Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng

Chương 7: Tấn Cấp


Đọc truyện Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng – Chương 7: Tấn Cấp


Tại U Ám rừng rậm bên trong, nơi được coi là vô cùng nguy hiểm đối với những người có tu vi không cao, nhưng từng có truyền thuyết rằng rừng rậm này từng xuất hiện một loại yêu thú họ hổ, chỉ dùng hơn 100 năm, hắn đánh bại và hiết hàng ngàn, hàng vạn tu sĩ loài người rồi phí thăng đến thế giới cao hơn có tên gọi là Tiên Giới.Sau khi hắn phi thăng các thế lực lớn của các tộc từng cố gắng phá hủy, thậm chí có ý định tìm những thứ mà kẻ này để lại khi phí thăng.

Thế nhưng điều đó đã không thực hiện bởi U Ám rừng rậm chính là một phần lục địa của một đế quốc, nếu cố tình phá hủy sẽ gây nên chiến tranh và dẫn đến nguyên khí trọng thương hoặc có thể bị tiêu diệt.

Nhưng trước khi rời đi, một số từ sĩ mạnh mẽ đã tập hợp các nhân vật từ nhiều thế lực lại để càn quét toàn bộ khu rừng để đề phòng việc xuất hiện một nhân vật phòng Vân giẫm lên đầu bọn hắn như vậy.

Vì vậy hiện tại U Ám rừng rậm chỉ tồn tại một số cực ít tứ cấp yêu thú, tầm cấp đã là khó tìm, còn đá số là nhất và nhị cấp yêu thú.Thời điểm hiện tại, tại một hang động nằm gần khu vực trung tâm của khu rừng.

Có một tên ăn mày đang đứng trước cửa hang, ánh mắt của người này luôn hướng về phía sâu trong động như đang chờ mong một thứ gì đó.

Nếu Mục Vân ở bên cạnh thì sẽ ngạc nhiên trước dáng vẻ của nàng hiện tại.

Đúng vậy, ăn mày chính là người mà Mục Vân triệu hoán qua hệ thống cách đây hai năm.


Nàng còn nhớ hai năm trước khi nàng dìu hắn tới đây, hắn đã nhờ nàng đứng ngoài canh giữ để hắn bế quan trong động và không cho phép nàng đi vào dù cho bất cứ hoàn cảnh nào.

Dù yêu cầu nghe có chút vô lý và thời gian nàng phải chờ đợi ngày càng lâu nhưng Hoàng Dung không bỏ đi mà vẫn tiếp tục chờ đợi hắn.Bản thân Hoàng Dung nhiều lần quyết định muốn đi nhưng kết quả cuối cùng là vẫn ở lại chờ đợi hắn xuất quan.

May mắn thay, trong rừng có đủ đồ ăn cùng với có suối nên nàng không sợ đói khát nhưng lại xui xẻo rằng từng ngày trôi qua, bộ đồ nàng mặc ngày càng dơ, mà bản thân nàng lại không có đồ để thay vì vậy nàng phải chịu đựng mùi hôi thối đến từ bộ đồ, dù cố gắng tắm rửa giặt giũ nhiều lần nhưng vì xung quanh hang động của Mục Vân vài lần có một lượng linh lực tỏa ra trong một phạm vi rất nhỏ khiến vài linh thú xung quanh chú ý tới khiến cho Hoàng Dung phải ra tay đánh đuổi hoặc bắt để nướng ăn nên đồ của nàng cũng ngày càng dơ càng rách rưới.Còn về trong hang động, Linh Nhi không lúc nào là không để ý tới tình trạng thân thể Mục Vân.Trong suốt hai năm hắn bế quan, bằng mắt thường có thể thấy được phần chân tay bị mất của Mục Vân hồi phục nhanh chóng nhờ chức năng hỗ trợ của hệ thống, không những vậy hiện tại nếu Mục Vân tỉnh dậy sẽ phát hiện bản thân mình vừa đen, vừa dơ mà lại hôi thối vô cùng giống như hắn vừa từ trong bãi rác hữu cơ để lâu chui ra vậy.

(Anh em cứ thử để mấy cái chuối, cơm, …!để thiu, ướt rồi vứt lâu trong thùng rác ngửi thử.

Thối vãi luôn ấy).

Những điều này chính là phần tạp chất của Mục Vân bị thải ra qua lỗ chân lông trên cơ thể qua suốt hai năm liền.

Nói đúng hơn là một năm mười tháng bởi bản thân Mục Vân chỉ trong vòng hai tháng đã khiến cho Cấm Kị công pháp tán thành đã làm cho Linh Nhi vô cùng bất ngờ về vị chủ nhân của mình.Ở hai tháng đầu, nàng thấy Mục Vân lúc nào cũng chảy mổ hôi nhễ nhại, mặt lúc nào cũng tỏ vẻ thống khổ vô cùng và hiển nhiên là hắn đang bị Công pháp kiểm nghiệm, đây có thể nói là khoảng thời gian mà Mục Vân cảm thấy khó khăn nhất trong đời.


