Đọc truyện Hệ Thống Chưởng Môn – Chương 30: Đi săn
“Thêm môn chủ ngươi nữa, thì là bốn người.” Phong Ảnh Thừa bổ sung nói.
Diệp Phong và Phong Ảnh Thừa đều không nói gì nữa, nhưng Diệp Thần có thể từ bên trong khí tức của bọn hắn cảm nhận được nồng đậm đau buồn phần nộ và không cam lòng.
Ma Vân Môn, chỉ trong chốc lát đã bị phá hủy!
Bởi vì cái gọi là thành cũng chết mà bại cũng chết, tin tức Ma Vân Môn bị Tà Tộc đánh bại chỉ trong vài canh giờ ngắn ngủi, đa số tông môn thế lực ở Lạc Nhật Phỉ cũng đều đã biết.
Âm Thi Tông, trên đại điện, Cửu Âm chân nhân, Tông chủ Âm Thi Tông khẽ thở dài, “Thật đáng tiếc cho Ma Vân Môn, vốn còn tưởng rằng Ma Vân Môn sẽ quật khởi mạnh mẽ, trở thành người dẫn đầu ma môn chúng ta ở trong Lạc Nhật Phủ, cuối cùng không nghĩ tới, lại chỉ như hoa phù dung, sớm nở tối tàn.”
“Ma Vân Môn quá mức kiêu ngạo, ra tay diệt sư đoàn của Da Lỗ Đặc, bị đại quân Tà Tộc trả thù, đây là chuyện rất bình thường.” Âm Trung Nhạc, phó tông chủ Âm Thi Tông cũng là có chút bất đắc dĩ.
“Nếu như Ma Vân Môn có thể quật khởi, nói không chừng thật sự có khả năng thống nhất Lạc Nhật Phủ, khiến cho ma môn mặt trận thống nhất.”
Tà Sư chân nhân, Tông chủ Bách Cổ Tông, ngón nhìn phương hướng Ma Vân Thành, trên mặt hiện ra vài phần bất đắc dĩ, “Không có cách, lần này đại quân Tà Tộc điều động một vị Tà Tộc cấp sáu tới trấn thủ, chúng là cũng là lực bất tòng tâm.”
“Tông chủ, Ma Vân Môn mặc dù là ma môn chúng ta, nhưng bọn họ làm chuyện không có đúng mực, tự cho là có chút thực lực liền dám cùng Tà Tộc khiêu chiến, cuối cùng rơi vào kết cục hủy diệt tông môn, điều này không trách được ai khác.”
…
Ở Ma Vân Môn, Diệp Thần chưa từng có lần nào tức giận như vậy, hắn nhọc nhằn khổ sở, một tay tạo dựng lên tông môn, bây giờ lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
“Tà Tộc, huyết hải thâm cừu, không đội trời chung, cứ chờ ở đấy đi, lúc Diệp Thần ta phản công, nhất định phải khiến cho các ngươi vì việc này mà phải run rẩy!” Diệp Thần nói như chém đinh chặt sắt.
Nói xong, Diệp Thần nhìn về phía Phong Ảnh Thừa và Diệp Phong, “Các ngươi nhất định phải nhanh rời đi khỏi nơi này, đi Lạc Nhật Thành, ở Lạc Nhật Thành nghỉ ngơi lấy lại sức.”
“Môn chủ ngươi thì sao?” Diệp Phong hỏi.
Tuy rằng ngay từ đầu Diệp Phong là bị bắt buộc mới gia nhập Ma Vân Môn, nhưng bây giờ, hắn đối với việc gia nhập Ma Vân Môn, không có hối hận một chút nào.
“Ta, ta còn có chuyện càng quan trọng hơn phải đi làm.” Diệp Thần thở sâu, vốn là hắn có thể mượn nhờ thế lực của Ma Vân Môn, từ từ hoàn thành nhiệm vụ tấn cấp, nhưng hiện tại xem ra, chuyện này đã không có khả năng.
Cho nên, hắn cần điểm tích lũy, càng nhiều điểm tích lũy, hơn nữa hắn còn cần chờ đợi, chờ đợi Lam Thiên khôi phục.
