Đọc truyện Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương – Chương 42: Pa Pa…! Tránh Xa Ta Ra 10
Buổi tối 19h
Màn đêm buông xuống bao phủ cả vùng trời, cơn gió thoảng qua như đậu lại trên những tòa cung điện… Hôm nay lâu đài chính rất náo nhiệt. Ánh đèn vàng được bật khắp nơi. Tiếng cười nói vui vẻ, nhộn nhịp
Chớp mắt đã đến ngày sinh nhật của hoàng đế… Cô được Gunra và Anna diện cho một chiếc váy công chúa xinh đẹp phồng vai màu trắng viền tím. Mái tóc được xõa ra, trên đỉnh đầu là chiếc vương miệng trắng lấp lánh. Thân thể nhỏ nhắn của cô đã có thể đi vững vàng hơn.
Bước vào đại sảnh rộng lớn cùng Gunra, cô nhìn xung quanh….
[ Ký chủ! Không có sự hiện diện của Fislin Rai. Người không cần tìm ]
Hử? Chắc là lo tập kiếm pháp rồi. Nhưng cũng thật ngông cuồng…
Đáy lòng cô không khỏi cười lạnh. Bỗng nhiên xung quanh bu đến một đám đứa trẻ
– Hi hi! Cậu tên gì vậy?
– A! Công chúa đó
– Váy người thật đẹp, thưa công chúa…
….
Cô hơi khó chịu né tránh, bỗng từ xa cô thấy bóng dáng của Diana đứng cùng một cô bé bằng tuổi. Hôm nay Diana xinh đẹp với mái tóc nâu hạt dẻ uốn lượn xõa ngang vai. Đôi mắt xanh dương nhạt hiện lên tia vui vẻ. Ngũ quan xinh đẹp như tiểu thiên thần. Chiếc váy màu vàng phồng mềm mại. Đứng bên cạnh Diana là một cô bé với mái tóc đỏ xoắn rực rỡ. Đôi mắt đen lấp lánh to tròn. Dung nhan không hề thua kém Diana. Chiếc váy trắng đỏ phũ xuống ngang đùi…
Cô thấy thú vị liền đi lại gần
” A! Eira ”
Diana kêu lên một tiếng mỉm cười
” Chào hai chị ”
Cô nở nụ cười nhẹ khiến cả hai sững sờ
” A! Thần là Belin RiYu, tham kiến tiểu công chúa ”
Cô bé tóc đỏ tên RiYu hành lễ với cô
” Chị đứng lên đi. Hai chị đang làm gì vậy? ”
” A! Chị và RiYu đang nói chuyện phiếm. ”
” Vậy sao? ”
” Tham kiến công chúa Diana ”
Gunra hành lễ với Diana, sau đứng thẳng người mỉm cười
” Công chúa chuẩn bị quà gì cho bệ hạ vậy? ”
” Chị Gunra… em…. ”
Diana ngượng ngùng
” Hử? Chị sao vậy? ”
Cô hơi nghiêng đầu, từ phía trên bậc cao của hoàng đế vang lên tiếng
” Bệ hạ đến… ”
Tất cả đều nhìn lên phía trên, Donald uy nghiêm ngồi vào ghế. Bộ quần áo quý phái toát ra khí chất của bậc đế vương. Mái tóc vàng gọn gàng ra phía sau. Đôi mắt xanh đêm nhìn xuống
– THAM KIẾN MẶT TRỜI CỦA ĐẾ QUỐC FISLIN. MONG NGÀI MÃI LUÔN SÁNG CHÓI VÀ RỰC RỠ. CHIẾU RỌI ÁNH SÁNG XUỐNG FISLIN, LÀ NGUỒN SỐNG VÀ SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CẢ VƯƠNG QUỐC….
Tất cả đồng loạt quỳ xuống, chỉ có cô và Diana là hành lễ nhẹ.
