Đọc truyện Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét – Chương 55: Quán nhỏ kỳ quái
Dịch giả: Đường Huyền Trang
Vốn Khương Tiểu Nguyệt còn tính toán để cho tên lão bản này thấy sự lợi hại của mình, nhưng nàng phát hiện ra, mình ở cửa hàng này càng lâu, thì mới thấy mình chẳng lợi hại một chút nào cả, cái quán này mới là lợi hại!
– Ô ô ô vì sao lại như thế này…
Khương Tiểu Nguyệt cảm thấy tâm linh bé nhỏ của mình bị đả kích rất lớn.
Đến bây giờ An Hổ Uy cũng không hiểu Nạp Lan Hồng Vũ chơi Diablo 2 là chơi cái gì, chẳng qua vừa rồi hắn có nhìn thấy vài cảnh tượng trên màn hình.
Khi hắn vừa tiến vào trò chơi, lập tức kinh hãi!
– Ta đi tới một cái thế giới khác sao? Lại còn biến thành một người khác?
An Hổ Uy kinh hãi nhìn bốn phía xung quanh.
– Cho dù là ảo cảnh cũng không lợi hại như vậy chứ?!
Trải qua Phương Khải giải thích một phen, lại hướng dẫn cho hắn cách chơi, An Hổ Uy mới phát hiện, cái này chính là trò chơi mà bọn họ nói tới?!
Vậy mà lại có thể thăm dò và chiến đấu trong một cái thế giới giả lập khác? Lại còn đóng vai một nhân vật khác?
Hắn cảm thấy một loại mới lạ trước nay chưa từng có, khó trách ngay cả vị đại nhân kia cũng…
An Hổ Uy lập tức thích thú.
– Hóa ra còn có đồ vật thú vị như thế?!
– Cha, người vừa chơi thì đi Tà Ác Động Quật đánh quái thăng cấp trước đi!
An Thành nhắc nhở một câu, tránh cho cha hắn bị hố.
– Tà Ác Động Quật? Nghe có vẻ rất nguy hiểm…
Ánh mắt An Hổ Uy trầm xuống, hô:
– Cung Hách, chọn một đội tinh binh ưu tú nhất, cùng bản tọa xông vào cái Tà Ác Động Quật này!
– Tuân mệnh!
Ngày đó, khi Cung Hách chuẩn bị gây chuyện thì bị An Thành đuổi ra ngoài, vì thế hắn may mắn không bị xếp vào sổ đen của quán nét, hắn nhanh nhẹn chạy ra chỗ mấy tên binh lính:
– Ngươi, ngươi, còn có ngươi! Ra khỏi hàng! Đi theo thành chủ đại nhân đánh Tà Ác Động Quật!
Rất nhanh, An Hổ Uy liền mang theo năm, sáu tên tinh binh, cùng với Cung Hách, chuẩn bị xuất phát!
Ngay cả Phương Khải cũng phải ngẩn người:
– Chơi game còn có thể chơi như vậy?
Một bên khác, Nạp Lan Hồng Vũ, Phúc Lão mang theo bọn An Thành, một đường giết vào trong quân doanh tiếp viện.
– Fallen! Một nhóm Fallen lớn!
Vừa mở cửa chính quân doanh ra, chặn đầu chính làm một lượng Fallen vô cùng lớn, Phúc Lão liên tục hô to:
– Pháp Sư các ngươi đi tìm Vu sư Fallen, đừng để bọn nó thi triển thuật hồi phục!
Nạp Lan Hồng Vũ mở tăng chính xác ra, tiếp đó đánh ra một luồng đao sáng nóng!
– MK! Kỹ năng gì vậy? Ta cảm giác tỷ lệ chính xác của ta tăng lên rất nhiêu!
