Hãy Đợi Em! Anh Nhé!!?

Chương 6: 😍😍


Đọc truyện Hãy Đợi Em! Anh Nhé!!😘 – Chương 6: 😍😍

Mua xong trứng nó phải bắt xe về vì cái chân đang rỉ máu

“Taxi”-nó kêu Rồi chiếc xe đó chạy đến nó bước lên xe an tọa.. nhưng bỗng có 2 người mặt áo đen lạ mặt nhảy vào -“Ơ xe này là của tui kêu trước mà..ủa mà mấy anh là ai?”-nó ngu ngơ(=_=)-“Cô không cần biết chỉ cần đi theo chúng tôi”-1tên lên tiếng -“Cái gì? Tôi không đi thả tôi ra..cứu tôi với..bớ người ta”-nó giã vờ la tóang lên chứ thật ra nó cũng muốn đi lắm thử xem chúng làm gì nó -“Làm đi”-1.tên bảo tên còn lại -“Được”-tên còn lại *Úm..úm..*nó bị 1 tên lấy khăn bịt miệng tẩm thuốc..và nó đã ngất đi (*Cuộc nói chuyện điên thoại của hắn lúc nãy: -“Đi bắt 1 cô gái”-hắn lạnh lùng -…-“Tôi sẽ gửi hình..không được đụng đến cô ta-…-“Đừơng ZZ khu XY”-hắn)——Đừơng ZZ khu XY:Có 1 chiếc xe màu đen đang chạy đến 1 căn nhà hoang..-“Đưa cô ta vào trong”-tên đại ca -“Dạ đại ca”-“Canh nó thật kĩ nó mà trốn thì..mạng của mày cũng không còn đâu..”-tên đại ca-“Dạ thưa đại ca”-“Còn nữa..không được đụng đến nó”-tên đại ca -“Dạ”*****-“Aaaa thả tôi ra tôi đang ở đâu”-nó vờ la tóang lên (t/g: làm quá vậy má =_=) -“Cô có câm đi không”-1tên vừa nói vừa bịt tai (diễn sâu vậy cha=_=)-“Mấy người là ai”-nó rặng hỏi -“Xã hội đen”-tên đó -“Xã hội đen ư? Tôi đâu có thù óan với mấy người..sao bắt tôi”-nó (thịt hông à nqa^^)Tên đó im lặng rồi đi ra ngòai-“Nè nè thả tôi ra anh đi đâu vậy”-nó la lên Còn tên kia thì đứng đó dặn vò đàn em -“Canh nó thật kĩ,tao có việc phải đi 1chút”-“Dạ thưa anh”-“Nè cái thằng kia mày đi đâu vậy tao chưa hỏi xong mà”-nó hét(tg: bó tay bà 2 lun mới kêu người ta bằng anh mà gìơ chuyển sang mày tao..dịu dàng xíu đi bà..mà cũng phải đang bị bắt mà..hazzz)-“Im lặng xíu đi”-1 tên đứng canh nói -“THẢ-TAO-RA “-nó gằng từng chữ (ấy chà chà sức chịu đựng có hạng nha)Tên đó từ từ tiến lại gần nó,nâng cầm nó lên -“Nhìn cô em xinh như vậy mà hung dữ thế”-“Buông ra”-nó lên giọng và phiá sau thì đang tự cởi trói-“Không buông thì sao nào,nhìn cô em ngon lắm”-tên đó vừa nói vừa thả tay từ mặt xuống cổ -“Á..rộp..rộp”-nó đã cởi trói xong và hậu quả của tên đó là cái tay bẩn thỉu bị nó bẻ vỡ vụn -“Rẻ rách”-nó đứng lên phủi phủi rồi bước đi nhưng..”Bộp”-tên đó vẫn không yên phận lấy 1cái cây đánh thật mạnh vào sau ót nó và..nó đã ngất đi trong lòng tự trách tại sao không giết tên bẩn thỉu đó..(t/g: tại chị uống thuốc rồi cơ mà…nếu muốn biết thuốc gì thì nhớ theo dõi những chap sau sẽ biết)-“Haha cô ngĩ mình là ai..”-tên đó cười lớn rồi cởi từng cúc áo của mình sau đó là của nó ra —–Cùng lúc đó từ xa có 1 chiếc xe Jaguars màu đỏ chạy vụt đến..người con trai trong xe bước xuống mang gương mặt hotboy với nét mặt lạnh tanh..-“Con nhỏ đâu”-hắn hỏi tên đại ca -“Dạ ngôi nhà đằng kia thưa anh”-tên đại ca vừa nói vừa chỉ vào ngôi nhà hoang cách đó khoảng 5m Hắn không nói gì rồi bước đi nhưng trong lòng thì không yên..bứt rứt khó chịu..mí mắt cứ giật liên tục..bước chân ngày 1 nhanh dần và hắn đã lao thật nhanh về phía căn nhà…Đạp cánh cửa văng ra vỡ vụn..trước mặt hắn bây giờ là tên háo sắc kia đang cởi quần áo của nó..trên người nó bây giờ chỉ còn lại bộ nội y màu đỏ hấp dẫn..cũng may là tên đó chưa làm gì nó….Nghe thấy tiếng động tên đó giật mình,quay người lại..-“Mày là thằng nào”-tên háo sắc nói -“Mày đã làm gì cô ấy”-hắn không kiềm nổi tức giận túm lấy cổ áo tên háo sắc quát…-“Dạ…dạ..em chưa..chưa làm gì nó hết”-tên đó run lẩy bẩy nói khi thấy nét mặt hắn thay đổi..(t/g:mới đầu hung hăn lắm mà)-“Thằng Đức đâu”-hắn quát rất lớn đủ cho tất cả xung quanh nghe nhưng rất tiếc ở đây là khu bỏ hoang..(Đức là tên của tên đại ca lúc nãy á nha)Nghe thấy hắn gọi tên mình giận dữ tên Đức nhanh chóng chạy qua -“Dạ anh gọi em”-Đức nói *Chát*-hắn đánh vào mặt Đức 1 cái rõ rất đau -“Tao đã bảo là không được đụng vô con nhỏ tại sao mày để thằng khốn nạn này…”-hắn nói rồi chỉ vào nó và tên háo sắc..-“Ơ dạ..dạ em xin lỗi..”Đức cúi đầu liên tục-“Tụi bây đâu mang thằng này về bar xử cho tao”-Đức gọi đàn em..-“Đừng để lập lại chuyện này”-hắn cảnh báo rồi cởi áo mình ra đắp lên người nó -“Dạ em biết”-Đức nói rồi cùng đàn em đưa tên háo sắc về bar Còn hắn…hắn cảm thấy rất hối hận..chưa bao giờ hắn thấy có lỗi như thế này..cái cảm giác khó chịu cái cảm giác tức giận cái cảm giác mà ĐAU mà NHÓI trong tim khiến hắn suýt nữa là giết tên háo sắc kia..nhưng vì sao chứ hắn và nó chỉ mới gặp có vài lần..không thể nào…..”Có lẽ..là nhất thời”-hắn tự nói với bản thân rồi cõng nó về nhà riêng của mình..Về phiá nhà nó, bà Thảo thấy khuya như thế này mà nó chưa về nên bà rất lo lắng

