Hệ Thống Liên Minh

Chương 5: Nguyễn Tuấn Long Với Bùi Lan Lan


Đọc truyện Hệ Thống Liên Minh – Chương 5: Nguyễn Tuấn Long Với Bùi Lan Lan


Hiện nay Lạc Tuyết thực lực là Nguyên Sơ Cảnh cấp chín, thực lực tương đương với Long khi hắn chưa mở ra “Liên Minh Huyền Thoại”.

Long với Lạc Tuyết sinh ra trong hai đại gia tộc, mà đều là con trưởng vì thế việc hai người họ ở mười bốn tuổi đạt Nguyên Sơ cảnh cấp chín là điều dễ hiểu.
Lạc Tuyết là cấp chín, lại thêm gia tộc cô là một Linh Sư gia tộc.

Lạc Tuyết từ nhỏ đã được học rất nhiều linh kĩ, công pháp.

Vì thế thực lực chân chính của cô là có thể cùng linh sư mới bước vào cấp mười đánh một trận.

Mà ở mười bốn tuổi là Nguyên Sơ cảnh, khắp cả học viện chắc cũng chỉ có một mình Long.

Vì thế, không có gì là lạ khi Lạc Tuyết thắng ba trận liên tiếp.
Còn Long, đừng nói hắn.

Mọi người thử nghĩ một thằng cấp mười ba còn thua mấy đứa trẻ con cấp mười chưa có kinh nghiệm chiến đấu sao? Không nói tới đẳng cấp, chỉ nói tới kinh nghiệm chiến đấu.

Kế thừa năng lực của Yasuo, là một tên kiếm khách lừng danh Valoran, kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng.

Ba trận đấu liên tiếp, Long chỉ dùng một chiêu kiếm là đã đánh bại đối phương, hoàn toàn là nhàn nhã tấn cấp.

Khiến cho Bùi Thiên đang theo dõi hắn từ nãy đến giờ phải điên cuồng, dặn dò thuộc hạ phải bằng bất kì giá nào cũng phải giữ Long lại trường
“Người chiến thắng: Bùi Lan Lan
Tiếng máy móc vang lên khiến Long giật mình, ánh mắt có chút không thể tin nổi nhìn về phía đấu trường ba.

Chỉ thấy từ đấu trường ba, Lạc Tuyết hậm hực đi xuống.

khuôn mặt tràn đầy vẻ khó coi.

Một bộ ai đó thiếu tiền cô vậy.

Cô vừa nhìn thấy Long liền như một con chim bay vào ngực hắn, khóc lóc:
“Oa…!Long, em …!em thua rồi.

Hu…hu Em …!không…!không…!thể …!cùng…!lớp …!lớp với anh rồi”

“Ngoan nào, đừng khóc.

Khóc lên trông xấu lắm.

Ngoan, anh thương” Long vỗ vai nàng dỗ dành.

Hắn biết hiện tại Lạc Tuyết tâm trạng thế nào? không cam lòng, tức giận, và có cả tự trách.
Ba trận đầu, Lạc Tuyết bằng vào đẳng cấp hơn đối thủ mà dễ dàng chiến đấu.

Trận thứ tư, cũng chính là trận đấu của cô với Bùi Lan Lan.

Bùi Lan Lan thực lực ngang với Lạc Tuyết, linh kĩ cũng tương đương.

Thế nhưng, cô ấy thắng Lạc Tuyết ở chỗ, cô ấy có kinh nghiệm chiến đấu cao hơn Lạc Tuyết rất nhiều.

Mà Lạc Tuyết thua chính là bởi vì kinh nghiệm không bằng, bị đối phương dùng hư chiêu đánh lừa dẫn tới bại trận.
“Long, có phải em rất ngốc không? lại để bị thua”
Ôm lấy Long, Lạc Tuyết nỉ non, không cam lòng lên tiếng.

Trong lòng cô lúc này tràn đầy tự trách, đã hứa với lòng mình là bằng mọi giá phải cùng với Long học chung lớp, vậy mà cuối cùng cô không thực hiện được.

Cô trách mình vô cùng, nghĩ rằng mình ngu ngốc, thực lực kém cỏi.
“Đừng có nghĩ vậy.

Em là thiên tài trong thiên tài.

Em thua chẳng qua là do em chưa có kinh nghiệm chiến đấu thôi”.
Long xoa đầu nàng ôn nhu nói, hắn nói là thật.

Lạc Tuyết tuy rằng là cấp chín, thế nhưng chưa từng trải qua chiến đấu.

Thua không oan.
Lúc này âm thanh máy móc vang lên.

Một âm thanh khiến Long và Lạc Tuyết giật mình, sau đó là vui mừng.
“Trận đấu tiếp theo: Nguyễn Tuấn Long vs Bùi Lan Lan”.
Nghe được âm thanh trận đấu.

Lạc Tuyết đầu tiên kinh ngạc sau đó vui mừng ôm lấy tay Long hưng phấn kêu to:
“Long, đánh cô ta.

Đánh cô ta thật mạnh vào.

Em muốn anh báo thù cho em”.
“Được rồi.

Yên tâm, cứ giao cho anh” Long cười ha hả vỗ vai nàng.

Đồng thời trong lòng âm thầm quyết định: Sau này không thể đắc tội nữ nhân, một khi bọn họ ghi hận rồi thì xác cmn định.
Trên sân đấu, Long cùng với Lan Lan đứng đối diện với nhau, ánh mắt Lan chăm chú nhìn Long, trong mắt tràn đầy chiến ý.

