Đọc truyện Hệ Thống Bắt Đầu Từ Đấu Phá Thương Khung – Chương 9: Suy Luận
•••
“Haha! Vậy mà phát động nhiệm vụ a!”
Lâm nằm trên giường, 2 bên là Huân Nhi và Tiêu Mị đang ôm lấy hắn mà ngủ.
Sau lần phát động nhiệm vụ 1 năm trước thì hắn không thấy hệ thống phát động nữa.
Vậy mà bây giờ lại phát động, mà còn là nhiệm vụ thuận đường cho hắn nữa mới ghê.
“Mở ra thông tin!”
[Nhân vật: Diệp Lâm
Tuổi: 16
Cấp: 55(Đấu Vương Nhất Tinh) (350: phong ấn)
Danh hiệu: Xuyên Không Giả, Thần Bếp, Đan Thần
Huyết kế giới hạn: Sharingan cấp 1(Nhãn Thuật)
Thể chất: Hỗn Độn Thần Thể
Huyết mạch: Sáng Thế Long Thần
Vũ khí: Hắc Ảnh Kiếm
Công pháp: Bạch Ảnh Kiếm Pháp(thông thạo SSS)
Pet: Pikachu
Điểm thành tựu: 1.030.000]
“Vậy là đã vào Đấu Vương rồi! Có lẽ nên đi lấy cái danh hiệu Luyện Dược Sư rồi!”
Việc cần chứng thực Luyện Dược Sư là cần thiết bởi có nó thì Lâm mới dễ dàng làm mấy nhiệm vụ sau này.
Một trong số đó chính là cưa đổ Vân Vận và Mỹ Đỗ Toa, 2 nhân vật nữ top 1 top 2 ở thế giới này.
Vân Vận trong nguyên tác thì mặc dù có tình cảnh với Tiêu Viêm nhưng Tiêu Viêm lại không cho nàng một cái danh phận nên Lâm quyết định sẽ thay đổi luôn vận mệnh của nàng cũng như của Vân Lam Tông.
“Thôi đi ngủ vậy!”
Nói xong, Lâm liền ôm lấy 2 giai nhân rồi ngủ thiếp đi.
•••
Ngày hôm sau.
Bên trong căn phòng, 3 thân ảnh khỏa thân đang ôm lấy nhau mà ngủ.
Lâm từ từ mở mắt tỉnh dậy, đập vào mắt hắn chính là vẻ mặt đang say ngủ của Huân Nhi rồi lại nhìn sang bên còn lại, chính là Tiêu Mị cũng đang an giấc.
Bốp Bốp
“Dậy thôi, 2 con mèo lười!”
Lâm vỗ mông 2 nàng một cái.
“Ưm…!Cho thiếp ngủ thêm một chút đi mà!”
“Ưm…!Đúng vậy đó, cho nhân gia ngủ thêm một chút đi!”
Huân Nhi cùng Tiêu Mị lần lượt nũng nịu đòi ngủ thêm.
Lâm khóe miệng co giật, các nàng có biết bây giờ đã là gần trưa rồi không?.
“Không dậy, ta dùng gia pháp trị 2 nàng!”
Nghe Lâm nhắc đến gia pháp thì cả 2 rùng mình mà bật dậy.
Đương nhiên 2 nàng biết gia pháp mà Lâm nói là gì.
“Được rồi! Để ta đưa 2 nàng đi tắm!”
Lâm ôn nhu nói.
Sau đó lần lượt bế từng người đi vào phòng tắm mà tẩy rửa cho 2 nàng.
Lâm tẩy rửa cho 2 nàng được một lúc thì cũng mặc lại y phục rồi rời khỏi phòng, hướng nhà bếp mà đi.
Sau khoảng 20p thì Lâm quay lại và trên tay là một mâm thức ăn dành cho 3 người ăn.
Vừa bước vào thì thấy Huân Nhi cùng Tiêu Mị cũng đác thay xong y phục, chỉ có điều là đi đứng còn hơi choạng vạng.
“2 nàng đừng có cố! Cả 2 chưa thể đi đứng lại bình thường được đâu!”
Lần trước phá thân Tiểu Y Tiên, nàng cũng có đi đứng bình thường được đâu.
Phải mua hẳn một chiếc xe ngựa để hắn và nàng cùng đi.
“Biết rồi! Vậy Lâm ca hôm nay làm món gì vậy?”
Huân Nhi vui vẻ nói.
Mặc dù đi đứng không được ổn định, bất quá món ăn do Lâm nấu thì không thể không hào hứng.
“Thịt heo rừng nướng mọi ăn kèm cùng với cơm và nước sốt đắc biệt do ta sáng chế!”
Lâm nhẹ nhàng nói.
Ngày hôm, trong lúc đi dạo trong rừng thì phát hiện một con heo rừng.
Thế là Lâm liền nghĩ ngay đến món heo rừng nướng ăn với nước sốt ở kiếp trước.
Sau đó con heo rừng trở thành nguyên liệu để nấu ăn cho Lâm.