Ở trong phiên bản trò chơi này, pháp thật cũng có thể bị né tránh, bởi vậy tăng chính xác vô cùng hiệu quả, dưới chân bọn An Thành mọc lên một vòng sáng, mấy đạo ma pháp đánh cực kỳ chính xác vào mấy tên Vu sư Fallen ở sau lưng địch, Vu sư Fallen hét thảm một tiếng, rồi ngã xuống mặt đất!
– Trâu bò!
An thành vừa quay đầu lại, nhìn thấy Fallen ngã đầy đất, mấy người lập tức giơ ngón cái lên:
– Chiến sĩ trâu bò như vậy?
Nạp Lan Hồng Vũ cười ha ha một tiếng:
– Mấy tên tiểu tử đánh pháp thuật cũng không tệ!
Phương Khải nhìn mấy người đang thổi phồng chức nghiệp của nhau mà có chút buồn cười, ngồi về vị trí của mình.
– Hừ! Có chơi vui như vậy không?
Tiểu la lỵ Khương Tiểu Nguyệt nhìn thấy mấy người chơi như vậy, vểnh cái miệng nhỏ lên, đầy vẻ khinh thường.
———–
Tu sĩ đạt đến cảnh giới Nguyên Hà Cảnh, thì linh khí trong thể nội hội tụ thành sông, đồng thời cũng đã có thể khống chế một vài pháp khí phi hành tương đối tốn linh lực để đi tới khắp nơi.
Thành lớn giống như thành Cửu Hoa, thì tu sĩ bên ngoài đến không ít, đi ra ngoài săn bắt yêu thú, tìm kiếm thiên tài địa bảo hoặc là thăm dò một vài di tích cổ, việc đặt chân đến một thành lớn như này là chuyện rất bình thường.
– Nơi này, xảy ra chuyện gì?!
Bạch Lãng là một tu sĩ từ bên ngoài tới, cùng đi với hắn, còn có một nam tu trung niên và một nữ tu áo đỏ.
Bời vì đạt được tin tức về một loại linh thảo trân quý, ba người liền hẹn gặp nhau ở con đường vắng vẻ này, sau đó cùng xuất phát, nào ngờ đâu, vừa đến đây thì thấy số lượng lớn Cửu Hoa quân đang tập trung ở nơi này!
Nữ tu áo đỏ há mồm trợn mắt, khó khăn nói:
– Hay là kế hoạch của chúng ta bị phát hiện…!?
– Làm sao có thể!
Bạch Lãng cười nói:
– Loại linh thảo này mặc dù trân quý, nhưng còn không đáng để điều động nhiều Cửu Hoa quân như thế, với lại bây giờ đang ở trong thành, chắc không có chuyện gì quá lớn, để ta đi hỏi thăm một chút.
Bạch Lãng liền tiến đến hỏi vài câu, thái độ của Cửu Hoa quân cũng không kém, chẳng qua…
– Thành chủ đại nhân cùng phó thống linh mang theo mấy tên tinh binh đi đánh Tà Ác Động Quật?!
Bạch Lãng nghe xong mà không hiểu chút nào, ở đây không phải là một nhà cái gì CLB Internet Khởi Nguyên sao? Tà Ác Động Quật ở đâu ra?
Sau đó hắn nhìn theo cánh tay của những người này chỉ, thì thấy thành chủ đại nhân đang ngồi rất yên lành ở đó!
Ngay khi hắn đang suy tư, thì thấy một thân ảnh mặc áo lam đi vào trong tiệm.
– Người này dường như là… Người của Lam Diễm Các?
Lý Hạo Nhiên vừa đi vào, liền nhìn thấy đám người An Thành đã bắt đầu đánh quân doanh.
– Các ngươi đánh quân doanh thế mà không mang ta theo?!
Lý Hạo Nhiên quát to một tiếng, vội vàng đêm Linh Tinh đặt lên quầy, còn thuận tiện liếc qua một cái:
– Sao hôm nay lại đổi thành một tiểu nha đầu?
