Đọc truyện Hệ Liệt Nhà Của Ta Nữ Nhân Lớn Nhất FULL – Chương 22:
Nghĩ tới nghĩ lui, Nguyễn Thiên Yêu quyết định từ chức.
Nếu tiếp tục làm việc tại Hoàng Triều, nguy hiểm của nàng nhất định sẽ càng lớn, tuy nói một viên chức nhỏ cơ hội nhìn thấy tổng tài thật như được trúng phần thưởng, nhưng ai có khả năng cam đoan cả đời này nàng không trúng thưởng phần thưởng đó đâu ?
Khi mới gia nhập tập đoàn Hoàng Triều, nàng có kí hợp đồng, tính kỹ thì bao gồm cả thử việc nàng đã làm được hai năm mười tám ngày, bây giờ từ chức hẳn là không vi phạm đâu ?
Nhân ngày chủ nhật, nàng đã soạn thảo một đơn xin nghĩ việc, thứ hai đến công ty.
Vừa vào cửa lớn liền nhìn thấy Từ Trường Thịnh đang đứng nói chuyện với tiếp tân tại đại sảnh.
Nàng không suy nghĩ nhiểu đi qua, Từ Trường Thịnh vừa xoay người lại, nàng thuận thế nói ” Trưởng phòng, tôi có chút việc muốn cùng nói với anh một chút.”
” Sao ? Tiểu Yêu có chuyện gì à ?” Từ Trường Thịnh đã gần 50 tuổi, tính tính khá tốt, ở tập đoàn Hoàng Triều làm việc gần 20 năm, nghe nói khi trẻ đã giúp công ty lập công không ít, nhưng tuổi càng lớn ý tưởng càng ít, dẫn dắt bộ phận thiết kế thật là lực bất tòng tâm.
Nguyễn Thiên từ túi xách lấy ra đơn xin từ chức, đưa tới trước mặt hắn ” Chuyện là…
tôi muốn từ chức, đây là đơn từ chức của tôi.”
Hắn khó hiểu nhìn nàng, ” Tại sao lại từ chức ? cô làm việc ở đây không vui sao?”
” Không phải, tôi cảm thấy tốt lắm, nhưng nhà tôi có việc, cho nên…”
Nàng xấu hổ, ” Trưởng phòng, tôi hy vọng sau tháng này sẽ kết thúc công việc.”
” Trong nhà có chuyện gì ? có cần tôi giúp đỡ không?” Từ Trường Thịnh lại hỏi
” Cám ơn trưởng phòng.” Nàng đáp lại ấp úng “Chuyện nhà của mình tôi có thể tự giải quyết…”
Đang nói, từ cửa lớn công ty đi vào một thân ảnh cao lớn, nàng linh mẫn nhìn đến diện mạo của đối phương, nháy mắt, nàng cứng ngắc nhìn về phía trưởng phòng, “Chúng ta có thể quay về phòng làm việc được không ?”
Từ Trường Thịnh có chút khó hiểu nhìn nàng, ” Tiểu Yêu, sắc mặt sao lạ khó coi như vậy?”
Nang thật hối hận, chuyện từ chức có thể đợi về phòng rồi nói cũng được mà, còn trưởng phòng lại lấy chuyện từ chức của nàng hỏi lui hỏi tới, nàng nghĩ muốn từ chức không phải đơn giản sao ?
” Không có gì, tôi chỉ là cảm thấy…” Mắt nhìn thấy Qúy Anh Húc đến gần, viên chức hai bên đã xoay người làm lễ ” Tổng tài, chào buổi sáng.”
Nàng xoay người, đưa lưng về phía hắn, đã nói ở cùng một mái hiên, làm sao không chạm mặt, nàng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề từ chức.
” Tiểu Yêu, thân thể không thoái mái cũng nên đi bác sĩ khám qua một lần.” Từ Trường Thịnh dặn dò.
” Thân thể của tôi rất tốt, trưởng phòng, đã đến giờ làm việc, ta lên lầu trước…”
” Ừm, nhưng mà vấn đề từ chức của cô, tôi có chút lo lắng, bây giờ tìm việc rất khó, đãi ngộ giống như Hoàng Triều thật khó kiếm, gần đây công ty lại kí rất nhiều dự án hợp tác, thu không ít đơn đặt hàng, đến cuối năm còn có thể có tiền thưởng…”
Hắn oang oang nói không ngừng, khiến cho Qúy Anh Húc chú ý.
