Đọc truyện Hệ Thống Cầu Được Ước Thấy – Chương 1: Quyển 1 –
” Xin chào mọi người.
Xin tự giới thiệu tui là hệ thống 198 ( ONE).
Tui chính là hệ thống tối cao không gì là tui không làm được…..Aaaaaaaa”
Giọng trẻ con kêu lên oai oái, ngay sai đó lại có một giọng nói vang lên
” Biết điều im lặng chút đi.
Không ai có hứng thú đi tìm hiểu ngươi đâu”
Tiểu hồ ly trong trạng thái linh hồn bay vòng quanh bên thiếu niên.
Quên chưa nói, Diệp Sở Ly chính là thiếu niên nọ rất là tri kỷ bị hệ thống nhắm vào từ năm 16 tuổi, bị 198 bắt đi làm nhiệm vụ suốt mấy nghìn thế giới.
Tính ra đến giờ không biết bao nhiêu tuổi rồi.
Cơ mà Diệp Sở Ly mặc định mình 16 tuổi, cấm con nào cãi, dù sao dung mạo cậu cũng không thay đổi chút nào.
” Thế giới tiếp theo bắt đầu chưa?”
” Bắt đầu rồi, ký chủ có muốn lập tức đi làm nhiệm vụ?”
” Đi!”
________________________________________
Pằnggggg
Tiếng súng vang lên đánh vào màng nhĩ Diệp Sở Ly, xuyên đến còn chưa kịp thở đã bị nã súng chết tươi, Diệp Sở Ly âm thầm thóa mạ hệ thống trước khi lâm vào hôn mê.
Phía tiếng súng vang lên ” Lão đại, bắn chúng Diệp Sở Ly rồi!”
Nam nhân đứng đó khẽ nhíu mày, hay lắm, lần này lại để con ả Diệp Hinh Nhiên chiếm lợi.
Đúng là tiện nhân đê tiện, đến chú mình cứu mình cũng mặc kệ người ta chết ở đấy.
Chạy rồi? Hay lắm, chạy càng tốt, Âu Dương Thụy hắn thích nhất là chơi vờn chuột trong lồng.
Âu Dương Thụy đi đến chỗ Sở Ly đang nằm, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt kia lại nhìn xuống vết đanh trên ngực trái Diệp Sở Ly, thôi được rồi.
Âu Dương Thụy thừa nhận hắn cũng thích xem vờ kịch người nhà trở mặt lắm.
” Đưa hắn theo.”
” Vâng!”
Diệp Sở Ly được đưa đi cấp cứu.
Đừng tưởng anh có hệ thống là toàn mạng nha.
Đều phải trải đau đớn thật, nguy hiểm tính mạng cũng là thật.
Chết thật quay lại không gian hệ thống, nhưng mà sau đó mà được cứu thì vẫn bị hút trở về, cho dù là trạng thái người thực vật cũng bị hút về làm người thực vật đúng nghĩa.
Không có ý thức, hệ thống cũng đừng hòng cam thiệp.
Khổ sở lắm chứ.
Như bây giờ nè, nằm trong phòng ICU hôn mê đúng cách luôn.
Âu Dương Thụy nhìn vào phòng bệnh qua lớp cửa kính.
Nhanh tỉnh lại a, hắn rất chán đó, cần một vở kịch chất lượng cơ.
Diệp Sở Ly tỉnh dậy là là hai tháng sau.
Lúc tỉnh lại Diệp Sở Ly còn tường mình lên thiên đường tiếp tục cốt chuyện rồi cơ.
Thật may cái mùi thuốc khử trùng đập vào mũi lại kéo hồn Diệp Sở Ly về với hiện thực.
” Hệ thống, cút ra coi!
” Ký chủ, thỉnh lịch sự chút!”
” Cốt chuyện tiến hành đến đâu rồi!”
” Diệp Sở Ly “đã chết” được hai tháng rồi.
Nữ chính Diệp Hinh Nhiên theo di nguyện của ký chủ lúc chết lo lắng về đứa cháu không ai chăm sóc, muốn tìm cho cháu một người thật lòng yêu thương và tin tưởng để phó thác, lại càng sợ cháu bị bắt nạt nên giao Diệp thị cho cháu gái Diệp Hinh Nhiên.
Theo di nguyện kết hôn, nữ chính tháng sau sẽ kết hôn với nam chính Bác Văn”
” Hai tháng rồi cơ à.
Nóng vội như vậy cũng không thèm giữ chút đạo hiếu cho người chú này cơ.
Hệ thống, số liệu cơ thể của Diệp Sở Ly”
Trước mặt hiện ra một màn hình hệ thống hiển thị số liệu cơ thể.
Hừm, không cao không thấp.
