Đọc truyện Hệ Thống Toàn Năng Hóa – Chương 19: Trở Về
Lúc này Khải Minh đang ngồi trên mũi Thuyền nhìn về phía trước suy tư, Thiên Hải đã bay về Thanh Dương Thành đã được 2 ngày rồi, bọn người Phi Linh Môn vừa xuống không lâu, theo như Khải Minh tính thì chắc khoảng 2 ngày nữa sẽ về đến Thanh Dương Thành.
“Giờ ca là vô đối, ca đây sẽ đứng trên đỉnh cao nhân sinh, ha ha ai cản ca, ca sẽ đập kẻ đó,……” Khải Minh bỗng đứng dậy hét lớn.
Tiếng Hệ Thống mỉa mai.
“Ta có tu vi Bán Tiên còn sợ ai nữa,.. chả nhẽ,.. chả nhẽ có kẻ mạnh hơn ta à Hệ Thống!” Khải Minh hiếu kì hỏi Hệ Thống.
Hệ Thống nói với giọng đầy khinh thường.
“Con m* nó, Thiên Nhân Cảnh chạy đầy đường, thế chả phải lão tử mới bắt đầu con đường cường giả sao!” Khải Minh kinh ngạc nói.
Khải Minh trở lại khoang thuyền tiếp tục công việc ăn, ngủ, chọc các nữ, như thế cứ lặp đi lặp lại hai ngày.
Sau hai ngày cũng tới Thanh Dương Thành, Khải Minh neo Thuyền cách Thành 2 dặm, sau đó ôm 2 nữ Khả Hân và Nguyệt Nhi nhảy xuống ra hiệu cho đám người phía sau nhảy theo, đợi bọn họ đều xuống, Khải Minh liền thu Thiên Hải vào kho đồ, xong cả 6 người hướng Thanh Dương Thành đi đến.
“Dừng lại, các người là ai, đi đâu!” Mấy tên lính canh thấy nhóm người Khải Minh liền hỏi.
“Ta là Tam Thiếu gia của Dương gia, mấy người phía sau là thuộc hạ của ta.” Khải Minh thản nhiên nói.
“Ra là Dương gia Tam Thiếu, nhưng chúng tôi vẫn phải làm theo qui định, mỗi người qua cửa một lượng bạc, tất cả 6 lượng!” Tên lính cười cười nói.
“Đây!” Khải Minh đưa cho tên lính 10 lượng xong bước vào thành, đám người phía sau thấy thế cũng đi theo.
Vào Thành, Khải Minh chả thấy trong Thành có thay đổi gì lắm, chỉ có điều hơi nhiều người thôi, đa số là người bên ngoài các tán tu,,,,,.còn 10 ngày nữa Đại Hội Tông Tộc của Thanh Dương Thành diễn ra nên bọn họ có lẽ đến đây vì sự việc này.
“A, không ngờ ngươi là Tam thiếu gia luôn đấy!” Nguyệt Nhi lếu tếu nói.
“Ủa, ta chưa nói cho ngươi biết à?” Khải Minh nhìn Nguyệt Nhi cười cười nói.
“Chưa!” Nguyệt Nhi trả lời rồi liền quay sang chỗ khác, nàng giận.
“Ể, nàng sao vậy ta?” Khải Minh thấy Nguyệt Nhi quay qua chỗ khác bèn gãi gãi đầu khó hiểu.
Khải Minh đi đến Dương gia vừa định bước vào thì.
“Ngươi là ai, sao lại đến Dương gia!” vài tên gác cổng chặn Khải Minh lại nói.
Khải Minh lúc này thắc mắc ; “Ta mới đi có 3 tháng, bọn họ quên ta rồi à”
“Ta là Khải Minh, Tam Thiếu gia của Dương gia!” Khải Minh điềm tĩnh nói.
“Tam Thiếu gia, chả phải tên phế vật Tam Thiếu có Tu vi Tôi Thể Tam Tầng không tu luyện được nữa à.” Đám người kinh ngạc nói.
Khải Minh thắc mắc, chuyện gì thế, hôm nay 2 tên này sao dám nói với mình như vậy, phản à.
“Được rồi, có cho ta vào không?” Khải Minh nhíu mày nói.
“Ha ha muốn vào cũng được, đưa phí đây 100 lượng bạc không thì không cần vào!” hai tên đấy cười cười nhìn Khải Minh.
“Đây là nhà ta, ta vào nhà mà phải cần đóng phí sao?” Khải Minh tức giận nói.
“Phế vật như ngươi cũng tự nhận là Thiếu Gia sao, ngươi tự soi gương lại đi!” hai tên gác cổng nở nụ cười khinh bỉ nhìn về Khải Minh.
“Phế con * ngươi!” Khải Minh đá một cú làm hai tên đó lún xâu vào tường không cần nhìn cũng biết hai tên này đã chết rồi.
Khải Minh tức giận đi về Phòng nghị sự của Dương gia.
Đến phòng nghị sự từ xa Khải Minh đã nghe lời tranh cãi.
Trong phòng nghị sự hiện đang hiện diện cao tầng Dương gia, gồm có Dương gia, gia chủ Dương Hùng, Đại trưởng lão Dương gia Dương Thần, cũng là gia gia của Khải Minh, có tu vi Kim Đan Cảnh Tứ Tầng, Nhị Trưởng lão Dương Khuyết, có tu vi Kim Đan Cảnh Tam Tầng, Tam Trưởng lão Dương Nam, có tu vi Kim Đan Cảnh Nhị Tầng, Ngũ Trưởng lão Dương Thiên, có tu vi Trúc Cơ Cảnh Cửu Tầng, lão Tổ Dương gia Dương Khiêm, có Tu vi Kim Đan Cảnh Lục Tầng.
Phía dưới thì có Dương Nguyệt con gái út Đại trưởng lão, Dương Phong Con trai thứ Nhị trưởng lão, Dương kiệt con trai Dương Phong, Dương Tôn con trai thứ Nhị trưởng lão, Dương Vũ Khang con trai Dương Tôn, Dương Huyết con trai trưởng Tam trưởng lão, Dương Liễu con gái thứ Tam trưởng lão, Dương Quốc Trung Con trai trưởng Ngũ trưởng lão, Dương Thiên Nhi con gái Dương Quốc Trung.
Ngoài ra còn có cả Diệp Ánh Tuyết nữa.
Khải Minh đi đến phòng nghị sự liền tung cước đá văng cánh cửa đi, tức giận hỏi.
“Tên nào bảo ta là phế vật đâu!” Khải Minh biết bọn lính gác đó không có lá gan đó, ít nhất cũng có một kẻ nào đó đứng đằng sau.