Dù cho kiếp trước hắn thân là một binh vương, là kẻ lúc nào cũng chiến đấu điên cuồng trên chiến trường mà không màng tới vết thương, mạng sống.

Nhưng vết thương đó không bằng một phần của vết thương do công pháp gây lên cho hắn.Trong suốt khoảng thời gian đó, Công pháp trợ giúp Mục Vân khôi phục lại toàn bộ, giúp cho bản thân Mục Vân loại bỏ các tạp chất bên trong cơ thể, không những thế huyết mạch, thân thể Mục Vân càng có những nét biến hóa kinh người.Thay cho mái tóc màu đen đặc trưng ở Thiên Nguyên đế quốc, giờ đây mái tóc Mục Vân đã trắng xóa, không phải màu trắng bạc giống ở người cao tuổi mà mái tóc hắn lại trắng như tuyết vậy, đẹp đẽ, nổi bật vô cùng.

Không chỉ vậy dù Mục Vân đang ngồi nhưng bản thân hắn cũng dần phát triển mạnh mẽ, bản thân hắn của kiếp trước do tập luyện thường xuyên khỏe mạnh, nhanh nhẹn vô cùng, nhưng kiếp này nhờ sự trợ giúp của công pháp và hệ thống hỗ trợ, dù Mục Vân không còn cơ bắp nữa nhưng khẳng định nếu hai người kiếp trước và kiếp này của hắn đánh nhau thì xác định cơ thể kiếp trước của hắn trong hạn mười chiêu sẽ bị hạ gục.Nhưng điều làm Linh Nhi bất ngờ nhất lại chính là tu vi của Mục Vân.Từ một phàm nhân, chỉ qua việc công pháp tán thành và truyền thừa thì tu vi của Mục Vân đã tiến cảnh đến Chân Nguyên trung kì đỉnh, chỉ kém một bước nữa là nên Chân Nguyên Hậu Kỳ, còn thể tu của hắn đã đạt đến thể tu cũng đạt tới bậc 3 trong khi hồn tu thì tăng tiến mạnh mẽ đến Thuế Phàm đỉnh phong và có vẻ khi hắn xuất quan thì hồn tu của hắn sẽ đạt đến Ngưng đan cảnh Sơ Kỳ.Và dị hỏa tồn tại trong hang cũng bất tri bất giác bị bản thân Mục Vân dễ dàng hấp thụ, và đó cũng là nguyên nhân hắn có thể nhanh chóng đạt đến tu vi Chân Nguyên cảnh.—————————————————————————————————-Cũng tại thời điểm đó, Mục Vân đang không ngừng chịu đựng những gì công pháp ban cho hắn.Sau khi đau đớn kết thúc hắn cảm nhận được công pháp đang trợ giúp hắn khôi phục nhưng khi hắn cảm thấy đã khỏe lại bình thường thì sự kiện sao rơi vẫn tiếp tục xảy ra nhưng lần này tiến độ lại yếu hơn so với ban đầu vì vậy hắn có thể chịu được lâu hơn.

Cho tới khi hắn bị ép hết sức thì tia sáng (công pháp) lại lần nữa giúp hắn khôi phục, và điều đó cứ lặp đi lặp lại mãi.

Nhưng Mục Vân phát hiện cứ sau một khoảng thời gian thì uy áp ấy lại tăng thêm một bậc, mặc dù vậy nhưng vẫn chưa là gì so với ban đầu.Bản thân Mục Vân không biết rằng uy áp lúc đầu mà hắn phải chịu là do tu vi của người sáng tạo ra Công Pháp để lại để kiểm tra truyền nhân của mình còn uy áp lúc sau là do công pháp tạo ra để rèn luyện linh hồn hắn nhưng khởi đầu không phải uy áp của luyện khí mà lại là Luyện Hư và hiện tại Mục Vân đang phải chịu uy áp của một vị Độ Kiếp đỉnh phong.Như bao thượng lệ Mục Vân vẫn đang chìm đắm trong việc bị ánh sáng liên tục gây khó khắn cho linh hồn và khiến hắn đau đớn toàn thân nhưng chỉ sau vài giờ theo bản thân hắn cảm nhận – dù gì cũng là binh vương cảm nhận được thời gian cũng là một trong những điều quan trọng- hắn cảm thấy linh hồn của mình như được thăng hoa, uy áp trên người hắn cũng dần mất đi sự khó chịu ban đầu, hắn dự đoán có vẻ bản thân mình đã một lần nữa đột phá đi.Không suy nghĩ nhiều Mục Vân tiếp tục nhìn vào chùm sáng trên mảng không vô tận ấy bởi hắn biết mỗi lần đột phá thì hắn phải chịu đựng uy áp mạnh hơn và giờ có lẽ cũng vậy.