-“Bảo Vi”-bà Thảo gọi

-“Dạ con xuống liền.Có chuyện gì vậy mẹ”-bảo vi

-“Chị con giờ này vẫn chưa về..mẹ lo quá”-bà Thảo

-“Sao ạ..chưa về con cứ tưởng chị ấy về nãy giờ rồi chứ?”-bảo vi khó hiểu

-“Mẹ không biết thôi con gọi cho chị đi nhanh lên”-bà Thảo ngày càng lo lắng

-“dạ dạ con gọi liền”-bảo vi cũng lo không kém

*tút tút tút*

-“Gọi không được mẹ ơi”-bảo vi

Bà Thảo nghe thấy vậy thì hốt hoảng nên ngất

-“ơ mẹ mẹ sao vậy”-bảo vi

Rồi nhỏ lấy điện thoại gọi cho ba

“Ba ơi ba về liền đi nhà mình có chuyện rồi”

“Ba biết rồi ba về liền”

Xong nhỏ dìu mẹ lên phòng nghĩ rồi lại xuống phòng khách đi qua đi lại đứng ngồi không yên

*tin..tin..*-tiếng kèn xe

Nhỏ liền chạy ra mở cửa

-“có chuyện gì mà con lo lắng vậy vi?”-ông Tân hỏi

-“dạ chị 2 đi mua trứng giờ này chưa về con gọi điện thì liên lạc không được còn mẹ thì ngất nằm trên phòng”-khi thấy ba về nhỏ cũng phần nào đỡ lo và lấy lại bình tĩnh

