Đọc truyện Hệ Thống Siêu Cấp Toàn Năng Hóa – Chương 11: Rời Khỏi Và Tiểu Bạch!
Âm thanh của Hệ Thống lại vang lên.
“Có, mở rương đi!” Khải Minh hào hứng.
Hệ Thống hỏi.
“A Đù, có cả Siêu Nhân luôn à, ngon, sử dụng tất cả cho ta!” Khải Minh vui mừng nói.
Kaizoku Sentai Gokaiger: Đội Supper Sentai thứ 35 của trái đất, nắm giữ toàn bộ sức mạnh của 34 đội trước theo kiểu Cổ Tiên Hiệp.
Tam Thanh Thương: phẩm chất Thiên Cấp, được sử dụng bởi Triệu Tử Long, một trong Ngũ Hổ Tướng của Tam Quốc. Thương được mô phỏng theo loại binh khí của Nhị Lang Thần, được Triệu Tử Long sử dụng giết không biết bao nhiêu kẻ thù.
Nhật Nguyệt Thần Tiễn: Cung được thừa hưởng sức mạnh của Nhật Nguyệt, Phẩm chất Thần cấp, sử dụng Linh Lực để chi phối Thiên Địa tập hợp Linh Khí hình thành mũi tên, mạnh hay yếu đều do tu vi của người sử dụng, tu vi càng cao lực lượng càng mạnh.
Thuật Luyện Đan sơ cấp: có thể Luyện được Bất cứ Đan Dược nào từ Tam phẩm trở xuống. (trung Cấp/lục phẩm trở xuống, thượng cấp/ Cửu phẩm trở xuống, cao cấp/ Thiên cấp trở xuống, siêu cấp/ Thánh Đan, Tiên cấp/ Tiên Đan)
Thuật Luyện Khí Sư sơ cấp: Có thể Luyện được binh khí Hoàng giai trở xuống.
Thuật Phù Sư sơ cấp: Có thể chế ra phù từ cấp ba trở xuống.
Thuật Linh Trận Sư sơ cấp: Tạo ra linh trận cấp ba trở xuống.>
Khải Minh xem xong liền rời đi, hắn cũng biết được vị Bán Tiên kia có tu vi là Bán Hư Cảnh, cũng chính là người tạo ra Thôn Vĩ Dạ, do sống khoảng ngàn năm, hết tuổi thọ nên vẫn lạc, tuy vậy linh hồn vẫn còn muốn sống lại nên luôn tìm thời cơ đoạt xá người khác.
Về tài sản của vị Bán Tiên kia thì gần như đã thành tro bụi, chỉ còn mỗi chiếc nhẫn trữ vật bên bộ xương khô kia.
Khải Minh rời khỏi Hang và đi về phía ngôi nhà lúc trước bên trên thôn.
Về đến thôn cũng là lúc trời chuẩn bị sáng, hắn đi đến nhà trưởng thôn, vào nhà trưởng làng Khải Minh thấy họ đang pha chế thuốc.
“Thiên Lão, Nguyệt Nhi hai người khỏe!” Khải Minh bước đến mở lời chào.
“Khải Minh, ngươi khỏe!” Thiên Lão gật đầu hỏi Khải Minh, Nguyệt nhi cũng gật đầu nhẹ.
“Cám ơn mọi người đã giúp ta thời gian qua, hiện tại ta xin đi khỏi đây, ta đến đây là để từ biệt!” Khải Minh nói.
“Ngươi định đi khỏi đây à?” Thiên Lão vuốt vuốt chòm râu nghĩ ngợi điều gì đó.
“Ngươi không biết bên ngoài có nhiều nguy hiểm lắm à, nhất là ra khỏi đây có rất là nhiều yêu thú, Ngươi đi chắc chắn sẽ chết!” Nguyệt Nhi lo lắng nói, nàng nói xong khuôn mặt ửng đỏ thầm nghĩ: “Tại sao mình lo lắng cho hắn thế, mình và hắn chỉ gặp qua vài lần thôi mà!”