Donald không nói gì, chỉ lạnh nhạt phất tay
” Hôm nay là sinh thần của bệ hạ. Mong các chư vị cứ vui vẻ tận hưởng ”
First mỉm cười nói to…
Tiếng nhạc vang lên du dương, ai nấy đều tụ họp nói chuyện phiếm hoặc nhảy múa. Thức ăn bầy biện khắp nơi
” Giờ đây sẽ là món quà từ các công chúa và hoàng tử… ”
Lời nói vừa dứt, Gunra đã dắt cô và Diana vẫn đang ngượng ngùng đi lên gần bậc thềm
” Con! Diana tham kiến bệ hạ ”
Cô cũng cúi nhẹ người xem như hành lễ. First thấy vậy liền mỉm cười
” Hai công chúa tặng gì cho bệ hạ vậy? ”
Diana mỉm cười thật tươi khiến những người xung quanh xao xuyến. Bàn tay nhỏ bé hơi run đưa một chiếc hộp cho First
” Bệ hạ ”
Donald lạnh lùng nhìn chiếc hộp, ai nấy đều tò mò món quà của Diana. Hắn mở ra lấy từ trong hộp đựng là một chiếc khăn tay. Trên chiếc khăn là hình thêu của một thanh kiếm tinh xảo. Dù đường chỉ thêu không hoàn mĩ nhưng một đứa trẻ 5, 6 tuổi có thể thêu như vậy là rất giỏi
– Wow! Công chúa Diana thật tài giỏi
– Bệ hạ chắc chắn sẽ rất vui
– Nhìn cái khăn tay đó kìa! Thêu thật đẹp
…
Những lời bàn tán vang lên
” Rất khéo ”
Lời nói lạnh lùng của Donald vang lên khiến mọi người kinh ngạc.
– Bệ hạ là đang khen công chúa đó
– Không thể tin được
– Chắc chắn bệ hạ rất hài lòng với công chúa…
….
Diana cắn nhẹ môi cúi đầu ngượng ngùng với những lời nói xung quanh. Bây giờ tất cả đều hướng mắt qua nhìn cô
” Tiểu công chúa sẽ tặng gì cho bệ hạ? ”
First mỉm cười vui vẻ hỏi. Cô hơi nghiêng đầu sau mới mỉm cười đi lên gần Donald
Ai cũng kinh ngạc không hiểu gì, còn Donald vẫn lạnh lùng nhìn…
” Pa pa… xem nè ”
Cô lấy từ trong một chiếc túi hương ra một viên ngọc lục bảo sáng ngời như dãy ngân hà. Bên trong viên ngọc lục bảo này còn có một viên ruby màu đỏ như máu. Ai nấy khi thấy cũng đều kinh ngạc và sững sờ
– Đó là gì? Đá quý sao lại có thể kì lạ như vậy?
– Đẹp quá
– Không có thứ gì có thể đẹp hơn viên đá này
– Bên trong còn có một viên ngọc màu đỏ…
– Thật sáng…
…..
Donald vẫn lạnh lùng nhìn gương mặt tươi cười của cô
” Công chúa sao lại có viên ngọc đẹp như vậy? ”
First cũng bàng hoàng hỏi cô
” Ta nhặt được đó ”
” Nhặt? ”
Ai cũng kinh ngạc nhìn nhau
” Chưa hết đâu! Cái này mới kì diệu nà ”
Cô đưa ngón tay chà nhẹ vào viên ngọc. Từ viên ngọc tỏa ra hai luồn ánh sáng xanh và đỏ mạnh mẽ khiến mọi người càng thêm ngẩn ngơ.
– Là ma thuật
– Sao từ viên đá lại có ma thuật mạnh mẽ cường đại như vậy?
– Sao lại như vậy?
….