Nhưng do con heo rừng quá lớn nên Lâm cũng chỉ dùng một phần thịt ở phần đùi để làm cho 2 nàng ăn, phần còn lại thì được bảo quản bên trong nhẫn trữ vật.
“Nghe có vẻ ngon a!”
Tiêu Mị cũng hào hứng không kém.
“Được rồi! Lại đây ăn thôi!”
Lâm nói.
Thế là 2 nàng đi đến ngồi xuống phân biệt 2 bên trái phái của hắn rồi bắt đầu thưởng thức món ăn.
Lâm cũng cầm đũa lên mà gắp thức ăn bỏ vào miệng.
Cứ như vậy, cả 3 dùng bữa trong sự vui vẻ.
•••
Tại phòng của Tiêu Viêm.
“Tại…tại sao muội lại bỏ ta, Huân Nhi?”
Tiêu Viêm hiện tại đang rất phẫn uất.
Đêm hôm qua, hắn đi ngang qua phòng của Huân Nhi thì nghe thấy nhưng thanh âm ân ân ái ái của Huân Nhi, người trong lòng của hắn.
Khi đó hắn thật sự tức giận, định xông vào đập chết tên nam tử đang hành sự với nữ thần của mình.
Nhưng khi nghe giọng nói của Lâm xuất hiện bên trong thì hắn đã bỏ ngay cái ý nghĩ hoan đường đó.
Bởi hắn biết thực lực của Lâm là rất cường đại, đi vào chỉ có thể nhận lấy cái chết.
Dù cho hắn có chết đi nhưng Tiêu Chiến cũng không dám tìm Lâm trả thù bởi Lâm quá mức thần bí.
Thậm chí có thế lực rất cường đại chống lưng.
Là một Tộc Trưởng của Tiêu Gia, đương nhiên là có cái đầu để suy nghĩ cho toàn cuộc.
Chỉ vì một nhi tử của mình mà đắc tội một thế lực khó lường như vậy chả khác nào một tên ngu.
“Diệp Lâm, Tiêu Huân Nhi, Tiêu Mị.
Ta sẽ khiến các ngươi phải quỳ phục dưới chân của ta!”
Tiêu Mị cũng là người trong mộng của hắn.
Khi nghe âm thanh của Tiêu Mị cũng ở trong phòng truyền ra, có thể không đoán được chuyện gì sao.
Người trong mộng của mình thất thân cho một nam tử khác, có thể không đau sao.
Đặc biệt với một tên xuyên không giả như hắn thì việc nữ nhân trong mộng của mình bị cướp đi, có thể chịu được sao.
Đương nhiên là không.
“Chờ đấy! Ta sẽ khiến các ngươi trả một cái giá thật đắt!”
Tiêu Viêm thầm quyết tâm.
Nhưng hắn nào biết, dù có cố gắng đến mức nào cũng không thể làm gì được Lâm.
Bởi Lâm đã siêu việt cả Đấu Đế.
•••
Quay lại với Lâm.
Sau khi dùng bữa với 2 nữ xong thì Lâm nhận được một thông báo khá thú vị.
[Phát động nhiệm vụ: Tham gia náo nhiệt
Mô tả: Trong 5 ngày tới, Nạp Lan Yên Nhiên sẽ đến Tiêu Gia từ hôn.
Ký chủ có 2 lựa chọn: 1 là hỗ trợ Nạp Lan Yên Nhiên từ hôn thành công, 2 là hỗ trợ Tiêu Gia không bị mất mặt trước lời từ hôn
Phần thưởng: Tam sắc Haki, 500.000 điểm thành tựu, giải khai thêm 3 cấp
Thất bại: Hủy bỏ Huyết kế giới hạn Sharingan]
“Hô! Vậy sắp có trò vui để xem rồi a!”
Lâm vốn định chọn lựa chọn thứ 2 nhưng hệ thống phát thông báo lần nữa khiến hắn thay đổi ý định.
[Tiêu Viêm đã có địch ý với ký chủ.
Độ địch ý:90%]
“Dám có địch ý với ta luôn à! Vậy thì ta cũng không ngại mà cho Nạp Lan Yên Nhiên một vé khiến ngươi thống khổ cực điểm!”
Lâm thầm nghĩ.
“Hình như 3 ngày nữa là lễ trưởng thành của 2 nàng đúng không?”
Lâm dò hỏi.
Bởi theo nguyên tác thì sau 2 ngày kể từ lúc lễ trưởng thành diễn ra thì Nạp Lan Yên Nhiên mới đến.
“Đúng vậy a! Chàng muốn tham dự?”
Tiêu Mị hỏi.
Lâm lắc đầu nói.
“Không a! Ta chỉ tò mò thôi!”
Nếu nhớ không nhầm thì Tiêu Viêm sẽ là Đấu Khí Thất Đoạn, vừa đủ để thông qua buổi lễ này.
Còn như Huân Nhi với Tiêu Mị bây giờ thì chỉ có thể nói là thiên tài yêu nghiệt.
