Hệ Thống Dưỡng Thành Nam Chủ

Chương 4: Âm Dương Sư Đệ Nhất 3


Bạn đang đọc Hệ Thống Dưỡng Thành Nam Chủ FULL – Chương 4: Âm Dương Sư Đệ Nhất 3

Trên mái nhà lợp ngói tiếng nước chảy tí tách của tuyết tan đọng lại thành vũng trước hiên nhà, từng tia nắng ấm nhè nhẹ toả hơi ấm bao trùm lên con phố Hoa.
Đường đi dần trở nên náo nhiệt, nhiều nhất chính là những phụ nữ mặc kimono quy củ cùng tấm áo choàng tránh rét đã dậy từ sáng sớm để chọn mua hoa quả.
Thỉnh thoảng lại có vài sammurai đeo kiếm bên hông đi qua đi lại giữa chợ, mỗi lần như thế đều khiến mấy người phụ nữ hơi hơi che mặt và tránh đi, người bạo dạn thì cũng chỉ dám nhìn thẳng chứ không dám ngang nhiên hơn nữa.
Thế giới này chính là một thế giới nam tôn nữ ti đến cùng cực, một người nam nhân có thể có nhiều thê thiếp nhưng một người phụ nữ lại chỉ có thể thờ một người chồng, hầu như người phụ nữ hoàn toàn không có quyền hạn gì trước nam nhân.
Nếu bị cưỡng hiếp cũng bị khép vào tội dâm loàn, không giữ gìn trinh tiết.
╮(╯_╰)╭
Thẩm Manh khoác áo choàng đen mỏng, chùm mũ lên đầu, nghênh ngang dắt tay Yue đã nhuộm đen mắt cùng tóc mà dạo chơi trên trấn.
Đừng hỏi tại sao một con hấp huyết quỷ lại có thể đi dưới ánh mặt trời a.
Đây chính là ân huệ mà thế giới ban cho những con quỷ, chỉ cần chúng chưa từng giết người thì đều có thể đi dưới quang minh.
Điều này khiến Thẩm Manh không khỏi bội phục nguyên chủ, cư nhiên có thể kiềm chế bản năng mà ăn chay nhiều năm như vậy.
Yue ở bên cạnh như cảm nhận được niềm vui của Thẩm Manh, bàn tay nhỏ bé hơi hơi xiết chặt thêm một chút, khoé miệng hơi hơi mỉm cười, thoạt nhìn càng có thêm sức sống của một đứa trẻ nên có.
Hai người tung tăng đi chơi cả nửa ngày, ăn một bữa trưa no nê xong, Thẩm Manh mới ý thức được một điều rằng.

Hắn hết cmn tiền rồi.
Sau khi mua xong quần áo cho Yue, ăn một bàn cơm ngon lành mới nhận ra hết tiền.

Nguyên chủ là một con quỷ, căn bản không cần ăn cơm.
Nhưng giờ hắn không cần ăn cơm thì nam chính cũng không thể không cần ăn a.
Thẩm Manh tiến vào tình trạng rối rắm, nghĩ nghĩ liệu hắn có nên đi ăn trộm không ta?
[Đinh, Nhiệm vụ chủ tuyến 2: Được nhận vào làm phủ Địch Đế gia.
Thưởng 10 lượng bạc]
Vừa nghe được thông báo của hệ thống Thẩm Manh trong lòng lập tức nở hoa.
10 lượng bạc đó, hắn nhất định sẽ không ăn chơi phung phí nữa đâu.
Nhưng mà thưởng lớn như vậy cũng đồng nghĩa với nhiệm vụ sẽ rất khó khăn.
Theo ký ức nguyên chủ lưu lại, Địch Đế gia chính là gia tộc đệ nhất âm dương sư hiện nay, được lãnh chúa tin sủng, quyền cao chức trọng, chuyên sản xuất ra những âm dương sư có thực lực cực cao.
Mà gia chủ Địch Đế Nguyên Hạ là âm dương sư có pháp lực cao nhất cho tới thời điểm hiện tại, ít nhất nếu đi đêm gặp bách quỷ dạ hành vẫn có thể cố gắng sống sót.
Đặc biệt hắn còn có thức thần cửu vĩ hồ cực kỳ quý hiếm và đã triệu hồi được 5 vị thức thần trong 18 vị.
Đừng nghĩ mà dễ, muốn triệu hồi 1 vị còn khó hơn lên trời, gà què đừng mơ phượng hoàng.
Nhưng mà làm sao so được với nam chính, còn triệu hồi được hết 18 vị, khiến Tửu Thôn quỳ xuống kêu ba ba cầu ôm đùi luôn ấy.