-“Được rồi chắc chị con qua nhà bạn chơi,con bé có võ mà,con đừng lo nữa”-ông Tân cố trấn an nhỏ nhưng trong lòng cũng lo lắm

-“dạ..vậy ba lên coi mẹ như thế nào đi”-bảo vi

-“ừ..thôi con cũng đi ngũ sớm đi mai còn đi học”-ông Tân

-“dạ thưa ba”-bảo vi

****5h SÁNG HÔM SAU

-“aizzzzz.”-nó vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ

-“Thức rồi à?”-hắn lạnh lùng

-“Aaaa sao anh ở trong phòng tui”-nó la lên

-“Phòng em?”-hắn hỏi vặn lại

-“Á hình như là…ủa mà tui đang ở đâu dợ?”-nó hỏi 1 cách ngây ngô

-“Nhà tôi”-hắn trả lời nó chỉ vẻn vẹn 2 chữ

-“Mà sao tui ở nhà anh..tui nhớ là hôm qua….”-nó vừa nói vừa lục lại trí nhớ của ngày hôm qua

-“AAAAA..cái tên háo sắc kia hắn đã làm gì tui rồi…”-nó hét

-“Ax..cô có im đi không..hắn không làm gì cô hết..tui đã cứu cô, được chưa?…”-hắn bịt tai nói

-“Vậy sao tui mặc đồ này ai thay đồ cho tui”-nó

-“Người làm”-hắn

-“Có thiệt không”-nó lườm

-“Thôi..tin hay không là tùy cô..xuống ăn cơm rồi tui chở về”-hắn nói rồi bỏ đi

-“ờ”-nó lại ngây ngô

°°°°°°°°°HẮN CHỞ NÓ VỀ:

“Í sao anh biết nhà tui dợ?”-nó chu chu mỏ lên hỏi trông mới đáng yêu làm sao í(t/g: thời gian quá dài nên chỉ không nhớ mới hôm qua thôi=_=)

*im lặng..hắn không trả lời *

Thấy vậy nó cũng chẳng buồn hỏi hắn nữa

Đến nhà nó:

-“Cám ơn anh nhé”-nó nháy mắt tin nghịch làm cho trái tim ai kia đang chạy lọan nhịp

-“ờ”-hắn trả lời cụt ngủn

Bên trong nhà nó:


-“Bamẹ ơi hình như chị về kìa “-bảo vi

-“Đâu đâu”-bà Thảo mừng

-“Bamẹ con về rồi”-nó từ ngoài chạy vào ôm lấy mẹ

-“Con đã đi đâu vậy”-bà Thảo lại lo lắng

-“dạ hôm qua con gặp lại 1 người bạn củ nên nói chuyện vs nó suốt đêm điện thoại lại hết pin nên con quên mất gọi cho bamẹ luôn con xin lỗi”-nó đành nói dối để bamẹ khỏi lo

-“con làm.mẹ lo lắm đấy con biết không,con xem kia cái chân con bị sao thế “-mẹ nó cảm thấy xót xa

-“Ơ dạ cái này con bị té..nhưng chỉ nhẹ thôi mẹ không sao đâu”-nó giải thích

-“thôi con nó cũng về rồi bà đừng khóc nữa..còn Anh Vi mai mốt có chuyện gì phải thông báo vs cả nhà đi đứng phải cẩn thận hơn nghe con”-ông Tân hiền từ bảo nhưng trong lòng cũng xót không kém mẹ nó

-“dạ..vậy con xin phép lên trên chuẩn bị đi học”-nó

-“Ừ nhanh đi mẹ làm cơm cho ăn”-bà Thảo nói

-“dạ thôi con ăn nhà bạn rồi”-nó

-“Ừ”-bà Thảo có vẻ giận

-” *****20p sau:

-“Thưa bamẹ tụi con đi học”-2chị em nó

-“ừ con đi đi”-bamẹ nó đồng thanh

Ra đến cửa thì đã có ngay 1 chiếc jaguars màu đỏ bên trong là 1chàng trai sở hữu chức vị hotboy vs gương mặt lạnh tanh đậu trước nhà nó,không ai khác đó chính là hắn…

-“Í chị ơi..có ai đậu xe trước nhà mình kìa”-bảo vi


-“Hã thì kệ người ta đi”-nó vừa nói vừa buộc giày nên không chú ý lắm đến lời của bảo vi


-“Không, hình như là đợi chị á”-bảo vi


-“Nhưng mà chị..”-nó vừa đứng dậy vừa nhìn ra và nó rất ngạc nhiên khi thấy đó là chiếc xe của hắn


-“Chị..chị có quen ngừi đó hã?”-bảo vi thắc mắc


-“là Tuấn đấy”-nó


-“Sao chị nói chị ghét..”-bảo vi đang nói nhưng lại bị cắt ngang


-“Thôi đi học thôi..trễ rồi”-nó cắt lời bảo vi


-“À dạ”-bảo vi nở 1 nụ cười có phần gian gian..


