Hầu phủ dụ xuân

Chương 76


Đọc truyện Hầu phủ dụ xuân – Chương 76:


 
Trong phòng không hề rộng rãi ánh nến lờ mờ, chiếu lên hơi nước tràn ngập trong phòng. Trên vách tường được lát gạch ngũ sắc, đầu một con kỳ lân được điêu khắc bằng tinh thạch màu tím đang chậm rãi phun nước vào trong hồ.
 
Tí tách, tí tách, tiếng nước cứ chậm rãi vang lên.
 

 
Một bên sườn đông trong hồ nước nóng là một thềm không quá cao, được tạo thành từ đá ngọc trắng, trùng hợp bên trên có một chiếc giường không lớn, nước nóng chậm rãi chảy lên trên, không quá ba tấc, thuận theo làn sóng nhỏ trong hồ, yên lặng cọ rửa bề mặt thềm.
 
Lúc này làn biên độ của làn sóng kia đột nhiên lan rộng, từng đợt từng đợt ập vào giữa lòng hồ.
 
Tề Thục Lan ngửa mặt nằm trên thềm, cả người được suối nước nóng bao vây lấy, hơi nóng tan ra khiến người ta mãn nguyện thư thái.
 
Nhưng lúc này nàng lại không thể ngủ được.
 
Hai chân nàng mở rộng ra, nam nhân giữa chân nàng nằm sấp xuống, đang vùi đầu dán lên hoa huyệt nàng, dùng cánh môi mình phục vụ nàng, vô cùng ôn nhu.

 
Tối qua hắn quả thật quá hung mãnh không biết tiết chế, sau khi trải qua mấy đợt cao trào, nàng dường như đã bị giày vò đến mức không biết gì hết nữa. Nàng mệt mỏi ngủ đến giữa trưa, lúc này mới chậm chạp tỉnh lại, cánh hoa giữa hai chân đã sưng phồng lên, chỉ chạm vào một chút cũng không được.
 
Nàng bôi thuốc mỡ rồi nghỉ ngơi tới tối muộn, hắn lại muốn nàng tới…
 
Nhưng bây giờ cơ thể nàng đã không còn thuộc về bản thân nàng nữa. Rõ ràng biết nếu như không muốn tới thì cứ trực tiếp từ chối, hắn nhất định sẽ không trách tội. Nhưng mà bây giờ nàng thật sự không nhịn được nữa, nàng không thể chống lại hắn cho dù chỉ là một cái ngoắc tay.

 
Cho dù sẽ làm tổn thương tới cơ thể, nàng cũng vẫn muốn.
 
Nam nhân ôm chút hổ thẹn vì chuyện tối qua, vì thế tối nay mới tận lực sửa chữa.
 
Đầu tiên hắn nhẹ nhàng hôn lên cánh môi nàng, không nặng không nhẹ, đợi tới khi nàng ý loạn tình mê rồi mới thuận theo cổ nàng hôn xuống dưới.
 
Hắn chậm rãi lưu luyến trên cặp vú mê người của nàng, hắn biết nàng thích được cắn nhẹ lên đầu vú, vì thế liền dùng lại sự mân mê nhẹ nhàng ấy, sau đó ngậm lấy hai đầu vú tinh tế kia, cắn trong miệng đùa bỡn.
 
Đợi tới khi nữ nhân nhẹ nhàng rên rỉ, cả người vốn trắng nõn đã phiếm hồng lên, lúc này hắn mới vươn đầu lưỡi một đường liếm thẳng xuống dưới, liếm qua bụng nhỏ bằng phẳng mềm mịn của nàng. 
 
Cùng với nước nóng, hắn lướt qua mọi nơi trên cơ thể nàng, cắn nhẹ khắp nơi, lưu lại những dấu vết đỏ hồng trên làn da trơn mịn của nàng.
 
Nữ nhân khó nhịn mở rộng hai chân ra.
 
Hắn lại không gấp gáp, bắt đầu chỉ là quanh quẩn trên làn da bên sườn trong mẫn cảm trên chân nàng, không nặng không nhẹ hôn liếm, hút lấy nó.
 