“Ta có cách ra khỏi đây an toàn.” Khải Minh cương quyết nói.
Số là sau khi thôn phệ linh hồn Bán Tiên hắn cũng tiếp nhận cả ký ức của vị Bán Tiên đó, Từ đó Khải Minh phát hiện có một Truyền Tống Trận ở ngay Lăng Mộ của vị Bán Tiên ấy.
Truyền Tống Trận này do chính tên Bán Tiên ấy tạo ra, Nó sẽ Truyền Tống người từ Thôn đến một hang động ở rìa Sâm Lâm.
“Ngươi chắc chắn có cách ra ngoài?” Thiên Lão nghiêm nghị hỏi.
“Đa tạ, Nguyệt Nhi cô nương và Thiên Lão quan tâm, ta có cách ra ngoài, với lại rất an toàn không có nguy hiểm gì!” Khải Minh ánh mắt kiên định đáp.
“Ta có một yêu cầu nhờ ngươi giúp.” Thiên Lão suy nghĩ một lúc lại nói.
“Thiên Lão có yêu cầu gì, vãn bối nguyện lắng nghe nếu giúp được ta sẽ giúp!” Khải Minh nhẹ nhàng trả lời.
“Ta muốn ngươi mang Nguyệt Nhi đi cùng.” Thiên Lão nhìn Nguyệt Nhi, sau đó nhìn qua Khải Minh với ánh mắt: “Ngươi không được từ chối đâu đấy.”
“Gia Gia ta,…..” Nguyệt Nhi khó hiểu nhìn Thiên Lão.
Chưa đợi Nguyệt Nhi nói hết câu, Thiên Lão liền ngắt lời.
“Cha mẹ Nguyệt Nhi mất sớm, người thân của con bé chỉ có mình ta, Nguyệt Nhi từ nhỏ đã thích Luyện Dược chế thuốc, ta thấy tư chất của nó sẽ thành tựu việc Đan sư, trong khi đó thôn này thiếu thốn về việc Luyện Đan, như đan phương, đan lô, nên nó không thể trở thành Đan sư, nếu ngươi có thể đưa nó đi theo, ta rất cảm ơn ngươi, Nguyệt Nhi, ta không muốn tiền đồ của con bị chôn vùi trong thôn này, xem như đây là tâm nguyện của gia gia đi.” Thiên Lão nói với tâm trạng đang suy tư gì đó.
“Vâng, Thiên Lão ta hứa sẽ chiếu cố thật tốt cho Nguyệt Nhi.” Khải Minh cười nói
(một nụ cười xấu xa chăng)
“Vâng, ta nghe lời gia gia.” Nguyệt Nhi cúi đầu khuôn mặt ửng đỏ.
“Vậy chúng ta lên đường thôi!” Khải Minh lại nói.
Nguyệt Nhi tạm biệt Thiên Lão rồi cùng lên đường.(không ai biết rằng một con dê béo tự dâng lên cho một con sói già đội lốt thiếu niên)
…………………
Qua một thời gian sau, Khải Minh sau khi trở thành cường giả Thuế Phàm Cảnh, trở thành Gia chủ Dương gia, lấy Ánh Tuyết và Nguyệt Nhi làm thê tử, cuộc sống cứ thế, Khải Minh và thê tử mình bên nhau hạnh phúc đến trọn đời.
Hết Truyện.
…………………….
Tiếng Hệ Thống lại vang lên làm Khải Minh sực tỉnh.
Nguyên là Khải Minh cùng Nguyệt Nhi truyền tống ra ngoài, nhưng vẫn còn trong khu vực yêu thú Tứ Cấp, Ngũ Cấp.
