Đọc truyện Hệ Thống Liên Minh – Chương 227: Vô Đề
Bóng hình từ từ hiện ra.
Đó là một cô gái với mái tóc ngắn màu hồng, đeo một chiếc kính thám hiểm trên đầu, khuôn mặt tròn cùng đôi mắt săc bén đầy cao ngạo, phía trên trái khuôn mặt được xăm chữ VI gần tới mắt.
Cô mặc một bộ giáp công nghệ tiên tiến cùng chiếc găng tay to tổ chảng được làm từ công nghệ Hextech.
Cư dân Piltover thì không lạ gì với cô gái này, Vi – Cảnh Binh Piltover.
Vi không còn nhớ nhiều về tuổi thơ của mình; và những gì còn đọng lại, Vi ước gì mình đã không nhớ.
Lang thang cùng nhóm tội phạm Hầm Thấp, cô nhanh chóng học được cách sử dụng sự tinh ranh, cũng như nắm đấm của mình, để tồn tại.
Độ trơ mặt cũng là một yếu tố quan trọng, và bất cứ ai đã từng gặp Vi đều biết cô là người có thể giải quyết vấn đề bằng cả lời nói lẫn nắm đấm.
Thường thì, Vi chọn cách thứ hai.
Không một ai trong hội thời niên thiếu của Vi biết gì về cha mẹ của cô, hầu hết đều đơn giản cho rằng họ đã qua đời trong một tai nạn công xưởng, điều mà, đáng buồn thay, đã quá quen thuộc ở Zaun.
Một vài người thì nhớ lờ mờ rằng Vi là một trong số những nhóc tì ở Nhà tình thương Hy vọng, một trại trẻ mồ côi dột nát nằm dưới những vách đá đầy hang động ở Zaun.
Một kẻ thu gom đồ tai tiếng ở Zaun, trong những giây phút cuối đời, tự nhận đã tìm thấy Vi trong một cái nôi trôi dạt giữa đống đổ nát của một phòng thí nghiệm hóa học.
Cuối cùng, Vi từ bỏ công cuộc tìm kiếm thông tin về cha mẹ, kết luận rằng đôi khi có những điều không nên được biết.
Những câu chuyện và tin đồn sớm vây quanh Vi với danh tiếng cô tạo nên trong số những băng đảng của thành phố.
Với mái tóc hồng hoang dại đặc trưng, Vi sở hữu sự hiện diện độc nhất vô nhị trên những con phố của Zaun: khi thì chạy khỏi những người bán hàng giận dữ trong những sạp hàng lung linh ở Chợ Ranh Giới, khi thì rảo bước giữa khu bán hàng trên Đại lộ, hoặc ghé đi nhờ lên Piltover bằng những băng chuyền thủy lực Hextech.
Bất cứ khi nào có những vụ ẩu đả hay những phi vụ lừa đảo, khả năng là Vi có mặt tại đó.
Tuy mang danh tội phạm, nhưng Vi có một nguyên tắc nhất định, đó là không bao giờ cướp của người không thể mất những thứ cô lấy đi, và không bao giờ làm hại người không đáng bị hãm hại.
Càng lớn, cô nàng tội phạm vị thành niên này càng trở nên gan dạ và liều lĩnh, và thiết lập băng đảng của riêng mình.
Ngổ ngáo và nóng tính, Vi vẫn ưa dùng nắm đấm hơi nhiều hơn cần thiết; tuy cô luôn là người đứng vững cuối cùng trong bất kỳ pha tranh chấp nào, mắt bầm tím và môi rách rời vẫn là những vết thương không thể tránh khỏi.
Dần dần, Vi tìm được một người bạn, một chủ quán bar bên rìa Đại lộ, và người này đã có thể thuần hóa được lối sống bất cần của Vi.
Ông củng cố nguyên tắc sống của Vi, dạy cô cách chiến đấu bài bản, cũng như cách để tận dụng tốt hơn cơn giận chỉ chực bùng nổ của cô.
Mặc dù có được sự chỉ bảo tận tình đó, băng đảng của Vi vẫn làm náo loạn khắp thành phố Zaun; và được giới quan chức Chem-Baron làm ngơ chỉ vì đôi khi họ có thể lợi dụng được đội tội phạm này.