Chẳng qua hắn cũng không có thời gian để ý mấy cái này, tranh thủ thời gian tiến vào trò chơi:
– Nhanh nhanh nhanh, phòng số bao nhiêu? Ta đang làm nhiệm vụ Thợ rèn! Mở cho ta cái cửa truyền tống!
Bạch Lãng:
-???
– Không phải nói Tà Ác Động Quật sao? Tại sao lại biến thành quân doanh rồi?
– Lão tử làm sao biết?
Tên lính vừa trả lời lúc nãy cũng mộng luôn:
– Muốn biết thì tự đi vào mà xem, cũng chẳng có ai cấm ngươi.
Những binh lính này biết rõ ngày hôm qua ngay cả Ảnh vệ cũng bị ném ra ngoài, mặc dụ bọn hắn không nhận được lệnh phải rời đi, nhưng An Hổ Uy không hạ lệnh, tự nhiên bọn hắn cũng không dám quấy rối sinh ý của Phương Khải.
Bạch Lãng tò mò đi vào trong quán:
– Diablo 2 phần thứ nhất, 8 Linh Tinh? Resident Evil 1, 5 Linh Tinh? Đấy là cái gì?
Ngay sau đó trên màn hình Nạp Lan Hồng Vũ xuất hiện một con ác ma to như con trâu.
– Thợ rèn xuất hiện! Mau tới đây! Ở chỗ ta!
-???
Bạch Lãng nghe thấy tiếng la, vội vàng chạy ra phía sau Nạp Lan Hồng Vũ, chỉ thấy trong màn hình, Nạp Lan Hồng Vũ giơ một tấm chắn nhỏ, trước mặt là một đầu ác ma vô cùng cường tráng đang lao đến!
Oanh!
Chỉ một quyền, Nạp Lan Hồng Vũ đang giơ lá chắn bị đập bay ra ngoài!
– Gia hỏa này thật lợi hại, lão phu không thể chịu nổi, tranh thủ thời gian đến mau!
– Ặc…
Bạch Lãng sửng sốt một chút, lão đầu tử này không phải vẫn ngồi tốt đẹp như thế sao? Cái gì mà không chịu nổi?
– Đến rồi đến rồi!
Bạch Lãng nghe thấy người bên cạnh hô, sau đó trong màn hình xuất hiện mấy tên Pháp Sư đang hùng hổ lao tới, băng, hỏa, lôi đánh tùm lum!
– Dùng lực trường, suy yếu nó trước!
– Lão Bộ, triệu hồi vài con sói đi lên chống trước.
– Lão phu uống thuốc đã! Các ngươi chống đi! Bộ xương già của lão phu sắp bị va nát rồi!
Nạp Lan Hồng Vũ kêu đau, ngồi một bên điên cuồng cắn hồng dược ( bình máu, hp).
Ngay sau đó, Bạch Lãng nhìn thấy, trong màn hình kia xuất hiện vài con sói xông lên, vừa đi lên liền bị đầu ác ma cường tráng này tát bay!
– Ngăn lại ngăn lại! Đừng để nó xông lại!
An Thành điên cuồng hô to, một bên điên cuồng tung ra ma pháp!
– Đây đều là cái gì?
Bạch Lãng nhìn mấy người rõ ràng đang còn ngồi yên lành ở vị trí, tại sao hét mạnh như kiểu sắp chết ấy!?
Chẳng lẽ những người trong màn hình này…!?
Dường như hắn nghĩ đến một khả năng thần kỳ.
– Này! Ta nói mấy người các ngươi!
Phương Khải đứng lên.
– Cái giao lưu trò chuyện trong trò chơi này bỏ đi sao? Kêu cái gì mà ở ngoài tám trăm dặm cũng đều nghe thấy thế!
Ngay sau đó Phương Khải nhìn thấy Bạch Lãng đang đứng ở phía sau, nhìn hắn có vẻ như là người lạ, hỏi:
– Khách mới hả? Muốn chơi cái gì? Diablo hay Resident Evil?
– Ặc…