Đọc truyện Hệ Thống Liên Minh – Chương 19: Xảy Ra Chuyện Lớn
Không như ở Địa Cầu.
Chỉ học sinh đại học mới phải học quân sự một tháng.
Ở Nguyên Linh đại lục hay nói chính xác hơn là Đại Việt đế quốc.
Tất cả học sinh khi tiến vào cấp ba đều phải học một tháng quân sự hay chính là một tháng “Tu luyện giả lập”.
Gọi là “Tu luyện giả lập” là bởi vì học sinh sẽ được đi tới các khu vực quân sự trong đế quốc, ở trong đó học tập một tháng.
80% thời gian là học sinh sẽ học cách chiến đấu với yêu thú, với những Linh Sư cùng cấp hoặc trên cấp.
Học các kĩ năng cơ bản của một người lính, ngoài ra thì học lịch sử về quân đội đế quốc, lịch sử đế quốc và lịch sử thế giới không những thế tất cả đều sẽ không được ra ngoài, lại phải sinh hoạt như một người lính thực thụ.
Mà những điều này, đối với học sinh cấp ba là một điều cực kì nhàm chán.
Đặc biệt là những học sinh thuộc Học viện Hà Bắc.
Dù sao bọn họ đều là thành phần ” con ông cháu cha”, những bài học như thế này bọn họ đều đã học hết ở nhà rồi.
Vì thế một tháng này đối với học sinh Học việ Hà Bắc là một tháng buồn chán.
Thế nhưng hiện tại lại khác.
Tất cả các học sinh khối lớp mười học viên đều cực kì chờ mong cho buổi “Tu luyện giả lập ” này.
Bởi vì lần này, nơi học lại chính là một trong tam đại thắng cảnh của Thái Dương Tinh Hệ: Huyễn Mộng Tinh.
Huyễn Mông Tinh được nhân loại phát hiện cách đây 300 năm.
Là một tinh cầu mà vũ trụ năng lượng vô cùng tinh khiết, tinh khiết đến nỗi tất cả Linh Sư từ cấp ba mươi trở xuống không thể hấp thu nổi.
Vì thế, nó được khai thác trở thành một danh lam thắng cảnh.
Bằng việc cho xây dựng rất nhiều kiến trúc, công trình chỉ tồn tại trong mộng như Băng Hỏa Sơn, Thủy Lâm rừng râm, Long Đảo,…!trong suốt hai trăm năm mới hoàn thành.
Sau khi mở cửa, Huyễn Mông tinh mỗi ngày đều có trên mấy trăm triệu lượt khách tới thăm quan.
Trở thành tam đại thắng cảnh của Thái Dương Tinh Hệ.
Huyễn Mông Tinh thuộc quản lý của Đại Việt Dế Quốc.
Vì thế trên Huyễn Mông Tinh có một căn cứ quân sự của đế quốc: Lữ đoàn 279, bộ Do Thám.
Mà nơi này, cũng là nơi mà những học viên lớp 10 sẽ thực hiện một tháng “Tu luyện giả lập”.
Từ Nguyên Linh Đại Lục bay tới Huyễn Mộng Tinh mất hai ngày phi thuyền bay.
Tại trên vũ trụ cách Nguyên Linh Đại Lục không xa, một chiếc phi thuyền trở khác khổng lồ đang dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía Huyễn Mông Tinh.
Chiếc phi thuyền này là hàng mới nhất do Tập Đoàn Tàu Vũ Trụ InCar phát minh ra.
Có tốc độ bay gấp ba lần tốc độ âm thanh, không những thế tàu còn sử dụng hệ thống ” bước nhảy Alpha” vì thế dự tính thời gian tới Huyễn Mông Tinh là giảm xuống một nửa, chỉ có một ngày mà thôi.
Bên trong phi thuyền được trang bị hệ thống “Không gian dãn nở” vì thế không gian bên trong cực kì rộng lớn.
Tàu có sức chứa 3000 người với đầy đủ các loại phòng như phòng ăn, phòng vui chơi, bể bơi,…!cực kì xa hoa và sang trọng vì thế giá tiền thuê của nó cũng rất đắt, khoảng ba mươi triệu linh tệ cho một ngày thuê.
Tuy vậy, đối với những cô cậu con nhà giàu này, giá tiền này hoàn toàn không là gì cả.
