Đọc truyện Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta – Chương 1207: Gặp Gỡ Âu Dương Tử Hinh
Đường Long không có chuyện gì hướng Vũ Trường Không ra hiệu rời đi mà hướng thẳng thao trường bước tới, ban nãy Thanh Long Phụ Thể làm cho hắn có cảm giác khác lạ nên muốn thử.
Khi tới thao trường thì Đường Long lại tiến vào Thanh Long Phụ Thể sau đó chạy bộ, vì chưa quen nên không khống chế tốt lực đạo.
Không may, ở phía trước hắn có hai người đang chạy phía trước mà hắn không thắng lại kịp.
– Tránh ra, ta không hãm được tốc độ.
Hai thiếu nữ nghe có người hô phía sau lưng liền xoay đầu lại thấy Đường Long lao tới liền hoảng hốt không kịp né tránh.
Rầm
Đường Long hãm lại không kịp liền đụng vào hai thiếu nữ ở trước mặt, Đường Long ngã nhào vào lòng hai thiếu nữ nhưng bàn tay lại đặt vào nơi không nên đặt.
– Xin lỗi, vừa mới thu được năng lực mới đang thí nghiệm không cẩn thận không khống chế.
Đường Long giờ mới định thần nhìn lại hai cô gái bị hắn va phải.
Một cô gái tuổi tầm 14~15 tuổi, cơ thể đã bắt đầu ra đường ra nét, mặc bộ đồ thể thao màu hồng nhạt, da trắng muốt, tóc dài màu lam cột cao, cổ quàng khăn lông màu trắng.
Một cô gái mặc đồ thể thao màu lam vừa vặn, cột tóc đuôi ngựa, cổ dài trắng trẻ, dáng thon thả đẹp đẽ, khí chất ưu nhã.
– Ồ, không phải tiểu học đệ sao? Làm sao lại không cẩn thận va vào chúng ta?(Lưu Ngữ Tâm)
– Tiểu học đệ, tay ngươi thật hư nha.
Tiểu học đệ, ngươi tên là gì?(Âu Dương Tử Hinh)
– Ta là Đường Long, học viên Năm nhất.
Không biết học tỷ học năm mấy?
– Nhỏ tuổi không lo học mà đi tán tỉnh học tỷ? Học đệ thật hư.(Âu Dương Tử Hinh)
– Haha, ai mà chả thích cái đẹp.
Nhất là ở trước mặt có hai bóng hồng xinh đẹp như vậy.
Lưu Ngữ Tâm và Âu Dương Tử Hinh nghe Đường Long khen mình liền thẹn thùng đỏ mặt không thôi.
– Ngươi muốn biết ta học năm mấy thì so tài đi.
Ai hoàn thành 10 vòng chạy trước thì người đó thắng.(Âu Dương Tử Hinh)
Trải qua một phen chạy bộ thì Âu Dương Tử Hinh với Đường Long đều chạy được tới vòng thứ 10, chỉ cần chạy qua đích nơi Lưu Ngữ Tâm đứng sẽ chiến thắng.
Khi Đường Long gần chạm mắt nghe phía sau Âu Dương Tử Hinh la lên làm hắn phân tâm xoay đầu lại dù biết đây là cái bẫy.
Âu Dương Tử Hinh nhân cơ hội vọt tới trước giành chiến thắng.
– Học tỷ thật là lợi hại, dù có dùng chút tiểu xảo.
– Haha, ta nếu không dùng chút tiểu xảo chỉ sợ người thắng sau cùng là ngươi.
Ta là Âu Dương Tử Hinh, Năm Ngũ Nhất ban.(Âu Dương Tử Hinh)
– Chúng ta về thôi, hôm nay chạy bộ tới đây thôi.(Lưu Ngữ Tâm)
Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm rời đi, Đường Long đứng ở một bên nhìn lấy bóng lưng các nàng bước đi.