Hôm nay 2chị em nó quyết định đi bộ(thiệt tình chân bị thương mà lại đi bộ,bó tay nó lun)..đi ngang xe hắn nó không thèm để ý, bỗng có cái gì đó kéo mạnh nó


-“Ê làm gì vậy?”-nó nhăn mặt


-“Em đi bộ?”-hắn hỏi nhưng vẫn lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt nó


-“À ừm”-nó


-“Cái chân?”-hắn vừa nói vừa đưa ánh mắt về phiá chân nó

-“Bình thừơng “-nó cũng đáp cụt ngũn


*đúng là rất giống*nhỏ suy nghĩ rồi nói -“Cho em có ý kiến được không”-bảo vi giờ này mới lên tiếng


-“nói”-đồng thanh


-“À là sắp trễ học rồi..nếu như 2anh chị cứ..á..”-bảo vi chưa nói xong thì nhỏ rất đổi ngạc nhiên khi thấy hắn đã bế nó vào trong xe kế chỗ hắn


-“Lên xe”-hắn nhìn bảo vi lạnh lùng


-“ơ dạ”-bảo vi cũng ngoan ngoãn nghe theo


-“Nè nè nè tui nói cho mà nghe nhé..anh không có quyền mà ép buộc người khác nhé..tui..”-nó chưa nói hết thì hắn cắt ngang


-“Im lặng xíu đi”


***im luôn…còn bảo vi thì ở ghế sau tủm tỉm cừi…


TRƯỜNG HỌC CANDY:Chiếc xe jaguars màu đỏ của hắn vừa chạy đến thì đã làm tâm điểm của trường..bảo vi bước xuống


-“í sao bẢo vi lại đi chung vs hotboy Đình Tuấn vậy”-girl 1 -“hihi mình chỉ là đi nhờ thôi mọi người đừq nghĩ bậy nha”-bvi mới dễ thương làm sao khi nghe thấy mọi người nói vậy nhỏ liền giải thích trong sự hồn nhiên nụ cười thân thiện


-“Bảo Vi dễ thương quá à”-girl 2


-“đúng òy đó”-boy 1


-“con gái như bảo vi bây giờ hiếm lắm đó nha”-boy 2


-“hihi mọi người đừng nói vậy…mình không được như thế đâu”-bảo vi cười nói


-“lại còn kkiêm tốn nữa chứ”-boy 3


-“tui là con gái mà tui còn thấy thích bảo vi nói chi là ai..hihi”-girl 2


-“hi thôi vào học đi mọi người”-bảo vi..

Đến lượt nó xuốn xe thì cũng lại bàn tán,cái trường này nhìu chuyện quá..


Còn nó thì cảm thấy khó chịu về mấy lời nói đó..nó ước gì mình có thể quay mặt lại chưởi vô mặt họ, nhưng không thể..*cứ đợi đi..sau này Trần Anh Vi sẽ cho mấy người biết mùi lợi hại..*-nó tự nghĩ…,bỗng nhiên nó ngã xuống làm máu ở chân lại chảy nhìu hơn

-“Ax..bực thiệt..chảy máu quài”-nó than rồi định đứng lên nhưng hắn lại chạy đến bế nó vào xe phóng đến bệnh vịên.Đến nơi hắn lập tức đưa nó vào trong,trong lòng cảm thấy rất lo cho nó….*ủa làm gì mà anh ta lo giữ vậy trờ…có đau gì đâu..*suy ngĩ của nó..