Từ Trường Thịnh đang nói giữa chừng, thấy hắn đang nhìn về phía mình liền mỉm cười, ” Tổng Tài, buổi sáng tốt lành.”
” Sớm.” bất quá ánh mắt của Qúy Anh Húc vẫn là chăm chăm về phía cô gái đưa lưng về phía mình, tấm lưng kia thật sự nhìn rất quen mắt, hắn vốn định đi tới thang máy chuyên dụng của mình, nhưng đi nửa đường lại quay lại.
” Tôi hình như vừa nghe thấy hai chữ từ chức.
Ai muốn từ chức ?”
” Dạ, là nhân viên phòng tôi…” Từ Trường Thịnh một phen kéo Nguyễn Thiên Yêu đang liều mình muốn tách khỏi, ” Tiểu Yêu, nếu cô có khó khắn, có thể nói với Tổng tài, tuần trước phòng kế hoạch có một nhân viên vì bị u não, tổng tài vì sợ hắn không đủ tiền thuốc men đã cố ý kêu tài vụ cho người kia mượn năm mươi vạn tiền mặt…”
Sau khi làm cho Nguyễn Thiên Yêu cùng Qúy Anh Húc chính thức đối mặt, nàng có thể nhìn rõ một chút kinh ngạc trên mặt hắn, tiếp sau một giây, cánh môi hắn hiện lên một chút tà khí quỷ dị.
Khuôn mặt nhỏ của nàng phiếm hồng, xấu hổ đến không thể thở, tay xiết chặt đơn xin từ chức, đưa qua cũng không được mà lấy lại cũng không được.
” Ách…Tổng…tổng tài sớm !” Nàng giống như học sinh tiểu học gặp hiệu trưởng nói chuyện góc vuông 90 độ, sau đó đem đơn từ chức đưa lên trước mặt trưởng phòng, ” Cài này…trưởng phòng, đơn xin từ chức này…”
Qúy Anh Húc thình lình đoạt lấy đơn từ chức, nhìn tên ký ở phía trên, ” Thì ra cô tên Nguyễn Thiên Yêu.”
” Dạ, đúng vậy tổng tài.” Nàng nhỏ giọng trả lời.
” Bây giờ còn dám nói cô không biết tôi ?”
Cô gái này rốt cục đang làm gì ? trước đó hắn cũng không hiểu nàng đã gây ra lỗi gì mà năm lần bảy lượt thấy hắn liền trốn, rõ ràng xem hắn như bệnh dịch, cảm giác này thực sự là siêu khó chịu.
Từ nhỏ đến lớn, mỹ nhân đối với hắn thật sự rất có mị lực , nhưng cô gái này lại thật buồn cười, không phải không thèm nhìn hắn mà vừa tìm được cơ hội liền chuồn mất.
Nguyễn Thiên Yêu đỏ mặt, bên trong đôi mắt xếch đều là sợ hãi, ” Hơi chút…hơi chút quen mắt.” Nói xong, nàng nhanh gục đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào gương mặt đẹp đến bức người của hắn.
Qúy Anh Húc nhăn mi lại, bị nàng làm cho thật sự muốn cười.
” Từ trưởng phòng, đây là nhân viên muốn từ chức sao ?”
” Đúng vậy tổng tài.”
” Lý do ?”
” Cô ấy nói gia đình có việc…”
” Tôi muốn kể lại lí do, không phải lí do.” Tuy rằng người nói với hắn là Từ Trường Thịnh, nhưng ánh mắt lại chỉ nhìn vào Nguyễn Thiên Yêu, ngón tay bất an của nàng nắm lấy vạt áo, xem ra bị hắn làm cho sợ không nhỏ, hắn không khỏi vuốt vuốt cằm, hắn đáng sợ như vậy sao ?
” Việc này…” Từ Trường Thịnh nhìn về phía Nguyễn Thiên Yêu, ” Tiểu Yêu, nhà cô cuối cùng đã xảy ra chuyện gì ?”
” Di…di dân…” Nàng thuận miệng bịa chuyện.
