Đọc truyện Hãy Đi Cùng Tớ – Chương 1: Đụng phải cô bạn hống hách
Cả nhà Vuy đang ăn sáng. Mon nói với Vuy ” Hôm nay bắt đầu khóa học mới, con học nghiêm túc vào. Khóa này đạt thành tích tốt cả nhà sẽ đi Singapore du lịch.” Vuy nghe xong nhảy tung lên hét lớn ” Hoan hô bố.” Cùng lúc đó có tiếng chuông cửa Jin đứng dậy Vuy nói” Là Min đó mẹ, để con ra mở cửa.” Vuy đưa Min vào nhà, Min chào bố mẹ Vuy rồi cùng cả nhà Vuy ăn sáng. Jin nhìn Min rồi nói ” Trông cháu lớn quá, chả bù cho thằng Vuy nhà cô.” Min cười ” Cô đừng nói vậy Vuy nó đánh cháu đấy ạ.” Vuy lườm Min ” Ăn đi rồi đi học.”
” Thưa bố mẹ chúng con đi học.”
” Thưa cô chú chúng cháu đi học.”
——–
” Chào anh chúng em đi học đây ạ!” Suga đang ở dưới bếp nói: ” Uhm, đi học ngoan đấy nhé. Kook và Hope sang học lớp mới chăm chỉ vào nha.”
Cả hai đồng thanh ” Vâng “
——–
Ting!Ting! Thầy giáo ăn mặc lịch sự bước vào lớp hắn giọng nghiêm nghị nói” Thầy chào cả lớp, hôm nay là buổi học đầu tiên của khóa học mới. Thày chúc các em sẽ đạt nhiều thành tích xuất xắc trong kháo học này. Và khóa học này lớp chúng chúng ta sẽ đón nhận thêm hai học viên mới. Cả lớp hoan hô chào hai bạn nào” Thầy nói xong cả lớp hướng mắt ra cửa Kook và Hope bước vào. Hope mạnh dạn giới thiệu trước ” Chào các bạn mình là Hope.” Kook cũng giới thiệu ” Mình là Kook.” Thầy giáo lại nói ” Được rồi sau này lớp giúp đở Kook và Hope nhiều hơn, Kook và Hope hai em sẽ ngồi bàn dưới Vuy và Min. Cả hai về chỗ ngồi bắt đầu giờ học. Min ghé vào tai Vuy nói nhỏ ” Nhìn lọt mắt không Vuy.” Min cười híp mắt. Vuy trừng mắt quay sang nhìn Min ” Cậu có im đi không, im lặng để tớ học bài.” Min há hốc mồm khi nghe Vuy nói” Ôi mẹ ơi! hôm nay Vuy học bài đây này.” Nói rồi Min quay xuống bàn Hope vuốt tóc trông bảnh tỏm. ” Chào Hope, mình tên Min. Sau này cần gì thì nói Min nhé”. Hope vốn kiêu ngạo, hống hách chẳng thèm nhìn Min lấy một cái quay đầu hất tóc rồi “Ừ”. Min trầm mặt quay lên thấy Vuy đang úp mặt xuống bàn mà cười ha hả. Mặt Min tối sầm lại ” Đáng cười lắm à?”
Giờ học thể dục, Vuy và Min chơi bóng rổ xung quanh là bao nữ sinh trầm trồ, ngưỡng mộ theo dõi hai HOT BOY. Min vô tình ném bóng trúng vào đầu Hope đang ngồi nói chuyện phiém với Kook. Bị trúng đầu Hope chau mày đứng dậy. Vẽ mặt của một con ” cọp cái ” hiện rỏ mồn một trên gương mặt Hope. Min chạy lại xin lỗi ” Hope, Min không cố ý. Min xin lỗi, trả bóng cho Min đi”. Hope như bốc hỏa nghiến răng nói chậm từng chữ một ” Xin lỗi là xong hả.” Vuy cũng chạy lại nhưng không nói gì đứng một bên xem trò vui. Dưới bao nhiêu ánh mắt của các nữ sinh, chỉ chỏ về phía Hope và Min trên mặt biểu hiện ý đang nói xấu Hope,đụng phải HOT BOY mà còn làm trời. Tuy không biết đang nói gì nhưng nhìn gương mặt mỗi người cũng đủ biết. Kook kéo tay Hope ” Được rồi Kook, Min đã xin lỗi rồi trả bóng cho Min đi. Chúng ta đi.” Tay Hope nắm chặt quả bóng ném vào đầu Min. Cú ném của Hope là cho Min ngã xuống đất, Min bị thương không nhẹ, một tiếng “Ồ” đồng thanh vang lên các nữ sinh mở mắt to tròn. Một nữ sinh khác nói không lớn lắm nhưng vừa đủ lọt tai mọi người” Trước giờ chẳng có ai dám làm như vậy với Vuy và Min, thế mà…” Nghe vậy Hope quay sang nhìn nữ sinh nói ra câu đó, vẻ mặt hung dữ như muốn ăn tươi nuốt sống, ánh mắt đang bốc cháy. Nữ sinh đó im lặng quay đi. Vuy bây giờ mới lên tiếng vẻ mặt lạnh lùng ánh mắt đóng băng ” Quá đáng rồi đấy, Min cũng đã xin lỗi rồi còn gì” Hope thở dài liếc Vuy rồi quay sang nói với Kook ” Cậu ở lại nói chuyện với mấy tên dở hơi này đi. Tớ không rảnh.”