Bạn đang đọc Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma – Chương 31: Là Để Cứu Phương Chính
– Còn có chuyện như vậy?
Gia lão học đường kinh hãi, Cao Oản xúc phạm bề trên là do Phương Nguyên nói, chết không đối chất, chỉ có thể xem là thật cho qua.
Đối với việc Phương Nguyên tiện miệng nói nghi ngờ gã là gián điệp kì thực không ai tin.
Nhưng lời vừa rồi của Phương Chính, thật sự khiến gia lão học đường tin lời Phương Nguyên trước đó.
Phương Chính là ai?
Hắn là thiên tài loại Giáp ba năm trở lại đây của Cổ Nguyệt sơn trại.
Không những tư chất cao, nguyên hải còn chỉ cách cực hạn loại Giáp có một phân.
Một khi hắn thành công trưởng thành, không thể nghi ngờ có thể chấn hưng gia tộc.
Thanh Mao sơn tuy không quá lớn, nhưng trên núi cũng không phải chỉ có một mình bộ tộc Cổ Nguyệt, mà có đến ba nhà.
Cổ Nguyệt sơn trại tuy hiện tại là sơn trại đứng đầu, nhưng những năm trở lại đây đều không có thiên tài xuất hiện.
Ngược lại là Bạch gia trại mấy năm nay ra một thiên tài loại Giáp Bạch Ngưng Băng.
Hắn tu hành ba năm đã có thể tu đến tam chuyển, lúc còn nhị chuyển khi, có thể đánh bại gia lão tam chuyển.
Hắn chiến lực kinh người, có thể nói là lấy sức một người thay đổi cục diện trên Thanh Mao sơn.
Sự xuất hiện của Phương Chính, chính là hy vọng duy nhất trấn áp thế quật khởi của Bạch gia trại.
Đối với bộ tộc Cổ Nguyệt mà nói, Phương Chính là hi vọng, nhưng đối với Bạch gia trại, Hùng gia trại, hắn chính là uy hiếp.
Thiên tài không thể trưởng thành cũng chỉ là phế vật, hai nhà kia đương nhiên sẽ muốn đem Phương Chính bóp chết.
Kì thực ám sát thiên tài mới xuất hiện của nhà khác không phải là việc chỉ mới diễn ra một hai lần.
Trong lịch sử của ba nhà, việc này có không ít lần đâu.
Không nói xa, chỉ gần đấy, bộ tộc Cổ Nguyệt cũng từng thuê người giết Bạch Ngưng Băng, nhưng lúc hắn còn yếu Bạch gia bảo bọc quá kỹ, sau lại quá lợi hại, cho nên để hắn thành công trưởng thành.
– Phương Chính, việc này không phải nhỏ.
Ngươi nói rõ ràng một chút cho ta.
Gia lão học đường sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, thấp giọng nói với Phương Chính.
Nếu Cao Oản thực sự muốn hại Phương Chính, việc này thực sự không còn đơn giản là bọn trẻ đánh nhau, trưởng bối ra mặt nữa.
Mà nó sẽ tựu thành vấn đề chính trị giữa ba gia trại, thậm chí là nội bộ trong bộ tộc Cổ Nguyệt.
Phương Chính gật gật đầu.
– Ta sẽ tận lực.
Hắn liền đem việc Phương Nguyên và Cao Oản đánh nhau ra nói, lời nói nữa thật nữa giả.
Tỉ như hắn thật sự đang tu hành, nghe tiếng đánh nhau mới đi ra xem, nhưng lại đem việc Phương Nguyên xảo trá đánh vào chỗ hiểm của Cao Oản đổi thành Phương Nguyên khó nhọc chống đỡ.
Sau đó bị ép đến không còn cách nào mới dùng nguyệt quang cổ.
– Vết thương nguyệt quang cổ rất nông, khắc lên người Cao Oản chỉ như vết dao găm nhỏ.
Gã không những không sợ, ngược lại càng hướng ca ca đánh tới.