Thần a, mau làm cho tên kia biến mất đi.
” Dời đi đâu ?” Qúy Anh Húc truy hỏi.
” A, là …là…Canada.” Trong đầu nàng chợt nhớ ra tên một quốc gia.
” Vậy sao ? bên kia có người thân sao ?”
” Đúng vậy.” Việc này cũng xem như không phải nói dối.
” Hộ chiếu làm tốt chưa ?” Hắn tiến sát từng bước.
Nàng lắc đầu, tiếp theo lại nhanh chóng gật gật, sửa lời nói ” đều làm tốt rồi.”
Hắn thật hứng thú nhìn nàng nói dối lại liều mình che dấu khuôn mặt nhỏ, vừa định mở miệng trêu chọc nàng, di động đột nhiên vang lên.
Hắn xoay người tiếp điện thoại, thái độ chuyển sang nghiêm túc, ” …chuyện này tôi đã biết, tôi sẽ phái người điSeoul, bên kia sẽ có người tiếp đãi…”
Hắn nghe di động, lại nhìn Nguyễn Thiên Yêu cùng Từ Trường Thịnh làm một động tác tay, muốn họ trước nên đi lên lầu làm việc.
Nhìn Qúy Anh Húc cầm di động đi về thang máy chuyên dụng, Nguyễn Thiên Yêu hít mạnh từng hơi từng hơi.
Thật sự là bị thống khổ dày vò, xem ra từ chức chính là việc nàng nhất định phải làm.
” Cái gì ?” Bên trong phòng Từ Trường Thịnh trưởng bộ phận thiết kế,khó có thể được nghe tiếng kêu sợ hãi của kẻ nhát gan Nguyễn Thiên Yêu, ” Trưởng phòng, vì sao lại như vậy ?”
Ngày hôm sau, vừa lên phòng, Nguyễn Thiên Yêu đang chờ đợi sự phê duyệt của thủ trưởng về lá đơn xin nghỉ việc nên khẩn cấp vào phòng thủ trưởng để nghe kết quả.
Không nghĩ trưởng phòng lại quăng cho nàng một xấp văn kiện, bên trên liệt kê hàng loạt các điều kiện hà khắc đến nỗi nàng há hốc mồm.
Nếu nàng muốn từ chức, chẳng những cắt một nửa tiền lương tháng này, trên hồ sơ lại ghi vì công tác không đủ nhiệt tình mà bị sa thải,nàng còn phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là một trăm ngàn nhân dân tệ…..
” Cái gì ?” Bên trong phòng Từ Trường Thịnh trưởng bộ phận thiết kế,khó có thể được nghe tiếng kêu sợ hãi của kẻ nhát gan Nguyễn Thiên Yêu, ” Trưởng phòng, vì sao lại như vậy ?”
Ngày hôm sau, vừa lên phòng, Nguyễn Thiên Yêu đang chờ đợi sự phê duyệt của thủ trưởng về lá đơn xin nghỉ việc nên khẩn cấp vào phòng thủ trưởng để nghe kết quả.
Không nghĩ trưởng phòng lại quăng cho nàng một xấp văn kiện, bên trên liệt kê hàng loạt các điều kiện hà khắc đến nỗi nàng há hốc mồm.
Nếu nàng muốn từ chức, chẳng những cắt một nửa tiền lương tháng này, trên hồ sơ lại ghi vì công tác không đủ nhiệt tình mà bị sa thải,nàng còn phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là một trăm ngàn nhân dân tệ.
Từ Trường Thịnh đối mặt với sự khó hiểu của nàng chỉ có thể nhẹ nhàng khuyên bảo, “Việc kia…Tiểu Yêu nha, thật ra ở công ty làm cũng tốt lắm, vì sao nhất định phải đi ? Nếu muốn di dân điCanada, thì trễ lại một khoảng thời gian vẫn có thể đúng không?”
Hắn cũng rất bất dắc dĩ, buổi chiều hôm qua đột nhiên nhận được điện thoại trực tiếp của lãnh đạo, nói với hắn nếu Nguyễn Thiên Yêu muốn từ chức thì giao văn kiện này lại cho nàng.
Hắn chỉ là cấp dưới, đương nhiên cũng không dám hỏi nhiều mặc dù hắn tò mò đầy mình.