Phi thuyền có trang bị “quả cầu ma thuật” khiến cho cả phi thuyền được bao bọc bởi môt quả cầu linh lực trong suốt.
Vì thế, ở trên phi thuyền, du khách có thể đứng ở ban công ngắm nhìn toàn cảnh vũ trụ xung quanh phi thuyền mà không sợ việc không có dưỡng khí hay hiện tượng ” không trọng lực” bên ngoài vũ trụ.
Lúc này, trên ban công.
Lạc Tuyết cùng Uyển Như hai mắt tỏa sáng nhìn khắp nơi.
Chỉ thấy trước mắt các cô là các tinh cầu to lớn với nhiều hình thù đa dạng, vô cùng vô tận những viên thiên thạch trôi nổi trong vũ trụ, hay những phi thuyền lớn nhỏ, các trạm không gian,…!do con người xây lên ở trong vũ trụ này.
Vũ trụ là một nơi cực kì đẹp đẽ và huyền bí, dù cho hai người đã từng ra ngoài vũ trụ rồi nhưng đối với những thứ này, các cô xem hoài không chán.
Khác với vẻ hào hứng của Lạc Tuyết với Uyển Như.
Lan thì ngồi ăn uống, mà những đồ ăn này đều là do Long chuẩn bị cho mọi người.
Từ sau ngày hôm qua, Lan ngoài việc yêu thích chiến đấu tu luyện ra thì cô còn có một ham mê khác: Đó chính là ăn những món ăn mà Long làm ra.
Đã bị Long biến thành một kẻ ham ăn con hơn cả Trư Bát Giới.
Từ sáng tới giờ mới qua có hai tiếng mà cô nàng này đã ngốn mất một phần năm số thức ăn mà Long mang theo rồi.
Phải biết số thức ăn này đủ cho bốn người ăn trong hai tháng đây, vậy mà hai tiếng bị Lan ngốn mất một phần năm cho thấy cô nàng này ăn kinh khủng cỡ nào.
Về phía Long, hắn hiện tại ngồi trên một cái ghế nằm gần đó, ánh mắt thưởng thức nhìn xuống dưới.
Chỉ thấy dưới ban công là một cái bể bơi rộng lớn, tại bể bơi đó là một đám nam nữ sinh đang bơi lộ, cười nói.
Nam sinh bị hắn trực tiếp bỏ qua, nữ sinh mới là người hắn xem chăm chú.
Thế nhưng rất nhanh, Long liền nhắm mắt này.
Dù sao phía dưới các nữ sinh không ai có dáng người tốt như Lạc Tuyết hay là có khuôn mặt đẹp như ba cô gái bên cạnh hắn.
Không có việc gì làm, Long liền tiến vào hệ thống mở ra bộ kĩ năng của Thresh.
[Bộ kĩ năng của Thresh
1) Nội tại: đọa đầy
Thu thập linh hồn của người chết xung quanh.
Người bình thường sau khi chết thu thập được một linh hồn, Linh sư với yêu thú từ hai linh hồn trở lên.
Thu thập 10 linh hồn người chết: cường hóa toàn bộ kĩ năng của Thresh
Thu thấp 100 linh hồn người chết: cường hóa toàn bộ kĩ năng của những vị tướng đã mua
Thu thập 1000 linh hồn người chết: mở ra con đường đi tới thế giới người chết
Thu thạp 10.000 linh hồn người chết: có thể kích hoạt: Nghi Thức Thăng Hoa của đế chế Shurima
Thu thập hơn 100.000 linh hồn người chết: ???
2) Án Tử
Thời gian hồi chiêu: 20s
Phóng ra một chiếc lưỡi hái, gây sát thương đồng thời kéo nạn nhân về phía hắn trong 2 s.
Kéo trúng mục tiêu giảm thời gian hồi chiêu đi 3s
Tái kích hoạt kĩ năng này để lướt về phía nạn nhân
3) Con Đường Tăm Tối
Thời gian hồi chiêu: 22s
Ném ra một chiếc lồng đen.
Đồng mình có thể đi vào đó và lướt về phía chủ nhân.