Không hổ là nam phụ si tình, giá trị nhan sắc cũng cao ghê, dáng người cũng tốt nhưng là loại vừa vừa đủ rắn chắc không cuồn cuộn.
Nhan sắc tuấn tú, thiên về ôn nhu nhẹ nhàng.
đẹp nhất là đôi mắt phượng tỏa ra hơi thở trưởng thành, rất hút hồn.
Tốt! Dù sao bản thân Diệp Sở Ly mình đây cũng là thụ, dáng người thụ chút.
Công như mấy thế giới kia Diệp Sở Ly không chịu nổi.
Các người không biết Diệp Sở Ly tui khổ như nào khi trải qua 3000 thế giới kia chỉ để đổi lấy quyền tự do không bị hệ thống khống chế đâu.
Giờ tích điểm cũng về 0 luôn rồi, không còn quyền điểu chỉnh số liệu luôn.
Làm sao giờ.
” Hệ thống, nể tình chúng ta đồng hành cùng nhau bao nhiêu lâu nay, cho tôi….”
” Im lặng, ký chủ có nghe thấy tiếng ruồi bay đâu đây không?”
Hệ thống rất tri kỷ nhắc nhở Diệp Sở Ly biết điều chút.
Diệp Sở Ly: hứ! Dỗi.” Vậy giờ làm như nào giờ?”
” Như lúc đầu.
Tiếp tục tích điểm đổi điều ước của ký chủ.
Chúc thực hiện nhiệm vụ vui vẻ!” èn hệ thống lặn mất tăm.
Diệp Sở Ly không lạ gì hệ thống, sau khi đi qua mấy chục mấy trăm thế giới Diệp Sở Ly đã biết sơ sơ quy luật nhiệm vụ rồi, cũng không cần hệ thống nhắc nhở nữa.
Trừ khi thay đổi nhiệm vụ đột suất không liên quan đến cốt truyện, lúc đó tên này mới nhảy ra.
Mấy nhiệm vụ thường ngày Diệp Sở Ly đủ sức sử lý.
____________
Tỉnh lại ngày hôm sau, bé hồn xinh xẻo của Diệp Sở Ly rất tung tăng lại đi chơi tiếp.
Tại sao hả? Các người thử sáng sớm tỉnh dậy thấy trong phòng một đống người áo đen, bộ mặt hằm hằm đáng sợ, bên hông phồng lên dáng chiếc súng xinh xinh thì các người sẽ rõ ok.
” Các anh….”
” Diệp tiên sinh, chúng tôi có vào chuyện cần hỏi ngài.
Hy vọng ngài hợp tác với chúng tôi”
Diệp Sở Ly rất biết điều bày ra khuôn mặt bảy phần ngơ ngác, hai phần thuận theo, một phần sợ hãi mà gật đầu.
” Anh có biết đây là ai không?” Một người áo đen đứng đầu đưa ra hình của Diệp Hinh Nhiên cho Diệp Sở Ly, cẩn thận quan sát biểu tình của Diệp Sở Ly.
Diệp Sở Ly mau chóng bày ra sự mờ mịt ngoài mặt, trong nội tâm lại thầm trào phúng, hóa ra là thế.
Tui thích nhất trò mất trí nhớ nha.
” Không có”
” Đây là người điều hành mới của Diệp thị”
” Diệp thị? Tập đoàn Diệp thị nào vậy?”
” Diệp thị gia tộc của anh!”
” Cái gì? Không thể nào, cô ta là ai mà giám chiếm tài sản Diệp gia? Lão gia và anh trai vẫn còn rất khỏe mạnh, cầm quyền điều hành rất tốt.
Cô ta sao có thể trở thành người điều hành Diệp thị?”
Khuôn mặt Diệp Sở Ly lúc này chính là kinh ngạc và tức giận khiến đám người lúc này cũng hoang mang theo, gia chủ Diệp thị đều đã qua đời hêt rồi.
Gia chủ đời này chỉ có Diệp Sở Ly, Diệp gia có vài chi thứ không làm nên trò chống gì mà thôi.
Sao bây giờ lại não Diệp lão và cha Diệp vẫn còn sống chứ?
Lúc này một gã áo đen khác đẩy cửa từ ngoài đi vào thì thầm gì đó vào tai người vừa nói chuyện với Diệp Sở Ly, gã quay ra nói với anh
” Diệp tiên sinh, ông chủ chúng tôi muốn gặp ngài.
Phiền ngài đi theo chúng tôi”
Không cho cậu cơ hội từ chối đã thấy có người đẩy xe lăn bước vào, hai người khác đỡ Diệp Sở Ly ngồi lên xe lăn, tiện thể nhấc luôn bịch truyền nước đi theo, không hề quan tâm đến Diệp Sở Ly có đồng ý hay không.
Diệp Sở Ly cũng rất tò mò, rốt cuộc là ai cứu hắn a.
