Đọc truyện Hệ Thống Từ Yêu Thần Ký Bắt Đầu – Chương 63: Tha Thứ
Một ngày mới thức dậy
Lăng Thiên mở mắt, nhìn xung quanh thấy đám nữ nhân của mình ngủ ngon lành, hắn thấy rất hạnh phúc.
Trong đó bất ngờ là Tư Không Hồng Nguyệt cũng nằm trên giường ngủ say, 2 ngón tay nàng còn để trong l-n của mình, phen này lôi ra chắc chắn nhăn nheo.
“Xem ra nàng ta sắp không nhịn được rồi” Lăng Thiên đắc ý nghĩ, sau đó đánh thức mọi người dậy tẩy rửa.
Hôm qua một trận hoang dâm còn được chứ ngày mới còn để các nàng ngủ trong đống tinh dịch này chắc hắn phát ói mất thôi…
Tắm rửa sạch sẽ, ăn uống no bụng xong, Lăng Thiên dắt Diệp Tử Vân tới gặp Diệp Tông, hắn muốn cho vị nhạc phụ tiện nghi của mình biết con gái lão đã bị chén rồi.
Phủ thành chủ, phòng Diệp Tông.
Diệp Tông lúc này đang ngồi thương thảo với đám cao tầng Phong Tuyết thế gia, hắn muốn bàn xem đám yêu linh cùng các tài nguyên kiếm được từ trận thú triều hôm nọ phân phát như thế nào.
Hiển nhiên đám cao tầng chỉ tập trung vào chuyện quan trọng, không ai dám ho he gì về chuyện của Diệp Hàn rồi.
“Đùng!”
Tiếng cửa phòng bị đẩy ra làm mọi người chợt dừng lại.
Diệp Tông chợt cau mày, không biết tên thị vệ chết dẫm nào lại dám tới mà không chịu bẩm báo.
Người bước vào, bên người hắn còn ôm theo Diệp Tử Vân khiến mọi người sững sờ, nhưng thấy người tới là Lăng Thiên cũng không ai dám nói gì.
Lăng Thiên bước tới, giơ tay cười nói:”Zô, nhạc phụ đại nhân đã vượt qua khỏi nỗi đau mất mát nghĩa tử rồi hả?”
Diệp Hàn chính là từ ngữ cấm kỵ ở đây, thấy Lăng Thiên nhắc tới tên hắn, Diệp Tu cùng đám người cùng toát mồ hôi hột, sợ thành chủ bão nổi.
Nhưng tiếc rằng không như tưởng tượng, Diệp Tông mỉm cười nhẹ rồi nói:”Ta đã vượt qua lâu rồi, nhìn chung chuyện đó so với chuyện hồi mẫu thân của Tử Vân mất còn thua kém nhiề-”
-“Khoan đã, ngươi vừa gọi ta là gì?” Diệp Tông sửng sốt, chợt chú ý tới xưng hô của Lăng Thiên dành cho mình vừa nãy.
Diệp Tử Vân đỏ bừng mặt, nép nhẹ vào người Lăng Thiên cúi đầu không dám đối mặt với phụ thân.
Lăng Thiên cười cười, kéo nhẹ eo nàng rồi nói:”Nhạc phụ đại nhânnnnnn~”
Diệp Tông sững sờ một lúc, sau đó cười vang lên.
“HAHAHAHAHA”
Hắn chưa bao giờ được sảng khoái như thế này, bình thường nếu một người phụ thân biết chuyện con gái mình tới với người đàn ông khác thường có chút buồn rầu vì mất đi con gái.
Nhưng sau chuyện của Diệp Hàn, Diệp Tông chỉ hi vọng Tử Vân được hạnh phúc.
Nay biết tin nàng đã là người đàn bà của Lăng Thiên – một tên thiếu niên thiên tài, là tương lai của thành Quang Huy thì hắn rất vui mừng, lập tức chút buồn còn sót lại về chuyện tên Diệp Hàn đó bay theo làn gió.
Diệp Tông tiến tới, vỗ vai Lăng Thiên cười nói:”Hiền tế, ngươi tốt”.
Lăng Thiên nhìn Diệp Tông, cũng cười vang, ngay sau đó, những tên lão già bình thường tiên phong đạo cốt cũng cười lớn chúc mừng.
Bọn hắn cười ngoài chuyện chúc phúc cho Tử Vân và Lăng Thiên, còn cười chúc mừng Diệp Tông bởi hắn thu được một hiền tế tốt và vượt qua nỗi đau Diệp Hàn.
-“Thành chủ, ngài thấy tối nay tổ chức yến tiệc thế nào? Tiện thể ăn mừng sau chiến thắng thú triều luôn?” Diệp Tông đưa ra chủ ý.
