Bạn đang đọc Hãy Thật Lòng Yêu Em !: Chương 15 : Bỏ đi (1)
Một người phụ nữ ăn rất đẹp khoảng 30 tuổi mặc quý phái,ngồi trên ghế sofa.Nét mặt đăm chiêu,buồn rầu.Bà ngồi một mình trong phòng khách. -Mình…về rồi à?.Tôi phần cơm rồi đó.Mình ăn đi lấy sức mà làm việc! Một người đàn ông trung niên bước vào nhà.Đó là ba Trịnh Dương. -Mình ngủ trước đi…tôi còn một số hồ sơ của Cha-Sung chưa giải quyết được. -Trịnh Bình! Tôi không chịu được tính khí này của ông nữa rồi! Ông nhăn mày,quay lại nhìn bà. -Ông nghĩ tôi phiền phức lắm sao? -… -Tôi lấy ông từ năm 19 tuổi,rồi sinh ra thằng Dương,tôi một mực chung thuỷ với ông. -… -nhưng tôi nhận lại được cái gì? Tình yêu,sự quan tâm của ông…một chút cũng không.Sao ông không nóiông cứ im lặng như thế khiến tôi gần như phát điên lên vậy! -Đừng nói nữa,Mình đi ngủ trước đi…Ông Phương đưa phu nhân lên gác đi-Rồi ông đi thẳng vào phòng làm việc… Bà lảy bảy bám chặt vào tay Ông Phương: -Đưa tôi lên sân thượng tôi muốn ngắm cảnh. ——— -Trịnh phu nhân,tôi xin lui trước ạ! -Phương,ngồi lại với em một lát -Phu nhân,tôi…-Ông Phương có chút ái ngại -Đừng gọi em thế nữa,cứ gọi em là Lạc Duệ như ngày xưa. Bà kéo ông ngồi xuống cạnh mình,ngả đầu vai ông: -Em xin lỗi,vì tiền em đã lấy ông Bình.Rồi nhận ra mìng đã yêu ông ấy.Bình là con người của công việc.Từ khi lấy em,ông ấy chưa bao giờ hỏi thăm em đã ăn cơm chưa,ngủ có ngon không,có khoẻ không… Anh âm thầm làm giúp việc trong nhà này cũng chỉ muốn gần em.Em biết! -Duệ,đừng khóc… -Phương,chúng ta đi đi…Em không muốn ở lại nơi này nữa. -Được,Hắn đáng phải trả thù vì đã gây ra vết thương lòng cho em.Đêm nay chúng ta sẽ trốn đi…Em lấy hết tiền và giấy tờ liên quan đến Cha-Sung,hãy đòi ông ta thêm một số cổ phần.Em hiểu để làm gì rồi đấy? -Anh hãy chờ tin tốt từ em ——– -Bình,tôi không thể sống cùng ông trong căn nhà này nữa,tôi đi đây. -Lạc Duệ,Mình định đi đâu. -Ông không cần biết… -Mẹ ơi!!!Đừng bỏ con,Mẹ ơi!.Cậu bé Dương chạy đến nắm chặt lấy tay mẹ -Dương,đi theo mẹ! Đi thôi con! TRANG NHUNG,hãy đi theo mẹ Trang Nhung nước mắt giàn giụa,cô bé lắc đầu: -Con không đi đâu.Ba ngăn mẹ lại đi!!!!!!-Cô bé níu tay mẹ hy vọng mẹ sẽ thương cô và ở lại Bà Duệ khuỵu xuống,ôm lấy hai đứa trẻ bé bỏng đáng thương của mình vừa dỗ dành vừa khóc. -Dương ngoan…đi với mẹ.Trang Nhung…-Bà vuốt tóc cô bé,cố gắng nở nụ cười. -Mẹ…con không bỏ ba đâu Bà cười để dỗ cô bé: -Nhung ngoan,đi thôi con.Con sẽ không bỏ ba đâu,mẹ sẽ đưa con về thăm ba mà…Có bác Phương lo cho chúng ta rồi,không sao đâu con! Trịnh Dương chỉ tay vào ông Phương: -ÔNG ĐI ĐI! CHÍNH ÔNG ĐÃ CƯỚP MẸ TÔI Tiếng nói lãnh đạm vang lên trong ngôi nhà: -Lạc Duệ,bà đi đi,dù sao ở cùng tôi bà đã phải chịu khổ rồi.Nhung,Dương đi theo mẹ đi con,ba sắp phải đi công tác một thời gian,khi nào ba về ba sẽ đến đón các con… Trang Nhung mang đôi mắt ngấn nước bước ra khỏi ngôi nhà. “Ba,con yêu ba!!!!” —– Ông Bình đứng như chôn chân dưới đất,nhìn theo bóng người vợ và hai đứa con.Ông nhận thấy mình là một con người thật vô tâm ,ông chỉ quan tâm đến Cha-Sung mà một chút lo lắng cho gia đình cũng không!.Từng dòng kí ức hiện về trong đầu ông… ——- -Ba,con được điểm mười này…!!!-Dương hớn hở cầm bài kiểm tra vào phòng làm việc của ông… Ông chỉ xoa đầu,rồi lại đăm đăm nhìn vào đống hồ sơ trên mặt bàn: -Ra ngoài đi con,ba đang làm việc,con mang bài đi khoe với mẹ.. ——- -Ba,hôm nay đưa con đi chơi nhé! Cô bé Trang Nhung đề nghị,nét mặt đầy hy vọng… -Ba có cuộc họp rồi,con bảo mẹ đưa con đi… -Ba…-Cô bé thất vọng. ——– -Mình ăn gì để tôi nấu???? -Thôi,tôi ăn ở ngoài rồi,có một số hồ sơ cần tôi giải quyết ở công ty.Tôi đi đây -Nhưng mình vừa mới về mà… Ông mau chóng đến công ty không thèm nghe lời bà nói hết.Bà ôm hai đứa con nhỏ mà khóc. ——– Ông ôm đầu ngồi bệt xuống đất,bây giờ hối hận thì vợ con ông đã bỏ ông mà đi rồi. Giờ chỉ còn lại mình ông giữa ngôi nhà rộng lớn. ——- -Duệ,bà kí tên giao hết cổ phần mà bà có được cho tôi,rồi chúng ta sẽ có cuộc sống sung sướng- Ông Phương nịnh nọt -… Bà Duệ sẽ ra sao nếu kí hoặc không kí bản hợp đồng mà ông Phương đưa cho???? Tại sao Dương và Nhung lại hận ông Phương và hận cả con trai ông ta-Nguyễn-Ngọc-Việt???? Các bạn đón xem chương 16 : Bỏ đi (2) sẽ biết câu trả lời…!