Muốn xem xem có phải anh đẹp trai nào không, có thân phận gì a.
Không thể trách Diệp Sở Ly được, tích điểm không có, không thể điều chỉnh số liệu, càng không thể moi thông tin từ hệ thống, ai bảo tình tiết này không có trong cốt truyện cơ chứ, số Diệp Sở Ly cũng khổ quá mà haizzzzzzzz……………..Đấy là còn chưa kể thụ cũng thích công đẹp lém nha.
Tinh!
Âm báo hệ thống vang lên ” chúc mừng ký chủ đã nhận được +30 điểm hoàn thành nhiệm vụ: Đi gặp nhân vật thần bí đã cứu Diệp Sở Ly.
Ký chủ hãy cố gắng hơn”
Diệp Sở Ly âm thầm trợn trắng mắt, nhiệm vụ tuyến không trong kịch bản đây hả.
Hệ thống chết tiệt, càng ngày càng đáng ghét.
_________________
Xe chạy ra ngoại thành, đến một ngọn núi.
Dừng tại một ngôi biệt thự riêng rộng lớn mang đậm phong cách châu âu, thoạt nhìn giống như một tòa lâu đài trong truyện cổ tích.
Vườn cây cắt tỉa gọn gàng, hàng giàn hoa hồng tạo thành những đường mê cung ngoằn ngèo hai bên, giữa là một lối đi dẫn thẳng đến cửa chính biệt thự màu xám xanh sang trọng.
Diệp Sở Ly càng đi càng thấy kinh ngạc, cho dù xuyên qua bao nhiêu thế giới cũng không phải thế giới nào cũng có nhiều thứ để ngắm như thế này đâu.
Mấy thế giới kia Diệp Sở Ly đều bận đi làm nhân vật phản diện tích điểm đổi tự do không à.
Làm gì có thời gian thưởng thức mọi thứ xung quanh.
Bây giờ thấy được một kiểu kiến trúc ấn tượng như vậy, tất nhiên à ngắm đến chăm chú rồi.
Diệp Sở Ly được đẩy đến phòng một thư phòng, đây chắc là thư phòng của ông chủ kia, bày trí rất gọn gàng toát ra vẻ thần bí âm u, có chút đáng sợ.
Diệp Sở Ly quay đầu lại, đám người kia đã đi rồi.
Đến lúc quay lại lần nữa đã thấy một người đàn ông khoác một tấm áo ngủ dài ngồi vắt chân trên ghế, híp đôi mắt hẹp dài nguy hiểm nhìn cậu.
Ái nha, dọa người quá à.
Diệp Sở Ly giật bắn mình, không ngã khỏi xe lăn là tốt ròi.
Nam nhân quan sát vẻ mặt Diệp Sở Ly từ lúc cậu xuất hiện, từ tò mò đến ngơ ngác rồi lại đến giật mình.
Nhìn đôi mắt kia trợn to lại có vẻ khá đáng yêu nữa chứ.
Cái gì nhỉ, có bao giờ nghe người ta nói gia chủ Diệp gia là một người thú vị như vậy chưa nhỉ, hình như không có.
Âu Dương Thụy thong thả bước đến chỗ Diệp Sở Ly đẩy xe lăn đến gần sofa rồi ngồi xuống bên còn lại.
Thật lâu sau mới mở miệng.
” Em có nhớ năm nay em bao nhiêu tuổi không?”
“17”
17? Âu Dương Thụy cũng bất ngờ, ăn một viên đạn mà cũng mất được trí nhớ, chắc không phải tinh thần bị đả kích đâu ha.
Âu Dương Thụy cười, nam nhân nhìn Diệp Sở Ly nói ” em năm nay 27 tuổi rồi”
” 27?”
” Phải, 27 tuổi, em bị tai nạn mất trí nhớ.
Trước đó em là chủ tịch Diệp thị, bị người phụ nữ kia hãm hại, tung tin em chết, gia sản liền thuộc về cô ta.
Em mất trí nhớ, không nhớ là phải”
” Vậy lão gia chủ và cha đâu?”
” Những người đó đã chết lâu rồi!”
” Chết rồi?”
” Em bị mất trí nhớ mà.”
” Vậy….!vậy anh”
” Cái gì?” Âu Dương Thụy nhìn vẻ mặt rụt rè ngại ngùng của Diệp Sở Ly, trong lòng buồn cười.
Ai mà ngờ được cái tên Diệp Sở Ly mặt lạnh này lại có vẻ mặt như này chứ.
Diệp Sở Ly cũng đỏ mặt, má ơi, tên này đẹp trai quá trời hà, đủ tiêu chuẩn làm công cụa tui ” Vậy anh là ai?”
Âu Dương Thụy nảy ra ý sấu “Tôi? Tôi là người yêu của em”.