Đọc truyện Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí – Chương 57: Mục Tiêu
Mục tiêu
Tác giả: Đình Băng
Trans: Rin_026
Edit: Miu
Năm ngày nghỉ lễ nháy mắt liền trôi qua.
Dường như vừa bước qua năm mới, Lăng Ảnh Liệt liền bắt đầu bận rộn, cho nên ở đoàn phim cũng không hề nhìn thấy bóng dáng của anh.
Như vậy cũng tốt, không có anh ta ở đây, Âu Dương Thiên Nhiên cũng trở nên tự do một chút.
Nhưng ngược lại, Âu Dương Thiên Nhiên nhận ra Hạ Tuấn Quân có chút khác lạ, vừa bước sang năm mới, liền trở nên có chút mất hồn mất vía.
Giống như hôm nay, Âu Dương Thiên Nhiên đã kêu hắn nhiều lần, nhưng vẫn không có chút phản ứng.
Cuối cùng, Lâm Giai Giai rốt cuộc không nhịn được, đẩy đẩy hắn.
“Anh Quân! Anh Quân!”
“Hả?”
Hạ Tuấn Quân rốt cuộc phản ứng, có chút nghi hoặc mà nhìn Lâm Giai Giai.
“Có chuyện gì vậy?”
Lâm Giai Giai bất đắc dĩ nói.
“Nhị thiếu kêu anh.”
Hạ Tuấn Quân quay đầu nhìn Âu Dương Thiên Nhiên đang ngồi cách mình hai mét, biết được bản thân vừa rồi có chút thất thố, lập tức xin lỗi Âu Dương Thiên Nhiên.
“Xin lỗi Nhị thiếu! Vừa rồi nghĩ một số chuyện nên có chút thất thần.”
“Tôi đoán vừa rồi anh không phải đang nghĩ chuyện gì, mà là đang nghĩ về người nào đó đi.”
Âu dương Thiên Nhiên cầm lấy tách trà nóng trên bàn, nhàn nhã mà uống một ngụm.
Hạ Tuấn Quân có chút kinh ngạc.
“Nhị thiếu! Làm sao cậu biết được?”
Âu Dương Dịch vừa đến, liền ngồi bên cạnh Âu Dương Thiên Nhiên, ý vị thâm trường mà tươi cười nhìn Hạ Tuấn Quân.
“Anh nghĩ gì đều viết lên mặt rồi, không tin thì anh cứ hỏi mấy người ở phía sau anh đi.”
Hạ Tuấn Quân vừa quay đầu lại, liền thấy Lâm Giai Giai và Tiểu Mai đều không hẹn mà cùng nhau gật gật đầu.
Thật sự là biểu tình của Hạ Tuấn Quân vô cùng rõ ràng, hơn nữa lúc trước, khi Phạm Hợp còn ở đoàn phim, thường xuyên cùng Hạ Tuấn Quân nói chuyện riêng, cho nên mọi người đều có thể nhìn ra quan hệ giữa hai bọn họ không hề bình thường.
“Anh Quân! Quả thật từ sáng em đã muốn hỏi, anh và người đại diện của Lăng ảnh đế rốt cuộc là quan hệ gì?”
Vẻ mặt Tiểu Mai đầy tò mò.
Vừa nghe Tiểu Mai nhắc đến Phạm Hợp, sắc mặt Hạ Tuấn Quân liền trở nên khó coi.
“Tôi và anh ta không có bất kì quan hệ gì, trước kia không có, về sau cũng sẽ không.”
Nói xong, không đợi Tiểu Mai nói thêm cái gì, sắc mặt Hạ Tuấn Quân âm trầm quay sang nói với Âu Dương Thiên Nhiên.
“Nhị thiếu! Lúc trước không phải cậu nói trưa hôm nay sẽ đi ăn lẩu hay sao? Như vậy giờ cơm trưa hôm nay, tôi dẫn cậu đi.”
Âu Dương Dịch nhìn Hạ Tuấn Quân đang có ý muốn bẻ lái sang chuyện khác, sờ sờ cằm nói.
“Cậu nhỏ à! Người đại diện của cậu có vẻ như đã trải qua một đoạn tình trường cẩu huyết, nhưng mà quá keo kiệt đi, đem chuyện không vui nói ra, bất quá chúng ta vui vẻ cũng được rồi ha.”
Âu Dương Thiên Nhiên bất lực nhìn Âu Dương Dịch nói.
“Con có thể nói chuyện đứng đắn một chút hay không?”
Âu Dương Dịch nhún vai.
“Được rồi, nói chuyện đứng đắn nè.
Cậu nhỏ à! Tháng sau chính là lễ trao giải của Bách Hoa, con nghe nói 《 Giang Hồ 》 được đề cử ba giải thưởng.
Cậu đoán xem đó sẽ là giải thưởng nào?”
Âu Dương Thiên Nhiên hé mắt nhín Âu Dương Dịch.
“Tin tức của con có vẻ rất linh thông.”
Âu Dương Dịch vỗ vỗ ngực nói.
“Đương nhiên rồi! Cậu nhỏ, cậu đừng quên, con cũng là một diễn viên chính của phim điện ảnh, đáng tiếc ở lễ trao giải của Hoa Ảnh không lấy được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, cho nên lần này hy vọng của con đặt lên giải thưởng Bách Hoa.
Tin tức của con đương nhiên phải linh thông rồi.
Thế nào? Có muốn con bật mí cho cậu một chút hay không? Có kinh hỉ đó nha.”
Nhìn nụ cười đầy đê tiện của Âu Dương Dịch, Âu Dương Thiên Nhiên quay mặt đi.
“Không có hứng thú.”
“Nè nè cậu nhỏ! Tại sao lại không có hứng thú cơ chứ? Thật sự có kinh hỉ, có kinh hỉ đó.”
Âu Dương Dịch ban đầu còn đang cười cười, vừa thấy Âu Dương Thiên Nhiên không thèm để ý, cũng không mắc mưu liền trở nên có chút sốt ruột.
“Đâu có liên quan gì đến cậu.”
Âu Dương Thiên Nhiên không để ý nói.
“Sao lại không liên quan đến cậu? Cậu nhỏ, cậu được đề danh giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất đó…”
Âu Dương Dịch lỡ miệng nói ra liền có chút sửng sốt.
Âu Dương Thiên Nhiên bừng tỉnh đại ngộ mà gật gật đầu.
“Thì ra là giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.”
Sau đó cười như không cười mà nhìn Âu Dương Dịch.
Lâm Giai Giai và Tiểu Mai đứng ở một bên nhịn không được che miệng cười.
Nhị thiếu thật xấu xa, cư nhiên thiết kế hố Âu Dương Dịch.
Mà Âu Dương Dịch cũng thật khờ mà một phát nhảy vào trong hố.
Bất quá, không ngờ nhị thiếu lại được đề danh vai nam diễn viên phụ xuất sắc nhất? Như vậy thật sự là rất đáng mừng, tuy rằng dựa vào tư lịch của Âu Dương Thiên Nhiên, tỉ lệ đoạt được giải là rất nhỏ, nhưng mà Tiểu Mai và Lâm Giai Giai đều không thể tránh được mà mừng rỡ dùm Âu dương Thiên Nhiên.
Có thể được đề danh cũng là một loại thành công.
Âu Dương Dịch lúc này mới phản ứng lại kịp, oa oa kêu lên.
“Cậu nhỏ! Cậu cư nhiên hố con:.