Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng

Chương 22


Bạn đang đọc Hãy Biến Tôi Thành Ma Cà Rồng – Chương 22

Điều gì khiến ột ma cà rồng bật khóc? Theo tôi nghĩ ma cà rồng vốn rất lạnh lùng và dường như vô cảm. Tại sao cô gái ấy lại khóc và đôi mắt kia lại tuyệt vọng đến như vậy? Một ánh mắt tuyệt vọng, bất lực và… thù hận.
Chẳng lẽ đó là người cô ta yêu? Hay đó là người yêu cũ? Hoặc là người yêu hiện tại mà tên đó lăng nhăng quen hai người một lúc? Tôi đoán thế. Có lẽ là như thế.
Cô gái bắt đầu đi theo người phụ nữ kia. Cô ta muốn đánh ghen sao? Hình như đúng rồi. Cô ta cứ lặng lẽ bám theo người phụ nữ ấy.

Theo tôi nghĩ ma cà rồng sẽ không đánh ghen đâu mà sẽ giết luôn đây. Nhiều khả năng cô ta sẽ hút máu người phụ nữ ấy.
Nếu cô ta làm thật thì tôi có nên cản không nhỉ? Chuyện này đâu liên quan đến tôi. Hơn nữa nếu tôi xuất hiện sợ là sẽ bứt dây động rừng. Olia sẽ biết điều đó. Nhưng nếu thấy chết mà không cứu thì có quá đáng lắm không?
Người phụ nữ kia đi vào bên trong một quán bar. Cô gái dừng lại bên ngoài chứ không vào theo. Cô đứng dựa người vào một cây cột điện. Im lìm và lẻ loi. Nhìn cô ta tôi chợt thấy trong lòng dâng nên một niềm thương cảm mặc dù tôi chẳng biết gì về cô ta.

Sau hai tiếng đồng hồ. Người phụ nữ kia trở ra cùng với một người đàn ông. Bọn họ đón taxi và đi đâu đó còn cô gái mang mùi hoa tử đinh hương kia lầm lũi trở về nhà.
Rốt cuộc là cô ta đang định làm gì? Cái dáng người mỏng manh đến đáng thương kia đang tính toán chuyện gì chứ?
Rốt cuộc cô ta và Olia đang tính toán điều gì? Nghĩ đến chuyện cô ta là đồng bọn với Olia, tôi thoáng thấy buồn buồn. Sẽ có một ngày chính tay tôi sẽ phải giết chết cô ta.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.