Thế giới này đại khái khá giống với Nhật Bản ở thế giới của Thẩm Manh, nhưng lại không có Seimei, không có Kagura hay bất kì vị âm dương sư cường đại nào khác.
Có thể nói là một thế giới song song.
Một số lý thuyết ở thế giới cũ vẫn dùng được, ví dụ Địch Đế gia đang tuyển nô…
Thế giới này đang giúp hắn, chắc chắn.
Nếu không Địch Đế gia mà lại còn phải dán thông báo tuyển nô à, một vị trí hót shit thôi cũng bị nhìn chằm chằm.
Tên này vừa nghỉ phát có vô số con em họ hàng của mấy tên gia nô có cấp bậc cao hơn trong phủ xin vào rồi, nhanh hơn lật sách.

[Đúng vậy, thế giới này cần ngài đến để duy trì nam chính, y chính là cốt lõi của thế giới nên theo tính chất bắc cầu.
Thế giới cũng đang giúp ký chủ, nếu dựa vào IQ âm vô cực của ngài thôi khẳng định game over sớm.]
Thẩm Manh: “…” mày không cần đả kích tao như vậy đâu.

Nếu thế giới này đã giúp hắn, vậy mấy cái logic gì đó căn bản là không cần tìm hiểu nữa.
Cứ thuận theo tự nhiên thôi.

Gia nô tuyển người nhìn Thẩm Manh gầy gò lại dắt theo một đứa trẻ con liền không quá vừa ý, mở miệng liền gắt gỏng:
“Ngươi gầy như thế này thì làm ăn được cái gì? Lại còn dắt theo thứ của nợ này.

Thôi cút đi.”
Yue nghe vậy liền cúi đầu, bàn tay đang nắm lấy tay Thẩm Manh cũng hơi hơi siết chặt.
Trong lòng dấy lên một cỗ hận thù cùng tự ti đang ăn mòn lấy y.
Càng nhiều hơn chính là sợ hãi, y sợ Thẩm Manh sẽ bỏ y.
Làm ăn xin đã lâu lắm, tự nhiên có được an toàn cùng ấm áp liền khiến y tham luyến không thôi.
Y muốn làm một cái gì đó, một cái gì khiến y có thể giữ chặt ấm áp này trong lòng bàn tay, mãi mãi không cho nó chạy mất, nhưng rốt cuộc nó là cái gì.
Thẩm Manh nhìn tên gia nô chằm chằm, cẩn thận hỏi:
“Ngươi chắc chắn không?”
Gia nô vốn định nói “chắc” nhưng không hiểu sao não lại bị nước vào thế nào liền nghĩ lại.
Chẳng lẽ hắn có khả năng đặc biệt gì? Liền chần chờ hỏi:
“Ngươi làm được cái gì?”
Thẩm Manh liếc quanh quẩn liền thấy cái xe kéo cũ nằm ở góc tường, bên trên là hai bao cát nhìn có vẻ nặng.
Hắn liền đi đến cạnh xe kéo, dùng hai tay nhấc hai bao cát lên rồi dùng một tay nâng cả hai bao cát.
Thoạt nhìn nhẹ nhàng vô cùng, cứ như thứ y đang nâng không phải bao cát mà lại bao rơm vậy.
Gia nô nhìn Thẩm Manh nhẹ nhàng mà nâng hai bao cát lên liền trố cả mắt, lắp bắp không nói lên lời, mọi người xung quanh cũng sửng sốt không ngừng thán phục hắn.
Thật ra hắn muốn nâng cả cái xe lên cơ nhưng làm vậy hẳn quá doạ người rồi.

Thẩm Manh bất đắc dĩ lại hạ bao cát xuống, quay người hỏi tên gia nô vẫn còn đang ngạc nhiên không thể tự thoát ra được:
“Như vậy, ta đã được tuyển chưa?”
Tên gia nô vui mừng đập bàn, chỉ tay vào Thẩm Manh nói:
“Tuyển, chính là ngươi.”

Sao hắn có cảm giác hắn đang tham gia showbiz vậy.
Giám khảo như khám phá ra cả một đại lục mới, nhìn nhân tài trên sân khấu đập bàn hô:
“Em, chính là em.”
Quỷ dị rùng mình một cái, Thẩm Manh lắc lắc đầu khiến ý nghĩ bay ra ngoài.
Đối với việc này BingBong có thể nói hai chữ [ha ha].
Nguyên chủ vốn là một con quỷ thuộc giống quỷ ở đỉnh cấp, vài bao cát nhảm sao có thể làm khó hắn.
Ký chủ chỉ là ăn theo mà thôi.
Yue không nói gì, chỉ yên lặng đi theo sau Thẩm Manh đi đăng ký tên với gia nô kia, trong lòng tim không ngừng nhảy lên vì hưng phấn.
Chính là nó, chính là sức mạnh này, y muốn có nó.
Y muốn trở thành người mạnh mẽ nhất.
Mạnh đến nỗi siêu việt được tất cả, trở thành kẻ đứng trên tất cả.
Đó mới là thứ y hướng đến.


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.