Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 96: Phù thủy truyện cổ tích 25


Đọc truyện Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh – Chương 96: Phù thủy truyện cổ tích 25

Lâm Y Thần: ….

Lời nói này của Lacy có vẻ hợp lý.

Nếu như dọn dẹp nhiều mặt dính bụi lấm lem, có mấy ai sẽ bị gọi thành cô bé Lọ Lem? Thật giống như công nhân bị gọi là công nhân, bác sĩ bị gọi là bác sĩ, ngay cả khi không biết tên thì chúng ta vẫn sẽ lựa chọn nghề nghiệp của người đó mà nhắc đến. Trừ phi là đặc điểm nổi bật có thể lấn át tất cả thì mới có thể bị coi làm tên người.

Lâm Y Thần mới không tin có người sẽ đặt tên con là Cinderella, nghe thật là phi lý khi điều đó xảy ra trong một gia đình thương nhân giàu có.

Mặc dù đã được nhắc nhở trước về tình trạng nghèo khó của nam tước Firmance hiện tại, Lâm Y Thần vẫn khá là ngạc nhiên khi đến nhà Firmance. Với một thương gia hiện tại là nam tước, nói nghèo khó cũng không đến mức đói rách nhưng hiển nhiên cũng không thể phô trương.

Chính là…

Sự thật thường thường sẽ khác với những gì chúng ta tưởng tượng.


Trước khi bước xuống xe, Lâm Y Thần bị ánh sáng vàng rực rỡ lóe đến muốn mù. Mãi cho đến khi Lâm Y Thần thực sự điều chỉnh được tiêu cự mới có thể nhìn đến chân diện mục của nhà Firmance.

“Đây là nhà Firmance?” Lâm Y Thần không thể tin được nhìn Lacy hỏi, đáp lại là cái gật đầu trầm mặc. “Thực sự? Nơi này trông giống một mỏ vàng!”

Khắp cả tòa nhà Firmance nơi nào cũng ánh vàng rực rỡ, sáng lòe lòe dưới ánh mặt trời, cảm giá như nhìn đến thái dương dưới mặt đất như vậy. Tất nhiên, nhà Firmance không có nhiều vàng đến mức gạch cũng là vàng xây nhưng thời kỳ huy hoàng của nam tước Firmance, gia sản của ông ta cũng gần gần có thể làm được như vậy. Tòa nhà hiện tại chỉ là được dát vàng mà thôi, đương nhiên, nam tước Firmance đã chi trả một lượng tiền không nhỏ cho thiết kế sư của quỷ lùn để có được hiệu quả thị giác như hiện tại.

Lâm Y Thần nhìn đến rất nhiều đường văn dát vàng dọc theo hai bên lối đi, không rõ người khác khi đi trên lối đi này thế nào nhưng Lâm Y Thần cảm giác đạp lên con đường này cô muốn cao trào. Cảm giác thỏa mãn lòng hư vinh mà bấy lâu cô mong đợi là đây chứ đâu? Giờ cô có thể tự tin đi thảm đỏ rồi, thảm đỏ là cái gì? Có thể so với đường dát vàng không?

“Anna có vẻ rất hưng phấn?”

Lacy ánh mắt nhìn Lâm Y Thần tràn đầy hung quang.

“Ách, có một chút!”

Lâm Y Thần ánh mắt lóe lên vẻ lập lòe, câu hỏi của Lacy nên đáp như thế nào mới không bị thu sau hỏi trảm?

“Đừng, cư xử giống như những kẻ nhà giàu mới nổi!” Lacy gằn giọng.

“Vâng vâng vâng.” Lâm Y Thần vội vàng gật đầu lia lịa.

“Ta biết đối với dân nghèo mà nói, vàng là thứ vô cùng quý giá, cả đời bọn họ chưa chắc đã kiếm được nổi một đồng vàng. Nhưng… Anna là một vu nữ! Anna không phải là một dân nghèo! Lời khuyên của ta cho Anna là không nên để tâm đến những thứ vô dụng đó.”

