Đọc truyện Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ – Chương 182: Hạ Gục Tiên Quân Không Gần Nữ Sắc 12
Sùng Lẫm nghe nàng nói như vậy, nhàn nhạt nói, “Không cần khách khí! Mấy thứ linh bảo đó đối với tu sĩ Nguyên Anh chúng ta cũng không quá hiếm lạ, cô muốn thì cứ lấy!”
Nhiễm Tái Tái ngẩng đầu, nhìn nam nhân trước mắt, trong ánh mắt nhàn nhạt của hắn rõ ràng có vẻ ôn nhu, nàng nghĩ, có lẽ hắn với nàng, đã thật sự không như trước.
Cố nén vui mừng, nàng cười cảm kích, cảm khái nói, “Tuy rằng đạo hữu không để ý, nhưng ta đặc biệt cảm ơn ngài, ta là cô nhi, từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên có người cho ta đồ trân quý như thế…!Ân, Lhuyệŧ hữu đừng cười, ta là đệ tử ngoại môn, khi ra khỏi tông môn làm nhiệm vụ vẫn chưa tu đến Trúc Cơ kỳ, chỉ mới biết đến vài pháp khí, không thấy được nhiều linh bảo như vậy.”
Sùng Lẫm hơi giật mình, trong lòng thương tiếc nhè nhẹ, nhưng hắn không biết nên nói như thế nào.
Đúng lúc này, một giọng nữ kiều mị đột nhiên vang lên trên đảo truyền thừa, “Thời gian đã hết, chúc mừng các khảo hạch giả đã thông qua cửa thứ nhất, cửa thứ hai sắp mở ra.
Cửa thứ hai là truyền thừa công pháp, người thành công đầu tiên sẽ đạt được thân phận truyền thừa giả để vào Vạn Pháp điện, những người đến sau sẽ dựa theo thành tích để lấy được các công pháp khác.”
Tiếp theo, một trận ánh sáng lóa mắt xuất hiện, trước mặt hai người một pháp trận truyền tống hình thành.
Sùng Lẫm quay đầu, rất ôn hòa nhìn Nhiễm Tái Tái một cái, “Cùng đi thôi!”
“Vâng!” Thái độ của nam nhân kia đã khác trước, nàng cất những bảo vật đã lấy được, Nhiễm Tái Tái mỉm cười trực tiếp đi theo.
Lực truyền tống nồng hậu bao vây lấy hai người, rất nhanh cảm giác không trọng lực truyền đến, khi lực truyền tống trên người Nhiễm Tái Tái tan đi, nàng phát hiện nàng cùng Sùng Lẫm lại lần nữa bị tách ra, nàng lại đơn độc trong thế giới trước mắt, sa mạc tràn đầy mênh mông vô bờ.
Mặt trời chói chang, hơi nóng hầm hập ập vào mặt, núi cát trập trùng, tầm mắt chỉ có thể thấy sa mạc cát vàng vô biên.
Cửa thứ hai là một thế giới tràn ngập hoang vắng.
Các cửa có vẻ như càng lúc càng khó, may mắn là cửa này là truyền thừa công pháp, tu vi vẫn còn, nhưng phi hành thì bị cấm.
Khi Nhiễm Tái Tái phân biệt xong phương hướng chuẩn bị xuất phát, đột nhiên vô số hạt cát chậm rãi tụ về một phía trước, ánh mắt Nhiễm Tái Tái co rút nhìn chúng hợp với nhau thành một người cát khổng lồ, không ngờ lại có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, gầm nhẹ trực tiếp lao đến trước mặt nàng.
Nhiễm Tái Tái bừng tỉnh, xem ra cửa thứ hai phải chiến đấu rồi.
May là đây không phải là chiến trường sinh tử, chỉ là thử thách để truyền thừa, dù cho nàng thất bại, nhiều nhất cũng chỉ bị loại khỏi cửa thứ hai, hơn nữa vốn dĩ nàng lên đảo truyền thừa cũng chẳng phải cố sống cố chết mà lấy được truyền thừa của người ta, nàng chỉ muốn tiếp xúc nhiều hơn với Sùng Lẫm mà thôi, cho nên Nhiễm Tái Tái lúc này khá là bình tĩnh.