Riêng Lâm thì khỏi phải đánh giá bởi hắn quá hack.
“À đúng rồi! Huân Nhi, nàng cũng nên nói về thân thế của mình cho ta và Mị Nhi nghe chứ nhỉ?”
Lâm nhàn nhạt nói.
Mặc dù hắn đã biết nhưng Tiêu Mị thì vẫn chưa.
Với cả sắp đến chúng nữ sẽ tiếp xúc với nhau khá nhiều nên việc giấu bí mật với nhau là không cần thiết.
Nghe Lâm nhắc đến thân thế của mình thì Huân Nhi khá giật mình.
Không ngờ phu quân của mình lại hỏi về thân thế của mình.
Không lẽ hắn đã biết.
Do dự một hồi thì Huân Nhi cũng quyết định mở miệng nói
“Xin lỗi Mị tỷ! Ta thật ra là Cổ Huân Nhi, không phải đệ tử của Tiêu Gia!”
“Họ Cổ?! Một trong bát đại gia tộc ở Trung Châu?”
Tiêu Mị cũng là một người có trí thức nên đương nhiên sẽ biết Cổ Tộc là thế lực bậc nào.
“Đúng vậy! Muội là công chúa của Cổ Tộc, Cổ Huân Nhi.
Muội đến Tiêu Gia để tìm một món đồ!”
Huân Nhi nói.
Lâm thì không ngạc nhiên mấy vì hắn đã biết trước rồi.
“Cái thứ nàng cần tìm hiện đang ở trên người Tiêu Chiến!”
Lâm nhẹ nhàng nói.
Nghe vậy thì Huân Nhi khá giật mình.
Không ngờ phu quân mình còn có cả thông tin về nơi cất giữ của thứ đó.
“Làm sao chàng biết được thân thế của thiếp?”
Huân Nhi nghi hoặc hỏi.
Bởi trước giờ nàng đâu có nói với ai về thân thế của mình, vậy mà Lâm đùng một cái bảo nàng nói về thân thế của mình.
“Thứ nhất, một tiểu thư Tiêu Gia thì không bao giờ có một Đấu Hoàng đi theo làm hộ vệ.
Điển hình là Tiêu Viêm, mặc dù là nhi tử của Tiêu Tộc Trưởng nhưng có loại đãi ngộ đó sao?”
“Thứ 2, việc một thiên tài như Huân Nhi xuất hiện ở Tiêu Gia thì quá mức lạ kì.
Nàng nhìn Tiêu Mị cùng các đệ tử Tiêu Gia khác là biết.
Mọi người đều chỉ chênh lệch thiên phú với nhau không quá nhiều, riêng Tiêu Viêm thì chỉ hơn một chút.
Mà nàng thì vượt qua hẳn tất cả!”
Lâm ngưng lại một chút rồi lại nói tiếp:
“Sau 2 điều đó thì đương nhiên việc thân thế của nàng không đơn giản! Ta đúng chứ, hộ vệ của Huân Nhi?”
Lúc này, một thân ảnh già nua cùng với hắc y trên thân xuất hiện, cung kính khom người nói.
“Toàn bộ đều đúng như Diệp công tử suy luận! Toàn bộ đều hoàn toàn hợp lý!”
Lăng Ảnh hiện tại rất chấn kinh.
Hắn không ngờ vị công t…!À không, bây giờ gọi là hôn phu của tiểu thư lại có trí thông minh như vậy.
Mọi suy luận đều quá chặt chẽ, khiến người khác bội phục không thôi.
Lăng Ảnh nào biết Lâm đã biết trước.
Mặc dù vậy, dù không có đọc qua cốt truyện thì với IQ cao cùng với kinh nghiệm chơi các game rpg thể loại nhập vai, có khi là vào vai cảnh sát, có khi vào vai thám tử điều tra mấy cái vụ án thì Lâm cũng đã xuất hiện một khả năng là ghép nối thông tin để cho ra suy luận.
“Được rồi! Thế ta nên xưng hô với lão như nào đây?”
Mặc dù biết tên rồi nhưng vì là lần đầu gặp mặt nên cũng phải hỏi tên trước.
“Lão nô là Lăng Ảnh! Diệp công tử có thể gọi Lăng thúc cũng được!”
Đối với Lâm thì Lăng Ảnh vốn đã có hảo cảm rất lớn.
Từ việc Lâm kéo tiểu thư nhà mình rời khỏi Tiêu Viêm và chỉ dạy tận tình cho tiểu thư nhà mình thì độ hảo cảm đã tăng lên rất nhiều.
“Được a! Lăng thúc, thúc có thể gọi ta là thiếu gia a!”
Lâm vui vẻ đáp lại.
Nghe Lăng Ảnh cùng Lâm xưng hô Lăng thúc, thiếu gia thì Huân Nhi một bên, bất giác khuôn mặt đã đỏ bừng.
Xưng hô như vậy chả khác nào đã xem Lâm là con rể của Cổ Tộc.
“Mà Lăng thúc này! Thúc có muốn đột phá Đấu Tông?”.