Nhưng lúc ta vừa bước ra khỏi bóng tối, gã đột nhiên kêu lên cứu mạng, quay đầu lao thẳng về phía ta.
Ca ca liền đuổi theo, sau đó là cảnh mà thì vệ đã nhìn thấy.
Gia lão học đường nghe xong, liền bắt đầu suy tư.
Với thân phận của lão, lão đương nhiên rõ ràng nguyệt nhận của nhất chuyển sơ giai cổ sư có bao nhiêu năng lực, chém vào một phàm nhân rèn luyện quyền cước rất tốt có thể tạo bao nhiêu thương tổn.
Cho nên, đối với lời nói của Phương Chính, lão hoàn toàn không có nghi ngờ.
Giữa việc nói Phương Nguyên áp đảo giết chết Cao Oản và việc Cao Oản xem thường Phương Nguyên, tập trung tấn công Phương Chính mới bị Phương Nguyên nắm lấy sơ hở giết chết.
Lão tin vào cái thứ hai hơn.
– Việc này không nhỏ, nhất định phải báo lại với tộc trưởng.
Gia lão học đường mày ninh thật sâu, tự nói với mình, liền nói với Phương Chính.
– Ngươi trước trở về đi.
– Vậy học trò cáo lui.
Phương Chính thi lễ, liền quay về túc xá.
– Các ngươi cứ nghĩ đi, có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra là ta đang nói dối đâu.
— QUẢNG CÁO —
Hắn trong lòng cười lạnh, đối với suy nghĩ trong lòng của gia lão học đường, nắm đến tám chín phần mười.
Gia lão học đường lựa chọn tin hắn, tức là phải tin Cao Oản này thật sự có vấn đề.
Hắn là gia nô Mạc gia, biểu hiện rất tốt, cũng xem như là một gia nô tốt, được trọng dụng.
Nếu hắn là gián điệp của các trại khác, thâm nhập thế này cũng quá mức xâu rồi.
Chính trị trong bộ tộc Cổ Nguyệt cũng chia bè phái, có ba phái lớn, thì phải là Xích gia, Mạc gia, cùng với tộc trưởng.
Cao Oản vào nhà Mạc gia, đây gần như là trực tiếp tiếp xúc với tầng lớp cao nhất trong chính trị của sơn trại.
Hơn nữa, Mạc gia chắc chắn cũng phải có liên can.
Ít thì nói là làm việc sơ xuất, để gián điệp trà trộm lâu như vậy còn không phát hiện.
Nhiều tất sẽ có người nói, Mạc gia có phải hay không đang muốn phản bội gia tộc?
Chính vì như vậy, việc này nhất định sẽ kinh động cao tầng gia tộc một phen.
Ban đầu chỉ là việc Phương Nguyên giết chết một gia nô phàm nhân, nói ra hoàn toàn nhỏ nhoi không đáng chú ý, phàm nhân mệnh tiện, cổ sư cao quý, có giết thì thế nào? Nhưng chỉ sau hai ngày, việc này lại lớn đến mức đem cao tầng gia tộc phải hợp gắp ngay trong đêm.
– Ai mà ngờ được, đây chẳng qua chỉ là vu oan giá họa.
Có cho Cao Oản một trăm, một ngàn, một vạn cái lá gan, hắn cũng không dám làm gián điệp, trí tuệ của hắn có hạn mà.
Phương Chính câu lên nụ cười vô cùng lạnh lẽo.
– Cao Oản, kỳ thực ta cũng không muốn đội cái mũ phản bội này cho ngươi đâu.
—
Phương Nguyên ngồi trên giường, nhắm mắt ôn dưỡng không khiếu.
Bỗng bên ngoài vang lên tiếng gọi cửa của thị vệ.
– Có việc gì?
Phương Nguyên cau mày, từ trong phòng hỏi.
– Tộc trưởng đại nhân cho gọi, Phương Nguyên, ngươi nhanh chóng theo ta đi.
– Tộc trưởng? Lão như thế nào lại gọi ta?
Phương Nguyên trong lòng kinh nghi.
