Đọc truyện Hệ Thống Bá Đạo Cực Phẩm – Chương 67: Săn lùng (2)
Tử Thanh vừa chém một con zombie cấp 32 làm hai nửa, khuôn mặt có hơi hồng hào, mồ hôi lấm tấm khiến y phục của nàng dính lấy cơ thể như một bộ đồ bó sát, để lộ những đường nét cuốn hút mê người.
Tuy mới là zombie cấp 32 chưa đủ linh trí ( cấp 70) nhưng thân thể chúng được cường hóa lên mạnh mẽ hơn, có thể sống lâu hơn, không lo thối nát thân thể.
Nói chung là đầu óc ngu si tứ chi phát triển!!!
Nhưng cũng có lẽ, do nàng đã khá lâu chưa chiến đấu nên mới chật vật như vậy.
Đối chọi riêng rẽ thì một người có thể hạ được con zombie hơn mình 5 level, còn nếu mà chúng đi theo bầy,…. Tốt nhất là biến lẹ!!!
Còn Yasuo, hắn là quan tâm số lượng chứ không phải chất lượng nữa rồi.
Hắn giết càng nhiều thì linh hồn thu thập được càng lớn.
Lại còn là bonus thêm vàng $ nữa chứ.
Nhìn hắn nhẹ nhàng đồ sát nguyên một bầy zombie mà không hề hấn khiến Tử Thanh kinh ngạc không thôi.
Đây là cỡ nào cấp độ, nàng không biết. Dùng cả Tiến Cấp đo cũng không ra, như vậy không khác nào thường nhân.
Mà làm gì có thường nhân nào biến thái đến bực này.
Thấy mĩ nhân nhìn mình, hắn tiện tay dọn sạch một bầy, lượm vài thứ cần thiết mang tới cho nàng!!!
– Yasuo, anh là gì cấp độ vậy chứ???
Tử Thanh ” nóng bỏng ” nhìn hắn, làm hắn không khỏi đắc ý.
Hắn khẽ ghé lại, thì thào vào tai nhỏ.
– Anh hả,….thì từ từ em sẽ biết!!! Còn nữa….
– Còn gì???
Tử Thanh hiếu kì hỏi…
– Nhìn em….đẹp lắm!!!
Tự nhiên nghe hắn nói vậy, Tử Thanh có hơi ngờ ngợ, nhanh chóng phát hiện ra, y phục dán chặt cơ thể, nội y cũng mờ mờ ẩn hiện.
– Hừ…háo sắc!!!
Tử Thanh khẽ mắng một câu.
Nàng vẫn là bị hắn nhìn hết cả rồi, nhưng bản năng vẫn là xấu hổ muốn đào lỗ chui xuống.
Yasuo chỉ cười cười, đỡ nàng đứng dậy, dùng Phong thuộc tính ” sấy khô” cho nàng.
Tử Thanh cũng chẳng bất ngờ gì, level càng cao thì càng nhiều khả năng hơn thôi.
Chạy ngược chạy xuôi, hắn cũng chỉ tìm thêm được 4 con cấp 35 nữa cho Tử Thanh nàng luyện tay.
Có lẽ, khu vực này giới hạn cũng chỉ đến đây.
Săn giết một hồi cũng chỉ kiếm được 100000$ làm hắn có hơi ngán ngẩm. Giết mãi mới được hơn 7 ngàn linh hồn, $ cũng chẳng được bao nhiêu….
Nghèo vẫn là nghèo ha….
Hắn thì vậy nhưng Tử Thanh lại có chỗ tốt, nếu không tính vật phẩm hắn cho nàng thì nàng cũng thăng tiến được thêm 1 level lên cấp độ 34, quá nhanh rồi.
Chưa kể, kĩ năng cũng như quay lại với nàng, ngày càng thành thục, lại còn mạnh hơn thì phải.
Trong khi đó, Đường gia điên cuồng, ra lệnh cho vệ quân lùng sục kẻ giết người của bọn hắn, nhưng làm sao biết kẻ giết người là ai, nhân dạng thế nào.
Không hề có một chút thông tin gì, cứ như tên Thiếu gia nhà bọn hắn tự sát chết đi vậy.
– Khả nghi liền bắt, mặt mày đáng nghi liền bắt, chỉ cần lạ mặt liền bắt!!!
Râu cá trê trung niên đập bàn thét ra lửa.
Con hắn bị giết mà không thể tìm ra hung thủ…
Công chúa lại tới đúng dịp này, thực khiến hắn như ngồi trên đống lửa, đứng ngồi không yên.
