Đọc truyện Hệ Thống Chưởng Môn – Chương 7: Cấp ba Khống Thú thuật
Khi đến Ma Vân Môn, Ma Vân Môn còn lại có sáu vị tu sĩ đều đang trong khoảng thời gian khẩn trương dưỡng thương, tông môn có Bách Thú trận bảo hộ, hiện nay cũng có thể nói là an toàn hơn rất nhiều.
Sau khi Diệp Thần trở về, đem Thí Luyện Tháp, Tàng Kinh Các cùng Tụ Linh Tháp đều sắp đặt ở phía sau núi của tông môn.
Cùng lúc đó, lại lấy ra một trận pháp thượng phẩm.
Không sai, chính là trận pháp thượng phẩm, đây là lúc lần đầu tiên Diệp Thần bố trí trận pháp xuất hiện ban thưởng.
Ma Long trận: có thể ngăn cản công kích của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở xuống sẽ có thương tổn cực lớn.
Trận pháp này, lúc trước là Diệp Thần muốn giữ lại, thế nhưng bở vì có Bách Thú trận hắn cảm thấy đã đủ rồi, dù sao Ma Long trận này, mỗi ngày cần tiêu hao 50 khối linh thạch hạ phẩm, khoản này đối với Ma Vân Môn mà nói, thế nhưng là một bút chi tiêu không nhỏ a.
Lần này cướp sạch đố vật của Xích Diễm Tông cùng với Tử Dương Môn, cũng có thể coi Diệp Thần là có chút tài phú, dùng để duy trì Ma Long trận một đoạn thời gian vẫn là còn dư xài.
Hơn nữa hiện tai môn phái còn có Ba đại bảo tháp ở đây, nếu như bị người khác cướp đi, Diệp Thần muốn khóc cũng còn không kịp a.
– Hàn Yên Nhu, Phong Ảnh Thừa, hai người các ngươi đi tới đây.
Diệp Thần truyền âm cho hai vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn sót lại của Ma Vân Môn.
Hàn Yên Nhu và Phong Ảnh Thừa tuân mệnh mà đến:
– Môn chủ, có gì muốn phân phó.
Diệp Thần cười nhạt mở miệng, đem chuyện của ba tòa bảo tháp này nói cho hai người bọn họ, để bọn họ truyền đạt mệnh lệnh của mình, sau đó đệ tử Ma Vân Môn, đều có thể lợi dụng ba tòa bảo tháp này để tu luyện.
Còn chuyện về Ma Long trận, Diệp Thần cũng nói cho hai người bọn họ luôn, đồng thời còn cho hai người khẩu quyết ra vào trận pháp, để tránh Ma Long trận ngộ thương.
– Trừ những chuyện đó ra, 5 chén linh tuyền đã được ta đoạt lại, ta không cần, sáu người trong các ngươi, sẽ có một người không có cách nào đạt được linh tuyền, các ngươi xem nên phân chia như thế nào.
– Môn chủ, ta đã từng dùng qua linh tuyền, năm chén linh tuyền này, liền để cho Phong sư huynh cùng với bốn vị sư đệ đi!
Hàn Yên Nhu mở miệng nói.
– Được.
Diệp Thần gật đầu.
Bây giờ hắn có phần rầu rĩ, hắn hiện tại đã có được 26 điểm kỹ năng, sau này, điểm kỹ năng nên làm cái gì để kiếm thêm được đây?
Có thể dùng điểm kỹ năng để đưa cấp hai Khống Thú thuật đề cao thành cấp ba Khống Thú thuật, như thế Diệp Thần bố trí Bách Thú trận, càng thêm cường đại, đến lúc đó, khế ước (thu phục) yêu thú cấp ba, tỷ lệ thành công cũng có thể đề cao lên tới năm mươi phần trăm a.
– Môn chủ, Ma Vân Môn tổn thất nặng nề, sau này nên phát triển như thế nào?
Phong Ảnh Thừa có chút mất mát nhìn Diệp Thần, bây giờ tất cả đều đang có mục tiêu phát triển tốt, thế nhưng một môn phái, làm sao lại chỉ có thể có bảy người thôi a?