Đứng lên đi ra ngoài.
– Chẳng lẽ Phương Chính đem việc của trung giai chân nguyên nói ra?
Phương Nguyên không khỏi nghĩ.
Việc hắn giết Cao Oản, ngày hôm qua đã giải quyết xong.
Phương Nguyên chỉ bị định tội dùng cổ trùng đánh nhau trong học đường, phạt ba mươi khối nguyên thạch.
Mạc gia tiên bố xử phạt gia đình Cao Oản, Mạc Nhan đóng cửa tự hối, đồng thời bồi thường cho Phương Nguyên ba mươi khối nguyên thạch.
Vì vậy việc này đã sắp xếp xong, không còn nói tới.
Cho nên, chỉ có việc Phương Chính đem vấn đề của trung giai nói ra, mới có thể gây chú ý.
– Nhưng là, việc này cũng không đủ đưa tới tộc trưởng nhanh như vậy.
Phương Nguyên nghĩ, nếu nói ra, trước tiên gia lão học đường phải đến kiểm tra hắn, không lý nào lại trực tiếp đưa lên tộc trưởng.
— QUẢNG CÁO —
– Phương Nguyên tham kiến tộc trưởng đại nhân, các vị gia lão đại nhân.
Phương Nguyên đi vào, thi lễ, gương mặt hắn hiện rõ vẻ nghi hoặc, chờ đợi được giải đáp.
– Phương Nguyên, ngươi làm tốt lắm.
Gia tộc quyết định sẽ thưởng cho ngươi.
Tộc trưởng nhìn hắn thật kĩ, lên tiếng khen ngợi.
Phương Nguyên sắc mặt nghi hoặc càng tăng, hắn lung túng, bộ dạng muốn hỏi nhưng lại không dám.
Tộc trưởng và các gia lão thu hết vào trong mắt, cũng không lấy làm kinh ngạc.
Nếu Phương Nguyên mà tỏa ra không kinh ngạc, mới không phải lẽ thường.
– Ngươi có biết vì sau không?
Tộc trưởng Cổ Nguyệt Bác ngồi trên cao nhìn xuống Phương Nguyên hỏi.
– Bẩm tộc trưởng đại nhân, ta không biết.
Phương Nguyên thẳng thắng trả lời.
Tộc trưởng không nói, nhìn qua gia lão học đường.
Gia lão học đường lúc này mới lên tiếng.
– Phương Chính đã nói lại với ta, ngươi giết chết Cao Oản là để bảo vệ hắn.
– Cái gì?
Phương Nguyên trong lòng kinh động, ngoài mặt lại như hiểu ra.
Hắn thoáng cuối mặt, im lặng không nói gì.
– Phương Nguyên, ngươi có thể nói lại tình hình lúc đó, để chúng ta được rõ ràng?
Cổ Nguyệt Xích Luyện lúc này hỏi.
Phương Nguyên nhìn qua lão, thoáng lắc đầu, bộ dạng như không muốn nhắc lại.
Tộc trưởng thoáng híp mắt, mị mị nhìn hắn.
Phương Nguyên ban đầu lúc nói với gia lão học đường không hề nhắc qua việc của Phương Chính, bây giờ lại có ý không trả lời.
Thu vào mắt những người ở đây, chính là hắn không nghĩ đem việc này đặt nặng.
– Phương Chính là đệ đệ song sinh với Phương Nguyên, Phương Nguyên chắc đang nghĩ đó là việc nên làm, không có để trong lòng.
Gia lão học đường thầm nghĩ, lại nói.
– Chúng ta đã tra xét qua, Cao Oản là bị người ngoài mua chuộc, muốn mượn cơ hội vào túc xá gây hại cho Phương Chính.
Ngươi lúc đó đã làm ra hành động thực sáng suốt.
Vì vậy gia tộc quyết định thưởng cho ngươi hai mươi khối nguyên thạch.
– Nhưng gia tộc cũng có quy định, ngươi sử dụng cổ trùng để đánh nhau trong học đường, ba mươi khối nguyên thạch phạt ngươi sẽ không trả lại, ngươi rõ ràng chứ?