– Ngươi số đào hoa khá đỏ đấy, mới đến Đông Hải Học Viện không bao lâu đã bắt đầu câu dẫn hai học tỷ.(Tạ Giải)
– Tạ Giải, ngươi cảm thấy đỡ hơn chưa mà ra ngoài.
– Không sao cả, xương đã nối lại, được Hồn Kỹ hệ trị liệu trị cho rồi.
Phải mười ngày nữa mới trở lại bình thường.(Tạ Giải)
– Ờ, ngươi có nghe qua tên Âu Dương Tử Hinh chưa?(Tạ Giải)
– Làm sao? Nàng rất nổi tiếng tại Đông Hải Học Viện?
– Là hoa hậu của Trung cấp hệ chúng ta đó! Ngươi không biết? Nghe nói Cao cấp hệ có nhiều học trưởng theo đuổi người ta lắm.
Người ta là năm thứ năm, lớn hơn chúng ta bốn tuổi lận đấy.(Tạ Giải)
Mấy ngày sau, Đông Hải Học Viện Viện trưởng – Úc Trẫm triệu tập toàn bộ học viên năm nhất.
– Hôm nay triệu tập mọi người tổ chức đại hội dành cho năm nhất, là có hai việc muốn tuyên bố.(Long Hằng Húc)
– Thứ nhất, Năm nhất năm nay khá đặc biệt.
Lớp chiến thắng Năm nhất sẽ không được tiếp tục khiêu chiến Lên Lớp Thi Đấu cao hơn nữa.
Các lớp sẽ được điều chỉnh lại theo kết quả thi đấu vừa qua.
Lớp Năm trở thành Lớp Một, bốn lớp còn lại cứ thế mà tính.(Long Hằng Húc)
Những học viên của Năm nhất Ngũ ban nghe được không tiếp tục khiêu chiến Lên Lớp Thi Đấu liền xụ mặt vì điều này đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ không nhận được phần thưởng.
– Xét thấy Năm nhất Nhất ban năm nay có biểu hiện ưu tú trong kì Lên Lớp Thi Đấu, Học Viện đặc biệt ban thưởng cho cả lớp mỗi ngày được ăn một bữa ăn Giáp suốt học kì này.(Long Hằng Húc)
Long Hằng Húc thét lên để cho đám Học Viên im lặng.
– Bởi vì Học Viên Năm nhất năm nay quá xuất sắc, bam giám hiệu sau khi bàn bạc quyết định thành lập một lớp thí điểm dành cho các học viên ưu tú.
Tạm gọi là Linh ban Năm nhất do Vũ Trường Không làm chủ nhiệm lớp.(Long Hằng Húc)
– Học viên Linh ban tuyển chọn từ những học viên tham dự Lên Lớp Thi Đấu.
Trước mắt sẽ có bảy người được xếp vào Linh ban.(Long Hằng Húc)
– Nhất ban, Đường Long với Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt Na và Tạ Giải.
Nhị ban, Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ với Vi Tiểu Phong.(Long Hằng Húc)
Đám học viên sửng sờ trước tuyên bố của Long Hằng Húc, tại Đông Hải Học Viện trong lịch sử chưa từng có tiền lệ mở Linh ban mà còn do Vũ Trường Không làm chủ nhiệm.
– Ngoài hai thông báo còn có một thông báo về quyết định xử phạt.
Trận thi đấu hôm qua, mục đích của Lên Lớp Thi Đấu là hữu nghị nhưng hôm qua lại có ba người bị trọng thương, Học Viện nghiêm khắc phê bình cả bảy học viên, quyết định hủy bỏ mọi ban thưởng dành cho bảy học viên để răn đe.(Long Hằng Húc)
Úc Trẫm để Long Hằng Húc tạm thời làm Nhất ban chủ nhiệm mà bản thân gọi năm người được chọn vào Linh ban tới, ban đầu bọn họ tưởng Viện trưởng khen ngợ vài câu nhưng lại là một trận phê bình cùng mắng chửi.