Hít sâu một hơi, lấy ra một thanh phi kiếm, tuy rằng nàng có dải lụa pháp khí phẩm chất tương đối cao, nhưng hiển nhiên đối phó với người cát khổng lồ thì phi kiếm sẽ có lợi hơn.
Đối mặt với thân hình như tháp sắt kia, nàng chuyển bước, phi kiếm hữu lực đâm ra, nhằm vào cánh tay của hắn, tiếng vang như sấm, cát đá tán loạn, cánh tay kia đã biến mất.
Xem ra người cát Trúc Cơ sơ kỳ kia phòng ngự rất kém, nàng vững tâm, dưới chân nhanh chóng xoay chuyển không ngừng, phi kiếm trong tay không ngừng vung lên, không ngừng tấn công thân hình khổng lồ đó.
Cuối cùng, người khổng lồ một chân tán loạn, nàng chớp cơ hội, đột nhiên chém xuống, người cát khổng lồ rơi đầu, cát vàng lả tả rơi.
Nhiễm Tái Tái thở dài nhẹ nhõm một hơi, hiện tại nàng đã ở Trúc Cơ hậu kỳ, cho nên đối với người cát khổng lồ Trúc Cơ sơ kỳ vẫn khá dễ dàng.
Bất quá đây mới là bước đầu, không biết sau này còn có cái gì, nàng thay vũ y phòng ngự xong mới tiếp tục xuất phát.
Nhiễm Tái Tái đi tiếp một lúc nữa, cát sa mạc lại lần nữa chậm rãi lưu động, lần này hình thành người cát khổng lồ cao lớn hơn lúc trước, tu vi khoảng Trúc Cơ trung kỳ lần nữa tấn công nàng.
Quả nhiên nàng dự đoán đúng, người cát khổng lồ tu vi càng ngày càng cao, Nhiễm Tái Tái lại một lần chiến đấu quần thảo.
Lần này vì nàng phòng ngự đã tốt hơn, nàng cũng coi như nhẹ nhàng chiến thắng.
Tâm lý chuẩn bị rồi, dù người cát tiếp theo có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ như mình, nàng cũng không hoảng loạn.
Nhưng nàng kinh ngạc cảm nhận được lực phòng ngự của người cát khổng lồ đã gia tăng, cho nên nàng cứ vừa đánh vừa lui mà đối phó.
Cứ để nàng nghỉ ngơi một đoạn, phía trước lại có cát đá ở dao động, nhưng lần này, là hai tên cùng lúc! Nhiễm Tái Tái hơi khẩn trương, hai người cát khổng lồ cùng xuất hiện, khí thế rất giống kẻ nàng vừa đánh bại, tu vi giống nhau tương đương nàng, cho nên tình thế hiện giờ là một chọi hai!!
…!Vẫn được, nàng cũng đã quen sử dụng tu vi Trúc Cơ hậu kỳ trong chiến đấu, lần này vẫn thắng lợi.
Nhiễm Tái Tái xem ra đã hiểu phía trước có bao khó khăn, nhưng nàng chỉ có thể đi tới…!Khi nàng đánh bại bốn người cát khổng lồ tu vi ngang mình, nàng cũng biết mình sắp tới cực hạn rồi, nàng không có thời gian tu tập Trúc Cơ kỳ công pháp, không có thời gian củng cố tu vi, có thể lấy một chọi bốn là vì người cát khổng lồ thật sự không teamwork, bằng không nàng phỏng chừng đã sớm thất bại.
Nàng ngồi sụp xuống nghỉ ngơi, cố khôi phục tu vi, chuẩn bị toàn lực nghênh chiến, trận này chắc là end game rồi.
Đột nhiên giọng nữ quen thuộc trên đảo truyền thừa lại lần nữa vang lên: “Cửa thứ hai đã có sấm quan giả thành công, thân phận truyền thừa được công nhận, được vào Vạn Pháp điện chọn công pháp.”
Mà theo tuyên bố này, ở một nơi khác, Sùng Lẫm cảm nhận được một ý chí uy nghiêm bộc phát ra, quét ngang toàn bộ đảo, ánh sáng hơi dao động trên người hắn như đang phân biệt, cuối cùng mang hắn biến mất trong sa mạc.