Đọc truyện Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt – Chương 69: Biết ơn
– Anh ở đâu ra nhiều tiền đến như vậy Hàn Mặc?
Lý Mộ Mai khiếp sợ hỏi.
– Em còn nhớ Liễu Sinh không?
Hàn Mặc nói ra.
– Liễu Sinh…Chẳng lẽ số tiền này là của ông ta?
Lý Mộ Mai bừng tỉnh hỏi.
– Đúng vậy 2 tỉ này đều là của ông ta.
Hàn Mặc nói.
– Không ngờ một tên trùm xã hội đen ở Ninh Hải lại có số tiền khổng lồ đến vậy. Đúng rồi, tiểu Khiết em qua đây.
Lý Mộ Mai gọi cô bé đến.
– Có chuyện gì vậy Mai tỉ.
Cô bé chạy đến trước mặt Lý Mộ Mai nói.
– Em nói với mẹ hôm nay đóng cửa sớm đi…khoan để chị tự đi nói. Mẹ em đang ở trong bếp sao?
Lý Mộ Mai nói.
– Đúng vậy mẹ em đang ở trong bếp.
Cô bé tiểu Khiết gật đầu chỉ vào trong bếp.
Lý Mộ Mai chạy vào trong bếp.
Sau năm phút Lý Mộ Mai đi ra, đằng sau đi theo một người phụ nữ. Người phụ nữ này thần sắc có chút kich động.
Hàn Mặc nhìn thấy người phụ nữ này mà hơi bất ngờ. Nghe Lý Mộ Mai nói ở dưới quê lên chắc người cũng bình thường thôi nhưng Hàn Mặc biết mình đã lầm. Người phụ nữ này bề ngoài không khác gì 27-28 tuổi. Bộ ngực cao vút, thân hình thì không kém gì Lý Mộ Mai.
– Xin lỗi quý vị, quán ăn hôm nay có việc đột xuất nên phải đóng cửa sớm. Chi phí của mọi người ở đây hôm nay đều được miễn phí.
Người phụ nữ này đi vào sảnh nói.
Nghe thấy thế những người đang ăn nói một tiếng ” cảm ơn ” rồi đứng dậy đi ra ngoài hết.
Thấy tất cả đã đi hết lúc này người phụ nữ cùng Lý Mộ Mai mới đi đến chỗ của Hàn Mặc.
– Hoa tỉ đây là bạn trai em, người em vừa nói với chị.
Lý Mộ Mai nói ra.( Xưng hô hơi lạ:v Thôi mặc kệ dù gì cũng vào hậu cung hết nên xưng hô trước tết này cho thân cận:v)
– Chào…cậu tôi là Ôn Quỳnh Hoa…
Người phụ nữ này run giọng nói ra.
– Chào chị tôi là Hàn Mặc.Tôi là bạn trai của Mộ Mai nên chị cứ gọi tôi là Hàn Mặc được rồi.
Hàn Mặc đứng dậy nói.
– Vậy…cảm ơn cậu.
Ôn Quỳnh Hoa nói.
– Mọi người ngồi xuống đi sao lại đứng nói chuyện thế.
Lý Mộ Mai nói.
– Mời cậu ngồi…
Ôn Quỳnh Hoa nhìn Hàn Mặc nói.
– Chị cũng ngồi xuống đi.
Hàn Mặc nói.
Tất cả đều ngồi xuống, ngay cả cô bé tiểu Khiết cũng chạy đến ngồi xuống bên cạnh Ôn Quỳnh Hoa.
– Chị Hoa những gì cần nói em đã nói lúc nãy rồi giờ chị thấy thế nào.
Lý Mộ Mai nói ra.
Ôn Quỳnh Hoa bỗng đứng dậy lôi kéo tiểu Khiết đi đến cạnh Hàn Mặc.
Hàn Mặc chưa kịp mở miệng thì thấy Ôn Quỳnh Hoa đã kéo tiểu Khiết quỳ xuống.
– Cảm ơn cậu Hàn Mặc, ơn của cậu mẹ con tôi không biết làm cách nào để cảm ơn hết được.
Ôn Quỳnh Hoa rơi nước mắt nói ra. Cô bé tiểu Khiết chưa hiểu gì nhưng thấy mẹ mình khóc nên không dám cử động gì nắm chặt lấy tay Ôn Quỳnh Hoa.
Hàn Mặc mộng không ngờ Ôn Quỳnh Hoa sẽ làm như vậy.
Hàn Mặc vôi đỡ hai mẹ con cô dậy.
– Hoa tỉ, chỗ tiền đấy đối với tôi cũng không đáng là bao nhiêu nên chị không cần phải như vậy đâu.
Hàn Mặc đỡ hai mẹ con đứng dậy nói.
– Đúng vậy Hoa ti, anh ấy rất nhiều tiền đó chỗ tiền này không đáng là bao. Chỉ muốn cảm ơn thì mỗi lần đến đây cho chúng em ăn miễn phí là được rồi.
Lý Mộ Mai cười nói.
– Nhưng thế vẫn chưa đủ…
– Không cần, em chỉ cần như thế được rồi.
Hàn Mặc nói.
– Vậy thì cảm ơn hai người rất nhiều.
Ôn Quỳnh Hoa vừa lau nước mắt vừa nói.