“Sau này Anna sẽ có rất nhiều vàng, nếu để thỏa mãn lòng hư vinh, Anna cũng xây một ngôi nhà như vậy, Anna sẽ phải chết rất nhanh!”


“Trong mắt của ta ngoài tầng lớp quý tộc ra, dân chúng phân làm: thường dân, tiện dân, bạo dân. So với đám dân thường mồm mép đê tiện, lũ tiện dân cùng bạo dân ngu xuẩn luôn muốn khiêu chiến quyền lực của quý tộc đều đáng chết. Nếu gặp tiên dân cùng bạo dân, chúng ta nhất định phải ra tay trấn áp bất kể đại giới. Nếu mềm lòng với chúng, giây tiếp theo chết chính là chúng ta. Nhất là đối với những người như nam tước Firmance cùng ngôi nhà như thế này, cơ hội đến, dòng họ Firmance có thể liền sẽ biến mất trong lịch sử. Cho nên, Anna, tuyệt đối đừng cư xử như những kẻ nhà giàu mới nổi!”

Lâm Y Thần nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Lacy chỉ có thể nuốt nước miếng gật đầu.

Đây là lần đầu tiên Lâm Y Thần nhận thức đến giá trị quan cùng nhân sinh quan giữa hai người khác biệt như thế nào. Có vẻ như cô là kẻ tầm thường không phải là vì hoàn cảnh hay thân thế mà đơn giản nó nằm ở suy nghĩ. Cô sẽ mãi chỉ là người thường chỉ vì cô không đủ nhẫn tâm, không đủ tàn nhẫn.

“Tiểu thư Kingsman, tôi nghĩ rằng bản thân đã nhìn nhầm, không ngờ thật sự là cô!”

Ngay khi không khí rơi vào cứng nhắc, một làn gió thơm ập đến trước mặt Lâm Y Thần dọa cô giật mình lùi lại hai bước. Trước mặt nhào đến một thiếu nữ gương mặt đen sì, quần áo rách rưới bẩn thỉu.

“Cinderella Firmance, hãy giữ bình tĩnh!”

“Xin lỗi ngài, tiểu thư Kingsman, vì đã thất lễ trước mặt ngài!” Cinderella vội vàng chỉnh lại váy áo, hướng về phía Lacy nhún nghiêng người chào.

“Không sao!” Dù sao ta cũng đã quen với việc đó, quả thực không thể trông chờ vào đám thương nhân đê tiện có thể có bao nhiêu lễ nghi dù cho trở thành nam tước cũng vậy. Lacy trả lời Cinderella khá là lãnh đạm.


“Không biết tiểu thư Kingsman hôm nay đến đây với mục đích gì? Nếu là ngài muốn tìm phụ thân ta nam tước Firmance liền có chút đáng tiếc, bởi phụ thân đã mang dì cùng hai chị kế của ta đi ra ngoài.”

Cinderella dẫn đường đưa Lacy cùng Lâm Y Thần vào nhà, nhẹ nhàng rửa tay sạch sẽ, mặc lên mình tạp dề màu trắng đeo găng tay trắng sau đó mới bắt đầu pha trà mời bọn họ. Mặc dù mặt đen thui, đầu tóc cũng không thế nào chỉnh lý nhưng thái độ của Cinderella khiến Lâm Y Thần cảm thấy thoải mái. Cách làm của Cinderella tạo sự can đảm cho Lâm Y Thần khi uống nước được một người bẩn thỉu đưa tới.

“Không cần, hôm nay ta đến tìm người là ngươi, Firmance tiểu thư!”

Lacy nhẹ nhàng đẩy cốc trà mà Cinderella sang một bên, bàn tay đưa ngang cầm cốc trà của Lâm Y Thần đặt lên bàn. Cinderella cầm ấm trà tay hơi cứng lại.

“Không biết tôi có thể giúp gì cho ngài thưa Kingsman tiểu thư?”

Lâm Y Thần cũng hơi kinh ngạc.

Lacy sẽ không cho cô ở nhà của Cinderella đấy chứ?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.