Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

Chương 120: Phù thủy truyện cổ tích 49


Đọc truyện Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh – Chương 120: Phù thủy truyện cổ tích 49

Ở thế giới này, Thần cùng Ma là có thật.

Lúc ban đầu Thần và Ma đánh vỡ không gian sau đó ồ ạt xâm nhập thế giới này, sau đó không biết vì nguyên nhân gì đều tự rút lui. Thần đã rất lâu không xuất hiện, chỉ khi nào Thần động kinh, thế giới này mới có thể xuất hiện thần tích. Thần tích xuất hiện không có quy luật, mọi người đều cam chịu, Thần tích còn, tức là Thần vẫn luôn ở. Về phần Thần ở chỗ nào, ngay cả giáo đình phục vụ Thần cũng bó tay.

So với chẳng biết bao giờ mới nhảy ra ngoài, trang bức sau đó lại chạy mất hút Thần, Ma hoặc là nói Ác Ma có vẻ thân dân nhiều. Đồng dạng là không xuất hiện tại thế giới này vô cùng lâu rồi (biến mất cùng thời điểm với Thần tộc), Ác ma lại để lại ma lực. Ma lực là loại sức mạnh thần bí, tà ác, vô cùng cường đại lại có tính lây nhiễm vô cùng cao.

Có đến một phần ba quái thú của thế giới này xuất hiện là vì chúng lây nhiễm ma lực trở thành Ma thú. Ma thú cả người mạo hắc khí, sức mạnh to lớn, khát máu và điên cuồng, chúng không có chút lý trí nào cả, bù lại bản năng săn mồi lại cường đại vô cùng. Một phần ba số quái thú khác xuất hiện là do tác động của ma lực, nó liên quan đến các phù thủy (bao gồm cả vong linh pháp sư), luyện kim thuật sĩ… nguyền rủa, thí nghiệm, trừng phạt… Một phần ba số quái thú còn lại có một nửa là trời sinh đất dưỡng, một nửa lây dính Thần lực, may mắn nhiễm đủ nhiều Thần lực còn có thể trở thành Thần thú.

Bên ngoài các loại quái thú, Ác ma để lại cho thế giới này một số chức nghiệp đặc thù, trong đó đứng top đầu liền là Thần bí thương nhân.

Thần bí thương nhân không có sức mạnh của quái thú, không có vu lực của phù thủy, không có phép thuật như mục sư, bù lại, bọn họ có một loại bản năng trời sinh về sưu tầm các vật phẩm đặc thù. Bọn họ yêu thích dạo chơi giữa tất cả các chủng tộc kiếm lấy lợi ích. Đặc biệt, các thương nhân thần bí này đều là những người thông thái.

“Xem ra chúng ta nên giới thiệu lại?” Lâm Y Thần cười hỏi.


“Có lẽ không cần.” Nam tước Firmance lắc đầu. “So với một vị quý tộc chân chính, ta cũng chỉ có một thân phận thương nhân có thể nói được chút tiếng nói mà thôi.”

Quý tộc chân chính?

Lâm Y Thần phát hiện Nam tước Firmance nói những lời này thái độ mang theo cung kính.

Không có quá nhiều thử thách cùng che dấu, lần này Lâm Y Thần cùng Nam tước Firmance nói chuyện có càng nhiều chân thành.

“Thật ra ta vẫn luôn biết con gái ta, Cinderella, con bé có vấn đề.” Nam tước Firmance nói những lời này, biểu tình có chút đau lòng.

Cinderella có vấn đề, Lâm Y Thần cũng biết.

Dù là truyện cổ tích, hay là thế giới thực, nếu không có bản lĩnh, sao có thể cùng vương tử hạnh phúc mãi mãi? Hoàng tử có thể là đần, đầu óc đều có nước vào, nhưng quốc vương cùng vương hậu đâu?

Lấy vợ lấy chồng, bên ngoài vấn đề cá nhân còn liên lụy đến cả hai bên gia đình, không phải liên lụy một chút mà là rất nhiều. Đối với đa số các nàng công chúa cổ tích, nếu không là thần tượng từ bé mà hoàn toàn đánh giá từ góc độ người lớn, đúng hơn là góc nhìn của người cha người mẹ, loại con dâu như vậy, quả thực, cay mắt không nhìn được.

Cả ngày đầu óc chỉ chứa được mỗi tình yêu, chờ đợi duy nhất là vương tử đến cưới, nếu như vương tử kỵ sĩ không xuất hiện thì sao? Đợi đến già? Vương tử cưới xong rồi thì sao? Tiếp tục chờ cái gì?

Có hai loại khả năng có thể xảy ra, công chúa biến thành bà thím già, cái gì cũng phải quản, cái gì cũng phải hỏi để có thể làm một vương tử phi xứng đáng với vương tử. Hoặc là công chúa tiếp tục nhảy nhót ca múa, vương tử ở bên ngoài liều chết liều sống tranh đấu một mình. Hai chuyện này đều có thể tiêu hao tình yêu rất nhanh.


Đừng nói cái chuyện mơ mộng hão huyền có thể bắt được cả tình yêu và sự nghiệp cùng một lúc. Người có thể bắt lấy tình yêu và sự nghiệp hoặc là được đào tạo từ bé hoặc là vô cùng may mắn mới có thể đạt được. Đối với nhóm người chỉ biết mơ mộng, chờ đợi, có thể sống ngăn nắp lượng lệ liền không tệ, còn tình yêu và sự nghiệp cái gì, mơ cũng mơ không được nhiều như vậy.

Cho nên, muốn hạnh phúc, không tính kế, làm gì có hạnh phúc?

Về phần tính kế như thế nào, tùy từng người từng mục đích thôi.

“Ngài biết Cinderella làm cái gì?”

Lâm Y Thần nhìn Nam tước Firmance không thể tin tưởng hỏi.

“Đúng vậy. Con bé mang trong mình dòng máu của một thương nhân thần bí. Mặc dù làm thương nhân, dòng dõi của ta không cao quý cũng không có sức mạnh to lớn dường nào, bù lại thì bọn ta có chút năng lực đặc biệt. Mỗi một tộc quần đều có bí mật để có thể duy trì tộc quần đó tồn tại.” Nam tước Firmance thản nhiên trần thuật.

Lâm Y Thần gật đầu tỏ vẻ lý giải.

Thương nhân thần bí sở dĩ nói là thần bí bởi bọn họ có một số loại năng lực tương đương đặc thù mà không ai có thể lý giải. Việc này cũng giống như vu lực của phù thủy vậy thôi, mặc dù đều là vu lực nhưng sức mạnh lại tùy người mà khác biệt. Sức mạnh của thương nhân thần bí cũng là như vậy.


“Vậy ta có thể cho rằng trước đó ngài tỏ thái độ chán ghét phù thủy là để che giấu tội ác mà Cinderella đã làm không?”

Thông cảm cho tâm trạng của một người cha không có nghĩa Lâm Y Thần cũng có thể chịu đựng những lời chửi bới. Trước đó khi nhắc đến chuyện các tiểu thư của thị trấn Fire có vẻ ngoài giống Nam tước Firmance, ông ta đã mắng chửi thậm chí tỏ thái độ căm thù đối với phù thủy. Lúc đó Lâm Y Thần còn bị dọa nhảy dựng!

Hiện tại mới hiểu, thì ra là vậy!

Vừa ăn cướp vừa la làng là đây chứ đâu!

“Ta thành thực xin lỗi vì những gì ta đã nói!”

Nam tước Firmance vô cùng sảng khoái cúi đầu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.