Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng

Chương 89


Bạn đang đọc Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng – Chương 89

Chap 6: Bắt đầu ột kết thúc
Thêm một tháng nữa lại trôi qua trong bình yên và hạnh phúc. Mọi thứ thật quá ngọt ngào và đẹp đẽ. Tôi chỉ lo những thứ càng đẹp thì càng dễ vỡ. Nếu có thể không bận tâm chuyện gì mà chỉ cần yêu em thôi thì tốt biết mấy. Đằng này câu nói của Felix cứ luôn ám ảnh tôi cả tháng nay. Hắn đã giữ lời hứa sẽ giữ bí mật. Còn tôi, liệu tôi có thể vẹn cả đôi đường không? Vừa có em, vừa bảo vệ được thế giới bóng đêm?
Tôi vẫn bên em hằng ngày. Chúng tôi gần như chẳng xa nhau phút nào. Ở trường, ở nhà, rồi những buổi hẹn hò. Mọi thứ đều diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp. Em luôn quanh quẩn bên tôi và mang cho tôi những điệu thật tuyệt vời. Điều này làm tâm trạng tôi đỡ bất an hơn rất nhiều.
Tuy không phải hoàn hảo nhưng mọi chuyện đã rất tốt đẹp. Cho đến sáng nay.
Sáng nay em bị vấp cầu thang. May mà té không nặng lắm. Em nói chỉ cảm thấy hơi đau một chút. Tốc độ của em còn nhanh hơn cả ánh sáng thì làm sao lại có thể vấp té được chứ? Cảm thấy đau thì lại càng vô lí. Haizzz! Kể ra thì cũng đã khá lâu rồi em không uống máu của Olia.
Hôm nay khi ngồi trên xe bus, em nói thầm vào tai tôi rằng em nghĩ em sắp trở lại thành con người và sẽ không còn làm cái việc đáng sợ (uống máu) mà em phải làm hằng ngày nữa. Nhưng em lại cảm thấy buồn vì sẽ không thể bất tử bên tôi. Rồi em sẽ già đi, và sẽ chết.
Tôi thấy lòng mình hoang mang vô cùng. Những triệu trứng của em đâu phải là biểu hiện của việc em trở về làm người. Tử Đinh Hương, em có biết đó là gì không? Không cần phải đợi đến lúc già đi rồi mới chết đâu. Cô ngốc của tôi, em hãy cho tôi biết tôi phải làm gì đây?

Hôm nay trường em có buổi khám sức khỏe một tuần một lần. Cũng chỉ là đo chiều cao, cân nặng, huyết áp và điện tâm đồ thôi. Tuần nào cũng lặp đi lặp lại. Nó cũng chẳng cần thiết nhưng đây là một trường y nên họ muốn làm như vậy.
Tôi nhớ rõ tuần trước em cân được 47kg, nhưng hôm nay chỉ còn 45kg thôi. Một tuần mà xuống hai kí? Đừng làm tôi sợ Tử Đinh Hương!
Sau giờ học chúng tôi cùng nhau đi siêu thị mua đồ về nấu ăn. Em cũng cần mua dầu gội đầu và sữa tắm.
Mọi người trong siêu thị đang nhìn chúng tôi chằm chằm vì chỉ có hai đứa mà đi đến đâu náo loạn đến đấy. Chuyện là em đang ngồi trong xe đẩy còn tôi đẩy em đi. Ngồi trên xe em luôn miệng “bí bo xình xịch”. Nhìn đáng yêu không thể tả. Thêm yêu em là tôi dấn sâu thêm vào con đường không lối thoát. Nhưng biết làm sao được? Tôi không nghĩ mình có thể ngừng yêu em.
Không khí đang rất tốt thì có một làn gió thổi qua làm tôi phải đứng khựng lại.
“Sao lại dừng lại vậy anh?” – Em quay lại nhìn tôi ngơ ngác.
Sao em lại hỏi như vậy? Không lẽ em không cảm thấy gì sao? Người phụ nữ đứng cách em chỉ 10m mang trong người mùi máu rất thơm. Có thể nói là “cao lương mỹ vị” đối với ma cà rồng. Tôi còn đang lo em sẽ mất kiểm soát. Thế mà… Lẽ nào… Ôi không!

“À, anh muốn mua cái này” – Bối rối, tôi nói rồi vơ đại con dao cạo râu bên cạnh.
“Anh làm gì có râu?” – Em lại ngơ ngác lần nữa. Đúng là từ xưa đến giờ tôi chưa bao giờ có râu. Mặt cứ như búng ra sữa.
“Anh muốn mua để trong phòng tắm cho…” – Tôi nói đến đây thì làm bộ dạng lém lỉnh cúi xuống thì thào vào tai em – “Cho “con người” ấy mà”
Em bật cười rồi xoa đầu tôi.
Sau khi mua xong các thứ chúng tôi về nhà và cùng nhau nấu ăn. Tôi thì phụ trách phần xơ chế thịt. Còn em thì xắt rau củ.
“A!” – Tiếng em kêu lên khe khẽ nhưng cũng đủ làm tôi giật mình hoảng hốt.
“Sao vậy em?” – Tôi vụt đến bên em ngay lập tức.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.