Khải Minh vào cửa hàng tìm kiếm những thứ có thể thoát ra được nào là Thuyền Bay, Phi Cơ, Xe Hơi,….. Có rất nhiều nhưng nhìn thấy cái giá mà cửa hàng đưa ra liền lập tức đóng lại cửa hàng, cậu nhớ lại sức mạnh Super Sentai, cậu liền tìm và sử dụng lúc đó Hệ Thống có nói:
Khải Minh lập tức sử dụng và kết quả là, sức mạnh này không phải giúp Khải Minh biến hình như bao thằng trẻ trâu vẫn từng mơ ước, mà là khi Khải Minh sử dụng thì chỉ có mỗi con tàu, tóm lại là sức mạnh từ những cỗ máy, mà muốn sử dụng 34 cỗ máy khác lại phải nâng cấp sức mạnh này, điều kiện là Linh Thạch, mà những cỗ máy này hoạt động nhờ Linh Thạch, mỗi ngày một viên Linh Thạch cực phẩm, biến hình thành Những cỗ máy chiến đấu Mỗi Tiếng tốn 100 Linh Thạch cực phẩm.
“Ôi chu cha mẹ ơi, thế thì làm sao mà sống đây!” Khải Minh vẻ mặt thất vọng.
Và Lúc này Khải Minh đang nằm trên con Thuyền Hải Tặc của mình, đang nằm mơ vừa được ôm mỹ nhân lên giường thì Hệ Thống gọi dậy.
“Con sâu nó là mơ à, không để lão tử xong việc rồi hẵng đánh thức không được sao?” Khải Minh bực bội nói.
“Gào gào,….. gừ.” Tiếng gầm, tiếng hú vang vọng phía trước thuyền, Khải Minh căng mắt lên nhìn liền thấy một con hổ có đôi cánh khổng lồ đang chặn đường phía trước, sẵn trong người đang bực bội Khải Minh bay lên tung nấm đấm về con quái, lí do cậu không dùng vũ khí là thấy con yêu thú chỉ là Tam Giai Hậu Kỳ, đang muốn xả giận mà đánh chết nó lại uổng, cho nên đem nó ra hả cơn giận trước cái đã, với lại vũ khí của cậu chỉ có kiếm là sài được, còn Thanh Thương và bộ Cung lại chả sài được, do là Tam Thanh Thương nặng 50 ngàn cân, Khải Minh chỉ nhắc lên được còn sử dụng thì không, còn bộ Nhật Nguyệt Thần Tiễn phải dùng Linh Lực cường đại, Khải Minh đã thử bắn một tên, kết quả cạn sạch Linh Lực.
Tất cả những chuyện này đều do Hệ Thống khốn nạn cải tạo ấy.
Được một hồi Khải Minh dừng việc đánh con quái ấy, tâm tình có vẻ thoải mái hơn, còn bên kia con yêu thú nhìn mà thảm thương, mình mẩy te tua mặt mày thân mình bầm dập, nó đang rất hối hận vì chọc tên điên này, một tên ngược đãi động vật.
“Ô, ngon nhở!” Khải Minh nghe hệ thống thông báo liền vui mừng.
“Khống thú thuật!” Khải Minh hô lên tức thì có rất nhiều phù văn với những hình thù kỳ lạ kết nối giữa Bạch Hoàng Tuyết Sư và Khải Minh.
“Từ nay ta gọi ngươi là tiểu Bạch đi, tên Bạch Hoàng Tuyết Sư dài quá!” Khải Minh nhìn tiểu Bạch nói.
Lúc này Nguyệt Nhi từ trong phòng bếp trên thuyền đi ra.
“A a….. yêu thú!” Nguyệt Nhi hoảng sợ lùi lại.
“Không sao đâu, nó là yêu thú của ta.” Khải Minh cười cười nói.
“Ngươi biết thuần phục yêu thú?” Nguyệt Nhi kinh ngạc nhìn Khải Minh.
“Ta biết Khống thú thuật ấy mà.” Khải Minh cười trừ.
“Càng ngày ta càng thấy ngươi thú vị lắm nha.” Nguyệt Nhi nhìn Khải Minh cười cười nói.