Nhưng khiến hắn bất ngờ là chùm sáng đột nhiên lóe lên mạnh mẽ khiến hắn phải che mắt lại nhưng khi hắn một lần nữa mở mắt ra thì xung quanh là một mảng ẩm ướt dù tối nhưng có chút ánh sáng len lỏi đi vào, đây không phải là cái hang mà hắn đi vào để bế quan sao, hắn nhớ trước khi ngồi xuống hắn đã quét dọn sạch sẽ một chút rồi mà? Vì sao bây giờ lại dơ bẩn như lúc hắn mới vô vậy?Đang ngẩn ngơ với hoàn cảnh trước mặt, bỗng có một âm thanh nhỏ nhẹ mà thanh cao vang lên bên cạnh Mục Vân:” Chúc mừng công tử thành công được Cấm Kỵ công pháp thừa nhận.”Mục Vân bất ngờ ngó sang Linh Nhi, hắn mới nhớ ra bản thân mình có hệ thống a! Mà Linh Nhi lại là khí linh của hệ thống lúc nào cũng bên cạnh hắn.


Thờ phào một hơi hắn lại hỏi:” Ta tiếp nhận truyền thừa bao lâu rồi?” Âm thanh Mục Vân vang lên, khiến hắn bất ngờ là âm thanh của mình không còn cao giống ngày xưa nữa mà lại trầm và có vẻ nam tính như kiếp trước của hắn vậy.

Mang theo vẻ bất ngờ ấy hắn liền đứng dậy hoạt động gân cốt mà vẫn ngu ngốc chưa nhận ra sự thay đổi của chính mình.” Ừm theo như Linh Nhi tính toán thì công tử đã bế quan trong vòng 729 ngày nếu công tử ngồi thêm 3 giờ nữa thì sẽ là 2 năm.” Linh Nhi vui vẻ trả lời câu hỏi của Mục Vân nhưng thật ra nàng cũng bất ngờ khi Mục Vân lại bế quan lâu như vậy bởi theo suy nghĩ của nàng dù là Cấm Kỵ công pháp thì Mục Vân cũng chỉ cần khoảng 2,3 tháng là được.” Hai năm, vậy mà đã trôi qua hai năm!!!” Mục Vân thầm kinh hãi, hắn không ngờ hắn đã tơi thế giới này được gần 2 năm vậy mà thời gian chủ yếu của hắn là bế quan chứ không phải là chu du thiên hạ như mấy nhân vật chính trong tác phẩm trên mạng.

Mục Vân càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình đã quên một điều gì đó quan trọng nhưng dù cố gắng thế nào hắn cũng không thể nhớ được.

Bất lực hắn đành kêu hệ thống hiện lên bảng thông tin của mình.” Người chơi: Mục VânTuổi: 18.Thân phận: khí vận chỉ tử, người xuyên không, Chủ nhân của Cấm Kỵ.Linh Căn: Hỗn độnCó thể vận dụng: Hỏa, Thủy, Mộc, Kim, Lôi, Phong, Thổ, Ám, Quang.Thời gian, Không gian, Tử Vong, Sinh mệnh (yêu cầu người chơi nâng cao tu vi mới có thể vận dụng).Tu vi:Linh tu: Chân Nguyên Hậu Kỳ.Thể tu: Bậc 3 Hậu Kỳ.Hồn tu: Ngưng Đan Sơ KỳThần thể: Hỗn độn thể (0,0001% dung hợp).Huyết mạch: Hỗn độn huyết mạch (0,0001% dung hợp).Công pháp: [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh].Võ kí: không.Kí năng Thiên phú: Vĩnh Hằng Chi Mâu (con mắt được tạo ra bởi khí tức hỗn độn, cho phép người dùng nhìn thấu vạn vật dù là khí tức hay điểm yếu của đối thủ, nhưng chỉ giới hạn khi tu vi đối thủ không cao hơn linh hồn kí chủ 2 đại cảnh giới.).Pháp bảo: không.Nữ nhân: không.Nô ɭệ: không.(thông tin khác được bỏ qua)”Đến khi nhìn vào thông tin hệ thống đưa ra, đang ngu ngơ Mục Vân giờ mới phát hiện sự thay đổi của chính mình, hắn hiện tại cơ thể đầy đủ tay chân không thiếu cái nào, với lại hắn có thể quan sát được xung quanh chứ không phải nhớ hệ thống trợ giúp.

