Đọc truyện Hệ Thống Chưởng Môn – Chương 18: Không cầu thủ thắng, chỉ cầu một trận chiến
Diệp Thần sử dụng một mạch một vạn lẻ một trăm điểm tích lũy, vẫn là có mấy phần đau lòng, thế nhưng vì sự phát triển của Ma Vân Môn, hắn chỉ có thể liều mạng.
Có người của Luyện Thi Tông cùng với Hắc Hỏa Tông gia nhập, Ma Vân Môn bây giờ cũng coi là hơi có chút quy mô.
Mười viên hạt giống (hạt giống này đã sửa ở chương 15 nhé)Xích Dương Linh Thụ cũng đem trồng ở phía sau núi của Ma Vân Môn, tất cả đều đang phát triển đâu vào đấy.
Mà Diệp Thần, thì cũng không có nhàn rỗi, hắn không cần phải tu luyện, có thời gian rảnh liền đi tới vùng lân cận khế ước yêu thú, Lạc Nhật sơn mạch, không thiếu nhất chính là yêu thú.
(Thời gian trôi nhanh như đang ngồi đọc truyện này) Thấm thoát thoi đưa, một tháng thời gian đã trôi qua, Ma Vân Môn bây giờ, có thể nói là biến hóa nghiêng trời lệch đất, từng tòa cung điện lầu các cao to rộng lớn đều đã hoàn thành, Ma Vân Môn cũng đã phân chia cấp bậc rõ ràng, có đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, ngoại môn chấp sự, trưởng lão nội môn.
Đệ tử ngoại môn, trên cơ bản đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ; mà đệ tử nội môn, thì là tu sĩ Trúc Cơ kỳ; ngoại môn chấp sự, chủ yếu chính là một số lão tu sĩ Trúc Cơ kỳ không có khả năng đột phá; trưởng lão nội môn, vậy thì phải là Kết Đan kỳ cao thủ.
Đương nhiên, Phong Ảnh Thừa thì không tính, Phong Ảnh Thừa dù sao cũng là nguyên lão cấp bậc đệ tử, được Thiên Thi Kết Đan đỉnh phong thu làm đệ tử.
Dùng Thiên Thi tới nói, Phong Ảnh Thừa có được Thổ Phong song thuộc tính, vậy chính là trời sinh báu vật tu luyện Khống Thi đại pháp.
Trong một tháng này, Diệp Thần điên cuồng khế ước yêu thú, chính là để chuẩn bị thành lập thương hội của chính mình, Linh thú không phải có rất ít sao, vậy hắn liền bán ra Linh thú.
“Hệ thống, một cái truyền tống trận vần bao nhiêu điểm tích lũy?” Diệp Thần cảm thấy, khoảng cách giữa Ma Vân Môn và Ma Vân thành còn có khoảng cách nhất định, nếu mà có truyền tống trận, thì sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
“Đinh, hệ thống đã tự động đề cử.”
Truyền Tống trận vạn dặm cỡ nhỏ: Một lần sử dụng tiêu hao hai mươi khối hạ phẩm linh thạch, có thể tiến hành vạn dặm truyền tống qua lại, truyền tống số người hạn mức cao nhất, mười người! Giá bán sáu ngàn điểm tích lũy.
Truyền Tống trận vạn dặm cỡ trung: Một lần sử dung tiêu hao hai trăm khối hạ phẩm linh thạch, có thể tiến hành vạn dặm truyền tống qua lại, truyền tống số người hạn mức cao nhất, một trăm người! Giá bán sáu vạn điểm tích lũy.
Diệp Thần bó tay rồi, xem ra trước tiên chỉ có thể mua Truyền Tống trận vạn dặm cỡ nhỏ, điểm tích lũy a điểm tích lũy, ta muốn thật nhiều điểm tích lũy a!
Cảm giác thiếu tiền khiến cho Diệp Thần cực kỳ khó chịu, tiêu tốn sáu ngàn điểm tích lũy, điểm tích lủy còn lại của Diệp Thần, cũng không còn bao nhiêu.
Tủy nhiên sau khi bố trí Truyền Tống trận này, ngược lại thuận tiện hơn rất nhiều.
Truyền Tống trận là truyền tống cố định, chỉ có thể truyền tống qua lại giữa Ma Vân Môn và Ma Vân thành với nhau mà thôi.