“À mà, lúc nãy có tiếng ồn ào gì vậy, ở đây có đánh nhau à.” Nguyệt Nhi nhìn dào dác hỏi.
“Không có gì đâu lúc nãy ta cùng yêu thú của ta luyện tập thôi mà!” Khải Minh nhìn tiểu Bạch nói làm tiểu Bạch rùng mình.
Nguyệt Nhi nhìn tiểu Bạch rồi nhìn Khải Minh sau đó nói.
“Luyện tập gì mà yêu thú của ngươi bầm dập hết vậy!”
“Ha ha, sơ ý để ngã khỏi thuyền ấy mà, đúng không tiểu Bạch.” Khải Minh giải thích rồi nhìn sang tiểu Bạch, tiểu Bạch nhìn thấy ánh mắt Khải Minh liền gật đầu lia lịa.
“Thôi được rồi, ta làm cơm xong rồi mau vào ăn!” Nguyệt Nhi nói rồi đi vào trong.
Khải Minh đưa cho tiểu Bạch một số thuốc trị thương, sau đó đưa tiểu Bạch vào không gian thú sủng, xong việc Khải Minh liền vào bếp.
Thuyền hải tặc này không lớn lắm, gồm buồng lái, 4 phòng ngủ, 1 phòng họp, 1 phòng kho, 1 phòng bếp và boong thuyền, có chức năng lái tự động, có hệ thống phòng thủ và tấn công nhưng đều là gân gà, trang bị những thứ đó chỉ làm đẹp mắt chứ chả có tác dụng gì, Khải Minh đã từng bắn thử một phát đại bác vào Con yêu thú nhất giai, kết quả đại bác bị hư, con yêu thú chả hề hắn gì, lúc đó Hệ Thống có nói trang bị tấn công trên thuyền đều là hàng Tinh cấp, muốn mạnh ký chủ phải nâng cấp thuyền.
Cả con thuyền Hải tặc của Khải Minh muốn mạnh thì phải nâng cấp, nâng cấp và nâng cấp, Khải Minh chán nản, muốn nâng cấp cái thuyền này chí ít cũng trăm triệu Linh Thạch Cực Phẩm, vậy kiếm đâu ra, nhưng trên thuyền cũng có một chỗ tốt, đó là bên trong khoang thuyền, nâng cấp khoang thuyền nó sẽ mở rộng ra vì nó có chức năng không gian bốn chiều, chỉ cần có Linh Thạch đến cả tiểu thế giới cũng có thể tạo ra.
Khải Minh bước vào phòng bếp, một mùi thơm không thể cưỡng nổi xông thẳng vào mũi Khải Minh, Khải Minh thấy trên bàn có rất nhiều đồ ăn, nào là canh, kho, nướng,……đủ các loại đồ ăn, cách bày trí lại rất đẹp.
“Ngươi đến rồi à, ngồi xuống ăn đi!” Nguyệt Nhi cười cười nói với Khải Minh
“Ừ!” Khải Minh trả lời liền ngồi xuống, Nguyệt Nhi cũng ngồi xuống, Khải Minh liền lấy đũa gấp một miếng thịt ăn.
Cảm giác của Khải Minh bây giờ là “Ngon, rất ngon” Khải Minh khẳng định trong lòng, nàng bây giờ đã là người nấu ăn của ta, một người hiền lành, xinh đẹp và nấu ăn giỏi như này thì còn gì bằng, quyết tâm không bao giờ để mất nàng.
Sau bữa ăn Khải Minh suy tư, cũng đã hai tháng rồi, còn một tháng nữa là tới Đại Hội Tông Tộc, nghĩ nghĩ một hồi hắn quyết định chuyển hướng thuyền về phía đông, hướng thằng đến căn cứ dong binh đoàn Huyết Sát Lang, Khải Minh quyết định không để những kẻ có thù với mình được tồn tại.