Đọc truyện Hãy Đợi Em! Anh Nhé!!😘 – Chương 9: Đụng mặt😑😑😑
————————-Sở dĩ Thùy biết chuyện buồn của nó là vì lúc kể về chuyện xác thủ vô tình ông Trí nhắc đến Phong..thấy vẻ mặt nó buồn buồn vs lại khi ra về anh Minh có nhắn tin bảo Thùy an ủi nó..Còn về pama của Thùy họ đang công tác ở Pháp nửa năm..họ rất thương yêu đứa con gái duy nhất này cho nên Thùy muốn có gì cũng được..
———————-
“Thứ 2 là ngày đầu tuần..bé đến trường để đánh nhau..thứ 3 thứ 4 thứ 5 ngày nào cũng như thế đấy..thứ 6 rồi đến thứ 7 mẹ bảo bé phải phát huy..chủ nhật cả nhà đều vui vì bé đi khỏi trường..”-nó vừa ngân nga bài hát tự chế vừa buộc dày chuẩn bị đi học…
Dắt chú ngựa sắt ra nó tí ta tí tởn vừa đạp vừa hát..(chỉ đang vui vì tìm được xác thủ O í ạ)
Ở hướng ngược lại,có 1 anh chàng điển trai mặc bộ đồ thể thao vừa chạy bộ vừa nghe nhạc..
2 con người 2 công việc khác nhau…và…
*Binh..đùng…bộp”-tiếng gì đấy..tiếng gì mà nghe có vẻ không được trong lành cho lắm…chắc chắc sắp có chiến tranh thế giới xảy ra……………..
-“Này cô kia..đạp xe kiểu gì vậy..bộ con mắt để dưới lông mày hả”-anh chàng điển trai (sorry m.n nhiều nha tác giả cho ra nhân vật không được bình thường cho lắm..~_~)
-“Này cái anh kia..anh chạy bộ kiểu gì vậy hả..bộ anh không có mắt hay gì mà hỏi con mắt tui nằm ở dưới lông mày..vậy con mắt anh nằm trên lông mày chắc”-nó.
-“Ai bảo cô vừa chạy xe vừa hát”-anh chàng điển trai
-“Thế ai bảo anh vừa chạy bộ vừa nghe nhạc”-nó
-“Pháp luật có cấm vừa chạy bộ vừa nghe nhạc à”-anh chàng điển trai..
-“Thế Pháp luật có cấm vừa chạy xe vừa hát chắc”-nó
-“Không nói nhiều cô đền cái điện thoại cho tui đi”-anh chàng điển trai vừa nói vừa chỉ vào cái điện thoại đang nằm an nghỉ trên đường
-“Tui cũng không nói nhiều..anh mau đền cho tui cái xe đi”-nó vừa nói vừa chỉ vào chiếc xe đáng thương cũng đang an nghỉ cùng bạn điện thoại..ốc,.tua vít,bánh xe,bàn đạp…vân vân và mây mây..mỗi thứ cai quản một nơi..
-“Tui có cảm giác cô đang nói theo tui đấy”-anh chàng
-“Tui cũng có cảm giác anh đang nói theo tui đấy”-nó
-“Cô đấy”
-“Anh đấy”
-“cô đấy”
-“anh đấy-
-“cô đấy”
(Tới sáng~_~)
-“Mệt không”-nó
-“Không”-anh chàng
-“Không á”-nó vừa nói vừa tiến lại anh chàng
-“Ừ không”-anh chàng..
Rồi thì nó tiến anh lùi nó tiến anh lùi..cho đến khi đụng vào 1 vách tường không lùi được nữa…nó chống 2 tay lên tường khóa chặt con người anh…Và từ từ nó đưa mặt mình gần lại mặt anh..5cm..4cm..3cm..cả 2 đã cảm nhận được hơi thở của nhau…còn anh thì nhắm tịt mắt lại tập trung chuẩn bị tinh thần cho 1 nụ hôn *hoành tráng*..