Úc Trẫm một trận phê bình xong lấy ra một xấy giấy đưa tới bảy người trước mặt.
– Ký tên vào đây.(Úc Trẫm)
Cả 7 người trên tay cầm là một bản Hợp Đồng giữa học viên Linh ban và Đông Hải Học Viện trước khi học xong Trung cấp cùng Cao cấp tại Học Viện sẽ không chuyển trường.
– Viện trưởng, trước khi chúng ta ký cái này có thể hỏi ý kiến của người nhà không?(Tạ Giải)
– Được, ngươi về báo với gia đình nhưng đừng vào Linh ban.
Ta không có nhiều thời gian chờ các ngươi.(Úc Trẫm)
Đường Vũ Lân không có suy nghĩ nhiều mà đặt bút ký luôn, vì trong lòng hắn nghĩ mình không biết Học Viện nào khác ngoài Đông Hải Học Viện, Học Viện chịu bỏ ra tài nguyên đầu tư, với hắn đã là món hời từ trên trời rơi xuống rồi.
Cổ Nguyệt Na không có vội đặt bút ký liền mà nhìn sang Đường Long để xem cậu dự tính, Úc Trẫm thấy Cổ Nguyệt Na không có ký ngay mà nhìn Đường Long thì trong lòng căng thẳng không thôi.
Úc Trẫm là muốn để Đường Long và Cổ Nguyệt Na đều học tập tại Đông Hải Học Viện, khi hắn thấy Đường Long đặt bút ký tên liền thở phào.
– Viện trưởng, chuyện này ta không bàn với người nhà là không được vì gia tộc sẽ đưa ta tới một Học Viện tốt hơn để học tập.(Vi Tiểu Phong)
– Người có chí riêng, ngươi trở về Nhị ban đi.
Linh ban giờ chỉ còn lại 6 người.(Úc Trẫm)
Úc Trẫm lấy lại tờ hợp đồng trong tay Vi Tiểu Phong phất tay để hắn rời đi.
Vi Tiểu Phong có chút chần chờ nhưng vẫn không có từ trên tay Úc Trẫm cầm về hợp đồng mà rời đi.
– Tuy Đông Hải Học Viện không có thứ hạng cao trong thứ tự học viện của Đại Lục, nhưng cũng là học viện Hồn Sư trung cấp duy nhất của một thành thị lớn, tài nguyên của cả học viện đều ưu tiên dành cho các ngươi, ngay cả Sử Lai Khắc Học Viện trong truyền thuyết cũng chưa chắc mạnh hơn chúng ta bao nhiêu.(Úc Trẫm)
Viện trưởng Úc Trẫm đầy tự tin nói ra những lời hùng hồ, khóe miệng Vũ Trường Không hơi giật giật.
– Viện trưởng, tuy ta không muốn đọa uy danh của Học Viện nhưng ta vẫn phải đích chính lại.
Đông Hải Học Viện nếu xét về thiên tài Hồn Sư thì Học Viện của chúng ta không có mấy người trừ mấy người chúng ta.
Hằng năm, thiên tài Hồn Sư xin vào Sử Lai Khắc Học Viện rất nhiều mà tài nguyên cung cấp cùng phương pháp dạy học đều cao hơn.
Úc Trẫm sắc mặt một hắc nhìn Đường Long, hắn chỉ khoát lác đề tăng sĩ khí của mọi người mà thôi.
Thực chất, hắn là biết một chút Đông Hải Học Viện nội tình là không bằng Sử Lai Khắc Học Viện.
Vũ Trường Không phê bình từng người một mà khen ngợi Đường Long, Vũ Trường Không muốn học viên của mình học tập kỹ xảo chiến đấu, hắn kêu Đường Long làm mẫu.
Ban đầu, Vũ Trường Không đem Đường Vũ Lân coi thành bao cát để huấn luyện thực chiến.
Trải qua 10 ngày thì vết thương của ba người Tạ Giải cùng Vương Kim Tỷ và Trương Dương Tử thương thế đã khỏi hẵn.