Vi giờ đây được biết tới là người có thể hoàn thành mọi công việc mà không cần hỏi nhiều.
Tuy sống như tội phạm là thế, nhưng giờ đây lương tâm của Vi còn làm cô phiền muộn nhiều hơn, khi cô thấy được hậu quả của những điều cô và những băng đảng khác gây ra.
Giọt nước cuối cùng làm tràn ly là khi Vi làm việc cùng với một băng khác trong một phi vụ phá-cướp-và-chạy ở một xướng công nghệ hóa học bất ngờ tìm được một vỉa quặng nguyên liệu đáng tiền.
Với thời điểm giao tiền mua quặng nghe trộm được từ các thợ mỏ, Vi thiết kế một kế hoạch để cướp đi số vàng này.
Tuy vậy, kế hoạch này cần nhiều người hơn cô có, vì vậy, Vi buộc phải viện sự trợ giúp của băng Quỷ Rừng Công Xưởng.
Phi vụ được thực hiện đúng kế hoạch cho đến khi trùm băng Quỷ Rừng dùng một người máy khai thác quặng để giết chết chủ xưởng bằng Găng Tay Nghiền Nát của nó.
Người của hắn dồn công nhân xưởng vào trong hầm mỏ, đẩy người máy kia bị quá tải, và phá sập đường ra.
Những hành động sát nhân và tàn phá này khiến Vi giận dữ.
Lẽ ra phi vụ đã trót lọt, nhưng bọn thần kinh ngu xuẩn này đã phá hỏng hết cả!
Với phần vàng được chia cho chúng, băng Quỷ Rừng tẩu thoát, bỏ lại những người thợ mở bị kẹt dưới hầm, dần dần hết đi dưỡng khi.
Vi không thể để mặc họ chết, cô nhanh chóng lấy và đeo đôi găng tay của người máy trước khi nó quá tải và tự hủy.
Cơ chế ở cổ đôi găng tay máy này găm sâu vào cánh tay Vi, nhưng cô chịu đau vừa đủ để phá ra một lối thoát cho những người thợ mỏ trốn thoát khỏi cái chết cận kề.
Sau khi những người thợ mỏ được tự do, Vi và băng của mình rời khỏi xưởng với số vàng còn lại.
Ngày hôm sau, Vi “viếng thăm” băng Quỷ Rừng.
Vẫn với đôi găng tay máy đó, cô trừng trị toàn bộ băng đảng của chúng, và câu chuyện đó đến tận ngày hôm nay vẫn còn được những băng đảng ở Zaun kể lại trong run sợ.
Phi vụ hầm mỏ ngày hôm đó là giọt nước cuối cùng làm tràn ly với Vi, và cô thề sẽ không bao giờ làm việc với những kẻ cô không tin tưởng hoàn toàn nữa.
Vi giữ lại đôi Găng Tay Nghiền Nát, và chỉnh sửa nó để không bị đau đớn nữa mỗi khi cô dùng chúng để phá những két sắt tự xưng “không thể xuyên thủng”, mai phục những đoàn tùy tùng giàu có hay nhiều công nghệ, hay bất cứ thứ gì cô muốn lấy.
Vi biến mất khỏi Zaun trong quãng thời gian bước ngoặt, khi mâu thuẫn giữa hai thành phố lên đến đỉnh điểm.
Tin đồn lang truyền trong nội bộ các băng đảng rằng Vi đã bị sát hại trong một vụ nổ lớn ở trung tâm thành phố, nhưng cũng có tin đồn rằng cô đã bỏ thành phố đi biệt xứ ở những vùng đất xa xôi.
Sự thật cuối cùng cũng được hé lộ khi băng Sẹo Khát Máu Xưa, một băng đảng giết người tàn bạo đến tận Piltover, bị hạ gục bởi Cảnh sát trưởng Piltover và người cộng sự mới… Vi.
Trùm băng đảng xưa kia của Zaun giờ đây bắt tay làm việc cùng với quản ngục Piltover, và cô đã được nâng cấp.
Đôi găng tay cũ đã được thay bằng găng tay công nghệ Hextech thử nghiệm.