-“Hảo, cứ làm như thế đi” Diệp Tông đồng ý, vội mau chóng dẹp ngay cuộc họp, hắn phải nhanh chóng cùng mọi người trang hoàng lại phủ thành chủ.
Lăng Thiên cười một lúc, sau đó nói với Diệp Tông:”Nhạc phụ à, ta muốn đưa Tử Vân cùng mọi người rời khỏi phủ thành chủ”
Diệp Tông sửng sốt, bất ngờ hỏi:”Tại sao?”
-“Với thực lực của ta cùng mọi người, không nhất thiết phải ở trong phủ thành chủ nữa, bọn ta có thể sống bên ngoài cho thoải mái, nhất là sinh hoạt gia đình cũng tự do”
Diệp Tử Vân nghe Lăng Thiên nói, có chút đỏ mặt rồi véo nhẹ vào eo hắn.
Ai da, ai lại nói điều này trước mặt phụ thân bao giờ, đúng là mắc cỡ chết người.
Diệp Tông nhìn Lăng Thiên, mắt hơi híp sau đó nói:”Vậy được rồi, bên cạnh phủ thành chủ có một tòa biệt viện, nơi đó phong cảnh rất đẹp, cực kỳ rộng rãi có thể ở tới vài trăm người cũng được, nhất là xung quanh đủ mọi mặt hàng đa dạng, rất thích hợp với ngươi”
-“Vậy đa tạ nhạc phụ đại nhân rồi” Lăng Thiên hơi chắp tay, sau đó tạm biệt.
Tối đến, phủ thành chủ.
Nhận được tin phủ thành chủ tổ chức yến tiệc, không ai dám không tới, bọn hắn còn hận không thể tổ chức sớm hơn một chút.
Đã qua được vài ngày kể từ lúc thú triều, nhưng dư âm trận chiến chắc vẫn sẽ còn kéo dài thêm vài ngày nữa nên giờ mọi người vẫn rất là vui vẻ.
Tham gia yến tiệc, các thế gia, gia tộc bình thường có minh tranh ám đấu nay đều bắt tay, ôm hôn thắm thiết như những người anh em.
So với lúc yến tiệc đón gió tẩy trần lúc tên Diệp Hàn đó trở về đúng là khác xa một trời một vực.
Ngoài các thế gia đứng đầu như Thần Thánh thế gia, Dực Long thế gia còn mời thêm Tiêu gia nữa.
Gia chủ Tiêu gia là Tiêu Phong – cha của Tiêu Tuyết khi nhận được thiệp mời của phủ thành chủ vui mừng suýt ngất, hắn biết tất cả công lao đều thuộc về nữ nhi của mình.
Phía bên trên, gia chủ Dực Long thế gia là Tiếu Vân Phong lần đầu được ngồi cùng bàn với Diệp Tông và Hô Duyên Hùng có chút câu nệ, nhưng biết được nữ nhi mình cùng nữ nhi 2 người bọn họ giờ đã là tỉ muội tốt thì cũng nâng chén cười cười nói nói.
Yên tiệc tổ chức được một lát thì Lăng Thiên bước tới, lần này hắn dẫn theo toàn bộ 7 phu nhân của mình cùng tình nô Tư Không Hồng Nguyệt.
Đám trai trẻ thấy Tư Không Hồng Nguyệt ăn mặc kích dục như thế nhưng chỉ nuốt nước bọt một cái, không dám suy nghĩ bậy bạ gì.
Đùa chứ, dù cho cái cô gái có cánh kia có cởi chuồng tới thì bọn họ cũng phải thật lễ phép mà giao tiếp, ai bảo người ta là người của Lăng Thiên công tử đây.
Thấy Lăng Thiên bước tới, Diệp Tông ngay lập tức nhường ghế chủ vị cho hắn, sau đó ra hiệu cho mọi người trật tự.
-“Thưa quý vị, tất cả hãy dành sự chào đón nồng nhiệt nhất tới vị anh hùng của chúng ta – Lăng Thiên công tử” Diệp Tu đóng vai MC hô to.
“AHHHHHHHHHHH”
Đám người reo hò phấn khích, nhiều người không có tham gia trận chiến nay mới được chứng kiến thân ảnh của Lăng Thiên hận không thể lao lên ôm hôn.
Vài khuê nữ vừa thấy Lăng Thiên xuất hiện, bên dưới đã rỉ rỉ chút nước rồi, có nhiều người còn táo bạo hơn, ngay tại chỗ không thèm nể mặt thành chủ ở đây mà hô to
“Lăng Thiên công tử, cưới thiếp đi”
“Lăng Thiên công tử, ta muốn sinh hầu tử cho ngươi”
“Lăng Thiên công tử, ta muốn làm thiếp thân nha hoàn cho người, hằng đêm ta sẽ làm ấm giường mà”
Lăng Thiên cười cười, xác thực hắn có hơi mê gái nhưng cũng phải biết kén cá chọn canh, không thể chọn bừa được.