– Khốn kiếp,…..ta mà biết là ai liền sẽ phanh thây lột da, cắt gân rút xương nó!!!
Chén trà bị hắn đập xuống bàn vỡ nát.
– Đường gia chủ, có chuyện gì nóng vội như vậy???
Nghe như đang mỉa mai, trêu tức hắn, tên này tức muốn đập cho kẻ vừa nói một trận.
Chỉ là, nhìn đám nữ vệ mặc hoàng kim sắc làm hắn thay mặt nhanh hơn thay quần áo, vẻ mặt hòa hoãn rất nhiều.
Một chiếc kiệu được nạm vàng, trang nghiêm uy sắc tiến vào đến cửa.
Hắn vội khoanh tay cúi đầu, âm thầm kêu khổ.
– Không, không có gì, Hoàng nữ vệ đâu cần chú ý như vậy chứ???
– Ta còn tưởng Đường gia chủ là không hoan nghênh công chúa tới đây ahhh.
– Làm sao có thể….chủ là, trong thành sự việc khiến ta có chút phiền toái thôi…
– Ồ, vậy hả….
Nữ vệ dẫn đầu khẽ mỉm cười nhìn hắn, sau đó nàng ra hiệu hạ kiệu.
Một chân quỳ xuống, hướng người trong kiệu bẩm báo.
– Công chúa, đã tới…
– Ừm….
Một thị nữ khác vén màn che, để người trong kiệu bước xuống.
Tuyệt sắc mĩ nhân, khuynh quốc khuynh thành.
Mắt ngọc mày ngài….trong sáng thanh bạch
… Khi trưởng thành ắt sẽ họa quốc ương dân….( hahaha)
Thiếu nữ khoảng độ 14-15 tuổi, trang phục lộng lẫy ấy chính là công chúa.
Đường gia chủ cố cười vui vẻ khom mình
– Mời…
Người kia gật đầu, những người nữ vệ đi theo sau ba người.
Trong thành, một chính sách vơ đũa cả nắm đang được diễn ra.
Chỉ cần là ngươi có liên quan tới tiền án tiền sự, mặt mày bặm trợn, thương tích, sẹo đầy mặt ngươi, cao to đen hôi chưa quen bao giờ liền bị bắt.
Mà Yasuo cùng Tử Thanh cũng không ngoại lệ.
Hắn cũng không ngờ, sự kiện lần này….tưng bừng đến vậy!!!
Mỗi ngày giết một hai tên, chết dăm ba thằng có rất nhiều, cũng chỉ có một tên, làm gì mà căng!!!
Nếu ai đó biết được suy nghĩ của hắn có lẽ còn muốn băm thằng này nát bấy.
Ngươi cũng phải xem kẻ mình giết là kẻ nào chứ!!!
Đáng tiếc, hắn đâu có để vào mắt.
Mà đâu phải cứ muốn bắt là bắt được đâu.
Nếu như đo không ra level của hắn, nhưng lại đo ra Tử Thanh, và đó chính là kiêng kị.
Trẻ đẹp, tài năng….suy ra con nhà mặt phố bố làm to, không nên động vào!!!
Mà Yasuo được ” hưởng ké ” cái vinh dự ấy nên bọn họ đành chịu.
Yasuo cùng Tử Thanh tiến vào một tửu lâu.
Vốn dĩ đến đây, chính là nơi nắm bắt được nhiều tin tức nhất.
Một nơi hỗn tạp, thể loại người nào cũng có, mà duy nhất điểm chung, chính là thực lực.
Sự xuất hiện của hai người gây chú ý không nhỏ.
Ừ thì người đẹp, hợp đôi, nhưng cấp độ chính là có vấn đề.
Có lí nào một người cấp cao cùng chung bàn với một thường nhân yếu ớt.
Dù hắn có đẹp nữa, đẹp hơn mà không có thực lực, ngay cả bảo vệ mình cũng không thể thì làm gì cho đời.
Chết đi cho đỡ chật đất!!!
Đủ mọi loại bàn tán xung quanh hai người.
Hắn thì mặc kệ, mặt mày tỉnh bơ ngắm nhìn Tử Thanh.
Mà nàng cũng chẳng có gì là quan tâm đến xung quanh cả.
– Tử Thanh, không ngại chứ???
Hắn đánh mắt sang xung quanh.
– Hm…. Anh nghĩ em quan tâm lắm à, bọn họ muốn nhìn thù cứ mặc kệ.
– Vậy sao không cho anh nhìn???
Tử Thanh đỏ mặt….
– Hừ…háo sắc.
– Đâu có, anh chỉ muốn nhìn em thôi mà!!!
– Dẻo miệng!!!