngt bứct thiếtt bắtt đầut giat tốct vat chạm,t lửat nóngt cônt thịtt đãt tiếnt vàot chiềut sâut chưat từngt có,t mãnht liệtt trừut đưat khiếnt Táit Táit cảmt giáct cót chútt ănt khôngt tiêu,t đứtt quãngt phátt rat khóct rốngt màt thỏat mãnt nứct nở.

Mụct Thầnt ngoảnht mặtt làmt ngơ,t mỗit mộtt lầnt rat vàot đềut dùngt hếtt toànt lực,t hait tayt lạit bópt chặtt hait vút khôngt ngừngt đungt đưa,t lôit kéot đầut vút đứngt thẳngt sưng.

“At ~~t Thần,t từt bỏt ! t đừngt ! t a”t Táit Táit nhíut chặtt mày,t trênt ngườit trànt đầyt mồt hôi,t khôngt ngừngt thởt gấp.


“Táit Tái,t thoảit máit sao?!.

t Ân?t Thícht không,t thícht hayt khôngt ! “t Mụct Thầnt dụct vọngt tựat hồt khôngt chútt nàot mềmt đi,t vẫnt rat sứct vat chạmt hoat tâmt nont mềm,t đồngt thờit phụct hạt thânt thể,t bắtt đầut mútt đầut vút nont mềm.

“At ~~t từt bỏt từt bỏ,t at ~~~”
“Ôt ! t ôt ! t at ~~t khôngt cần”t Kịcht liệtt giữt lấyt khiếnt Táit Táit rơit lệt đầyt mặt,t khoáit cảmt cựct hạnt càngt khiếnt nàngt vôt lựct tựt kiềmt chế,t chỉt cót thểt nhanht bắtt lấyt sàngt đant màt khóct gọit rênt rỉ.

“Nga,t khítt quá,t thậtt thoảit mái! t At ~~~t nga”t Mụct Thầnt nhắmt chặtt hait mắt,t thốngt khoáit gầmt nhẹ,t cuốit cùng,t tinht dịcht nóngt bỏngt bắnt nhanht ra,t lạit đổt vàot tiểut huyệtt sưngt đỏ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.