Dùng Lam Thiên có tu vi cấp năm trung kỳ, nếu như sử dụng thần thông, yêu thí cấp sáu bình thường, đều chưa chắc đã là đối thủ của hắn
“Môn chủ, để cho chúng ta đi chung với ngươi đi, chúng ta không sợ chết.” Phong Ảnh Thừa ánh mắt kiên định nhìn lấy Diệp Thần.
Diệp Thần thở sâu, vẫn là lắc đầu một cái, tu vi của bọn họ, căn bản không có năng lực tự bảo vệ mình, nếu để cho bọn họ đi theo mình, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.
“Không, Diệp Phong, Phong Ảnh Thừa, các ngươi mang theo Địa Thi rời đi, đây là mệnh lệnh.”
“Ở Lạc Nhật Thành, Diệp Phong ngươi có thể thu một số đệ tử có ngũ linh căn làm đệ tử, sau đó bồi dưỡng, từ từ tích súc lực lượng.”
Nói xong, Diệp Thần liền gọi ra Hoàng Kim Cự Viên và Tử Dực Thanh Điểu giao cho Diệp Phong và Phong Ảnh Thừa.
“Đây là hai con Linh thú cấp bốn, các ngươi cất kỹ, nêu gặp phải phiền phức cũng có thể bỏ chạy, tốc độ của Tử Dực Thanh Điểu so với một số yêu thú cấp năm còn nhanh hơn.” Diệp Thần nói.
Diệp Phong và Phong Ảnh Thừa biết, tu vi của bọn hắn quá thấp, đi theo cũng chỉ làm cản trở, “Môn chủ, chính ngươi cũng phải bảo trọng, chúng ta sinh là người Ma Vân Môn, chết là quỷ Ma Vân Môn, chúng ta một ngày còn sống, Ma Vân Môn một ngày còn tồn tại!”
Diệp Thần cười, đối bọn hắn gật gật đầu, sau đó quay người rời đi.
“Tà Tộc! Trò chơi đi săn, bây giờ bắt đầu!”
Diệp Thần là một sát thủ, cũng có thể nói là một tên thợ săn tiền thưởng, địch nhân ở ngoài sáng, hắn ở trong tối, đây không thể nghi ngờ là tốt nhất.
Lam sắc Súng ngắm, thân thể của Lam Điện Bá Vương Long cấp năm trung kỳ còn không chịu được, thì càng đừng nói là những tên Tà Tộc bình thường này.
Ngoài thành Ma Vân, là nơi Diệp Thần bắt đầu thực hiện trò chơi đi săn của hắn.
Lam sắc Súng ngắm tầm bắt vượt qua hai mươi dặm, Diệp Thần hoàn toàn có thể ở cự ly xa phát động công kích.
“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp hai, đạt được 424 điểm kinh nghiệm, 100 điểm tích lũy.”
“Đinh, giết chết Tà Tộc cấp…..”
Súng ngắm của Diệp Thần liên tục bắn ra đạn, dùng sự chuẩn xác, từ xa hơn mười dặm thu hoạch những tên Tà Tộc cấp thấp này, không có một chút áp lực nào.
Ngày đầu tiên, Diệp Thần vẫn luôn ở vùng lân cận Ma Vân thành, tìm kiếm mục tiêu, tiến hành hành động săn giết.
Phủ thành chủ Ma Vân thành, Tu Lỵ Tư vẻ mặt khó coi, hôm nay tiểu đội hắn phái đi ra tuần tra, vậy mà không có ai còn sống trở về, trong đó còn có mấy tên Tà Tộc cấp ba dẫn đầu tiểu đội, như nhau đều là toàn quân bị diệt.
“Xem vết thương, là môn chủ Ma Vân Môn lúc trước, hắn đã trở về, nhất định là như vậy.” Phó quan của Tu Lỵ Tư cung kính bẩm báo.