1phút trôi qua…2phút trôi đi..3phút trôi mãi…
Anh cảm thấy lạ đã 3 phút rồi sao nó chưa *hành động*…mở mắt ra anh chả thấy nó đâu..chỉ thấy dưới chân có 1 mảnh giấy nhỏ vs nội dung..:
“Anh nên về nhà chữa bệnh hoang tưởng đi nhìn coi bộ cũng đẹp troai ra đấy…anh nghĩ tui sẽ hôn anh chắc…hahaha..Never..còn về số tiền trong cái bóp tui sẽ lấy để trả tiền taxi đến trường và bồi dưỡng tinh thần cho bản thân…gút bai..nót si du cà lem^^”
“Thật thú vị”-đọc xong anh chàng nhẹ nở 1 nụ cười…
(Gt:Nguyễn Minh Nhựt-hotboy nhà giàu:16t..mới du học bên Mĩ về..học giỏi..hay cười,tuy nhiên rất dễ dụ..là nạn nhân thường xuyên bị nó lừa, IQ: 299/300,cao 1m 70)
—-Tùng tùng tùng—
May cho nó là vừa vào trường thì bác bảo vệ vừa đóng cửa…Dùng hết chút sức lực cuối cùng nó chạy thật nhanh vào lớp…..
-“Lớp nghiêm”-bạn lớp trưởng Nhật Đăng hô to
-“Mời các em ngồi”-cô Thu mĩm cười
-“Hôm nay cô có 2 tin vui muốn thông báo cho cả lớp”-
-“Tin gì vậy cô?”-HS
-“Thứ nhất lớp ta có 1 bạn HS mới,em vào đi”-cô nói rồi quay ra cửa
Có 1 bạn nam dáng cao cao mang gương mặt hotboy vs bộ đồng phục bước vào
-“woaaaaaa”-cả lớp (trừ các bạn nam)
-“Cái gì đây trời sao anh ta ở đây”-nó thấy bạn nam đó thì úp mặt xuống bàn nhưng làm sao qua khỏi mắt anh..
-“Em giới thiệu đi”-cô
-“Chào tất cả các bạn..mình tên Nguyễn Minh Nhựt là học sinh mới mong được các bạn giúp đỡ”-vừa nói anh vừa nháy mắt
-“Được rồi em muốn ngồi ở đâu”-cô
-“Vâng em muốn ngồi cạnh bạn nữ cuối lớp đó”-anh vừa nói vừa chỉ về phía nó..
Còn các bạn nữ ai cũng hy vọng người Nhựt chỉ là mình nhưng rồi thất vọng tràng trề..
*Sao im lặng quá vậy*-nó suy nghĩ..
Khoảng 5giây sau nó ngước mặt lên…
-“Hả”-nó ngơ ngác..tất cả mọi người đều nhìn nó..
-“Đúng vậy em muốn ngồi cùng bạn ấy”-Nhựt nói chỉ nó
-“Tui”-nó ngơ ngác tập 2
-“Em có thể ngồi chỗ khác, ở đó không còn đủ để chứa thêm 1 người đâu”-cô Thu
-“Thế em sẽ lấy thêm 1 cái bàn để sát vào và ngồi được không ạ”-Nhựt nói
-“Được “-cô nói
-“Ax..sáng đi không biết bước chân nào mà xuôi dữ vật trời”-nó lầm bầm..
Xong,Nhựt lấy 1 cái bàn nho nhỏ đặt cạnh bàn nó,nhấc cái ghế đến và ngồi..
-“Chào”-Nhựt cười nói vs nó
-“Không vui tí nào”-nó quay qua nói vs Nhựt rồi úp mặt xuống bàn mà NGỦ
-“Tin vui thứ 2 là gì vậy cô”-Học sinh
-“À tin vui thứ 2 là nhà trường sẽ tổ chức 1 cuộc thi diễn xuất chủ đề cổ tích… giải thưởng bao gồm:
_Lớp giải nhất:cả lớp được 2tuần đi Nha Trang+30Triệu chi phí và những bạn trong đội kịch sẽ có thêm 1tuần đi cắm trại cùng các đội được giải nhất của các trường khác+15triệu chi phí..
_Lớp giải nhì: cả lớp được 1tuần đi chơi ở Nha Trang + 15triệu chi phí
_Lớp giải ba: cả lớp được 3 ngày đi ăn búp phê
Tất cả những giải thưởng trên đều được gia đình của bạn Phan Đình Tuấn và gia đình hiệu trưởng tài trợ”-cô luyên thuyên giải thích.
-“Ồ”-cả lớp đồng thanh hướng mắt về phía hắn nhưng hắn ta không quan tâm vẫn hướng về 1 nơi xa xăm đeo headphone..