“Môn chủ đại nhân, không tốt.” Ngay lúc này, Hắc Hỏa có chút nóng nảy chạy vào.
Diệp Thần đang suy nghĩ đặt ra quy định phúc lợi cùng với nhiệm vụ cho đệ tử môn phái như thế nào, liền bị tên Hắc Hỏa này cắt đứt, không khỏi hỏi: “Hắc Hỏa trưởng lão, chuyện gì khiến ngươi kinh hoảng như thế?”
“Môn chủ đại nhân, là Tà Tộc, Tà Tộc lần trước đã gây ra tổn thất nặng nề cho Ma Vân thành, lần này Tà Tộc lại một lần nữa quay lại, nghe nói có Tà Tộc cấp năm dẫn đội, bọn chúng dẫn tới hẳn cả một sư đoàn.” Mặt mũi Hắc Hỏa tràn đầy sốt ruột.
“Đinh, phát động nhiệm vụ khẩn cấp “Tà Tộc trả thù”; nhiệm vụ giới thiệu: Người chơi ở bên trong trận chiến trước giết chết nhi tử của Da Lỗ Đặc Tà Tộc cấp năm, bản thân Dã Lỗ Đặc là sư đoàn trưởng của Tà Tộc, mang theo sư đoàn của mình, trở lại báo thù. Nhiệm vụ yêu cầu: Đánh tan sư đoàn của Da Lỗ Đặc; nhiệm vụ thành công, ban thưởng: Không biết!; nhiệm vụ thất bại, trừng phạt: Ma Vân Môn bị tiêu diệt.”
Diệp Thần nhìn thấy cái nhiệm vụ khẩn cấp này, trong lòng đều có chút tuyệt vọng, một sư đoàn của Tòa Tộc, đây chính là một vạn người a.
Mà Ma Vân Môn của hắn thì có bao nhiêu đệ tử? Cộng thêm gần nhất mới đây tuyển nhận để tử, cũng chỉ mới có hơn một ngàn người, như thế này làm sao đối kháng được với một vạn đại quân của Tà Tộc?
Hơn nữa một vạn đại quân còn có một tên Tà Tộc cấp năm dẫn đầu!!
Tà Tộc cấp năm, vậy chính là tương đương với đại tu sĩ Luyện Hư kỳ, Diệp Thần dù có lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào là đối thủ của Tà Tộc cấp năm a.
Thế nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác, bởi vì cái gọi là binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, Diệp Thần thu phục Ma Vân thành, không có khả năng cứ như vậy chắp tay nhường cho kẻ khác!
Hơn nữa, Diệp Thần biết, Tà Tộc là địch nhân chung của toàn bộ tu chân đại lục, một sư đoàn Tà Tộc xuất hiện ở vùng lân cận Ma Vân thành, môn phái tu chân, gia tộc phạm vi xung quanh Ma Vân thành vạn dặm đều sẽ bị kinh động.
Đến lúc đó, những tên gia hỏa kia có huyết hải thâm cừa với Tà Tộc, khẳng định sẽ đứng ra đối phó với đại quân Tà Tộc, cho nên Ma Vân thành thật ra thì cũng không phải đối mặt với toàn bộ sư đoàn, tất cả vẫn là có đường lùi.
“Triệu tập các đệ tử môn phái, tiến về Ma Vân thành!” Diệp Thần quyết định hạ lệnh.
Nghe thấy vậy, Hắc Hỏa cùng với Thiên Thi đều là sắc mặt biến hóa, “Môn chủ đại nhân, tuyệt đối không thể a, chúng ta chỉ có hơn một ngàn người, mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ vẫn chưa được năm mươi người, Kết Đan kỳ thì có mấy vị, ngài cùng Tạp Tắc Nhĩ nguyên lão coi như thực lực cường đại, nhưng là lực lượng giữa địch và ta chênh lệch cách xa thật sự là quá lớn.”
Hắc Hỏa nói xong, Thiên Thi cũng nhíu mày nói ra: “Môn chủ, Da Lỗ Đặc sư đoàn, ta cũng cí chỗ nghe nói, ở bên trong Tà Tộc cấp bốn có bảy tên, Tà Tộc cấp ba không dưới trăm người, chúng ta rất khó đối kháng a.”