Lan có thể từ trên người Long cảm nhận được một cỗ khí thế, cỗ khí thế này cô chỉ có thể cảm nhận được trên người ông chú mình.

Một vị kiếm đạo cao thủ cũng là một vị thân kinh bách chiến, hiển nhiên đối phương là một tên có kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú.

Vì thế, cô khuôn mặt tràn đầy ngưng trọng nhìn Long, đồng thời cũng rất hưng phấn.

Được solo với một đối thủ mạnh mẽ là điều mà cô mong mỏi, biểu hiện từ bên ngoài của Long khiến Lan tan đồng.
Mà Long cũng đánh giá Bùi Lan Lan.

Không thể không nói, Bùi Lan Lan rất đẹp, không thua gì Lạc Tuyết.


Mái tóc dài màu bạch kim óng ả, khuôn mặt xinh đẹp như do thượng đế tạo lên, đôi mắt to tròn với con ngươi màu xanh lấp lánh.

Thân hình cao gầy.

Ba vòng phát dục tương đối, tuy rằng không thể sánh được với Lạc Tuyết nhưng ở trong đám thiếu nữ mười bốn tuổi thì cũng đủ khiến vô số người tự ti không thôi.

Nếu như Lạc Tuyết xinh đẹp ở vẻ nhí nhảnh, đáng yêu khiến ai vừa nhìn cũng đem lòng yêu thích thì Lan xinh đẹp ở chỗ khí chất của cô lạnh lùng, cao ngạo như một vị nữ thần: nữ thần băng giá.

Long cũng biết nàng là ai: học viên thập đại mỹ nhân đứng thứ bốn: Băng tuyết nữ thần – Bùi Lan Lan, đồng thời cũng là cháu gái của hiệu trưởng: Bùi Thiên.
“Cậu là Bùi Lan Lan, người đánh bại Lạc Tuyết phải không?”
Lâu sau, Long lên tiếng.

Ánh mắt lạnh nhạt nhìn Lan.

Thấy vậy Lan hơi chút kinh ngạc, cô rất tin tưởng mị lực của mình.

Những thằng đàn ông gặp mình trước đây đều dùng ánh mắt nóng bỏng, hận không thể nuốt mình vào bụng.

Đây là lần đầu tiên cô thấy một người không bị mị lực của mình ảnh hưởng.

Tuy là kinh ngạc, nhưng Lan vẫn trả lời Long, giọng nói tràn đầy sự lạnh lùng như tính cách của cô:
“Đúng vậy.

Cậu là…”
“Mình là bạn trai của cô ấy – Nguyễn Tuấn Long.

Cậu đánh bại cô ấy, mình được lệnh tới báo thù ah” Long nhún vai cười nói
“” Vậy sao? Nếu như cậu quả thật có thực lực như vậy thì cứ đến ah” Lan lạnh nhạt, lấy trong không gian nhẫn ra một cây pháp trượng.

Trên đỉnh pháp trượng là một quả cầu màu trắng trong suốt, tỏa ra lạnh như băng khí tức.
Dưới sân, thấy Bùi Lan Lan chiến đấu.

Các học viên nhao nhao lên bình luận.

Dù sao, Bùi Lan Lan ở khối cấp hai cũng vô cùng nổi tiếng.

Được biết tới với tên gọi nữ chiến thần đấy, bởi vì từ khi vào trường tới nay.

Ở trong khối cấp hai chưa ai đánh bại cô:
“Mau nhìn.

Trận đấu của Băng Tuyết Nữ Thần sắp bắt đầu rồi”.
“Ai, thật sự là bi ai cho đối thủ của cô ấy ah”.

“Cũng chưa chắc, dù sao đối thủ của cô ấy là Nguyễn Tuấn Long.

Hắn đã thắng ba tràng liên tiếp, mà toàn là một kích tất sát, hiển nhiên là thực lực không tầm thường”.
….
Tiếng bình luận của mọi người vang vọng khắp nơi.

Ba trận liên tiếp, Long đều dùng một chiêu duy nhất phân thắng bại khiến hắn có được danh khí không nhỏ.

Vì thế cuộc chiến này không ai dám chắc kết quả, không ít người cho rằng Long có thể chiến thắng đấy.
“Long, cố gắng lên”.
Phía dưới, Lạc Tuyết nắm chặt hai tay.

Ánh mắt cầu khẩn nhìn Long, trong lòng không ngừng cầu nguyện cùng với thất lạc.

Long thắng, cô cực kì vui mừng thế nhưng đại biểu cho việc lên cấp ba, cô cùng với hắn phải chia tay.

Đây là điều Lạc Tuyết không muốn chút nào.
“Haiz.

Trận này Lan Lan thua rồi.

Chỉ bằng Long thực lực là cấp mười ba mà nó chỉ là cấp chín.

Thắng thua đã rất rõ ràng rồi”
Trên không, Bùi Thiên thở dài ngao ngán.

Đối với đứa cháu gái này, ông yêu thương hết mực, hết lòng bồi dưỡng.

Mà Lan có thực lực như hiện nay cũng đều là do một tay Bùi Thiên xây đắp lên.

Hắn muốn Lan tiến vào lớp chọn, mà lớp đó chính là do ông ta chủ nhiệm.

Hiện tại, đối thủ của Lan lại là Long, Bùi Thiên tin tưởng Lan hoàn toàn không có của thắng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.