” Trưởng phòng.” Nguyễn Thiên Yêu vẻ mặt đau khổ, ” Hai điều kiện trước tôi có thể chấp nhận, nhưng mà muốn tôi bồi thường một trăm vạn…đây cơ bản là ép buộc, tôi đây rõ ràng đã công tc được hai năm.”
” Đây là mệnh lệnh của tổng tài, nếu ngươi có gì bất mãn , có thể tự mình trực tiếp đến văn phòng của tổng tài để nói chuyện.”
” Cái gì ?” Nàng lại khiếp sợ.Quả nhiên tất cả đều là tên Qúy Anh Húc kia giở trò quỷ.
Tên keo kiệt này! Nàng cùng lắm chỉ làm hỏng tất chân của bạn gái hắn, có cần chỉnh nàng như vậy không ? Chỉ biết rời xa hắn thật chính xác….Nếu nàng có thể, nàng hy vọng có thể cách xa, không chính là cách rất xa hắn.
Nghĩ vậy, nàng càng khó bình tĩnh, càng nghĩ càng giận, dù sao cũng đã tính nghĩ việc, vậy cũng không còn việc gì phải cấm kỵ, nàng thở phì phì đi vào thang máy đi thẳng lên văn phòng của tổng tài.
” Đinh.” Thang máy mở ra, liền nhìn thấy tiểu thư thư ký nhìn nàng với biểu tình nghi hoặc.
” Tôi muốn gặp tổng tài.” Nàng khuôn mặt tức giận, tay cầm chặt cái văn kiện chết tiệt kia.
” Xin hỏi tiểu thư họ gì ?”
” Tôi là Nguyễn Thiên Yêu, là tổng tài nói tôi có thể trực tiếp đến gặp hắn.”
” Thì ra chị là Nguyễn Thiên Yêu a !.” Thư ký bổng nhiên hiểu rõ, thì ra sang nay tổng tài muốn mình đưa một tập văn kiện đến bộ phận thiết kế chính là đưa cho người này.
“Mời cô chờ một chút, tôi gọi điện thoại xin chỉ thị của tổng tài.”
Nàng gọi một cuộc điện thoại, nhưng đợi lâu vẫn không có người nghe.
Thư ký khẽ nhíu hai hàng chân mày, “Không đúng nha, tổng tài sau khi đến công ty còn chưa có đi ra ngoài.”
Nàng đứng dậy đẩy cửa ban công, chỉ thấy bên trong rỗng tuếch, Nguyễn Thiên Yêu cũng đi theo vào.
Oa ! không nghĩ tới văn phòng tổng tài lại có đủ thứ…bất quá, nơi này lớn cũng kệ, nàng đang muốn tìm Qúy Anh Húc để lý luận, đừng nên nhìn gian phòng lớn của người ta mà diệt đi uy phong của mình…
vẻ mặt thư ký khó xử, ” Tôi đoán, có thể tổng tài đang nghỉ tại phòng nghỉ ngơi…”
“Tôi vào tìm hắn.” Vừa mới đi làm thôi, nghỉ ngơi cái gì?! Hừ, hôm nay dù thế nào cũng phải cùng Qúy Anh Húc nói chuyện cho rõ, không thể lại bỏ qua…Nàng khí thế thực can đảm.
Nói xong, cũng không để thư ký ngăn cản, nàng tự bước vào phòng trong, dò xét cánh cửa , vừa mở ra, quả nhiên là một gian phòng nghỉ có sô pha, tuy rằng diện tích không lớn, nhưng trang trí rất đẹp, nhưng mà vẫn là không có người.
Nàng đi ra ngoài, thoáng nhìn có một căn phòng khác, nàng không chút nghĩ ngợi, lập tức đi qua, cả một tiếng cũng không gõ, trực tiếp đẩy cửa ra, không biết được rằng xuất hiện trước mắt nàng là một cảnh tượng suýt nữa đem nàng hù chết, “Oa!”
Chỉ thấy Qúy Anh Húc đang đứng bên bồn tiểu, lúc cửa bị đẩy ra, hắn cũng bị hoảng sợ.
“Muốn chết! tôi không thấy gì, tôi không thấy gì!” Nguyễn Thiên Yêu lấy tay che mắt.