Ngoài ra chiếc lồng đèn còn tạo ra một vùng năng lượng giúp soi sáng tầm nhìn đồng thời tạo ra một lớp giáp giảm sát thương mà đồng minh nhân phải
4) Lưỡi Hái Xoáy
Thời gian hồi chiêu: 9s
Nội tại: Trong thời gian 5s không dùng đón đánh thường, đòn đánh tiếp theo của chủ nhân chắc chắn sẽ chí mạng
Kích hoạt: Hất văng kẻ địch theo hướng bạn chọn gây sát thương cùng làm chậm đối phương trong 2s
5) Đóng Hộp
Thời gian hồi chiêu: 150s
Tạo ra một nhà ngục linh hồn với những bước tường quanh bản thân, gây sát thương và làm chậm 99% tốc độ di chuyển của đối phương đi vào đó trong 2s, nhưng bù lại sẽ phá vỡ các bức tướng
Bức tường này chỉ gây sát thương cho người đầu tiên đâm phải bức tường.
Những người phía sau chỉ nhận hiệu ứng làm chậm mà thôi]
Rất mạnh, Long xem xong không khỏi than một tiếng.
Trong mắt cũng toát lên vẻ hoài niệm.
Kiếp trước, từ khi biết đánh liên minh tới khi hắn đạt rank Bạch Kim, Long chỉ biết đi Mid với Sp.
Trong đó Mid hắn đanh hay nhất là Hoàng đế sa mạc Azir, còn ở vị trí Sp thì chính là Thresh.
Bằng việc lên cho mình 45% hồi chiêu, Thresh trong tay hắn trở thành nỗi ác mộng cho các đường khác.
Khi lên tới Kim Cương, vì mặt bằng chung của người chơi đều rất thông minh, vì thế hắn liền ít chơi Sp mà chuyển sang đi Rừng, Top với Ad.
Nhưng không thể phủ nhận một điều, đối với Thresh cùng Azir, hắn có một sự yêu thích không hề nhẹ.
Hiện tại, có được bộ kĩ năng của Thresh, đây chính là thỏa mãn niềm ao ước của hắn.
Long không vui mừng không được.
Đặc biệt bộ kĩ năng này còn mạnh hơn cả trong game khiến hắn vô cùng kích động.
Trong lòng cực kì chờ mong có một đối thủ nào đó xuất hiện để hắn có thể sử dụng bộ kĩ năng này.
“Nè.
Anh Long, kia là cái gì?”
Âm thanh của Lạc Tuyết vang lên khiến Long giật mình từ hệ thống thoát ra ngoài.
Hắn mở mắt thấy Lạc Tuyết đang ôm tay mình lắc lư, ánh mắt hiếu kì nhìn về phía trước.
Theo hướng cô chỉ, Long nhìn thấy có hai chiếc phi thuyền cỡ nhỏ với hai màu đen trắng, trên đầu phi thuyền còn có một cái đèn đang phát ra ánh sáng màu đỏ cùng với đó là tiếng còi cảnh sát vang lên.
Thấy vậy, Long nhíu mày lên tiếng:
“Hư không hình cảnh.
Hình như xảy ra chuyện gì đó thì phải”.
Mà hắn vừa nói xong, con tàu cũng từ từ chậm lại rồi dừng hắn.
Thấy vậy, Long cầm lấy tay Lạc Tuyết sau đó hướng về phía Uyển Như cùng Lan lên tiếng:
“Các cậu, chúng ta đi xem có chuyện gì đi”.
“Ừm” Hai người gật đầu sau đó vội vàng chay theo Long.
Phòng thuyền trưởng, thuyền trưởng Lam Sơn đang tiếp hai vị khách từ bên ngoài đi tới.
Hai người này một nam một nữ mặc quần áo cảnh sát, quân hàm đều là thiếu tá, thực lực đều là Dẫn Nguyên Cảnh cấp 28.
Nam trực tiếp bị tác giả bỏ qua, nói về nữ thì là một cô gái khoảng 25 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp quốc sắc thiên hương, mặc trên người bộ cảnh phục màu xanh với áo cộc tay bó sát người làm lộ ra đường cong mỹ miều, không những thế bộ quần áo còn khiến cho bộ ngực lớn của nàng ngạo nghễ đứng thẳng, nói tới đây không thể nói tới vòng một của cô.
Tuy rằng không lớn bằng cô giáo Thảo thế nhưng cũng có thể tính là hai trái bưởi, nó lớn đến nổi có vẻ như sắp phá vỡ áo đồng phục của cô mà thoát ra ngoài.
Xuống phía dưới là một chiếc đầm ngắn màu xanh ngắn tới gần đầu gối, làm lộ ra đôi chân dài thẳng tắp, một chiếc tất chân màu đen cùng với giày cao gót khiến cho cô trở lên cực kì mê người.