Đường Vũ Lân cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh làm một mình làm bao cát cho Vũ Trường Không hướng dẫn thực chiến.
Ngay liền đó, những tiếng kêu thảm thiết thê lương trong Linh Ban cũng bắt đầu xuất hiện nhiều hơn và đều đặn hơn.
Trong đám người huấn luyện thực chiến thì Vương Kim Tỷ khá hơn chút nhờ vào ưu thế Võ Hồn – Cốt Long Vương giúp cơ thể rắn chắc hơn so với bạn cùng lứa nhưng Trương Dương Tử và Tạ Giải thảm không tả siết, vì bọn hắn đều là Mẫn Công hệ mà ở phương diện thể chất căn bản là kháng đòn thua xa Đường Vũ Lân và Vương Kim Tỷ.
Đường Long chỉ ỷ vào Kiếm ý cùng với kỹ xảo đều có thể đối kháng với Vũ Trường Không đang áp chế cảnh giới.
Cổ Nguyệt Na vì là nữ sinh nên được Vũ Trường Không ưu ái một chút, thước rơi trên người nàng cũng chỉ làm cho nàng cảm thấy ê ẩm một chút mà thôi.
Vũ Trường Không kế tiếp thí điểm Tinh Thần Lực cùng Khí Lực của từng người, làm cho cả đám ở đây cả kinh là Đường Vũ Lân hai hạng mục đều đứng thứ sau sau Đường Long.
Vũ Trường Không gọi Đường Vũ Lân và Đường Long tới gian phòng của mình, Vũ Trường Không hỏi thăm Đường Vũ Lân và Đường Long có muốn học tập Thân Pháp mà với điều kiện tới tham gia khảo hạch một tổ chức mà mình từng theo.
Đường Long là biết Vũ Trường Không muốn kéo Đường Vũ Lân gia nhập vào Đường Môn, hắn không cần học tập Quỷ Ảnh Mê Tung vì bản thân ở thời đại của Đường Tam nhìn nhiều Thân pháp này, hơn nửa bản thân càng có cao thâm hơn Thân pháp nên không thèm.
– Vũ lão sư, Thân pháp mà ngài thi triển nhìn thâm ảo nhưng ta không có hứng thú với nó.
Có điều, ta đối với trong miệng tổ chức thần bí rất hứng thú, hy vọng có thể được dẫn tiến một hai.
Đường Long khi rãnh rổi không có việc làm ngoài việc học tập tại Linh ban liền hướng Hiệp Hội Công Tượng đảm nhận việc chỉ dạy Mộ Hi rèn đúc dùng tu luyện, đôi khi tới thao tường cùng Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm chạy bộ cùng tăng tiến cảm tình.
– Mộ Hi, hôm nay tới đây thôi.
Hăng quá hóa dỡ đấy.
Đường Long và Mộ Hi rời khỏi Hiệp Hội Công Tượng trở về Đông Hải Học Viện, khi hai người về tới cổng Học Viện gặp phải người quen.
– Tiểu Hi, các ngươi quen nhau sao?(Âu Dương Tử Hinh)
Âu Dương Tử Hinh mặc một thân đồ thể thao màu trắng cười tươi rói đứng ở nơi đó, dựa vào cửa túc xá, trong ánh đèn vẻ mỹ lệ của nàng lại càng thêm nổi bật, đôi chân dài thẳng tắp, dáng người săn chắc, hoàn toàn tràn ngập thanh xuân sức sống.
– Tử Hinh, ngươi vừa tập luyện về sao?(Mộ Hi)
– Ừ, vừa mới cùng Ngũ Tâm chạy bộ xong.(Âu Dương Tử Hinh)
Đường Long nhìn Âu Dương Tử Hinh và Mộ Hi trên người mồ hồi cùng tro bụi liền thoáng dùng Hồn Lực của mình ở trên người các nàng lướt qua đem mồ hồi thổi khô và tro bụi bay đi.