Điều này khiến hắn vô cùng bất ngờ với khả năng của Cấm Kỵ Công Pháp.Như phát hiện ra điều bất ngờ của Mục Vân, tiểu loli Linh Nhi mỉm cười và rồi nói với hắn:” Công tử không cần nghi ngờ về khả năng của Cấm Kỵ Công Pháp bởi cho dù là Thiên đạo hay là Hệ thống với khả năng vượt qua Thiên đạo cũng vô cùng e ngại Cấm Kỵ mặc dù Hệ thống bây giờ chỉ mới cấp đầu tiên.”Mục Vân nghe vậy cũng gật đầu, quả thật Cấm Kỵ công pháp đem lại cho hắn rất nhiều đau khổ trong quá trình bế quan và kết quả mà hắn nhận được là sự thay đổi về chất vô cùng rõ rệt trên cơ thể.

Giờ đây hắn không những phát hiện bản thân mình không những có thể nhìn rõ mà tầm nhìn lại xa vô cùng, chỉ mới liếc lên một chút hắn đã nhìn rõ phần trong của hang động mạng nhện bám đầy, trên tường thậm chí còn có một số loài kiến, giun đang bò trên.

Còn bản thân hắn có vẻ cao hơn, khỏe hơn trước.Không chỉ thế mái tóc hắn giờ lại chuyển sang màu trắng và nhờ hệ thống trợ giúp hắn cũng thấy được đôi mắt hiện tại của hắn có màu vàng ngọc với con ngươi vàng nâu và có hình dáng vòng tròn nhưng xung quanh lại có một vòng ở xung quanh và có màu vàng đậm hơn so với màu viền mắt.

(Giống Sharingan trong Naruto mà không có cái chấm giống con nòng nọc trên vòng ấy, chẳng biết miêu tả ra sao nữa :v).Có thể nói hiện tại bản thân hắn đã thay đổi hoàn toàn về chất, thậm chí khí tức của hắn cũng thay đổi hoàn toàn, nếu trước kia là một thiếu niên yếu đuối, tay nắm gà không chặt thì bây giờ hắn lại trở nên thần bí, uy nghiêm hơn.


Mục Vân không biết rằng bản thân hắn khi bị Công pháp khảo nghiệm thì cả linh hồn lẫn tâm lý của hắn đã thay đổi một cách rõ rệt cùng với sự dung hợp với Hỗn độn thể và Hỗn Độn chi huyết nên mới tạo ra kết quả như trước mắt.Linh Nhi thấy Mục Vân đang cố gắng thích nghi với cơ thể của mình, chỉ mỉm cười mà nói:” Công tử bây giờ đã thay đổi rất nhiều so với 2 năm trước, cho dù Mục gia người cũng không thể phát giác ra công tử cho dù công tử quay trở lại Mục Vân.

Còn [Vĩnh Hằng chi mâu], [Hỗn Độn thể] và [Hỗn Độn huyết mạch] là những gì công tử nhận được từ [Vạn Cổ Hỗn Độn Kinh].

Trong đó, [Vĩnh Hằng Chi Mâu] không những giúp công tử tìm thấy điểm yếu của kẻ địch mà còn giúp ích cho công tử trong việc tu luyện và tìm ra khuyết điểm của chính mình.

Còn [Hỗn Độn Thể] và [Hỗn Độn Huyết mạch] thì với cấp độ hiện tại của hệ thống lại không có quá nhiều thông tin, chỉ biết đây là thứ tồn tại từ rất lâu rồi, nếu công tử muốn biết thêm thì phải trở nên mạnh hơn.”Mục Vân nghe vậy cũng chỉ mỉm cười, bản thân hắn cũng vô cùng thắc mắc về những điều này, nếu không phải do Khảo nghiệm khiến hắn đau đớn đến tận xưởng tủy mà vẫn không có việc gì xảy ra thì có khi hắn bây giờ vẫn nghĩ đây chính là một giấc mộng của chính mình.Đang suy nghĩ bỗng lại có âm thanh lạnh lùng của hệ thống vang lên:” Leng Keng, ký chủ đã đạt đủ điều kiện để nâng cấp hệ thống, liệu ký chủ có muốn hệ thống nâng cấp.”” Nâng cấp.” Mục Vân không nghĩ ngợi trả lời.” Ký chủ xác nhận nâng cấp hệ thống.” Âm thanh hệ thống lần nữa vang lên.” Đúng vậy.”” Leng keng, hệ thống đang nâng cấp.

Còn 7200…7199…7198…”Trong khoảng thời gian 2 giờ đồng hồ, Mục Vân vẫn đang cố gắng làm quen với cơ thể hắn lúc này, và cũng đang nhớ lại một thứ gì đó quan trọng mà hắn bỗng quên đi nhưng cố mãi vẫn không nhớ được gì.

Trong lúc đang suy nghĩ, một lần nữa âm thanh hệ thống lại một lần nữa vang lên:” Hệ thống nâng cấp thành công.

Ký chủ nhận được [Gói quà nâng cấp].

Ký chủ có muốn sử dụng?.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.