Khác với những nữ cảnh sát mang theo vẻ lạnh lùng thì cô gái này lại mang theo vẻ mị hoặc, yêu mĩ.
Cảm giác mỗi cái nhấc tay nhấc chân của cô đều tràn đầy vẻ câu dẫn nam nhân phạm tội khiến người khác không dám nghĩ tới cô là một tên cảnh sát mà là một cô gái đang cosplay.
Nói tom lại, dùng ba chữ hình dung cô gái này là tốt nhất ” một vưu vật” mà bất kì thằng đàn ông nào cũng muốn lên giường”.
Lam Sơn dù đã lớn tuổi, có gia đình cũng bị vẻ đẹp của cô gái làm cho dại ra.
Thế nhưng, rất nhanh ông bình tĩnh lại nở một nụ cười cung kính hướng ba người nói:
“Xin chào hai vị cảnh quan, tôi là thuyền trưởng tàu InCar số năm: Lam Sơn.
Không biết có thẻ giúp gì cho hai người”.
“Xin chào Lam thuyền trưởng, tôi là Nguyễn Huy, chị ấy là Nguyễn Thanh Mị.
Chúng tôi đã đuổi theo một tên giết người hàng loạt bỏ trốn từ đế quốc.
Theo như máy theo dõi gắn trên người đối phương, chúng tôi phát hiện kẻ truy nã đang ở trên con tàu này.
Mong Lam thuyền trưởng phối hợp với chúng tôi bắt tên tội phạm đó” .
Người lên tiếng là nam tử tên là Nguyễn Huy.
Nghe Nguyên Huy nói vậy, Lam Sơn giật mình lo lắng nói:
“Thật sự! Điều này thật là khủng khiếp.
Trên tàu của chúng tôi đều là học viên Học Viên Hà Bắc, đều là học sinh mà thôi.
Nếu như trên tàu có kẻ giết người thì đây sẽ là mối nguy hiểm cho các em học sinh.
Mong các vị cảnh quan nhanh chóng bắt được tên tội phạm.
Nếu có gì cần giúp đỡ, tôi sẽ sẵn sàng trợ giúp”.
“Cảm ơn Lam thuyền trưởng.
Xin hỏi thuyền trưởng trên tàu này có ai thực lực Dẫn Nguyên Cảnh trở lên không?.
Tên tội phạm này là một tên Dẫn Nguyên Cảnh cấp hai chín, không những thế còn là Linh Sư hệ sát thủ, cực giỏi trong việc ẩn giấu.
Chúng tôi cần sự trợ giúp”.
Nguyễn Thanh Mị ngọt ngào, âm thanh tràn đầy vẻ câu dẫn vang lên.
Đây không phải cô cố ý mà đấy chính là giọng nói tự nhiên của cô.
Nghe vậy, Lam Sơn đầu tiên sững người vì âm thanh câu dẫn của Thanh Mị, sau đó rất nhanh bình tĩnh lại vội vàng gật đầu trả lời:
“Có, trên thuyền chúng tối có sáu thầy cô giáo thực lực đều đạt tới Dẫn Nguyên Cảnh”
“Thật tốt quá, làm phiền Lam thuyền trưởng mời họ được không?” Nguyễn Huy vui mừng lên tiếng.
Trên thuyền vậy mà có sau vị Dẫn Nguyên Cảnh, kết hợp với bọn họ nữa tin tưởng có thể bắt lấy tên tội phạm kia
“Rất sẵn lòng” Lam Sơn hài hòa cười sau đó ngẩng đầu nói lớn.
“Xin mời sáu thầy cô giáo của học viện Hà Bắc lên phòng hiệu trưởng một chuyến.
Nhắc lại, Xin mời sáu thầy cô giáo của học viện Hà Bắc lên phòng hiệu trưởng.”
Âm thanh vang vọng khắp phi thuyền khiến cho mọi người hơi chút giật mình.
Đặc biệt là sáu thấy cô giáo, trong mắt đều là khó hiểu không biết có chuyện gì xảy ra.
Thế nhưng bọn họ vẫn là đi tới phòng truyền trưởng.
Cách phòng hiệu trưởng không xa, Long vận dụng linh lực nghe không xót một lời nào.
Trong mắt toát lên vẻ nghiêm trọng:
“Kẻ giết người hàng loạt? thật là nghiêm trọng đó”