First ngạc nhiên nhìn Donald, sau lại quay qua hỏi cô
” Công chúa nhặt được ở đâu? ”
” Trên đường ”
” Vậy sao công chúa lại tặng cho bệ hạ? ”
Cô hơi nghiêng đầu nhìn Donald vẫn luôn im lặng
” Tặng pa pa gắng vào thanh kiếm này nè ”
Cô đưa tay chỉ thanh kiếm bên cạnh Donald. Nó rất đẹp, lớp vỏ màu vàng đính kim cương sáng. Trên đó còn có một sợi dây xích quanh vỏ kiếm rất đẹp. Điều quan trọng hơn đó chính là ngay cán kiếm ( Bộ phận vành chắn cách lưỡi kiếm và tay cầm) có biểu tượng hình mặt trời. Ở giữa mặt trời là một khoảng trống… nó rất khớp với viên ngọc…
Ai cũng nhìn nhau kinh ngạc. First gượng cười nói
” Nhưng công chúa à… chuyện này… ”
” Sao vậy? Nó không hợp sao? ”
Cô hơi nheo mài hỏi
” Không phải vậy! Chỉ là mỗi thanh kiếm của đế vương dính rất nhiều máu. Là một thanh kiếm quyền uy, để tìm được một viên ngọc xứng đáng rất khó. Không thể tùy tiện gắn vào được… ”
” Vậy… không được sao ”
Cô hơi cúi đầu, đôi mắt long lanh ngấn nước. Tất cả nhìn nhau thương tiếc liếc về Donald vẫn đang lạnh lùng nhìn.
Bỗng hắn vươn tay ra lấy viên ngọc từ tay cô, rồi cầm thanh kiếm của mình gắn vào.
Đoàng!
Tất cả đứng hình tại chỗ.
– Thật… không ngờ…
– Bệ hạ đã không hài lòng với bất kì viên ngọc nào… vậy mà…
– Ngài ấy chấp nhận gắn vào sao?
– Ôi! Chuyện gì đang xảy ra…
….
Cô mặc kệ những lời nói xung quanh, mỉm cười thật tươi
” Pa pa có thích không? ”
” Ừ! Rất khớp… ”
” Hi! Con còn tặng cho người một món quà nữa ”
” Hử? ”
” Pa pa… bế con lên đi ”
Cô vươn hai tay ra, ai nấy đều sững sờ trước hành động của cô. Nhưng Donald lại bồng cô ngồi lên đùi mình càng khiến không khí xung quanh căng thẳng
” Pa pa… cúi xuống ”
Hắn nghe lời cúi xuống, cô đưa hai tay dịnh lấy mặt hắn hôn nhẹ vào má hắn
” Pa pa… sinh nhật vui vẻ ”
Đứng hình! Đứng hình toàn tập… Kể cả Donald cũng mở to mắt bất ngờ. Cô buông hắn ra mỉm cười thật tươi
Donald vô thức đưa tay lên sờ má, đôi mắt nhìn cô. Sau một lúc khóe môi mới vươn lên nụ cười nhẹ
Đại sảnh rộng lớn với muôn vàng bất ngờ, kinh ngạc, sững sờ… Bây giờ thật không còn điều gì để tả…
” Pa pa cười rồi… ”
Cô vui vẻ nhìn hắn
” A… được rồi! Tiếp tục bữa tiệc ”
First dứt lời mọi người đều tiếp tục làm việc của mình….
Cứ thế bữa tiệc diễn ra rất suông sẻ. Donald còn tự tay đút bánh cho cô ăn, xoa đầu cô nữa…
________________
Bây giờ là 21h khuya, cô ngủ gục trên người Donald nên hắn đã bồng cô về. Đặt cô xuống giường nhẹ nhàng, hắn ngồi xuống vuốt đầu cô. Mỉm cười nhẹ cúi xuống hôn vào trán cô. Giọng nói trầm khàn lạnh lạnh
” Ngủ ngon… ”
Cạch!
Cánh cửa đóng lại đôi mắt cô liền mở ra, đáy mắt xẹt qua tia sáng lạnh
” Chủ nhân! Người thật gian xảo, lại chiếm được một phần cảm tình của tên đó rồi ”
Ha!…
[ Ký chỷ nhờ con rắn thúi đó tìm viên ngọc là vì chuyện này… thật có tính toán ]
… Chưa đâu… còn rất dài…
” Chủ nhân sao phải tốn công như vậy? Chưa biết cốt truyện như thế nào… ”
Tiểu Huyết khó hiểu hỏi
Hắn rất quan trọng đó… ngươi sẽ biết sớm thôi…
Cô nở nụ cười lạnh rồi nhắm mắt lại ngủ. Bầu trời rộng lớn với muôn vàng sự lạnh lẽo… Đêm nay sẽ là một giấc ngủ dài…