– Học trò rõ.
– Phương Nguyên, ngươi giúp Mạc gia ta loại bỏ được một mối nguy hại, Mạc gia tặng ngươi hai mươi khối nguyên thạch, xem như đa tạ.
Cổ Nguyệt Mạc Trần lúc này nói.
— QUẢNG CÁO —
Các gia lão còn lại ám nhìn về Cổ Nguyệt Mạc Trần.
Nói cái gì mà đa tạ, còn không phải lão ta đang muốn bày tỏ thái độ Cao Oản không liên quan đến Mạc gia.
– Ngươi có thể lui xuống, nguyên thạch ngày mai sẽ do gia lão học đường đưa đến cho ngươi.
– Vâng, tộc trưởng đại nhân, các vị gia lão đại nhân.
Phương Nguyên thi lễ, lập tức đi ra ngoài.
—
– Ngươi nghe nói gì chưa? Phương Nguyên giết người là để cứu Phương Chính đó.
– Ta cũng có nghe nói qua, đây là Phương Chính tự mình nói ra, gia tộc còn vì vậy thưởng cho Phương Nguyên hai mươi khối nguyên thạch.
Trong học đường, các học viên nhỏ giọng bàn tán.
– Nghe nói gia nô kia ham lợi ích, bị người mua chuộc, mới lợi dụng tỷ tỷ của Mạc Bắc đi vào túc xá nhầm hành hung Phương Chính.
Có người nói, liền không ít ánh mắt nhìn về phía Mạc Bắc.
Mạc Bắc sắc mặt lúc này còn khó coi hơn việc nghe Phương Nguyên giết Cao Oản.
Hắn hôm trước còn nghĩ Cao Oản chết thật oan, ai ngờ ùng một cái gã lại trở thành tội nhân phản bội chủ tử.
– Có khi nào tin tức này là giả không? Quan hệ giữa huynh đệ Phương gia nào tốt như vậy.
Lúc này, có học viên nghi hoặc.
– Cũng không phải Phương Nguyên nói, mà là Phương Chính tự mình nói.
Nếu là Phương Nguyên ta đúng thật không tin đâu, nhưng đây là Phương Chính.
Liền có học viên phản bác.
– Hai, ai nói quan hệ huynh đệ Phương gia không tốt đâu? Nhưng thế mà còn không tốt thì thật không biết tốt là như thế nào?
Có học viên than thở.
Phương Chính lắng nghe tất cả, im lặng nhìn vào quyển sách trên bàn, trong lòng lại nghĩ.
– Thật không ngờ gia tộc lại thưởng cho Phương Nguyên.
Cũng không biết là thưởng vì nguyên nhân gì nữa? Địa vị của ta trong gia tộc cũng không cao đến mức khiến họ khen thưởng cho Phương Nguyên đi.
Phương Chính ban đầu chỉ định làm cho Mạc gia phải nhả một ít nguyên thạch cho Phương Nguyên, làm ra biểu hiện cùng Cao Oản không có quan hệ, bảo vệ quyền lợi chính mình.
Mục đích này hắn làm được, Mạc gia thật sự cho Phương Nguyên hai mươi khối nguyên thạch vì lí do này.
Nhưng việc gia tộc tưởng thưởng là hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của hắn.
Nếu Phương Chính để lộ hắn đột phá trung giai, có thể làm gia tộc kinh động, đem địa vị của hắn đề cao, như vậy thưởng cho Phương Nguyên là có thể hiểu.
Nhưng là, hiện tại còn chưa có người phát hiện hắn đã là cổ sư trung giai, ít nhất là qua một hai ngày nữa, tới khóa học tu hành mới có thể phát hiện.
– Chẳng lẽ là ta đã quá xem thường địa vị của mình trong gia tộc rồi?
Hắn tự hỏi, không khỏi nhìn về phía Phương Nguyên ở cuối lớp.
– Phương Nguyên a, ngươi có biết vì sao không?.