Đọc truyện Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh – Chương 85: Phù thủy truyện cổ tích 14
Khi nhắc đến Tiên nữ Ngọt ngào Liz, không mấy ai không nghe qua tên của nàng.
Tiên nữ Liz là nàng tiên khá là thân thiện yêu cười, đam mê của nàng là đồ ngọt. Phép thuật của nàng thường để cho những người mang ân cảm giác được hạnh phúc ngọt ngào. Điều mà Tiên nữ Liz thường hay làm đó chính là dạo chơi các nơi, đem những món bánh kẹo mà đích thân nàng làm tặng cho những người mà nàng yêu thích.
Chính nhờ những món bánh kẹo mà nàng để lại, rất nhiều người đã có được sức khỏe, sắc đẹp, hạnh phúc… Trong số các nàng tiên, Liz danh vọng gần như là thuộc nhóm top 10.
Một người ngọt ngào như vậy hiện tại lại biến thành cái dạng này…
“Mày là đồ óc lợn!”
“Tao không nghĩ để mày bắt ếch lại biến mày thành con ếch đấy!”
“Con quỷ nhỏ đáng chết!”
“Mày nên biến thành con sâu lông quằn quại trên tay mày!”
“Bẩn thỉu! Ghê tởm!”
…
Lâm Y Thần cúi đầu yên lặng nhìn chăm chú vào nồi ma dược mà Liz hướng dẫn bỏ ngoài tai những lời nhục mạ của Liz. Nếu như thật sự đi so đo, những lời nói của Liz đã đem cô chọc đến máu tương đầm đìa. Đương nhiên xét thấy có thế giới trước bị một cái phần mềm sỉ nhục đến mức hoài nghi nhân sinh kinh nghiệm, Lâm Y Thần cuối cùng có thể tự an ủi rằng, lần này ít nhất là con người. Mặc dù loại an ủi này tác dụng bằng không, cô rất muốn khóc!
Lòng tự trọng bị vứt trên mặt đất, đạp lại dẫm, dẫm xong còn bị chà xát… Đau lòng!
Bị chửi rủa nhiều ngoài tác dụng tiêu cực, ít nhiều cũng để lại chút lợi ích, ma dược mà Lâm Y Thần nấu càng ngày càng ra dáng ra hình. Mặc dù Lâm Y Thần cũng không biết Liz để cho cô nấu là cái gì.
Gần như mỗi khi Lâm Y Thần hoàn thành chỉ tiêu mà Liz đặt ra liền phải bắt tay vào học loại ma dược mới. Ngoài học ma dược mới, mỗi ngày đều phải làm ra một lọ mỗi loại ma dược đã học. Ma dược mà Liz hướng dẫn làm không chỉ yêu cầu chế tác mà còn mang cả khâu chuẩn bị. Một ngày lăn lê bò trườn tìm kiếm đủ loại nguyên liệu trên trời dưới đất, xử lý nguyên liệu, chế tác ma dược, Lâm Y Thần mệt đến bò.
“Chế tác ma dược quan trọng nhất ở khâu đưa vào vu lực! Bản chất của nguyên liệu đều mang tính chất ma nguyên khác nhau, việc chế tác ma dược liền là dùng vu lực dẫn độc ma nguyên, hướng dẫn ma nguyên đi theo hướng mà chúng ta yêu cầu, từ đó có thể đạt được các loại hiệu quả mà chúng ta muốn. vu lực dẫn độ luôn phải biến hóa hợp lý mới có thể tạo thành một lọ ma dược hoàn mỹ. Ngoài vu lực, có một số loại ma dược còn yêu cầu tư tưởng, tình cảm, ý chí… làm chất dẫn…”
Liz ngồi giảng bài cho Lâm Y Thần nghe, ánh mắt bất tri bất giác trở nên mờ đục.
Lâm Y Thần thở dài.
Biểu hiện của Liz như vậy càng lúc càng thường xuyên, Lâm Y Thần biết thời gian của Liz không nhiều. Hiện tại Liz cùng Lâm Y Thần đều trầm mặc nỗ lực dạy cùng học nhanh hơn. Những lúc như thế này mới biết, thời gian có bao nhiêu trân quý.
Liz muốn đem suốt đời sở học dạy cho Lâm Y Thần nhưng thời gian không đủ, ngay cả đũa phép cũng đã mất, hiện tại chỉ có thể được chăng hay chớ trông chờ vào ma dược, mà ma dược lại không phải sở trường của Liz. Sở trường của Liz là nấu ăn, nấu những món đồ ngọt cũng chính là các loại bánh kẹo.
Trước khi Lâm Y Thần học nấu đồ ngọt, vẫn phải học ma dược!