– Lúc trước Ma Vân môn có được một tòa thành trì, có thể ở bên trong phạm vi của thành trì lựa chọn đệ tửu có tư chất không tệ gia nhập Ma Vân Môn, thế nhưng hiện nay, Ma Vân Môn đã không còn có nơi để đi chiêu thu đệ tử.
Nghe được điều này, Diệp Thần nhẹ nhàng gật đầu:
– Nội tình của Ma Vân môn yếu kém, bây giờ những người còn lại chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt, ta sẽ bằng tốc độ nhanh nhất của mình, giúp cho các ngươi tăng lên thực lực, chính hai người các ngươi cũng phải cố gắng nhanh chóng tu luyện.
– Vâng, môn chủ.
Phong Ảnh Thừa và Hàn Yên Nhu đồng thanh nói.
Diệp Thần đang nghĩ, dùng hai mươi điểm kỹ năng đến đề cao Khống Thú thuật. Người sống ở Tu Chân giới, Diệp Thần không dám tin tưởng, chỉ có yêu thú bị khế ước, Diệp Thần mới có thể tín nhiệm.
Cấp ba Khống Thú thuật: Có thể khế ước yêu thú cấp một (90%), yêu thú cấp hai (70%), yêu thú cấp ba (50%), yêu thú cấp bốn (1%), đối với con non và yêu thú ở trạng thái bị trọng thương có thể gia tăng tỷ lệ thành công từ 5% đến 17%.
Hệ thống này thật sự là trâu bò a! Trong tay có Không Thú thuật, còn sợ thiếu mất tiểu đệ sao?
Diệp Thần lập tức liền bắt đầu đi khế ước yêu thú trong phạm vi năm ngàn dặm, yêu thú cấp một bây giờ đã không vừa mắt Diệp Thần, một khi ra tay không phải yêu thú cấp ba thì cũng là yêu thú cấp hai
Trong tay có Súng Laser, nếu khế ước thất bại liền bắn một phát súng, đem yêu thú bắn thành trọng thương, sau đó lại khế ước (thu phục).
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa tháng, Diệp Thần đã khế ước được mười tám con yêu thú cấp ba, bảy mươi tư con yêu thú cấp hai, yêu thú cấp cao ở trong phạm vi năm ngàn dặm, ngoại trừ con Hắc Long cấp bốn kia ở Hắc Long cốc, những con yêu thú cấp cao khác, đều đã trở thành tiểu đệ của Diệp Thần.
Sáu người Phong Ảnh Thừa, Hàn Yên Nhu cùng với Tiệu Long, Hà Hổ, Ngô Đao, Thần Trật, bây giờ đối với người môn chủ Diệp Thần này, đều là phục sát đất, nhìn thấy ở bên trong Bách Thú trận ở trước sơn môn có mười chín con yêu thú cấp ba, còn có khoảng tám, chín mươi con yêu thú cấp hai, mấy người bọn họ liền không khỏi thổn thức.
– Trong mười chín con yêu thú cấp ba này, hai người các ngươi có thể lựa chọn một con để làm Linh thú của chính mình, còn chín mươi mốt con yêu thú cấp hai còn lại, bốn người các ngươi có thể lựa chọn một con làm Linh thú của chính mình.
Diệp Thần không mặn không nhạt mở miệng, đây đều chính là những người đã cùng mình trải qua sinh tử, Diệp Thần đương nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ.
– Đa tạ môn chủ ban thưởng.
Sáu người đều là mừng rõ.
Diệp Thần an bài ba con yêu thú cấp ba hậu kỳ thủ hộ ba tòa bảo tháp, làm xong những chuyện này, hắn mới hơi yên tâm một chút, quyết định rời đi Ma Vân Môn, tiến về Tàn Tuyết thành, đi hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh của chính mình.
– Hàn Yên Nhu, ngươi theo ta đi tới Tàn Tuyết thành một chuyến, ta đã có được manh mối, Ngũ Linh châu đang ở ngay tại chợ đen trong Tàn Tuyết thành, chúng ta đi chuyến này chính là muốn đi lấy lại đồ vật vốn thuộc về Ma Vân Môn chúng ta.