-“Lớp chúng ta sẽ diễn câu chuyện Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn nhé cả lớp”-cô cười
-“Vâng ạ”-cả lớp đồng thanh (á đìu ngoan dữ bây)
-“Để đảm bảo tính công bằng chúng ta sẽ bốc thăm nhé,luật là như thế này: từng bạn sẽ bốc 1 lá thăm,nếu thăm trắng thì bạn đó sẽ không có vai và ngược lại,.lớp đã hiểu chưa”-cô nói
-“Dạ rồi”
-“Ừm..bắt đầu nhé”-cô nói
***Sau 5phút***:
-“Đã có kết quả:
_Bạch Tuyết: Trần Anh Vi
_Hoàng tử: Phan Đình Tuấn
_Mụ phù thủy: Thái Linh Tuyết
_7chú lùn lần lượt là:Khánh,Trâm,Thư,Quốc,Ngọc,Đăng,Khang
_Thiết kế trang phục:Phan Hoàng Tiểu Cát
_Dụng cụ,đạo diễn:Nguyễn Minh Nhựt”-cô nói
-“Sao em lại là phù thủy,em là Bạch Tuyết mới đúng chứ”-Thái Linh Tuyết phản bác
-“Đây là kết quả bốc thăm nếu em không muốn có thể không tham gia”-cô
-“Thôi..em tham gia”-Thái Linh Tuyết nói rồi lườm nó nhưng tội cái nó có để ý đâu…
Còn nó thì đang rất là BỐI RỐI, nó phải đóng vai công chúa đấy còn hắn là hoàng tử…*ôi thần linh ơi chắc con chớt*-nó suy nghĩ rồi tiếp tục cái nhiệm vụ lớn lao là NGỦ..
(Gt: Thái Linh Tuyết:16t học cùng lớp vs nó,nhìn cũng khá xinh,học cực kì dở,cao 1m69,IQ: 200/300;,rất gét nó vì 2 lí do thứ nhất là hắn yêu nó mà không yêu ả; thứ 2 ngay từ nhỏ ả đã bị người mẹ của mình đầu độc tư tưởng rằng.gia đình nhà nó không ai tốt đẹp cả..đặc biệt là 2 mẹ con nó cho nên ả phải trả thù bằng mọi cách..còn mẹ của ả là ai thì những chap sau sẽ tiết lộ..)
*Tùng tùng tùng**- tiếng trống kết thúc buổi học vang lên..HS trong trường thi nhau ra về…
-“Ê”-Nhựt nhảy tới chỗ nó
-“Gì”-nó uể oải
-“Trả tiền”-Nhựt xòe tay ra nói
-“Tiền gì ba”-nó vờ ngu ngơ
-“Tiền lúc sáng cô lấy của tui ấy”-Nhựt
-“À nhớ rồi..nhưng mà bây giờ tui không có tiền..anh có xe không chở tui về đi rồi tui lấy mà trả cho”-nó nói vs âm mưu nhằm ĐI KÉ
-“Có..đợi tui xíu”-Nhựt
-“!Ờ”-nó bất ngờ không ngờ Nhựt dễ dụ như vậy
-“Lên”-Nhựt đưa nó cái nón bảo hiểm
-“Đường Z..-nó nói
***Biệt thự hoa hồng:
-“Ở đây chờ tui xíu”-nó cười nói vs Nhựt
-“Ờ nhanh lên đấy”-Nhựt
10phút trôi qua…30phút trôi đi…1tiếng trôi xa…2tiếng trôi mãi…3tiếng trôi luôn…
-“Cô ta làm cái quái gì mà lâu vậy trời”-Nhựt vừa nói vừa lau mồ hôi…
Trời nắng chan chan…có 1 thằng điên đang đứng tận hưởng cái nắng mà không hay biết đã bị lừa..
Chịu hết nổi Nhựt đi đến bấm kèn liên tục…
-“Đợi tí”-nó nói vọng ra..
-“Nè cô kia làm gì mà lâu vậy”-Nhựt hét
-“Í chết…nãy về mệt quá định nằm nghỉ xíu rồi lấy tiền trả..cái ngủ quên luôn,,só rỳ nhìu nhar”-nó nói
-“với lại tui quên..tui hết tiền rồi..tuần này pama tui chưa có gửi-nó nói thêm 1 câu rồi nhảy vô trong khóa cửa
-“Cái gì..Trần Anh Vi..cô gạt tui-Nhựt hét lớn
-“Thôi về nhà đi tui cũng buồn ngủ rồi..gút bai”-nó nói rồi đi vô luôn..
-“Trời ơi là trời Nhựt ơi là Nhựt sao mày bị con đó dụ hoài vậy..ngu quá (mới biết)”-Nhựt tự cốc đầu mình rồi leo lên xe phóng về nhà…trong lòng ấm ức…
Những ngày sau đó tụi nó phải tất bật tập luyện cho buổi trình diễn sắp tới..và vì như vậy cho nên công việc cứ ập tới vs nó…
—————-