Lâm Y Thần cần thông qua chế tác ma dược học được cách khống chế vu lực, chỉ có khống chế tinh chuẩn mới có thể chính thức học nấu Bánh kẹo ma thuật (sở trường của Liz, tác phẩm tiêu biểu: Ngôi nhà bánh kẹo).
Nếu như đũa phép còn, mọi chuyện cũng không nên phức tạp như vậy.
“Ngày mai tao sẽ dạy mày nấu Bánh kẹo ma thuật!” Liz tỉnh táo lại liền nói như vậy.
“Được.”
Lâm Y Thần đang xử lý ốc sên tay tạm dừng một chút sau đó đáp lời.
Nói thật, muốn học được cái gì đó, luôn cần rất nhiều thời gian. Đối với ma dược mà nói, những ngày này Lâm Y Thần học tập chế tác thật chỉ là những thứ ngay cả nhập môn cũng không tính, miễn cưỡng là luyện tay mà thôi. Cho đến ngày hôm nay, Lâm Y Thần cũng chỉ mới học được cách dẫn vu lực ra khỏi cơ thể sau đó truyền vào ma dược, những thứ khác đều học không đến vị.
Thời gian thời gian, cuối cùng vẫn là thời gian không đủ.
Nghe Liz nói, dự tính thời gian chết là khoảng trong vòng ba tháng. Đó là dưới tình trạng không sử dụng đến vu thuật. Nhưng không dùng vu thuật liền không thể dạy học. Bên này tăng bên kia giảm, ngay cả Liz hiện tại cũng không dám chắc còn có bao nhiêu thời gian.
“Không giống với chế tác ma dược, muốn chế tác Bánh kẹo ma thuật yêu cầu mày phải học được phụ ma. Giống như là Luyện kim thuật sĩ như vậy, đem vu lực dẫn vào các nguyên liệu sau đó rèn luyện chúng theo hướng chúng ta muốn. Các nguyên vật liệu không nhất định phải có ma nguyên nhưng nhất định phải có khả năng phụ tải vu lực. Mỗi loại nguyên liệu chế tác đều có ma nguyên khác nhau, phụ tải ma nguyên khác nhau cũng có tiềm năng ma nguyên không đồng dạng. Ma nguyên là vu lực tồn tại trong nguyên liệu, phụ tải ma nguyên là khả năng truyền giữ cùng kích thích vu lực, cuối cùng tiềm năng ma nguyên liền chính là hướng vu lực biểu hiện, mày có thể hiểu nó giống như các nguyên liệu chế tác ma dược như vậy, chỉ là nó ôn hòa hơn. Đối với các ma nguyên ôn hòa, nếu như không bị kích thích dẫn dắt chính xác chúng sẽ vẫn ẩn nấp, thậm chí hao phí một cách vô hình.”
Lâm Y Thần ngồi trên mặt đất nhìn Liz dẫn dắt sữa trong tay bay qua lộn lại biểu hiện. Cứ cách một quãng thời gian, Liz lại hiện đần độn một lúc. Bài giảng vẫn luôn dứt quãng một cách tẻ nhạt, hơn nữa có rất nhiều nội dung Lâm Y Thần chỉ có thể cố mà nhớ, không cách hiểu rõ.
Khi cô lấy lại tinh thần, Liz đã im lặng rất lâu rồi.
Đầu của Liz hơi rũ xuống, hai tay buông lỏng ở trên đùi. Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Y Thần nhìn đến phù thủy tử vong. Thật giống như có thứ gì đó đem Liz rút khô, vốn lỏng lẻo làn da dứt khoát trở nên khô quắt dính vào với xương. Có một loại cảm giác làn da của Liz rất giòn.
Quả thực, khi gió nổi lên, lá khô từ trên cây vô tình chạm chẹ lên thân thể Liz, toàn bộ làn da hóa thành những mảnh vụn phi tan. Lạch cạch để lại trên mặt đất những mảnh xương cốt trắng bạch giống như đã chết lâu ngày. Từ nơi bạch cốt rơi rụng, vu lực phát tán. Mặt đất trở nên khô cằn, cây cỏ chết héo. Không khí thoáng chốc trở nên âm trầm. Quạ đen bay đến đậu ở trên cây khô hướng về phía Lâm Y Thần kêu quạ quạ thị uy. Giống như là nguyền rủa vậy, toàn bộ khu vực thuộc về Liz, bao gồm cả mảnh đất mà Ngôi nhà bánh kẹo dựng đều bị sương đen vây lên, tiêu điều, u ám hệt như những gì mà người ta miêu tả về nơi ở của mụ phù thủy tà ác.
Chuyện này thực nực cười!
Lâm Y Thần cúi đầu quỳ trên mặt đất gom góp xương cốt của Liz chôn. Bên dưới chỗ mà Liz ngồi để lại một cuốn sách.