Đọc truyện Hệ Thống Liên Minh – Chương 241: Quái Vật
Vô Ảo Trận, một kết giới thuộc hàng cấp cao thậm chí là đại sư.
Vô Ảo Trận, tùy thuộc vào người tạo ra, người tạo ra càng mạnh thì kết giới sẽ càng mạnh và ngược lại.
Vô Ảo Trận, khi người trong kết giới này tạo ra một quan cảnh nội tâm rất khó thoát ra.
Và chỉ có thể phá từ trong hoặc là người có sức mạnh gấp đôi người tạo trận mới có thể khá từ bên ngoài.
Còn về bên ngoài thì như Long và đã thấy, phản hồi, hút linh lực, không chịu sát thương,….!Có thể nói là bức tường kiên cố.
Long định lên tiếng nói với Mộng Uyển về Vô Ảo Trận, thì bất ngờ ở nơi Mộng Uyển vừa chém, xuất hiện ra một hố đen.
Chưa kịp định hình chuyện gì, một lực hút rất mạnh hút cả hai vào bên trong.
Long mở mắt ra, thước mắt hắn là thi thể đầy rẫy, càng rùng rợn hơn, căn biệt thự ở phía trước đã sập toang hoang, máu chảy thành sông.
“Chuyện gì thế này?”
Nhìn cảnh tượng này, Mộng Uyển thốt lên kinh hãi.
Dù đã từng giết người, thấy cảnh người chết nhưng cả hai không nhịn được muốn nôn khi thấu ruột, gan đủ thứ bị moi ra ngoài.
“Ọe.”
Không như Long đã từng chém giết Zombie, Mộng Uyển trực tiếp nôn ra.
“Không sao chứ.”
Thấy cảnh kinh dị này, Long cũng hơi ớn người.
Nhìn qua Mộng Uyển đang xanh xao mà hỏi.
Mộng Uyển lắc đầu tỏ vẻ không sao, lấy từ tỏng không gian nhẫn ra một viên kẹo ngậm cho vào miệng.
“Coi chừng.”
Bỗng một vật gì đó bay rất nhanh về phía cả hai, Long hét lên vội vàng ôm lấy Mộng Uyển mà né ra một bên.
-Uỳnh
Vật thể va chạm với bức tường vô hình, ngã xuống chạm vào đất.
Khói bụi từ từ tan biến, hiện ra đó là một người mặc một bộ chiến giáp vàng, với các đai trên vai và thắt lưng, trên tay đeo một chiếc đồng hồ kì lạ, trên vai là một kí hiệu nào đó, đầu mang một chiếc mũ màu vàng, khóe mắt là một kính găm.
Long nhìn hình ảnh hiện ra thì kinh ngạc, hình ảnh này quá dỗi quen thuộc với hắn khi còn ở Trái Đất.
Đây không đâu xa lạ, Super Sentai Chiến Đội Đặc Mệnh Go-Busters.
Cô gái từ từ đứng lên, đang định chạy đến nơi vừa bị bay đi.
Bỗng, chợt nhận ra điều gì đó, quay lại kinh ngạc nhìn Long và Mộng Uyển.
Định lên tiếng thì một lần nữa, từ trong khu vực vừa nãy bay ra thêm hai cái bóng.
-Uỳnh
Hai cái bóng va chạm với bức tường tạo ra một vụ nổ.
Khói bụi dần dàn tan đi, lộ ra 2 người mặc áo giáp giống với cô gái hồi nãy, chỉ khác là một cái màu đỏ một cái màu xanh.
“Ui da.” X2
“Hải, Trịnh hai ông không sao chứ?” Cô gái vội vội vàng vàng chạy tới đỡ hai người dậy.
“Mịa nó! Mạnh vkl.”
Xoa lấy xoa để cái lưng của mình, siêu nhân đỏ nhìn hướng vừa bay ra mà chửi thề một câu.
“Cái con quái vật gì thế này?” Siêu nhân xanh cũng trầm trọng nói.
Bỗng hắn phát hiện có cái gì đó không đúng, nhìn qua Long và Mộng Uyển kinh ngạc lên tiếng.
“Có người ở đây?”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều nhìn nhau.
Tuy vậy, chưa kịp để ai lên tiếng, một tiếng gầm dữ dội vàng lên từ phía bên trong.
Một thứ gì đó bay rất nhanh và mục tiêu không ai khác chính là mọi người.
“Coi chừng Siêu Bão Hủy Diệt.”
Long hét lên, nhanh nhẹn từ trong không gian nhẫn lấy ra một thanh katana.
Vận dụng Phong nguyên tố, tích tụ một cơn lốc cực mạnh chém về phía vật thể vừa lao tới.
Tưởng như có thể cản được vật thể đang lao lên đó, nhưng không khi vật đó trúng chiêu của Phong nhưng lại không bị bất cứ vết tích gì.
Trái lại vật thể còn lao thẳng vào nhóm người.
-Uỳnh Uỳnh
Vụ va chạm xảy ra phát ra một tiếng nổ lớn khiến mọi người bị bay ra.
Long và Mộng Uyển bị bật bay về phía sau, hắn kinh sợ nhìn vật thể đó, sức công quá quá mạnh nếu không phải hắn kịp thời sử dụng Lá Chắn cùng Bất Khả Xâm Phạm thì chắc chắ hắn và Mộng Uyển đều sẽ bị trọng thương.