Vi của ngày xưa trên phố Zaun, người ưa nắm đấm hơn giao tiếp, vẫn còn đó; nhưng cô đã trưởng thành và nhìn thấy được một kết cục tất yếu cho con đường cũ cô từng đi.
Không ai biết được làm sao Vi lại tới làm việc cùng Caitlyn, nhưng chắc chắn rằng điều đã mang bộ đôi này tới với nhau sẽ luôn là bí mật.
Theo xu hướng tội ác đang xảy ra ở Piltover, người ta đoán rằng nó có liên quan đến nhân vật tóc xanh phá phách đó đến từ Zaun…
……………………
Về mối quan hệ Vi và Ekko là bạn, mục tiêu của cô là bắn được Jinx tuy vậy lúc bắt được Jinx cô lại cố tình tạo lỗ hổng cho Jinx chạy thoát.
Còn với Caitlyn thì…à….bách hợp đấy( rảnh thì ta tặng thêm chương về đôi bách hợp này).]
Vi nhìn về phía Jinx đầy giận dữ, quát:
Jinx, lần này cô không thoát được đâu.”
Bỏ ngoài tai lười nói của Vi, nhìn khuôn mặt đầy giận dữ của Vi, Jinx cười nói.
” Đừng giận mà Vi-Chann”
Khuôn mặt Vi tối sầm lại vì cái giọng điệu gọi tên cô của Jinx làm cô phát bực.
Không nói nhiều thêm nữa, Vi lao thẳng dùng hết lực bay về phía tòa nhà lao thẳng về phía Jinx hòng muốn tóm lấy Jinx.
Mỉm cười trước hành động như bao lần gặp nhau của Vi, tuy vậy Jinx cũng không chậm trễ nhảy lên không trung bay về phía một tòa nhà kế bên mà không quên quay lại tặng cho Vi một quả bom trước khi Vi lao tới.
-Bùm
Tránh né được, Vi tiếp tục đuổi theo còn Jinx thì cứ nhảy và xả đạn vào các tòa nhà.
Cứ thế cả hai kẻ chạy người rược lại một lần nữa náo loại cả thành phố bắt đầu.
-Bùm
-Rầm Rầm
>
Như đã chán chê, Jinx lôi khẩu đại pháo ở sau lưng ra, nhắm thẳng về tòa nhà mà Vi sắp lao tới bắn.
“Xem đây, Tên Lửa Đạn Đạo Siêu Khủng Kiếp.”
“Không xong.”
-BUMM!!
Một tòa nhà nữa lại sập…..Jinx thì cười vui vẻ trước cảnh, còn Vi thì thảm hơn phải bị văng ra ngoài do sức ảnh hưởng từ Đạn Đạo, mai mắn bộ đồ công nghệ nên Vi không thương tích gì cả.
“Hahah, Chào nhé chị Vi.”
Tâm trạng vui vẻ, nên Jinx quyết định hôm nay chỉ tới đây thôi.
Jinx sử dụng vũ khí của mình và bay đi mất, bỏ lại Vi đang hít bụi đầy tức giận.
“Hừ, đáng chết.”
Nhìn thảm cảnh nhà đổ tháp sập này của thành phố, Long cũng phải cảm thán sức khá hoại của cô nàng này, mà không quên thắc mắc tại sao jinx ốm vậy mà có thể vác ba cây súng bay nhảy như điên thế kia? Đúng là vi cmn diệu.
(Có ae nào chơi lol thắc mắt cái này không, chứ tui là tui thắc mắc r đó.)
“Đúng là phim hay.”
“ Ren nói đúng: Phim hay.”
Ở kế bên, Ren và Rin đang ngồi ăn bổng ngô và xem cảnh đuổi mèo vờn chuột của Vi và Jinx, à còn ba cô nàng cũng đang ngồi xem phim nữa.
Nhìn thấy 5 cô ngồi xem phim, Long mỉm cười nói với họ.
“Được rồi, đừng xem nữa đi thôi.”
Thế là cả nhóm lại tiếp tục cuộc hành trình đi….tìm phòng trọ.
P/s: Điện thoại vẫn chưa sữa xong (T~T) ta mượn đt để viết, chương này hơi ngắn nhá..