Đọc truyện Hệ Thống Thánh Lười – Chương 44: Đến Gia Tộc của Nhu Vũ Mi
Sau Khi Tiểu Minh vừa rời đi, trọng tài chợt nhớ ra mình chưa thông báo trận chung kết vào lúc mấy giờ liền chạy đến phòng quản lý để báo tin cho Tiểu Minh đến.
Tiểu Minh và Tiểu Bạch về đến phòng, mở cửa bước vào đột ngột Vũ Mi nhảy tới ôm Tiểu Minh nói:” ngươi đã thắng”.
Tiểu Minh nhìn Vũ Mi một chút buồn khuôn mặt lúc này không vui mà cũng không buồn nói với giọng thong thã:” đã thắng”.
Vũ Mi ôm Tiểu Minh nũng nĩu giận nói:” Sao ngươi không gọi ta dậy để coi trận đấu của ngươi”.
Tiểu Minh nói:” Ta thấy ngươi ngủ ngon không nỡ kêu dậy”.
Vũ Mi khuôn mặt có chúc lo lắng một chút vui vẻ nói:” ngươi có thể cùng ta đến gia tộc ta không, ta muốn ngươi đi theo ta. Mục đích về lần này ta sẽ soạn đồ và lấy giấy tờ chuyển học viện để chuyển đến Tôn Nữ Viện.
Tiểu Minh nhìn Vũ Mi nói:” nàng đã quyết tâm?. Tiểu Minh hỏi vậy vì nàng mới 10 tuổi mà dã rời xa gia tộc để tới bên mình. Tiểu Minh cũng thấy ấy nấy và cảm thấy yêu nàng hơn. Một nữ nhi 10 tuổi quyết định đi theo Tiểu Minh vì yêu liệu hắn ta có thể bỏ qua sao.
Vũ Mi quyết tâm nói:” Ta đã sẵn sàng chỉ mong ngươi đừng bỏ ta mà rời đi”.
Tiểu Minh:” Ta đồng ý, chừng nào ngươi đi”.
Vũ Mi đắng đo nói:” Uhmmm ngay bây giờ”.
” Cốc cốc”. Tiếng người gõ cửa “
Cùng với đó là một giọng nói nữ:” Ta có thông tin muốn nói, ta có thể vào”.
Tiểu Minh:” ngươi có thể vào”.
Cánh cửa mở ra một nữ nhân cao tầm 1m7 khuôn mặt xinh xinh phong cách thân hình thì chuẩn bước vào người nữ nhân nho nhã nói:” Ta là Linh Trúc Hiên. Ta đến đây để thông báo cho các ngươi thông tin. 1 tuần sau vào thứ 3 lúc 9h tại khu đấu trường ở trung tâm. Nói xong Trúc Hiên nhè nhẹ bước vào”.
Vũ Mi đỏ mặt cầu xin:” ngươi có thể ở lại gia tộc ta trong 1 tuần”.
Tiểu Minh:” cũng được”.
Vũ Mi nhảy lên vui vẻ tươi cười:” Hay quá”.
Tiểu Minh từ trong rương lấy ra một cánh cổng rồi nói:” địa chỉ nhà ngươi ở đâu”.
Vũ Mi ngạc nhiên:” ngươi lấy cánh cửa đó ra làm gì? Với lại ngươi hỏi ta địa chỉ làm gì?”.
Tiểu Minh chắc chắn nói:” ngươi cứ nói, ta sẽ dẫn ngươi tới gia tộc ngươi trong vòng 3 nốt nhạc”.
Vũ Mi kinh ngạc nói:” Không thể nào từ đây về gia tộc ta mất hết 1 ngày đường”.
Tiểu Minh:” Ta có thể ngươi cứ nói địa chỉ”.
Vũ Mi sau khi nói xong địa chỉ với Tiểu Minh, Tiểu Minh liền dùng hệ thống xác định vị trí và lắp đặt vào cổng dịch chuyển phí là 1000 tích phân.
Sau khi xong, Tiểu Minh nắm tay nàng nói với giọng vui vẻ nói:” Ta đi thôi cùng tới gia tộc nàng”.
Vũ Mi thả lỏng người đặt hết niềm tin vào Tiểu Minh, bước theo sức kéo của Tiểu Minh vào phía cánh cổng kia.
Mở mắt ra trước mắt nàng i như là một cái hoàng cung huy nga tráng lệ phía cánh cổng có khắc hình 2 con khổng tước đang tỏa uy. Nàng khẳng định đây là gia tộc của mình. Nàng ngạc nhiên nhìn Tiểu Minh nói:” sao ngươi có thể?”.
Tiểu Minh:” đây chỉ là truyện bình thường, ngươi mau dẫn ta vào”.
Vũ Mi nắm tay Tiểu Minh bước vào phía cổng Vũ Mi lấy ra một tấm ngọc bội gắn vào con mắt của khổng tước bên phải, tấm ngọc bội như bị hút vào không thấy đâu cửa từ từ mở ra. Cánh cửa mở ra phía trước là những căn phòng siêu lớn hai bên là cây là hoa phía xa xa là một hồ sen cùng với những con cá. Vũ Mi dẫn Tiểu Minh đến phòng khách. Ở phòng khách phía trước mặt vị trí ghế ngồi đó là Uy Hoả cùng với 2 nữ nhân xung quanh là 1 người nữ nhi và một người nữ nhân và 2 người nam nhi. Người nữ nhi không ai khác đó là Vũ Mi còn người nữ nhân kia là đại tiểu thư. Hai người nam nhi kia lần lượt là tam, tứ công tử.
Tiểu Minh nhìn Uy Hoả nói:” Lão có thể sấp xếp cho ta một phòng ở đây vài ngày”.
Uy Hoả nói:” Cũng được, ta xin giới thiệu vị phu nhân bên trái ta là Huyền Linh Uyên còn vị phu nhân bên trái ta là Tru Mỹ Đình. Còn vị tiểu thư kia là Nhu Anh Linh là đại tiểu thư cũng là tỷ của Vũ Mi.
Anh Linh tươi cười nhỏ nhẹ kính nể nói:” Xin trào hiền đệ sau này”.
Tiểu Minh cũng chào lại, Uy Hoả nói tiếp:” còn hai vị công tử kia lần lượt là Nhu Anh Đài, Nhu Giang Tuấn.
Giới thiệu xong, mọi người đều nói chuyện rất vui vẻ, còn Tiểu Minh càng nghe nói chuyện càng cảm thấy mệt vì họ toàn hỏi mình là ai, tên gì, ở gia tộc nào cuộc trò chuyện hầu như chỉ nói về Tiểu Minh
Vũ Mi nhưng thấy Tiểu Minh có vẻ mệt mỏi nói:” Chào hỏi đã xong nhi nữ có thể cùng lang quân tương lai tạm biệt”.
Uy Hoả vui vẻ:” Tạm thời cho lang quân tương lai của ngươi ở chung với ngươi”.
Tiểu Minh vui vẻ nói:” Cuộc nói chuyện hôm nay rất vui”. Nhưng bên trong thì phiền chết đi được. Sau khi về phòng, Tiểu Minh không để ý xung quanh phòng Vũ Mi liền nhảy lên giường thở phào nhẹ nhõm thoáng thoáng hương thơm dễ chịu của phòng của Vũ Mi làm cho Tiểu Minh cảm thấy dễ chịu không biết từ lúc nào đã chìm vào cõi mộng.