Âu Dương Tử Hinh và Mộ Hi đều không có phản ứng trước hành động của Đường Long vì các nàng sớm quen thuộc hành vi của Đường Long.
Hôm sau, khi huấn luyện kết thúc thì Vũ Trường Không gọi lại mọi người.
– Hôm nay, đi một chuyến Truyền Linh Tháp.(Vũ Trường Không)
6 người đều nghi hoặc vì bọn họ không có ai cần Hồn Linh.
– Bắt đầu từ hôm nay, mỗi tuần các ngươi sẽ có cơ hội tiến vào Thăng Linh Đài tu luyện một lần.
Phải biết quý trọng cơ hội này.
Đây là Học Viện cố ý vận dụng các mối quan hệ mang lại cho các ngươi.(Vũ Trường Không)
– Thăng Linh Đài? Đó là gì?(Đường Vũ Lân)
Đường Long khi nghe tới việc tới Thăng Linh Đài nhưng vẻ mặt không có hào hứng vì Hồn Linh – Thanh Long của cậu là không cần đi vào Thăng Linh Đài để đề cao niên hạn, chỉ cần không ngừng thôn phệ Linh Lực trong không khí là tự động đề thăng.
Tạ Giải cùng Vương Kim Tỷ và Trương Dương Tử khi nghe mỗi tuần được vào Thăng Linh Đài một lần giật mình không thôi.
– Học Viện thật là bạo tay, xem ra lựa chọn gia nhập Linh Ban là lựa chọn vô cùng chính xác.(Tạ Giải)
Đường Vũ Lân tò mò về Thăng Linh Đài liền mở miệng hỏi thăm được Tạ Giải giải thích về công dụng của Thăng Linh Đài.
– Vũ lão sư, ta có thề nhường xuất vào Thăng Linh Đài cho người khác được không?
– Hử, ngươi không muốn vào Thăng Linh Đài đề cao niên hạn Hồn Linh của ngươi?(Vũ Trường Không)
– Hồn Linh của ta đã đạt tới niên hạn rất cao, vào Thăng Linh Đài không có tác dụng quá lớn.
Thà uổng phí danh ngạch của Học Viện chi bằng nhường cho người khác.
– Ngươi muốn để ai thay ngươi đi vào Thăng Linh Đài?(Vũ Trường Không)
– Mỗi tuần một lần được vào Thăng Linh Đài thì ta có 3 người dự tuyển.
Vũ Trường Không nhíu mày khi Đường Long lại muốn để 3 người khác nhau đi vào Thăng Linh Đài.
– Là ai?(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không cần phải biết là ai thay Đường Long cầm danh ngạch mà Học Viện đưa ra, nếu chỉ 1 người thay thế thì hắn có thể làm chủ mà đồng ý nhưng là 3 người khác nhau thay phiên dùng danh ngạch của Đường Long cần được Học Viện phê chuẩn.
– Yên tâm, 3 người mà ta muốn nhường danh ngạch đều là học viên của Học Viện.
Mộ Hi con gái của Thánh Tượng – Mộ Thần cùng Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm đều là Năm 5 Nhất ban.
Vũ Trường Không nghe Đường Long muốn nhường danh ngạch vào Thăng Linh Đài 3 tuần cho Mộ Hi cùng Âu Dương Tử Hinh và Lưu Ngữ Tâm liền gật đầu đồng ý.
Cổ Nguyệt Na sắc mặt cổ quái nhìn Đường Long, những người khác một mặt thú vị nhìn Đường Long.
– Đêm nay, chúng ta trò chuyện thân mật một chút.(Cổ Nguyệt Na)
Cổ Nguyệt Na sắc mặt mỉm cười nhìn Đường Long nhưng Đường Long nhìn đôi mắt Cổ Nguyệt Na lại không cười, những người khác nhìn thấy Đường Long có khổ ăn liền cười trên nổi đau của người khác.