Hắn thấy rõ ràng người đến là ai, biểu tình trên mặt không biết là nên khóc hay nên cười.
“Tiểu thư, làm ơn một chút, bị bồn tiểu che khuất, cô cái gì cũng đâu có nhìn thấy, đúng không?”
Hắn cũng vừa lúc giải quyết xong, bình tĩnh sửa sang lại dung nhan, đi đến bồn rửa tay.
Nghe được tiếng nước, Nguyễn Thiên Yêu mới dám chậm rãi hé mở các khe ngón tay, nhìn thấy hắn “một thân” bình thường, lúc này mới dám nhẹ nhàng thở ra.
Qúy Anh Húc nhìn nàng nói, “Không nghĩ cô là loại con gái háo sắc như vậy, cư nhiên có đảm lược rình nam nhân đang….”
” Tôi mới không có.” Nàng vội vàng biện hộ cho mình, ánh mắt không cẩn thận chạm phải ánh mắt tà khí có chút trêu chọc của hắn, theo bản năng nàng có kinh hoàng một chút trong lòng.
Gương mặt kia dù đã qua nhiều năm, độ tuấn mỹ chỉ có tăng chứ không giảm, đều khiến nữ nhân không thể chống đỡ được a…Muốn chết, muốn chết, Nguyễn Thiên Yêu, tỉnh lại một chút, đây không phải là lúc hoa mắt, đừng quên chủ nhân của gương mặt đó là một kẻ độc tài hung ác.
Nàng liếc mắt, bỏ qua một bên, “Tôi…tôi tới là tìm anh nói chuyện.” Nàng cầm văn kiện trong tay giơ lên trước mặt hắn, “Trưởng phòng nói đây là mệnh lệnh của anh, tôi thực sự không hiểu, vì sao tôi muốn từ chức lại còn phải bồi thường công ty một trăm vạn?”
“Nha ?!” Qúy Anh Húc xoay người đi ra khỏi toilet, hướng vào văn phòng, vẻ mặt như là giải quyết việc công, “Bởi vì cô vi phạm hợp đồng đã ký, nên phải bồi thường tiền hợp đồng.”
“Tôi vi phạm ?” Nàng khẽ nói, “Tôi ở Hoàng Triều công tác đã vượt quá hai năm, hơn nữa từ lúc công tác đến bây giờ cũng chưa vi phạm việc gì quá lớn…”
” Kỳ hạn kết thúc hợp đồng còn chưa tới.”
“Làm sao có thể? tôi vào công ty ngày 26 tháng tư năm…, hiện tại đã là 28 tháng tư năm…”
Nhìn bộ dạng giải thích của nàng, hắn thật sự muốn cười to, chỉ là cố nhịn, cố ý nghiêm khắc hỏi lại, “Cô quên ba tháng thử việc sao?”
“Thử…thử việc ?” Nguyễn Thiên Yêu sửng sốt một hồi lâu, cái miệng nho nhỏ nhịn không được mà tạo dáng hình chữ o
Cái vẻ ngu ngốc này lại làm cho hắn kích động muốn đem nàng ôm vào trong lòng ngực.
Cái miệng nho nhỏ, hai cánh môi phiếm hồng, ẩm ướt mềm mại, rất nhỏ, nhưng lại cũng rất đáng yêu.
Không biết nếu nuốt cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu đó vào miệng, hương vị không biết có thực ngọt hay không ?
Nghĩ đến đây, hắn ngẩn ra, chính mình lại đối với nữ công chức không quen biết này sinh cảm xúc sao?
Hắn ho khan vài tiếng che dấu ý tưởng đột ngột kia, “Tóm lại, quy định công ty chính là như vậy, thử việc ba tháng không được tính trong thời gian quy định của hợp đồng.”
“Nhưng mà….” Nàng chưa từ bỏ ý định nói, ” Nhưng vấn đề của tôi là muốn di dân điCanada…”
“Làm trò.”
Qúy Anh Húc thình lình xoay người, Nguyễn Thiên Yêu bất ngờ không kịp phòng bị, cái đầu dụi vào trước ngực hắn, đụng phải vòm ngực rắn chắc của hắn làm mũi nàng bị đau, nàng vuốt vuốt cái mũi kêu “Nha ô” một tiếng.