Hàn Mặc và Lý Mộ Mai dắt tay nhau cùng đi ra khỏi quán ăn. Lý Mộ Mai cảm thấy rất hạnh phúc.
– Nhà em ở đâu, anh đưa em về.
Hàn Mặc nói.
– Cũng ở gần khu này thôi em dẫn anh đi.
Lý Mộ Mai nói rồi kéo tay Hàn Mặc đi.
– Mẹ mà sao vậy.
Vừa nãy có Hàn Mặc và Lý Mộ Mai ở đây nên cô bé không dám mở miệng hỏi, giờ hai người đã đi rồi nên bây giờ cô bé mới quay ra hỏi Ôn Quỳnh Hoa.
Ôn Quỳnh Hoa lại bật khóc ôm cô bé vào lòng rồi kể cho cô bé nghe.
Nghe xong cô bé cũng rưng rưng nước mắt, trong lòng biết ơn Hàn Mặc vạn lần. Nhờ có Hàn Mặc mà mẹ cô cũng không phải khổ sở nữa.
…
Ở một nơi nào đó trên nước Mỹ. Trong một căn phòng.
– Vẫn chưa tìm thấy tung tích của Bridget Mark sao.
Một giọng nói uy nghiêm vang lên mang theo trên một cái màn hình tivi.
– Thưa chủ nhân vẫn chưa tìm thấy…
Một tên đàn ông đang quỳ xuống trước cái màn hình nói. Ở bên cạnh tên này cũng quỳ hai người.
– Hừ, đồ vô dụng!
Giọng trong màn hình vang lên tức giận.
– Chủ nhân xin người bới giật chúng thần…
– Đoàn trưởng đã tìm thấy phó đoàn….
Đúng lúc này có một tên chạy nhanh vào trong căn phòng này nói to.
Tên này chưa kịp nói hết thì dừng lại bất ngờ vì ba vị đoàn trưởng của mình đang quỳ gối trước một chiếc ti vi mà ở trong đó có một bóng người. Dừng lại vì hắn bị một lực lượng cản mà lực lượng này muốn diệt sát hắn ngay lập tức. Tên này kinh sợ biết mình sẽ phải chết ngay lập tức.
– Dừng tay lại…
Đúng lúc này giọng trong màn hình vang lên.
– Vâng chủ nhân.
Ba tên đang quỳ tất cả thu sức mạnh của mình lại.
Tên kia thấy mình không chết thở phào một hơi đồng thời cũng thấy áp lực mà kinh sợ. Dù qua một chiếc màn hình nhưng tên này vẫn cảm thấy một loại đáng sợ kinh khủng từ giọng nói trong màn hình vang lên.
– Còn không mau quỳ xuống.
Tên đang quỳ ở giữa gầm nhẹ lên.
Nghe thấy thế tên này vội quỳ xuống.
– Ngươi vừa nói đã tìm thấy tung tích của Bridget Mark rồi sao?
Giọng trong màn hình lại vang lên.
– Đúng thưa đại nhân…
Dù không biết người trong màn hình này là ai nhưng từ góc độ mà thấy ba vị đoàn trưởng quỳ gối trước người này thì chắc chắn đây là một người cực kì không đơn giản.
– Ở đâu?
Tên trong màn hình hỏi.
– Thưa đại nhân đã tìm thấy trong một khách sạn ở Pháp nhưng…
– Nhưng cái gì nói.
– Thưa đại nhân người đã chết chỉ còn lại cái xác…
Tên này run sợ nói.
Ba tên đang quỳ cảm thấy sững sờ cùng phẫn nội. Còn tên trong màn hình thì im lặng.
– Thế nào chết?
Tên trong màn hình hỏi.
– Thưa đại nhân nội tạng của phó đoàn trưởng đã bị nát hết mà theo khám nghiệm thì phó đoàn trưởng chỉ bị đánh một quyền mà chết.
Tên này nói ra.
Ba tên đang quỳ nghe thấy thế thì hoảng sợ. Một quyền mà đã đánh chết người có thực lực không kém gì ba người họ cho thấy người kia phải có lực lượng thế nào.
– Còn gì nữa không?
Tên trong màn hình vẫn không biểu hiện gì mà chỉ hỏi.
– Thưa đại nhân theo dấu vết ở hiện trường cùng với một số người của ta khám xét cuối cùng đưa ra kết luận người giết phó đoàn trưởng là tu chân giả.
Tên này nói ra.
– Tu chân giả! Hoa Hạ sao? Được lắm dám giết người của ta.
Tên trong màn hình nói.
Nghe tên trong màn hình nói mà ba tên đang quỳ kia đổ mồ hôi. Nghe tên trong màn hình nói giọng bình thường nhưng ba tên này có thể cảm thấy được sự phẫn nộ cực lớn từ tên đó.
– Ta có nhiệm vụ cho các ngươi đây, nếu thành công các ngươi cũng đã trả thù được chỗ Bridget Mark một phần rồi!
Trầm ngâm một lúc tên trong màn hình nói ra.
– Mời đại nhân ra lệnh.
Tên đang quỳ ở giữa nói.
……
– Haizzz muốn bỏ lắm nhưng cái đầu nó cứ nghĩ đến nên lại phải viết thôi. Haizz đam mê đúng là khó bỏ thật.