Nghe nói là Ngũ Linh châu, Phong Ảnh Thừa cùng với Hàn Yên Nhu đều vô cùng mừng rỡ, Ngũ Linh châu mặc dù là bí mật của Ma Vân Môn, nhưng hai người bọn họ thân là thành viên hạch tâm của Ma Vân Môn, tự nhiên là cũng biết đến.
– Môn chủ, để chúng ta cũng cùng ngươi đi theo chứ.
Phong Ảnh Thừa mở miệng nói.
Diệp Thần lắc đầu:
– Phong Ảnh Thừa, Triệu Long, Hà Hổ, Ngô Đao, Thần Trật, năm người các ngươi ở lại môn phái, sử dung linh tuyền liền bế quan tu luyện, tranh thủ thời gian tăng lên thực lực.
Sau khi Phong Ảnh Thừa hiểu ý của Diệp Thần, cũng không có nhiều lời nữa, nhẹ nhàng gật đầu, mang theo các đệ tử đi Tụ Linh Tháp tu luyện.
Hàn Yên Nhu cùng với Diệp Thần khống chế phi hành Linh khí, hướng Tàn Tuyết thành phương hướng bay tới
Tàn Tuyết thành, là một tòa thành lớn nằm ở gần Thiên Lạc Hồ, lệ thuộc vào Tàn Tuyết Tông, Tàn Tuyết Tông không có giống như dạng môn nhỏ tiểu tông như Tử Dương Môn và Xích Diễm Tông, tu sĩ Kết Đan kỳ ở Tàn Tuyết Tông, đều có mấy vị, thâm chí có lời đồn đại, Tàn Tuyết Tông còn có cả lão tổ tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thực lực cùng với nội tình đều không tầm thường.
Tàn Tuyết thành có Tàn Tuyết Tông ở, từ một tòa thành trì phàm nhân bình thương, biến thành thành trì của tu chân giả, nghe nói ở bên trong ngay cả ông chủ nhỏ người làm ăn buôn bán, cũng đều là tu sĩ có tu vi.
– Ẩn tàng khí tức, che giấu đi tu vi, để cho người khác thấy chúng ta chỉ tiểu tu sĩ Luyện Khí sáu bảy tầng.
Diệp Thần phân phó nói.
Hàn Yên Nhu cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng vẫn dựa theo lời nói của Diệp Thần mà làm.
Sau khi che giấu đi tu vi, bay đi còn chưa đến một trăm dặm, hai người Diệp Thần liền bị ngăn lại.
– Bây giờ là khoảng thời gian ăn cướp, nam đứng bên trái, nữ đứng bên phải, người phản kháng trực tiếp làm thịt, mời các ngươi phối hợp.
Một thằng thanh niên nhìn qua mới có mười tám mười chín tuổi, dẫn theo hai thằng hòa thượng trọc đầu ngăn lại ở phía trước.
Thiếu niên mặc quần áo tăng bào ở bên trái vẻ mặt ôn hòa nói ra:
– Nam thì giao ra tất cả mọi thứ, có thể giữ lại quần cộc, nữ thì giao ra tất cả mọi thứ, kể cả quần lót.
Thiếu niên cường tráng ở phía bên phải hai tay để trần, có hình xăm hắc long vỗ vỗ ngực, tùy tiện nói ra:
– Không nghe thấy lời nói của đại ca và nhị ca ta sao? Có đồ vật còn không nhanh giao ra.
Diệp Thần cùng với Hàn Yên Nhu hai người nhìn nhau, Hàn Yên Nhu rút kiếm liền muốn giết mấy cái tên tiểu tử chuẩn bị giết người cướp của này, thế nhưng lại bị Diệp Thần ngăn lại.
P/S: đều nghị ủng hộ nhiệt tinh, hôm nay chắc có thể bung lụa ra được hơn 2 chương nha, tạm thời dừng để ăn cơm, ăn cơm xong thấy mọi người nhiệt tình ủng hộ, ta lại hăng hái dịch tiếp…….. Đạo hữu kia, đọc truyện hay mà không định like sao:v