Đám Dương Hân, Ngưng nhi chúng nữ thì ngồi một bàn, còn Lăng Thiên thì ngồi chung bàn với Diệp Tông, Hô Duyên Hùng, Tiếu Vân Phong, Tiêu Phong và Thẩm Hồng.
Ngồi vào bàn, xung quanh hắn đều là phụ thân của đám nữ nhân hắn, ngoại trừ Thẩm Hồng.
Nhắc tới Thẩm Hồng, Lăng Thiên mới nhớ ra rồi nhìn sang hắn.
Thẩm Hồng thấy Lăng Thiên nhìn sang mình như có tật giật mình, khom người tránh né ánh mắt của hắn có chút lo sợ.
Lăng Thiên nhếch miệng, sau đó nói:”Thẩm Hồng, ta đã nghe chuyện của Tú Nhi về ngươi và Thần Thánh thế gia rồi”
Thẩm Hồng thấy Lăng Thiên nhắc tới mình, chân run cầm cập, hắn suýt nữa không nhịn được ngất ra đó.
Phải biết ngoại trừ Lăng Thiên, bên cạnh hắn còn có Diệp Tông cũng đủ đánh hắn sứt đầu mẻ chán.
“Trời chẳng lẽ muốn vong Thần Thánh thế gia sao?” Thẩm Hồng cầu nguyện.
-“Ngươi không cần phải lo sợ, nếu ngươi chịu cải tà quy chính thì Thần Thánh thế gia vẫn sẽ là một trong các đỉnh phong thế gia, còn không thì ta không ngại để Tú nhi làm người tộc nhân họ Thẩm duy nhất trên thế giới này đâu”
Nói đến đoạn sau, bầu không khí lạnh xuống, Tiêu Phong, Tiếu Vân Phong đám người không hiểu chuyện gì chỉ im lặng, còn Diệp Tông và Hô Duyên Hùng thì có chút bất ngờ, quay sang nhìn Thẩm Hồng, không biết Thần Thánh thế gia đã làm việc gì phật ý Lăng Thiên, phải biết Thẩm Tú đã là người đàn bà của hắn nên đáng ra Thần Thánh thế gia phải được bao bọc mới đúng chứ.
Thẩm Hồng không còn ngồi được nữa, vội vàng quỳ xuống van xin:”Ta- ta xin thề với thiên đạo, Thần Thánh thế gia tuyệt đối trung thành với thành Quang Huy”
Thề với thiên đạo chính là lời thề cao quý nhất, Thẩm Hồng thề như thế nếu như hắn cùng gia tộc dám còn cấu kết với Hắc Ám công hội chắc chắn hội phi yến diệt.
-“Được rồi, mau đứng lên đi” Lăng Thiên thản nhiên nói, may mà mọi người đang bận đi chào hỏi nhau nên cũng không ai chú ý tới việc trên này.
Thẩm Hồng vừa ngồi lại ghế, Lăng Thiên lại nhắc một câu làm mồ hôi hắn ứa ra
-“À quên, khi về nhớ quản tốt 2 đứa con trai của mình”
Thẩm Hồng thề, sau khi về chắc chắn sẽ đánh què giò Thẩm Việt và Thẩm Phi vì lúc trước dám đắc tội với Lăng Thiên và chắc chắn sẽ bắt bọn chúng đi xám hối ít nhất là vài năm…
Lăng Thiên tha cho Thần Thánh thế gia vì đó là gia tộc của Thẩm Tú, còn Hắc Ám công hội sớm muộn hắn cũng diệt đi để tránh phiền phức với thành Quang Huy.
Lúc này, Lăng Thiên nhìn mọi người mới nhớ ra, hắn lôi từ trong hệ thống ra vài Pokemon rồi đưa cho mọi người.
-“Diệp Tông nhạc phụ, đây là “Yêu linh” Vibrava, nó còn có thể tiến hóa nữa khi ngài đạt cấp truyền kỳ, ngài có thể hiểu nó là Yêu Linh thuộc long tộc mang thuộc tính địa là được, so với Hắc Lân Địa Long của ngài mạnh hơn nhiều lắm”
-“Hô Duyên Hùng nhạc phụ, đây là “Yêu linh” Teddiursa, đừng nhìn nó chỉ là con gấu nhỏ với vết bớt mặt trăng trên trán, nhưng nếu ngài đạt tới cấp truyền kỳ chắc chắn nó sẽ biến thành một con gấu hung dữ, cũng là mạnh hơn rât nhiều so với yêu linh cũ của ngài đó”
-“Tiếu Vân Phong nhạc phụ, đây là “Yêu linh” Taillow, tuy hiện tại nó nhìn giống con chim sẻ nhưng giống như 2 người kia, hiện tại nó đã mạnh lắm rồi, nếu để tiến hóa khi ngài đạt tới truyền kỳ thì còn mạnh nữa.