Diệp Thần biết, trận chiến lần trước, Hắc Hỏa Tông cùng với Luyện Thi Tông đều tổn thất nặng nề, thế nên trong lòng bọn họ đều có chút e ngại, nhất là lần này đối thủ còn cường đại đến như vậy, lại càng để Hắc Hỏa và Thiên Thi lo lắng.
“Môn chủ đại nhân, chúng ta hoàn toàn có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, không cần thiết phải cùng một sư đoàn của Tà Tộc liều mạng.” Hắc Hỏa trầm giọng nói.
Diệp Thần gật đầu, Hắc Hỏa và Thiên Thi nói cũng không phải không có đao lý, thực lực hai bên thật sự là chênh lệch quá lớn, nếu như khai chiến, Ma Vân thành khó mà ngăn cản.
“Tà Tộc lần này huy động nhân lực tới, cao thủ tu chân đại lục chúng ta, chắc sẽ không ngồi yên mà không để ý tới.” Diệp Thần nói.
“Hơn nữa Ma Vân thành là một cái thành trì tu chân”, ở bên trong ngoại trừ đệ tử Ma Vân Môn chúng ta, còn có không ít tán tu, một trận chiến này, không chỉ có mình chúng ta chiến đấu.”
Đương nhiên, đối với Diệp Thần mà nói, một vạn Tà Tộc này, chính là một cơn sóng kinh nghiệm lớn, hơn nữa, Diệp Thần càng muốn thu hoạch điểm tích lũy, giết chết Tà Tộc, là sự lựa chọn tốt nhất.
“Được, môn chủ, chúng ta tin tưởng ngươi, lần này, sẽ để cho chúng ta, vì những đệ tử đã chết báo thù rửa hận!” Hắc Hỏa cắn răng nghiến lợi kèn kẹt nói.
Tuy rằng hắn e ngại Tà Tộc, thế nhưng, hắn cũng cực kỳ căm thù Tà Tộc, một hồi đại chiến không lâu trước đó, Hắc Hỏa Tông liền đã tổn thất mấy trăm đệ tử.
Mấy trăm đệ tử a! Hắc Hỏa làm sao mà không đau lòng!
Thiên Thi cũng giống như thế, bọn họ cũng bị Tà Tộc làm tổn hại không ít, lòng căm thù đối với Tà Tộc của hắn, không có thấp hơn chút nào so với Hắc Hỏa.
“Ma Vân Môn đệ tử, các ngươi trước kia là đệ tử của Hắc Hỏa Tông, có trước kia là đệ tử của Luyện Thi Tông, ta bây giờ muốn hỏi các ngươi một vấn đề, các ngươi có hận Tà Tộc không?” Nhìn xuống đệ tử mà Hắc Hỏa cùng Thiên Thi tụ họp lại, Diệp Thần cao giọng hỏi.
“Hận! Hận không thể đem bọn hắn rút gân lột da!” Một đám đệ tử đều là tức giận trả lời, trên thân mỗi một người bọn hắn đều có vết thương mà Tà Tộc để lại, mỗi một người bọn hắn, đều đã từng chính mắt thấy Tà Tộc giết chết sư huynh đệ của bọn hắn, bọn hắn làm sao có thể không hận?
“Có muốn hay không giết Tà Tộc? Có muốn hay không báo thù? Có muốn hay không làm một chuyện xứng đáng với lương tâm!” Diệp Thần lần nữa cao giọng hỏi.
“Muốn! Muốn!! Muốn!!!”
“Được!” Diệp Thần nặng nề gật đầu, “Không cầu thủ thắng, chỉ cầu một trận chiến!”
“Không cầu thủ thắng, chỉ cầu một trận chiến!”
“Không cầu thủ thắng, chỉ cầu một trận chiến!”
…
Đông đảo đệ tử Ma Vân Môn đều đang hò hét, khí thế như cầu vồng, chiến ý ngập trời!
P/S: Chậc chậc dịch truyện này liên tục từ hôm qua đến giờ thấy mệt à nha, tuy truyện đang đến hồi hay nhưng ta cũng cần phải nghỉ ngơi chút a. dịch một chương ngốn gần 2 tiếng kinh quá đi:v. Các đạo hữu ủng hộ cho sự cố gắng của ta nha:v