Bộ dáng đáng yêu của nàng làm hắn không khỏi bật cười, bàn tay to giữ chặt khuôn mặt của nàng, “Cô không sao chứ ?”
Hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái của hắn lập tức xông vào mũi, làm cho tim nàng có chút kinh hoàng, không chỉ vậy nàng sợ tới mức lui về phía sau vài bước, ánh mắt hỗn độn, “Anh, anh làm gì đột nhiên dừng lại…”
“Bởi vì cô nói dối.” Mắt hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt chột dạ của nàng, “Di dân điCanadalà lý do, thật ra cô muốn tránh tôi đúng không?”
Nhìn thấy ánh mắt né tránh của nàng, hắn có thể khẳng định.
Tuy rằng không biết vì sao nàng muốn trốn tránh mình, cũng không nhớ rõ hai người từng có quan hệ gì, bất quá hắn sẽ tự tìm đáp án.
“Tôi…tôi làm gì phải né tránh anh?” Nguyễn Thiên Yêu trả lời yếu ớt, người này thật quá tinh ranh đi, có nhận ra mình là học muội thời trung học không ?
“Vậy thì phải hỏi cô rồi.” Hắn nhìn dáng vẻ như chuột của nàng, ” Nếu không lần trước ở trước cửa công ty, tôi liều mình gọi cô, vì sao cô không quay đầu lại ?”
Chính là vào ngày đó, hắn chỉ muốn mượn ô của nàng che đỡ một lúc, kết quả là cô gái này càng đi càng nhanh, còn hắn toàn thân ướt đẫm, chật vật không thôi.
Lại nói, công chức tại Hoàng Triều có ai dám không mua ô dùm hắn, hắn lại trải qua chuyện thú vị như vậy, nhất thời nửa khắc cũng rất khó quên được.
“Anh đang nói cái gì ? tôi nghe không hiểu.” Nàng giả ngu.
“Là thật nghe không hiểu hay giả nghe không hiểu ?” Hắn khôn khéo, ánh mắt như giữ chặt khuôn mặt nhỏ của nàng, “Ngày đó trời mưa, cô đi phía trước tôi, mặc cho tôi không ngừng hô lớn mỹ nữ quay đầu lại một chút, nhưng cô như có quỷ đuổi sau lưng, liều mình chạy về phía trước…”
” Người nào có gọi mỹ nữ quay đầu lại một chút sao, ngày đó rõ ràng anh nói tóc tôi giống lông chim, còn dùng tiếng Anh thô tục mắng người ….A!” Nàng nói tới đây, vội vàng che miệng, khuôn mặt đỏ lên, thấy hắn càng cười càng đắc ý, lúc này mới biết chính mình không đánh đã tự khai, thật sự là mất mặt chết được.
Qúy Anh Húc như một con mèo bắt được con chuột, cười xấu xa, “Còn dám nói cô không quen tôi, năm lần bảy lượt giả vờ không quen, tôi thật hoài nghi động lực thực sự làm cho cô chạy trốn tôi.”
Hắn ác bá, ngón tay vuốt cằm nàng, “Đầu tiên là ác độc đem thủ trưởng một mình đứng trong mưa không quan tâm, lại xông vào toilet muốn quấy rối tình dục tôi, chỉ cần vào hai tội này cũng đủ để cô phải chịu phạt.”
Tội danh trong mưa nàng có thể miễn cưỡng thừa nhận, nhưng quấy rối tình dục?? Oan uổng nha, nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận chuyện sau là được rồi ???
Hắn dường như chọc nàng thành nghiện.Taybuông cằm nàng, xoay người đến bàn làm việc, ngồi vào chiếc ghế da sang trọng, khoanh tay, bày ra khuôn mặt thiếu gia ác bá, “Muốn từ chức sao? Bỏ hợp đồng một trăm vạn, lại bồi thường tổn thất tinh thần của tôi ba trăm vạn, như vậy tôi sẽ để cho cô quang vinh rời khỏi Hoàng Triều.”
” Cái gì? Còn muốn ba trăm vạn?” Nguyễn Thiên Yêu bị hắn chọc cho tức giận muốn chửi người, “Qúy Anh Húc, anh là cố ý nhằm vào tôi!”