Lăng Thiên một hơi tiêu phí mua 3 con Pokemon biếu tặng cho đám Diệp Tông, tuy nhìn chung 3 Pokemon đó không phải thuộc hàng cực khỏe nhưng so với yêu linh của thế giới này thì mạnh hơn nhiều lắm.
Hắn cũng muốn tặng một con cho Tiêu Phong, nhưng nghe Tiêu Tuyết nói cha nàng không thích làm Yêu Linh sư suốt ngày đánh đấm cho lắm mà chỉ muốn kiếm tiền thế nên Lăng Thiên đã nhờ Dương Hân sai Luyện đan sư công hội hợp tác với Tiêu gia rồi.
Tổng trị giá của đám Pokemon kia là 21500 vàng khiến cho số vàng trong ví của Lăng Thiên chỉ còn có 63999.
Nhận được món quà từ hiền tế, đám Diệp Tông ngẩn người, bọn hắn chưa từng gặp yêu linh nào như thế này có chút bất ngờ, nhất là việc nhìn bề ngoài của bọn chúng còn có chút đáng yêu chứ không to khỏe dũng mãnh.
-“Muốn biết Tử Vân, Ngưng Nhi, Lan Nhược mạnh bằng cách nào không?” Lăng Thiên cười thần bí.
Nghe được hắn nói, 3 người không còn do dự gì nữa, mau thay vội yêu linh của mình.
“BÙM!”
Khí tức tràn ra, Diệp Tông vừa dung hợp với Vibrava đã ngay lập tức tấn cấp truyền kỳ, bởi hắn hiện tại đã đạt tới Hắc kim đỉnh phong rồi.
Dĩ nhiên đồng nghĩa với việc Vibrava Lăng Thiên vừa tặng ngay lập tức tiến hóa thành Flygon.
“BÙM!” “BÙM!”
Không chỉ Diệp Tông, Hô Duyên Hùng và Tiếu Vân Phong cũng tấn cấp, nhưng bởi trước đó chưa đạt cảnh giới như Diệp Tông mà mới đạt tới Hắc Kim tứ tinh nên giờ dung hợp chỉ đạt tới Hắc Kim đỉnh phong, cần thêm một chút thời gian nữa mới có thể tấn cấp truyền kỳ.
Diệp Tông, Hô Duyên Hùng và Tiếu Vân Phong nhìn nhau, từ trong mắt đối phương cảm thấy kinh sợ, không ngờ yêu linh kỳ bí này nhìn có chút nhỏ nhắn lại đáng sợ đến thế.
Ba người quay sang nhìn Lăng Thiên, cũng không có câu nệ nói cái gì đại loại như: Hiền chất, thứ này quá quý gia…bla…bla hay là Xin hãy thu lại đi, ta không thể nhận món quà nay được mà chỉ nghiêm túc nói 1 câu “Tạ ơn!”
Bọn hắn biết, mình có thể như ngày hôm nay là nhờ có nữ nhi bảo bối của mình.
Tiêu Phong ngồi một bên cũng không quan tâm lắm, nhưng Thẩm Hồng lúc này thì run sợ đến cực điểm rồi.
Hắn so tu vi và thực lực chỉ kém Diệp Tông một chút, nhưng giờ Diệp Tông tấn cấp truyền kỳ, mà 2 người kia tu vi giờ đã vượt qua hắn chưa nói tới chiến lực.
Thẩm Hồng không dám đòi hỏi Lăng Thiên, được Lăng Thiên tha thứ đã là đội ơn đội phước rồi.
Lăng Thiên là người thưởng phạt công minh, tuy Thẩm Hồng không phải phụ thân của Thẩm Tú mà chỉ là ca ca nên không có đạt được Lăng Thiên mua tặng Pokemon mà là…
-“Diệp Tông nhạc phụ, yêu linh cấp truyền kỳ lần trước lấy được từ Phong Tuyết cự viên đâu, mau đưa cho Thẩm Hồng đi” Lăng Thiên nói.
Diệp Tông không chút chần chờ, vội đưa ngay cho Thẩm Hồng, giờ khi có Flygon rồi, ai bảo hắn giữ lại con yêu linh rác rưởi kia hắn còn đấm cho ấy chứ.
-“Tạ ơn, tạ ơn rất nhiều Lăng Thiên công tử” Thẩm Hồng nhận lấy yêu linh kia, lại khóc lóc cảm ơn.
Sao to đầu rồi mà thích khóc lóc quá vậy?
Buổi yến tiệc sau đó kết thúc trong vui nhộn, nhất là những người có liên quan tới Lăng Thiên…
.