Đợi tới khi nàng cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, cong cơ thể lên cao vặn vẹo, lúc này hắn mới vùi đầu ngậm lấy hai cánh hoa mỏng manh của nàng, sau đó thương xót hôn lên đó, vươn đầu lưỡi an ủi nó.
 
Tối qua quả thật hơi quá đáng, cánh hoa tới bây giờ vẫn còn hơi sung huyết sưng trướng, giống như phiến lá non bị ngâm nước sau trận mưa, khiến người ta không nhịn được muốn giơ tay đè ép nó một chút mới được.
 
Nhưng bây giờ tuyệt đối không được, hắn nhẫn nại cự vật đang ngày càng nóng rực giữa hai chân mình, chỉ kiên nhẫn nằm úp giữa hai chân nàng, vươn đầu lưỡi vào trong thông đạo, chậm rãi hút lấy nó.

 
Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com
 
Đầu lưỡi linh hoạt như con rắn nhỏ, quay tròn đảo lộn bên trong, không nhanh không chậm mà an ủi nàng, giống như nước nóng trơn trượt, lại giống như một đốm lửa nhỏ, phóng hỏa giữa hai chân nàng, chậm rãi bén lửa lên tận đỉnh đầu, khiến cho da đầu tê dại.
 
Cùng với những gợn sóng li ti trong hồ, hắn cứ như vậy cho nàng sự yêu thương hoàn mỹ nhất.
 
Tề Thục Lan không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, nàng mơ hồ rên rỉ: “Không được rồi, cha mau nhanh chóng tiến vào đi…”
 
Nam nhân lúc này mới nằm xuống bên cạnh nàng, để nàng quay lưng lại với mình, một tay hơi nâng chân nàng lên, sau đó từ phía sau chậm rãi tiến vào, nhưng chỉ tiến vào một phần đỉnh thôi, sau đó hơi hơi ma sát.
 
Loại cảm giác tê dại không rõ ràng là nơi nào này, giống như là lông vũ gãi ngứa, vô cùng mềm mại nhưng từng hồi từng hồi lại câu dẫn thêm càng nhiều nơi ngứa ngáy, dần dần ép người ta phát điên lên.
 
Nữ nhân phối hợp với động tác của hắn, hướng eo mông về phía sau, chậm rãi lay động.
 
Trong làn nước nông, hắn dùng cánh tay ôm cả người nàng vào trong ngực, hai cơ thể quyến luyến, bịn rịn dán vào nhau không ngừng ma sát.
 
Loại khoái cảm này, không chỉ là cảm quan mà còn là sự mê say khắp cơ thể từ trong ra ngoài.
 
Mãi cho tới nơi kích tình sâu nhất, hắn lúc này mới nỡ ép nàng xuống, để dương vật to lớn hoàn toàn cắm vào trong thông đạo mềm mại của nàng, hưởng thụ sự bao bọc nhiệt tình ấy.

 
Hắn giữ lấy cơ thể nàng, tận lực khống chế bản thân chậm rãi luận động trong nơi mềm mại trơn mịn ấy: “Nếu như cảm thấy đau thì nói với ta.”
 
Nữ nhân mê ly lắc đầu: “Không đau, cha dùng lực chút…”
 
Đới Thời Phi chăm chú nhìn nàng, lúc này nàng đang ở dưới thân hắn, thoải mái thả lỏng như vậy, giống hệt như bông hoa sen trong nước vậy.
 
Mà hắn lại đang tiến vào giữa nhụy hoa ngắt lấy nó, hắn dùng hơi thở của mình bao vây nàng, chiếm lấy nàng, còn gieo rắc dục vọng của mình vào nơi sâu nhất trong cơ thể nàng…
 
Nếu như nói trước đây khi hắn dụ dỗ nàng, trong lòng chỉ có năm phần yêu thích nàng, phần nhiều chính là cảm nhận được sự an ủi khi cô độc.
 
Vậy thì bây giờ, hắn quả thật không thể rời xa nàng được nữa.
 
Hắn cúi đầu chậm rãi hôn nàng: “Nhẫn nại chút, không bao lâu nữa, ta sẽ cưới con.”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.