Xong !Bây giờ nàng đã hiểu cái gì kêu là “chết đi sống lại.” dù sao cũng chỉ có con đường chết, nàng bây giờ rõ ràng bất cứ giá nào cũng phải mắng cái tên khắc tinh của nàng, cảm giác này thật sự thích ngây người.
Nhưng giây tiếp theo, nàng lại nhớ tới lập trường của một con gà chiến bại, bởi lẽ Qúy Anh Húc căn bản không coi lời của nàng ra gì.
Hắn nhún vai, “Đúng vậy, tôi chính là cố ý nhằm vào cô, như vậy thì thế nào?” Hắn chớp mắt nhìn nàng xấu xa, “Có bản lĩnh thì đi kiện tôi đi, tôi không có ý kiến.”
Bộ dạng xấu xa của hắn lúc này so với hình ảnh hội trưởng nghiêm khắc thật giống nhau, là nàng nhớ lầm sao? Trong ấn tượng thì cái hội trưởng nghiêm khắc đáng sợ kia có xấu không ?
Nguyễn Thiên Yêu thật sự hoang mang,nàng có cảm giác, hắn ta thật ra không có ác ý, chỉ là giống như chủ nhân đang đùa yêu với con mèo nhỏ…Đợi chút, nàng suy nghĩ cái gì vây ? Hắn là chủ nhân, là hắn yêu mèo, nhưng nàng không phải là mèo của hắn.
Quên đi, cùng lắm thì không chối từ thôi, cùng lắm về sau, nàng tận lực tránh xa hắn là được rồi.
Nàng hầm hừ xoay người muốn rời khỏi, Qúy Anh Húc dường như lấy việc trêu đùa nàng sinh nghiện, cảm thấy chưa đủ lại chậm rãi lạnh nhạt mở miệng, “Nếu cô đã chuẩn bị từ chức, nhớ phải viết một lá đơn xin chính thức từ chức, trong đó câu văn phải đúng, không được có lỗi chính tả.
Còn nữa, đừng quên hai tay dâng cho tôi bốn trăm vạn.”
Tức chết rồi ! thực sự là tức chết rồi!
Thời điểm đến trường bị hắn khi dễ đến nổi không dám ngẩng mặt nhìn người, nay đi làm lại bị hắn đạp dưới chân, ngay cả muốn từ chức cũng khó hơn lên trời.
Kiếp trước nàng rốt cục tạo nghiệt gì ? tại sao kiếp này lại gặp phải một tên như hắn.
Đến giờ tan tầm, di động vang lên, nhìn một cái biết mẹ gọi đến, nàng có chút không yên lòng.
Mẹ nàng trong điện thoại quở trách nàng vì sao thật lâu không gọi điện thoại về cho bà, còn mắng nàng là con gái bất hiếu, nàng nghe tai trái ra tai phải.
Vừa thất thần, trong đầu nàng có chút mạc danh kỳ diệu hiện lên khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Qúy Anh Húc, trên thực tế, hôm nay nàng cả một ngày không dưới ba lần bị cái khuôn mặt suất kia tập kích.
Nàng không biết bao nhiêu lần trầm mê, có cảm giác bàn tay hắn sờ lên mặt, tay hắn nhẹ nhàng khoan khoái, không có mùi mồ hôi, hương vị làm người ta mê muội, cũng làm cho nàng hai má đỏ ửng…..
Đến giờ tan tầm, di động vang lên, nhìn một cái biết mẹ gọi đến, nàng có chút không yên lòng.
Mẹ nàng trong điện thoại quở trách nàng vì sao thật lâu không gọi điện thoại về cho bà, còn mắng nàng là con gái bất hiếu, nàng nghe tai trái ra tai phải.
Vừa thất thần, trong đầu nàng có chút mạc danh kỳ diệu hiện lên khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Qúy Anh Húc, trên thực tế, hôm nay nàng cả một ngày không dưới ba lần bị cái khuôn mặt suất kia tập kích.
Nàng không biết bao nhiêu lần trầm mê, có cảm giác bàn tay hắn sờ lên mặt, tay hắn nhẹ nhàng khoan khoái, không có mùi mồ hôi, hương vị làm người
1 2 »
.