“Chính là tiểu tử giết chết Da Lỗ Đặc kia?” Tu Lỵ Tư nhíu mày, trận chiến lúc trước Diệp Thần giết chết Da Lỗ Đặc, không chỉ oanh động Ma Môn, liền ngay cả cũng đưa tới oanh động cho bên Tà Tộc, cho nên Tà Tộc lần này phái ra một vị Đại tướng cấp sáu.
Chẳng qua là thời điểm tấn công Ma Vân Môn, Diệp Thần không ở, cho nên vị Đại tướng cấp sáu kia cũng không hề ra tay.
Bây giờ biết Diệp Thần lần nữa trở về, Tu Lỵ Tư có chút kinh sợ, muốn nói thực lực, hắn có thể so với Da Lỗ Đặc không chênh lệch là bao, nếu như đối mặt với Diệp Thần, hắn cũng không có chút nào cơ hội.
“Mặc dù Khoa Nhĩ Dịch đại nhân nói Diệp Thần là thông qua bí pháp hiến tế mới bộc phát ra chiến lực kinh khủng như vậy, nhưng là có trời mới biết hắn có thể hay không bộc phát ra chiến lực như thế lần thứ hai, ta vẫn là cần phải cẩn thận một chút mới được.” Tu Lỵ Tư thầm nghĩ trong lòng.
“Thời gian sắp tới, không được điều động tiểu đội đi ra tuần tra.” Tu Lỵ Tư phân phó nói.
Như vậy, Diệp Thần sẽ không có biện pháp khác sao?
Hoàn toàn ngược lại, biện pháp thì Diệp Thần còn có rất nhiều, thành trì này tạm thời không chơi được, vậy liền đi tới những thành trì khác cho tiếp, dù sao Tà Tộc chiếm được số lượng thành trì của nhân tộc là rất nhiều, chuyển chỗ khác là được rồi, hắn cũng không tin mỗi một tòa thành trì đều không có lính tuần tra.
Ba tháng sau, Nhân tộc và Tà Tộc đều biết một việc, chính là một người thần bí kia, đang không ngừng đi săn lính tuần tra của Tà Tộc, đến mức trong ranh giới Lạc Nhật Phủ, mấy trăm tòa thành trình bị Tà Tộc công chiếm, quả thực là không có một tòa thành trì nào dám phái ra lính đi tuần tra.
“Bây giờ mới được có mười một vạn điểm tích lũy, còn chưa đủ.” Diệp Thần thầm nghĩ trong lòng.
Điểm tích lũy vẫn còn quá ít, hắn không có cách nào mua được thẻ biến thân Hóa Thần kỳ.
Bất quá, Diệp Thần vẫn còn có hậu chiêu, ba tháng này, hắn liên tục đi săn tiểu đội tuần tra của Tà Tộc, đối với những thành trì này, hắn ít hay nhiều cũng coi là có chút hiểu rõ, hắn cũng không có tin, bên trong mỗi một tòa thành trì, đều có cao thủ lục cấp trấn thủ.
Chỉ cần không phải là lục cấp cao thủ, liền không uy hiếp được Diệp Thần.
Ba tháng vừa qua, Diệp Thần đi săn thu hoạch điểm tích lũy là mục đích hàng đầu, thứ hai là đang chờ đợi Lam Điện Bá Vương Long khôi phục.
Trong thời gian ba tháng, Lam Thiên và Lam Phong đều đã khội phục tới trạng thái đỉnh phong, tùy thời đều có thể đưa vào chiến đấu.
Lúc này, Diệp Thần liền không có cần thiết phải đi săn lính tuần tra, mà là có thể đánh lén được thành trì.
P/S: Truyện tuy tu vi lên nhanh, nhưng bình cảnh sẽ là những nhiệm vụ tấn cấp, cần phải hoàn thành thì mới tấn cấp đại cảnh giới được, điểm tích lũy tuy dễ kiếm, nhưng kiếm không được nhiều, vật phẩm quá đắt, không đủ điểm tích lũy để mua vậy nên truyện này đáng để đọc… Đề nghị mọi người tích cực đợi các chương mình dịch ra nha…ỦNG HỘ NÀO….