Nhưng đều hắn kinh sợ hơn là, vạt thể đó có thể phá vỡ cả Bất Khả Xâm Phạm và Lá Chắn.
Khói bụi tan đi, để lộ ở trung tâm là một hình thể cao tầm 3m, thân thể bao quanh toàn là nham thạch, đôi bàn chân khổng lồ cùng chiếc đuôi dài, hai tay sở hữu móng vuốt sắt cùng hàm răng sắc nhọn và đôi mắt đỏ như máu.
Cái quái gì thế này?
Ở đầu bên kìa, ba người chiến đội cũng không khá hơn là mấy chiến giáp của bọn họ hư hại nặng đến không tưởng.
“Cái lìn, mạnh vậy sao chơi ba!” Siêu nhân đỏ bực tức nhìn quái vật khổng lồ mà dơ ngón tay giữa lên, mặc dù thân thể đầy trịch vết thương.
-Bốp
“Cmn! Còn rảnh mà chọc điên nó nữa, chút nó đám không chừa phát nào giờ.”
Một cái tán vào đầu siêu nhân đỏ cùng một câu chửi thằng ngu, đó không ai khác là siêu nhân vàng.
Bỗng, con quái vật hừ lạnh, hai tay lần nữa xòe ra như sẵn sàng bổ nhào vào con mồi.
Tất cả mọi người đều nhìn nhau, như hiểu ý cả đám cùng đồng loạt lao vào tấn công.
“Nguyệt Kích.”
Thương trong tay Mộng Uyển phủ một vầng hồng quang, cô lao vào con quái vật nhưng chưa kịp tới nó đã bị khí đẩy ra lùi về sau.
“Bức Phá.”
“Tượng Kích.”
“Bão Đạn.”
Mộng Uyển vừa chạm đất, ba người chiến đội cũng lần lượt sử dụng chiêu thức đánh vào con quái vật.
Siêu nhân đỏ tụ sức mạnh vào cánh tay, lao thẳng về phía quái vật.
Cùng lúc đó một hư ản Thạch Tượng phía sau lưng siêu nhân xanh, siêu nhân xanh xông thẳng vào con quái vật.
Ở ngoài, siêu nhân vàng lấy ra 2 câu súng biệt, cô thuyên linh lực vào nó bắn mạnh về phí trước, tạo ra những phát đạn đầy uy lực.
“Xuyên Tâm Kiếm.”
Long cũng không chần chừ, liền sử dụng kiếm kỹ lao thẳng vào con quái vật.
-Uỳnh
Các chiêu thức liên tiếp đáng thẳng vào con quái vật, khói bụi mịt mù.
Tất cả liền lùi ra sau cuộc tấn công liên tiếp vừa rồi.
Khối bụi tan đi, hình bóng khổng lồ lần nữa ra làm tất cả mọi người sững sờ.
Con quái vật không hề có thương tích gì, dù chỉ là một vết xước.
“Cái…..”
Siêu nhân đỏ chưa kịp nói xong, thì con quái vật đã động.
Nhanh như chớp, con quái vật đấm thẳng vào bụng siêu nhân đỏ trước sự sững sờ của mọi người.
-Uỳnh
Siêu nhân đỏ bay về phía sau, va cham với căn biệt thự tạo thành một tiếng nổ lớn.
“Hải!!!!”
Siêu nhân vàng cùng siêu nhân xanh hét lên, khi cả hai quay về phía con quái vật thì một lần nữa, nhanh như chớp con quái vật xuất hiện trước mặt cả hai.
Chưa kịp kinh hãi, chiếc đôi đã quất siêu nhân xanh bay ra xa với lực đạo rất mạnh.
“Coi chừng.”
Long hét lớn về phía siêu nhân vàng, nhưng đã muộn.
một cú đấm rất mạnh đấm vào siêu nhân vàng khiến cô bay ra xa.
Chỉ trong mấy giây ngăna ngủi, cả ba đã bị hạ đo ván một cách nhanh chóng.
Con quái vật lần nữa quay đầu về phía Long và Mộng Uyển, cả hai cũng nghiêm trọng nhìn lại con quái vật, trên tay vũ khí đã chuẩn bị sẵn sàng.
Con quái vật lần nữa lao tới cả hai bằng tốc độ rất nhanh, khi gần tới nó bỗng đứng lại, xoay mình chiếc đuôi dài quất thẳng vào cả hai.
Như đã chuẩn bị trước, Long và Mộng Uyển lần lượt sử dụng vũ khí để cản lại chiếc đuôi.
Tưởng chừng như có thể đỡ được, nhưng không.
Môt tiếng khãnh vang lên, vũ khí cả hai bỗng gẫy làm đôi trước sự không thể tin của hai người.
Chiếc đuôi mạnh mẽ đánh vào họ.
-Oanh
“Hự.”
Mộng Uyển hộc máu bay xa về phía sau, Long thì đỡ hơn khi hắn chỉ bị đẩy lùi đi vài met, nhưng có thể nhìn rõ được dấu chân lún ở dưới đất.
“Hự.”
Hai chân trụ xuống, hai tay cầm lấy thanh kiếm gãy.
Hai mắt mở to, từ miệng chảy ra một tia máu, Long hoảng sợ nhìn lấy con quái vật.