Hắn đặt nó nhẹ nhàng lên chiếc giường bệnh rồi gọi bác sĩ đến

“Cậu chủ cứ yên tâm ra ngoài chúng tôi sẽ giúp cô ấy”-vị BS nói


Hắn không trả lời rồi lẳng lặng ra ngoài

30p sau:

-“Cũng may là cậu chủ đưa cô ấy đến bệnh viện sớm..vết thương tuy không sâu nhưng đã bị nhiễm trùng khá nặng do xử lí không đúng cách nếu như không đến sớm hơn thì cái chân có thể bị cưa bỏ”-BS nói (t/g: hihi t/g chém hơi lố m.n thông cảm)

-“Bây giờ thì sao?”-hắn hỏi lại

-“Dạ thưa cậu vết thương đã đỡ hơn chỉ cần nghĩ ngơi 2-3 ngày nữa sẽ khỏi nhưng không được cử động mạnh”-BS

-“Ông có thể ra ngoài”-hắn

-“Dạ thưa cậu tôi đi”-BS

Hắn bứơc vào phòng thì đã thấy nó định đứng lên..


-“Nằm im đó”-hắn lạnh lùng


-“Nô”-nó đáp


**im lặng**hắn không trả lời..


Nó thấy vậy vẫn cứ ương bướng đứng lên kết quả là bị té cũng may là hắn còn đứng đó chưa đi nên nó ngã vào lòng hắn lun..lúc này 4 mắt nhìn nhau đắm đuối,gương mặt nó đỏ ửng lên


-“Nhìn đã chưa?”-hắn phán 1câu kkiến nó mặt đỏ lại càng đỏ


-“Ai thèm nhìn mặt anh”-nó cũng đớp trả rồi vội ngồi dậy buông hắn ra


-“Đói chưa?”-hắn lảng sang chuyện khác


-“Chưa”-nó nói nhưng đâu hay cái bụng mình đã phản chủ *Ột..ột*..


Rồi hắn nhếch mép 1 cái..đẩy chiếc xe lăn ra


-“Lên”-hắn lạnh lùng


-“Mà đi đâu”-nó (t/g: tự nhiên ngu đột xuất~_~)


-“ăn”-hắn rất chi là kiệm lời (t/g:tại Anh Vi đang phải nhập vai hồn nhiên thôi chứ vào thế giới đêm đi rồi biết)


-“híhí đi ăn..nhưng mà không cần cái này đâu tui tự đi được.. “-nó chí chóe khi nghe đi ăn rồi nhảy chân sáo tí ta tí tửng chạy đi (ế coi chừng cái chân=_=))..


Hắn thì cực kì ngạc nhiên luôn..lúc nãy BS còn nói cái chân mém là bị cưa bỏ thế mà nó còn chạy nhảy như bình thường được nhưng mà thấy cái vẽ đáng yêu ấy của nó thì trong lòng cũng thấy hạnh phúc,trái tim lỗi nhịp nhưng không biết tại sao..


Đi ăn về:

-Cám ơn anh đã cho tui ăn..bây giờ thì tui về trước để pama tui lo”-nó chí chóe nói


-“Không được về”-hắn


-“Về”


-“Không về”


-“Về”


-“Không về”


-“Về


-“không về”


(=_= tới sáng~_~)


-“Mệt thịt á nha..anh là cái gì mà không cho tui về..tui cảm ơn vì đã cứu tui nhưng mà tui không thích ở trong bệnh viện,tui muốn về nhà anh hiểu không hả”-nó tuôn 1 tràng


-“Nhắc lại”-hắn lạnh lùng


-“Anh bị điếc hã tui nói là tui mún về nhà”-nó hét


-“Chắc chắn”-hắn


-“Đúng!”-nó dứt khoác


Nghe xong hắn liền đi ra ngoài..


-“Cảm ơn”-nó cũng kịp nói vọng theo..


Mặc dù là chân

bị như vậy nhưng nó chả thấy đau gì cả..đây chỉ là 1 vết thương nhỏ..trước đây khi làm nhiệm vụ nó phải chịu bao nhiêu nhát kím bao nhiêu viên đạn trong người cũng chả thấy đau đớn gì..và tối nay nó sẽ có nhiệm vụ nên nó không thể cứ nằm đó theo lời hắn mà nghỉ ngơi được…Từ phiá xa sau 1bức tường có 1ánh mắt vừa lo lắng vừa thích thú hướng về phiá nó..phải! chính là hắn…1nụ cừi nhếch mép “Em giỏi lắm đó nhóc,em rất mạnh mẽ”-hắn thầm thì.Rồi lấy điện thọai ra gọi cho ai đó, xong phóng

thẳng đến bar chuẩn bị cho nhiệm vụ tối nay


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.